Nếu có cường giả sống qua hai ngàn năm ở đây lúc này sẽ rất khiếp sợ. Đồ Độc hai ngàn năm trước chính là ma môn Thi Hồn Tông tông chủ. Một đời ma vương, cái thế kiêu hùng. Lúc Đồ Độc còn tại vị, Thi Hồng Tông từ một ma môn đại phái đã biến thành cự đại tông môn có thể so với Âm Dương Tông và Tà Băng Tông, thậm chí còn có chút vượt trên.
Khi đó, ngàn năm không tới, Đồ Độc đã bước chân vào Hư Không hậu kỳ, chỉ kém một bước là có thẻ dung hợp đại đạo bước vào Hợp Đạo kỳ trở thành tồn tại ngang cấp với thượng cổ Chư Tử đại tiên. Thế nhưng bởi vì hắn cùng với đạo gia thánh địa Thái Hư Cung kết cừu oán. Thái Hư Cung dù sao cũng là một thánh địa đã truyền thừa hơn mười vạn năm, trong một lần đấu pháp Đồ Độc đã bị tam đại cao thủ của Thái Hư Cung liên thủ đánh cho thân thể bị huỷ diệt, nguyên thần bị trấn áp vào trong Thái Hư đỉnh.
Thánh hoàng Cơ Nghiêu và Đồ Độc là nhân vật cùng thời, nhưng hai ngàn năm trước Cơ Nghiêu bất quá chỉ vừa mới bước vào Độ Hư cảnh giới, còn chưa kế thừa chức vị Thánh hoàng mà Đồ Độc lúc đó đã một ma vương phong vân cái thế.
- Ta cho ngươi mượn thân thể, ngươi cho ta mượn lực lượng. Cổ Thần lần tiếp theo xuất hiện, bản thái tử sẽ tự tay băm thay hắn vạn đoạn!
Tàng Thiên Cơ sắc mặt âm trầm, nghiến răng nói.
- Ha ha ha ...
Đồ Độc cười lớn một tiếng rồi nói:
- Hảo, ngươi cho ta mượn thân thể, ta cho ngươi mượn lực lượng của ta. Không qua mấy năm ta sẽ giúp tu vi của ngươi tăng vọt, dễ dàng bước vào Minh Khiếu kỳ, hắc hắc. Một tên Cổ Thần thì là cái gì?
- Hảo, nhất ngôn vi định!
Tàng Thiên Cơ ứng thanh nói.
Để có lực lượng, để có thể đánh bại Cổ Thần, Tàng Thiên Cơ tình nguyện tổn thất một nửa thân thể chính mình phóng thích ma vương Đồ Độc vốn đã bị phong ấn bên trong Thái Hư đỉnh hơn hai ngàn năm. Hắn không tiếc thân thể mình sẽ có hai linh hồn cộng hưởng, từ nay về sau không còn hoàn toàn thuộc về mình hắn nữa.
Tất cả những điều này đều vi sự hận thù đối với Cổ Thần, sự hận thù tới tận xương tuỷ!
Thời gian thấm thoát trôi qua sáu năm.
Trong sau năm này, tu vi của Cổ Thần một đường tiến mahj, vô cùng vô tận cực dương chân khí bị Cổ Thần thông qua Chiến Thần lệnh hấp thu.
Năm thứ hai, Cổ Thần bước vào Đoạt xá trung kỳ, năm thứ tư lại bước vào Đoạt Xá hậu kỳ, tới năm thứ sáu tu vi của Cổ Thần đã đạt tới Đoạt Xá kỳ đỉnh phong!
Ngắn ngủi sáu năm, nguyên anh của thần từ một tiểu hài tử đã biến thành một cái nguyên anh bằng với chính thân thể của hắn.
Nguyên anh xuất khiếu, đứng chung chỗ với thân thể giống nhau như đúc, đều là huyết nhục thân thể, cơ bản không thể phân ra thật giả.
