Chín vị cường giả, năm người đồng ý, nhân số đã vượt qua nửa, mà hiện tại có sáu người đồng ý, trên cơ bản là quyết địch được rồi.
- Ta đồng ý…
Mông Thiên Phong giơ lên tay phải, nói:
- Tư chất của Tiên Âm, Đại Mông hiếm có, ta vốn không đồng ý để nữ tử tham gia luận võ đoạt đế, thế nhưng Tiên Âm có thể nói ra những lời này, ta xem Tiên Âm không chỉ có tư chất cực cao, mà trí tuệ cũng hơn người, so với bốn huynh trưởng mạnh hơn nhiều, ngay cả bốn huynh trưởng của Tiên Âm còn có thể tham gia luận võ đoạt đế, nếu Tiên Âm không thể, Đại Mông ta chẳng phải mai một nhân tài?
- Ta đồng ý…
- Ta đồng ý…
Mông Thiên Phóng đã mở miệng, hai trưởng lão còn lại đều giơ tay phải lên, chín người đã thông qua toàn bộ.
Chín vị trưởng giả đã thông qua rồi, cho dù có người phản đối thì cũng không có kết quả gì.
- Mông Tiên Âm, tu sĩ quyết đấu, không phải khoa chân múa tay như vậy, pháp bảo không có mắt, hơi chút vô ý có thể tạo thành kết quả thần hình câu diệt!
Thanh âm Mông Anh Minh lạnh lùng vang lên.
Hiển nhiên Mông Tiên Âm muốn tranh đoạt vị trí đế quân với hắn, khiến trong lòng hắn giận dữ, cho dù là muội muội cũng nổi lên sát tâm.
- Nhị ca không cần phải hạ thủ lưu tình!
Mông Tiên Âm bình tình đáp lời.
Cổ Thần truyền âm nói:
- Vị ca ca này của nàng đối với nàng rất không ổn, lúc nữa ta tiễn hắn đi gặp phụ thân nàng, thế nào?
- Không cần! Chung quy là huynh muội, ta có thể đoạt được vị trí đế quân, kế thừa di nguyện của phụ thân là đủ rồi, phụ thân vô luận như thế nào cũng không muốn nhìn thấy huynh muội chúng tat ay chân tương tàn.
Mông Tiên Âm truyền âm nói.
- Đại hội luận võ đoạt đế, hiện tại bắt đầu!
Thanh Âm Mông Thiên Nguyên vang lên.
- Người tham gia luận võ đoạt đế tổng cộng có ba vị: Mông Anh Minh, Mông Anh Hạo, Mông Tiên Âm, trợ giúp Mông Anh Minh tham gia tỷ thí có hai vị Mông Ngưng Băng, Vu Đạo Tông; trợ giúp Mông Anh Hạo tham gia tỷ thí có hai vị, Hâu Quân Cực, A Cưu La vương…
Hai mắt Cổ Thần đột nhiên sáng ngời, Vu Đạo Tông, Hầu Quân Cực, A Cưu La vương… Danh tiếng của ba người này tại thời điểm kiếp trước, khi Cổ Thần vẫn còn lưu lạc chân trời góc biển vẫn nghe được như sấm bên tai, vang vọng thiên hạ!
Cho dù là hôm nay, Vu Đạo Tông, Hầu Quân Cực, A Cưu La Vương cũng vang danh thiên tài cấp độ tiếp cận Tàng Thiên Cơ nhất.
Mông Anh Minh đã mời được Vu Đạo Tông, hẳn là nhờ vào mặt mũi của Mông Ngưng Băng, Mông Ngưng Băng cũng là một đời thiên tài, đại cao thủ tuổi tác chưa tới một năm mà nửa bước bước vào Nguyên Thần kỳ, lại là tông chủ Băng Thần Tông, muốn mời Vu Đạo Tông không phải là không thể.
Thế nhưng Mông Anh Minh dĩ nhiên mời được Hầu Quân Cực và A Cưu La vương, khiến Cổ Thần giật mình không nhỏ. Tuy rằng Mông Anh Hạo đã là cao thủ tuyệt đỉnh mới bước vào Nguyên Thần kỳ, nhưng chung quy là thành viên chi thứ, Hầu Quân Cực và A Cưu La vương có địa vị cực lớn, vô luận thân phận, địa vị hay tư chất cũng không phải cùng một cấp bậc.
- Tiên Âm, ngươi có người tương trợ?
Mông Thiên Nguyên hỏi người tham gia giúp đỡ Mông Tiên Âm, nhất thời mọi người yên lặng.
- Cổ Thần, trợ giúp Tiên Âm một tay!