Tu vi của Cổ Thần trong sáu năm qua tăng trưởng hơn trước không chỉ một hai lần, từ Đoạt Xá sơ kỳ một đường thẳng tiến tới Đoạt Xá kỳ đỉnh phong. Lúc này Cổ Thần cảm giác được thiên địa pháp tắc đối với nguyên anh ràng buột, chứng minh hắn đã chạm vài bình chướng của Đoạt Xá kỳ.
Phá tan tầng bình chướng này liền có thể nguyên anh hoá thần thành tựu Nguyên Thần, bước vào một cảnh giới mới. Nguyên Thần không hề bị thiên địa pháp tắc ràng buộc như trước nữa mà có thể tiếp tục lớn lên.
Nguyên Thần càng lớn, pháp lực và tu vi càng thâm hậu.
Sáu năm này, Cổ Thần mỗi ngày đều dùng một canh giờ học tập trận pháp ngoại vi của Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận với Âm tôn Lăng Phong.
Tuy chỉ là một bộ phận ngoại vi của trân pháp nhưng Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận so với ngũ hành đại trận còn lợi hại hơn vạn lần. Học xong phần ngoại vi của trận này, Cổ Thần lĩnh ngộ đối với ngũ hành đại trận càng thêm thâm sâu hơn rất nhiều.
Cổ Thần nguyên bản chỉ ở Hiên Viên đại đế chi mộ học được thổ chi đại trận, đối với kim, mộc, thuỷ, hoả tứ đại trận còn lại một chút cũng không biết. Nhưng hiện tại, trong đầu Cổ Thần đã mơ hồ hình thành một toà hoả đại trận. Cổ Thần lĩnh ngộ trận này rất sâu, dùng không bao lâu thời gian, hắn đã có thể hoàn chỉnh thôi diễn toàn bộ đại trận này.
Trong sáu năm này, Cổ Thần cũng không ít lần hỏi Âm tôn Lăng Phong về Huyền Âm Tuyệt Mạch của sư tỷ nhưng đán tiếc Âm tôn Lăng Phong mặc dù có thực lực đó nhưng lại bị trấn áp trong hạch tâm của Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận. Hiện tại chỉ có một tia ý niệm ở đây cho nên đối với Huyền Âm Tuyệt Mạch này cũng ngoài tầm tay.
Mất bốn năm thời gian, Cổ Thần đã có thể hoàn toàn học xong trận pháp ngoại vi của Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận, cho nên hai năm sau đó Cổ Thần đều tập trung vào khổ luyện.
Rốt cuộc, tại năm thứ sáu, Cổ Thần đã đạt tới Đoạt Xá kỳ đỉnh phong.
Từ lúc này trở đi, Cổ Thần liền bắt đầu không ngừng thông qua Thuần Dương lệnh hấp thu cực dương khí tranh đấu với thiên địa pháp tắc ràng buộc.
Thiên địa pháp tắc giống như hoá thành một cái võng vô hình đem nguyên anh của Cổ Thần nhốt bên trong, hạn chế tu vi của Cổ Thần tiếp tục tăng trưởng.
Cổ Thần liên tục tu luyện, cảm giác lượng pháp lực trong cơ thể càng ngày càng mạnh, thế nhưng cơ thể lại giống như một cái hủ kín, khi số lượng bên trọng đạt tới một mức nhất định thì không thể tiếp tục tăng thêm nửa. Pháp lực dư thừa sẽ như một chén nước đầy, tiếp tục đổ vào sẽ khiến nước tràn ra ngoài.
Nếu không thể tiếp tục tiến tới thì không thể nào phá tan ràng buộc của thiên địa pháp tắc, không thể nào bước vào Nguyên Thần kỳ, cho dù Cổ Thần có cố gắng tu luyện như thế nào cũng không cách nào tăng trưởng tu vi.
Đạt tới Đoạt Xá kỳ đỉnh phong, việc tu luyện đã mất tác dụng, cho nên mỗi ngày Cổ Thần đều hướng vào bình chướng của Đoạt Xá kỳ tiến hành trùng kích.
Ngày qua ngày, đảo mắt lại mấy tháng trôi qua ...
Mấy tháng này, tu vi của Cổ Thần không hề tăng trưởng thêm chút nào nhưng bình chướng của Đoạt Xá kỳ dưới sự trùng kích liên tục của Cổ Thần rốt cuộc đã bắt đầu xuất hiện vết rạn nứt rồi tạo thành mộ cái khe, trong nháy mắt đó nguyên anh của Cổ Thần tựa hồ như tiếp xúc với một thế giới mới, một cảm giác cực kỳ thư sướng trong nháy mắt đó lan tràn khắp toàn thân hắn.
Nguyên anh của Cổ Thần khi phá tan được thiên địa pháp tắc bình chướng thì giống như một người đã bị bỏ đói cả ngàn năm đột nhiên thấy phía trước có mỹ thực vậy, thế nhưng chỉ có thể nhìn mà không ăn được.
Thiên địa pháp tắc tuy rằng xuất hiện một cái khe, nhưng vẫn như trước ràng buột nguyên anh của Cổ Thần. Nếu muốn tiến thêm một bước để ăn những mỹ vị kia thì nhất định phải khiến cho bình chướng do thiện địa pháp tắc tạo thành hoàn toàn biến mất.
Đem thiên địa pháp tắc bình chướng phá được một cái khe, Cổ Thần giống như trong đêm đen thấy được ánh rạng đông, tinh thần nhất thời phấn khởi, tràn ngập hi vọng mãnh liệt trùng kích bình chướng.
Thiên địa pháp tắc ràng buộc đã xuất hiện một cái khe, Đoạt Xà kỳ bình chướng đã đã không còn là một chỉnh thể như trước nữa, không còn kiên cố như lúc đầu.
Dưới sự trùng kích không ngừng của Cổ Thần, những cái khe trên bình chướng xuất hiện ngày càng nhiều, sự ràng buộc ngày càng nhỏ ... rốt cuộc bình chướng của Đoạt Xá kỳ cũng đã hoàn toàn bị nghiền nát.
Giằng có suốt hơn một tháng, Cổ Thần rốt cuộ đã đem thiên địa pháp tắc nghiền nát.
Một lần trùng kích cuối cùng, bình chướng Đoạt Xá kỳ vốn đã lung lây trong nháy mắt liền tan biến hoá thành hư vô.
Nguyên anh của Cổ Thần hoàn toàn tiến vào một thế giới mới, mất đi ràng buộc của thiện địa pháp tắc, mất đi bình chướng của Đoạt Xá kỳ, nguyên anh của Cổ Thần không còn bất kỳ gông xiềng nào cản trở.
Chương 2: Nguyên anh hoá thần. (Hạ)
Vô cùng vô tận chân chí bị nguyên anh của Cổ Thần điên cuồng hấp thu, bên cạnh đó, thân thể của Cổ Thần cũng giống như một cái động không đáy điên cuồng hấp thu cực dương khí xung quanh để cường hoá thân thể, đồng thời truyền vào nguyên anh.
Nguyên anh dưới sự tẩm bổ của vô cùng vô tận chân khí như vậy càng lúc càng lớn.
Mỗi khi lớn hơn một chút, tu vi của Cổ Thần càng mạnh hơn một chút.
Ràng buộc của thiên địa pháp tắc đã mất, bình chướng của Đoạt Xá kỳ cũng tan biến, tu vi của Cổ Thần tiến thêm một bước dài, nguyên anh không còn bị ràng buộc, càng ngày càng lớn, hoá thành nguyên thần.
Toaàn bộ cực dương khí nơi này bởi vì Cổ Thần hấp thu quá nhanh mà bắt đầu chuyển động nhanh hơn hướng về phía Cổ Thần lao đến.
Toàn bộ cực dương khí sau khi bị Chiến Thần lệnh hấp thu đều bị nguyên anh của Cổ Thần thôn phệ hoá thành tự thân pháp lực. Nguyên thần của Cổ Thần rất nhanh tăng trưởng thành cao gấp đôi người thường.
"Ầm!"