Cổ Thần mở miệng nói.
Trong nháy mắt, lời nói của Cổ Thần lại khiến xung quanh rối loạn, tuy rằng bọn họ đã sớm dự định trước, thế nhưng nghe Cổ Thần chính miệng nói ra vẫn cảm thấy sợ hãi.
- Không phải chứ? Dĩ nhiên là Cổ Sát Thần?
- Trời ạ, trách không được Cổ Sát Thần và Tiên Âm công chúa cùng tới, nguyên lai bọn họ sớm có chuẩn bị a!
- Tuy rằng Cổ Sát Thần lợi hại, thế nhưng danh tiếng của Hầu Quân Cực và A Cưu La vương càng thêm vang vọng, gần hai mươi năm trước đã bước vào Mệnh Tuyền cảnh, hôm nay tất cả đều là cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần kỳ, ta xem cho dù là Cổ Sát Thần cũng không phải là đối thủ.
- Uhm, thanh danh Cổ Sát Thần mới nổi, so với Tàng Thiên Cơ còn bước vào Mệnh Tuyền cảnh sớm hơn, nhưng chung quy tuổi tác nhỏ một chút, theo thời gian trôi qua hẳn là sẽ vượt qua được thái tử Đại Doanh Tàng Thiên Cơ, thế nhưng hiện tại chưa hẳn đã là đối thủ của Hầu Quân Cực và A Cưu La vương, ta xem, Vu Đạo Tông bên kia mới là kình địch của bọn hắn!
- Không sợ… Vu Đạo Tông tuy nổi danh tương đương Hầu Quân Cực và A Cưu La vương, thế nhưng hắn chỉ có một người, cho dù may mắn thắng được một trận cũng không thể liên tiếp thắng hai trận, hắc hắc, bên phía chúng ta thắng định rồi.
- Nữ nhân Mông Ngưng Băng kia cũng không phải chuyện đùa, thân là người đứng đầu một tông, cũng là đại cao thủ nửa bước bước vào Nguyên Thần kỳ, danh khí rất lớn, chỉ thua ba người Vu Đạo Tông mà thôi!
Những câu đối thoại này xuất phát từ trong đám tu sĩ bên phía Mông Anh Hạo.
Mà bên phía Băng Thần Tông, nghe Cổ Thần muốn trợ giúp Mông Tiên Âm tranh đoạt vị trí đế quân, từng người từng người choáng váng.
Cổ Sát Thần là ai a? Tất cả các cao thủ Băng Thần Tông đều tận mắt nhìn thấy Cổ Thần cầm hai chân Tàng Thiên Cơ đập xuống đất như đập chó chết, Tàng Thiên Cơ là ai? Đệ nhất thiên tài trung thổ nghìn năm trở lại đây a!
Tuy rằng ba người Vu Đạo Tông, Hầu Quân Cực, A Cưu La vương thành danh sớm hơn Tàng Thiên Cơ vài chục năm, tu vi cũng vượt qua Tàng Thiên Cơ hẳn một cảnh giới, thế nhưng Tàng Thiên Cơ có bất tử chi thân, quả thực là tiểu cường đánh không chết, tranh đấu với người khác định sắn đứng ở thế bất bại.
Ngay cả Tàng Thiên Cơ cũng giống như chó chết bị Cổ Thần quăng đập, các cao thủ Băng Thần Tông còn có lý do gì không tin, Cổ Thần cũng sẽ quăng đập các cao thủ khác giống như chó chết?
Bọn họ không suy nghĩ, Cổ Thần tu luyện Đỉnh Thiên Quyết, vừa vặn khắc chế Thái Hư Tiên Đỉnh của Tàng Thiên Cơ. Không có Thái Hư Tiên Đỉnh hộ thân, tuy rằng Tàng Thiên Cơ rất lợi hại, thế nhưng so với tuyệt đỉnh cao thủ Nguyên Thần kỳ, dù chỉ sơ kỳ cũng có chút không bằng.
Cổ Thần đối mặt với Vu Đạo Tông, Hầu Quân Cực, A Cưu La vương so với đối mặt Tàng Thiên Cơ, muốn chiến thắng sẽ khó hơn nhiều.
- Trợ giúp Mông Tiên Âm tham gia tỉ thí chỉ có một người, Cổ Thần…
Mông Thiên Phong nói xong, có chút không quá tin tưởng liếc mắt nhìn Cổ Thần, hiển nhiên cho rằng Cổ Thần tuy thanh danh mới nổi, thế nhưng chỉ có một người, đối mặt với tuyệt đỉnh thiên tài thành danh Mệnh Tuyền gần hai mươi năm, tình huống không ổn.