Đang lúc nguyên thần Cổ Thần vừa thành lập, trên trời đột nhiên truyền tới tiếng sấm đinh tai. Trong sát na đó, thiên địa như tối sầm lại, phong vân biến sắc, phía trên Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận trận, mây đen cuồn cuộn ẩn bên trong từng tia lôi điện như những con điện long.
Một lốc xoáy màu đen rất nhanh hình thành trên đỉnh đầu Cổ Thần liên tực xoay trong như muốn thôn phệ tất cả vạn vật. Thiểm điện xung quanh toàn bộ đều bị hút vào bên trong hắc xoáy hình thành một đoàn lôi kiếp!
Một đạo ... hai đạo ... ba đạo ... bốn đạo!
Bốn đạo lôi kiếp to gần trăm trượng nhanh chóng sinh ra từ bên trong hắc xoáy, bốn đạo lôi kiếp từ trên bầu trời nhanh chóng hướng Cổ Thần đánh xuống.
Tứ trọng lô kiếp chính là lôi kiếp mà tu sĩ mới bước vào Nguyên Thần kỳ phải trải qua khảo nghiệm. Vượt qua là sinh, thiên địa pháp tắc sẽ thừa nhận lực lượng của ngươi, thất bại thì hình thần câu diệt, toàn bộ đều bị gạt bỏ khỏi thế gian.
- Với thực lực của ngươi, lôi kiếp đã không thể thương tổn được. Nhân thời cơ này, nhanh chóng rời khỏi đây đi!
Thanh âm của Âm tôn Lăng Phong vang lên bên tai Cổ Thần.
Thiểm Thiên Phong Dực mở ra, lôi kiếp vừa đánh xuống, Cổ Thần cũng đồng thời phóng lên cao, lớn tiếng nói:
- Âm tôn tiền bối, nhanh thì ngàn năm, chậm thì vạn năm, Cổ Thần nhất định sẽ tới đây cứu người đi ra ngoài ...
Đang khi Cổ Thần mở miệng nói thì lôi kiệp đã đánh xuống, Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận cũng không thể ngăn cản, trực tiếp bị đánh thủng một lỗ hổng. Cổ Thần phải nắm chặt thời gian, nếu bỏ lỡ thời cơ thì muốn một lần nữa đi ra ngoài chỉ có thể chờ khi tu vi của hắn bước vào Minh Khiếu kỳ.
Bước vào Minh Khiếu kỳ so với bước vào Nguyên Thần kỳ, cho dù có phương pháp Minh Khiếu thì độ khó vẫn không thấp hơn mười lần. Chí ít cũng phải mất từ mười đến trăm năm thời gian. Thời gian dài như vậy Cổ Thần làm sao có thể chờ được!
Thực lực của Cổ Thần vượt xa tu vi của hắn. Đoạt Xá sơ kỳ thực lực của Cổ Thần đã là Minh Khiếu kỳ lấy hạ vô địch thủ, ngay cả Nguyên Thần hậu kỳ của long tộc cũng không phải là đối thủ của hắn.
Cổ Thần trực tiếp nhảy vào trong lôi kiếo, lực lượng huỷ diệt từ bốn phía đánh lên người hắn.
Thế nhưng Cổ Thần không hề chịu chút thương tổn nào, đón lôi kiếp, nhắm thẳng bầu trời vọt lên, Cổ Thần muốn sử dụng Phong ảnh độn thuật để thuấn di đi nhưng lại phá thiện trong khu vực lôi kiếp bao phủ thuấn di căn bản không thể thực hiện được, chỉ có thể phi độn mà đi.
Thiểm Thiên Phong Dực trong nháy mắt trải dài trăm trượng, thân hình Cổ Thần chợt loé đã lướt đi ngàn trượng, tuy rằng không bằng thuấn di nhưng tốc độ cũng không kém nhiều.
Lôi kiếp giống như thù hận Cổ Thần, bám sát theo sau oanh kích lên người Cổ Thần.