Mông Thiên Phóng tiếp tục nói:
- Tỷ thí tổng cộng có ba phương, thay phiên lên đài, người cuối cùng đứng vững là người thắng, vòng thứ nhất do ba vị cạnh tranh tỷ thí, Mông Anh Minh, Mông Anh Hạo, Mông Tiên Âm, ba người các ngươi lên chọn số. Từ một đến ba, số một số hai lên đài tỷ thí, số ba chiến với người hắng, ba phương lần lượt thay phiên chiến đấu.
Mông Anh Minh lạnh lùng liếc mắt nhìn Mông Tiên Âm, rất âm trầm, giận dữ! Mông Anh Hạo thoạt nhìn giống như trung niên nhân chừng ba mươi lăm ba mươi sáu tuổi, mặt chữ quốc, ngũ quan vô cùng tiêu chuẩn, vuông vắn bốn cạnh, hắn liếc mắt mìm cười, hắn là cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần kỳ, tuy rằng Nguyên Thần mới thành lập, thế nhưng thực sự so với đại cao thủ Đoạt Xá kỳ cao hơn mấy lần.
Mông Anh Minh mới là Linh Anh trung kỳ, tự nhiên không đặt trong mắt Mông Anh Hạo, Mông Tiên Âm chưa bước vào Mệnh Tuyền cảnh, càng không cần phải nói.
- Ta buông tha tỷ thí…
Khi hai người Mông Anh Minh và Mông Anh Hạo đi tới bên cạnh chín vị trưởng giả, thân thể Mông Tiên Âm không nhúc nhích, mở miệng nói.
Đối với Mông Tiên Âm tham gia tranh đoạt vị trí đế quân rồi lại buông tha tỷ thí, chúng tu sĩ thoáng kinh ngạc một lúc, với tu vi của Mông Anh Minh, căn bản không thể chống lại cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, bản thân như thế nào tự hiểu lấy, hiển nhiên tất cả hi vọng đều đặt hết lên người Cổ Thần.
Mà Mông Anh Minh lại không có loại tự mình hiểu bản thân mình như Mông Tiên Âm, tuy rằng rõ ràng không phải đối thủ của Mông Anh Hạo, thế nhưng hắn khát vọng kỳ tích xuất hiện, luôn luôn khát vọng có một ngày mặt trời mọc từ phía tây!
- Ta đồng ý…
Mông Thiên Phong giơ lên tay phải, nói:
- Tư chất của Tiên Âm, Đại Mông hiếm có, ta vốn không đồng ý để nữ tử tham gia luận võ đoạt đế, thế nhưng Tiên Âm có thể nói ra những lời này, ta xem Tiên Âm không chỉ có tư chất cực cao, mà trí tuệ cũng hơn người, so với bốn huynh trưởng mạnh hơn nhiều, ngay cả bốn huynh trưởng của Tiên Âm còn có thể tham gia luận võ đoạt đế, nếu Tiên Âm không thể, Đại Mông ta chẳng phải mai một nhân tài?
- Ta đồng ý…
- Ta đồng ý…
Mông Thiên Phóng đã mở miệng, hai trưởng lão còn lại đều giơ tay phải lên, chín người đã thông qua toàn bộ.
Chín vị trưởng giả đã thông qua rồi, cho dù có người phản đối thì cũng không có kết quả gì.
- Mông Tiên Âm, tu sĩ quyết đấu, không phải khoa chân múa tay như vậy, pháp bảo không có mắt, hơi chút vô ý có thể tạo thành kết quả thần hình câu diệt!
Thanh âm Mông Anh Minh lạnh lùng vang lên.
Hiển nhiên Mông Tiên Âm muốn tranh đoạt vị trí đế quân với hắn, khiến trong lòng hắn giận dữ, cho dù là muội muội cũng nổi lên sát tâm.
- Nhị ca không cần phải hạ thủ lưu tình!
Mông Tiên Âm bình tình đáp lời.
Cổ Thần truyền âm nói:
- Vị ca ca này của nàng đối với nàng rất không ổn, lúc nữa ta tiễn hắn đi gặp phụ thân nàng, thế nào?
- Không cần! Chung quy là huynh muội, ta có thể đoạt được vị trí đế quân, kế thừa di nguyện của phụ thân là đủ rồi, phụ thân vô luận như thế nào cũng không muốn nhìn thấy huynh muội chúng tat ay chân tương tàn.
Mông Tiên Âm truyền âm nói.
- Đại hội luận võ đoạt đế, hiện tại bắt đầu!
Thanh Âm Mông Thiên Nguyên vang lên.
- Người tham gia luận võ đoạt đế tổng cộng có ba vị: Mông Anh Minh, Mông Anh Hạo, Mông Tiên Âm, trợ giúp Mông Anh Minh tham gia tỷ thí có hai vị Mông Ngưng Băng, Vu Đạo Tông; trợ giúp Mông Anh Hạo tham gia tỷ thí có hai vị, Hâu Quân Cực, A Cưu La vương…
Hai mắt Cổ Thần đột nhiên sáng ngời, Vu Đạo Tông, Hầu Quân Cực, A Cưu La vương… Danh tiếng của ba người này tại thời điểm kiếp trước, khi Cổ Thần vẫn còn lưu lạc chân trời góc biển vẫn nghe được như sấm bên tai, vang vọng thiên hạ!
Cho dù là hôm nay, Vu Đạo Tông, Hầu Quân Cực, A Cưu La Vương cũng vang danh thiên tài cấp độ tiếp cận Tàng Thiên Cơ nhất.
Mông Anh Minh đã mời được Vu Đạo Tông, hẳn là nhờ vào mặt mũi của Mông Ngưng Băng, Mông Ngưng Băng cũng là một đời thiên tài, đại cao thủ tuổi tác chưa tới một năm mà nửa bước bước vào Nguyên Thần kỳ, lại là tông chủ Băng Thần Tông, muốn mời Vu Đạo Tông không phải là không thể.
Thế nhưng Mông Anh Minh dĩ nhiên mời được Hầu Quân Cực và A Cưu La vương, khiến Cổ Thần giật mình không nhỏ. Tuy rằng Mông Anh Hạo đã là cao thủ tuyệt đỉnh mới bước vào Nguyên Thần kỳ, nhưng chung quy là thành viên chi thứ, Hầu Quân Cực và A Cưu La vương có địa vị cực lớn, vô luận thân phận, địa vị hay tư chất cũng không phải cùng một cấp bậc.
- Tiên Âm, ngươi có người tương trợ?
Mông Thiên Nguyên hỏi người tham gia giúp đỡ Mông Tiên Âm, nhất thời mọi người yên lặng.
- Cổ Thần, trợ giúp Tiên Âm một tay!
Cổ Thần mở miệng nói.
Trong nháy mắt, lời nói của Cổ Thần lại khiến xung quanh rối loạn, tuy rằng bọn họ đã sớm dự định trước, thế nhưng nghe Cổ Thần chính miệng nói ra vẫn cảm thấy sợ hãi.
- Không phải chứ? Dĩ nhiên là Cổ Sát Thần?
- Trời ạ, trách không được Cổ Sát Thần và Tiên Âm công chúa cùng tới, nguyên lai bọn họ sớm có chuẩn bị a!
- Tuy rằng Cổ Sát Thần lợi hại, thế nhưng danh tiếng của Hầu Quân Cực và A Cưu La vương càng thêm vang vọng, gần hai mươi năm trước đã bước vào Mệnh Tuyền cảnh, hôm nay tất cả đều là cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần kỳ, ta xem cho dù là Cổ Sát Thần cũng không phải là đối thủ.
- Uhm, thanh danh Cổ Sát Thần mới nổi, so với Tàng Thiên Cơ còn bước vào Mệnh Tuyền cảnh sớm hơn, nhưng chung quy tuổi tác nhỏ một chút, theo thời gian trôi qua hẳn là sẽ vượt qua được thái tử Đại Doanh Tàng Thiên Cơ, thế nhưng hiện tại chưa hẳn đã là đối thủ của Hầu Quân Cực và A Cưu La vương, ta xem, Vu Đạo Tông bên kia mới là kình địch của bọn hắn!
- Không sợ… Vu Đạo Tông tuy nổi danh tương đương Hầu Quân Cực và A Cưu La vương, thế nhưng hắn chỉ có một người, cho dù may mắn thắng được một trận cũng không thể liên tiếp thắng hai trận, hắc hắc, bên phía chúng ta thắng định rồi.
- Nữ nhân Mông Ngưng Băng kia cũng không phải chuyện đùa, thân là người đứng đầu một tông, cũng là đại cao thủ nửa bước bước vào Nguyên Thần kỳ, danh khí rất lớn, chỉ thua ba người Vu Đạo Tông mà thôi!
Những câu đối thoại này xuất phát từ trong đám tu sĩ bên phía Mông Anh Hạo.
Mà bên phía Băng Thần Tông, nghe Cổ Thần muốn trợ giúp Mông Tiên Âm tranh đoạt vị trí đế quân, từng người từng người choáng váng.