Thiểm Thiên Phong Dực liên tục chớp động, một đạo đọn quang như thiểm điện trong nháy mắt lướt qua mười dặm, đến khi lôi kiếp rời đi, Cổ Thần cũng đa bay qua huyết long hồ, xuất hiện trong khu vực ngoại vi của Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận.
Nhìn hoả diễm dưới chân, tâm tình của Cổ Thần rất kích động.
- Đi ra rồi ... ha ha ha ... ta đã đi ra ngoài được rồi ...
Từ thượng cổ tới nay, trên mười vạn năm rồi chưa từng có người còn sống rời khỏi cấm địa này, ngay cả thượng cổ Chư Tử đại tiên đều bị khốn chết tại đây.
Mà hôm nay, Cổ Thần đã phá đi truyền thuyết này.
Cổ Thần ngửa mặt lên trời huýt lên một tiếng đầy hưng phấn.
Ngoại vi trận pháp của Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận, Cổ Thần đã hoàn toàn học xong, cho nên rất nhanh Cổ Thần đã ra khỏi trận về tới hàn băng hạp cốc lúc trước.
Thời gian sáu năm như trước chảy mây trôi, rất nhanh đã qua. Ngay lúc Cổ Thần vừa ra khỏi Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận thì trong một không gian bí ẩn tại đế đô của Đại Doanh đế đình, Tàng Thiên Cơ chậm rãi mở mắt ra.
Trải qua sáu năm, ánh mắt của hắn đã bớt đi một cao ngạo, thêm một phần hắc khí, khiến cho người ta cảm giác rất âm trầm, sắc bén và tàn nhẫn.
- Vì sao, ta thuỷ chung vẫn không cám giác được vị trí khiếu huyệt? Đã một năm rồi, mất một năm thời gian mà tu vi của ta vẫn không thể tiến thêm một bước.
Tàng Thiên Cơ nhìn lên hư không, trầm giọng nói.
Một bóng đen từ trong mi tâm của Tàng Thiên Cơ bay ra hoá thành một cái khô lâu lớn, chính là ma vương Đồ Độc, hay có thể nói là linh hồn thứ hai trong cơ thể Tàng Thiên Cơ.
Đồ Độc nói:
- Thân thể của ngươi, nếu để cho ta hoàn toàn đoạt xá thì đừng nói là Minh Khiếu kỳ, trong vòng mười năm ta chắc chắn cho ngươi bước vào Độ Hư cảnh. Hiện tại thân thể của ngươi đại bộ phận đều do ngươi khống chế, sáu năm qua, có thể đạt tới tu vi như hiện nay đã là rất nhanh rồi, không ai có thể so được với ngươi.
- Còn chưa đủ!
Tàng Thiên Cơ rít qua kẽ răng:
- Sáu năm trước, Cổ Thần đã là Minh Khiếu kỳ lấy hạ vô địch thủ, hiện tại đã qua sáu năm, tu vi của hắn tăng trưởng rất nhanh, có thể lúc này ngay cả Minh Khiếu kỳ đỉnh phong cao thủ cũng không phải là đối thủ của hắn. Ta nếu có thể bước vào Minh Khiếu kỳ, cộng thêm sử dụng thông huyền linh thể của ta thì có thể vượt trên hắn, có thể giết chết hắn, bằm thây hắn thành van đoạn, khiến hắn hình thần câu diệt, muốn đời không được siêu sinh!
- Hắc hắc ...
Đồ Độc quỷ dị cười nói:
- Ngươi nếu thật sự hận Cổ Thần như vậy thì sao không đem toàn bộ thân thể này cho ta? Ta có thể bảo chứng, ta mà có thân thể của ngươi, Cổ Thần chắc chắn ...
- Câm miệng!
Tàng Thiên Cơ hai mắt trợn lên, giân dữ nói:
- Bản thái tử là vạn kim chi thân, có thể đưa cho ngươi một nửa đã lã thiện đại ân huệ đối với ngươi rồi. Bản thái tử và Thái Hư đỉnh mệnh thần tương liên, ta có thể nguyên thần ngươi cứu ra thì cũng có thể một lần nữa trấn áp nguyên thần ngươi vào Thái Hư đỉnh, khiến ngươi trọn đời này không được siêu sinh. Nếu ngươi còn dám có ý nghĩ xằng bậy như vậy nữa thì đừng trách bản thái tử! Hừ!
Đang ở dưới mái hiên nhà người, thì không thể không cúi đầu!
Đồ Độc là cái thế ma vương một thời nhưng nguyên thân lại bị trấn áp trong Thái Hư đỉnh, chịu Tàng Thiên Cơ khống chế. Tàng Thiên Cơ và Thái Hư đỉnh mệnh thần tương liên, hắn cũng không thể giết Tàng Thiên Cơ được cho nên chỉ có thể âm thầm cắn răng, nhẫn nhịn chịu đựng.
Một lát sau, Tàng Thiên Cơ lại hỏi:
- Ta hỏi ngươi, có phương pháp nào giúp đây nhanh quá trình kích hoạt khiếu huyệt không?
Đồ Độc gật đầu nói:
- Có hai phương pháp, một là lợi dụng linh dược, một là thông qua bí pháp.
Tàng Thiên Cơ nói:
- Ngươi nói rõ hơn một chút đi.
Khi đó, ngàn năm không tới, Đồ Độc đã bước chân vào Hư Không hậu kỳ, chỉ kém một bước là có thẻ dung hợp đại đạo bước vào Hợp Đạo kỳ trở thành tồn tại ngang cấp với thượng cổ Chư Tử đại tiên. Thế nhưng bởi vì hắn cùng với đạo gia thánh địa Thái Hư Cung kết cừu oán. Thái Hư Cung dù sao cũng là một thánh địa đã truyền thừa hơn mười vạn năm, trong một lần đấu pháp Đồ Độc đã bị tam đại cao thủ của Thái Hư Cung liên thủ đánh cho thân thể bị huỷ diệt, nguyên thần bị trấn áp vào trong Thái Hư đỉnh.
Thánh hoàng Cơ Nghiêu và Đồ Độc là nhân vật cùng thời, nhưng hai ngàn năm trước Cơ Nghiêu bất quá chỉ vừa mới bước vào Độ Hư cảnh giới, còn chưa kế thừa chức vị Thánh hoàng mà Đồ Độc lúc đó đã một ma vương phong vân cái thế.
- Ta cho ngươi mượn thân thể, ngươi cho ta mượn lực lượng. Cổ Thần lần tiếp theo xuất hiện, bản thái tử sẽ tự tay băm thay hắn vạn đoạn!
Tàng Thiên Cơ sắc mặt âm trầm, nghiến răng nói.
- Ha ha ha ...
Đồ Độc cười lớn một tiếng rồi nói:
- Hảo, ngươi cho ta mượn thân thể, ta cho ngươi mượn lực lượng của ta. Không qua mấy năm ta sẽ giúp tu vi của ngươi tăng vọt, dễ dàng bước vào Minh Khiếu kỳ, hắc hắc. Một tên Cổ Thần thì là cái gì?
- Hảo, nhất ngôn vi định!
Tàng Thiên Cơ ứng thanh nói.
Để có lực lượng, để có thể đánh bại Cổ Thần, Tàng Thiên Cơ tình nguyện tổn thất một nửa thân thể chính mình phóng thích ma vương Đồ Độc vốn đã bị phong ấn bên trong Thái Hư đỉnh hơn hai ngàn năm. Hắn không tiếc thân thể mình sẽ có hai linh hồn cộng hưởng, từ nay về sau không còn hoàn toàn thuộc về mình hắn nữa.
Tất cả những điều này đều vi sự hận thù đối với Cổ Thần, sự hận thù tới tận xương tuỷ!
Thời gian thấm thoát trôi qua sáu năm.
Trong sau năm này, tu vi của Cổ Thần một đường tiến mahj, vô cùng vô tận cực dương chân khí bị Cổ Thần thông qua Chiến Thần lệnh hấp thu.