Cổ Sát Thần là ai a? Tất cả các cao thủ Băng Thần Tông đều tận mắt nhìn thấy Cổ Thần cầm hai chân Tàng Thiên Cơ đập xuống đất như đập chó chết, Tàng Thiên Cơ là ai? Đệ nhất thiên tài trung thổ nghìn năm trở lại đây a!
Tuy rằng ba người Vu Đạo Tông, Hầu Quân Cực, A Cưu La vương thành danh sớm hơn Tàng Thiên Cơ vài chục năm, tu vi cũng vượt qua Tàng Thiên Cơ hẳn một cảnh giới, thế nhưng Tàng Thiên Cơ có bất tử chi thân, quả thực là tiểu cường đánh không chết, tranh đấu với người khác định sắn đứng ở thế bất bại.
Ngay cả Tàng Thiên Cơ cũng giống như chó chết bị Cổ Thần quăng đập, các cao thủ Băng Thần Tông còn có lý do gì không tin, Cổ Thần cũng sẽ quăng đập các cao thủ khác giống như chó chết?
Bọn họ không suy nghĩ, Cổ Thần tu luyện Đỉnh Thiên Quyết, vừa vặn khắc chế Thái Hư Tiên Đỉnh của Tàng Thiên Cơ. Không có Thái Hư Tiên Đỉnh hộ thân, tuy rằng Tàng Thiên Cơ rất lợi hại, thế nhưng so với tuyệt đỉnh cao thủ Nguyên Thần kỳ, dù chỉ sơ kỳ cũng có chút không bằng.
Cổ Thần đối mặt với Vu Đạo Tông, Hầu Quân Cực, A Cưu La vương so với đối mặt Tàng Thiên Cơ, muốn chiến thắng sẽ khó hơn nhiều.
- Trợ giúp Mông Tiên Âm tham gia tỉ thí chỉ có một người, Cổ Thần…
Mông Thiên Phong nói xong, có chút không quá tin tưởng liếc mắt nhìn Cổ Thần, hiển nhiên cho rằng Cổ Thần tuy thanh danh mới nổi, thế nhưng chỉ có một người, đối mặt với tuyệt đỉnh thiên tài thành danh Mệnh Tuyền gần hai mươi năm, tình huống không ổn.
Mông Thiên Phóng tiếp tục nói:
- Tỷ thí tổng cộng có ba phương, thay phiên lên đài, người cuối cùng đứng vững là người thắng, vòng thứ nhất do ba vị cạnh tranh tỷ thí, Mông Anh Minh, Mông Anh Hạo, Mông Tiên Âm, ba người các ngươi lên chọn số. Từ một đến ba, số một số hai lên đài tỷ thí, số ba chiến với người hắng, ba phương lần lượt thay phiên chiến đấu.
Mông Anh Minh lạnh lùng liếc mắt nhìn Mông Tiên Âm, rất âm trầm, giận dữ! Mông Anh Hạo thoạt nhìn giống như trung niên nhân chừng ba mươi lăm ba mươi sáu tuổi, mặt chữ quốc, ngũ quan vô cùng tiêu chuẩn, vuông vắn bốn cạnh, hắn liếc mắt mìm cười, hắn là cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần kỳ, tuy rằng Nguyên Thần mới thành lập, thế nhưng thực sự so với đại cao thủ Đoạt Xá kỳ cao hơn mấy lần.
Mông Anh Minh mới là Linh Anh trung kỳ, tự nhiên không đặt trong mắt Mông Anh Hạo, Mông Tiên Âm chưa bước vào Mệnh Tuyền cảnh, càng không cần phải nói.
- Ta buông tha tỷ thí…
Khi hai người Mông Anh Minh và Mông Anh Hạo đi tới bên cạnh chín vị trưởng giả, thân thể Mông Tiên Âm không nhúc nhích, mở miệng nói.
Đối với Mông Tiên Âm tham gia tranh đoạt vị trí đế quân rồi lại buông tha tỷ thí, chúng tu sĩ thoáng kinh ngạc một lúc, với tu vi của Mông Anh Minh, căn bản không thể chống lại cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, bản thân như thế nào tự hiểu lấy, hiển nhiên tất cả hi vọng đều đặt hết lên người Cổ Thần.
Mà Mông Anh Minh lại không có loại tự mình hiểu bản thân mình như Mông Tiên Âm, tuy rằng rõ ràng không phải đối thủ của Mông Anh Hạo, thế nhưng hắn khát vọng kỳ tích xuất hiện, luôn luôn khát vọng có một ngày mặt trời mọc từ phía tây!
/889
|