Năm thứ hai, Cổ Thần bước vào Đoạt xá trung kỳ, năm thứ tư lại bước vào Đoạt Xá hậu kỳ, tới năm thứ sáu tu vi của Cổ Thần đã đạt tới Đoạt Xá kỳ đỉnh phong!
Ngắn ngủi sáu năm, nguyên anh của thần từ một tiểu hài tử đã biến thành một cái nguyên anh bằng với chính thân thể của hắn.
Nguyên anh xuất khiếu, đứng chung chỗ với thân thể giống nhau như đúc, đều là huyết nhục thân thể, cơ bản không thể phân ra thật giả.
Tu vi của Cổ Thần trong sáu năm qua tăng trưởng hơn trước không chỉ một hai lần, từ Đoạt Xá sơ kỳ một đường thẳng tiến tới Đoạt Xá kỳ đỉnh phong. Lúc này Cổ Thần cảm giác được thiên địa pháp tắc đối với nguyên anh ràng buột, chứng minh hắn đã chạm vài bình chướng của Đoạt Xá kỳ.
Phá tan tầng bình chướng này liền có thể nguyên anh hoá thần thành tựu Nguyên Thần, bước vào một cảnh giới mới. Nguyên Thần không hề bị thiên địa pháp tắc ràng buộc như trước nữa mà có thể tiếp tục lớn lên.
Nguyên Thần càng lớn, pháp lực và tu vi càng thâm hậu.
Sáu năm này, Cổ Thần mỗi ngày đều dùng một canh giờ học tập trận pháp ngoại vi của Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận với Âm tôn Lăng Phong.
Tuy chỉ là một bộ phận ngoại vi của trân pháp nhưng Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận so với ngũ hành đại trận còn lợi hại hơn vạn lần. Học xong phần ngoại vi của trận này, Cổ Thần lĩnh ngộ đối với ngũ hành đại trận càng thêm thâm sâu hơn rất nhiều.
Cổ Thần nguyên bản chỉ ở Hiên Viên đại đế chi mộ học được thổ chi đại trận, đối với kim, mộc, thuỷ, hoả tứ đại trận còn lại một chút cũng không biết. Nhưng hiện tại, trong đầu Cổ Thần đã mơ hồ hình thành một toà hoả đại trận. Cổ Thần lĩnh ngộ trận này rất sâu, dùng không bao lâu thời gian, hắn đã có thể hoàn chỉnh thôi diễn toàn bộ đại trận này.
Trong sáu năm này, Cổ Thần cũng không ít lần hỏi Âm tôn Lăng Phong về Huyền Âm Tuyệt Mạch của sư tỷ nhưng đán tiếc Âm tôn Lăng Phong mặc dù có thực lực đó nhưng lại bị trấn áp trong hạch tâm của Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận. Hiện tại chỉ có một tia ý niệm ở đây cho nên đối với Huyền Âm Tuyệt Mạch này cũng ngoài tầm tay.
Mất bốn năm thời gian, Cổ Thần đã có thể hoàn toàn học xong trận pháp ngoại vi của Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận, cho nên hai năm sau đó Cổ Thần đều tập trung vào khổ luyện.
Rốt cuộc, tại năm thứ sáu, Cổ Thần đã đạt tới Đoạt Xá kỳ đỉnh phong.
Từ lúc này trở đi, Cổ Thần liền bắt đầu không ngừng thông qua Thuần Dương lệnh hấp thu cực dương khí tranh đấu với thiên địa pháp tắc ràng buộc.
Thiên địa pháp tắc giống như hoá thành một cái võng vô hình đem nguyên anh của Cổ Thần nhốt bên trong, hạn chế tu vi của Cổ Thần tiếp tục tăng trưởng.
Cổ Thần liên tục tu luyện, cảm giác lượng pháp lực trong cơ thể càng ngày càng mạnh, thế nhưng cơ thể lại giống như một cái hủ kín, khi số lượng bên trọng đạt tới một mức nhất định thì không thể tiếp tục tăng thêm nửa. Pháp lực dư thừa sẽ như một chén nước đầy, tiếp tục đổ vào sẽ khiến nước tràn ra ngoài.
Nếu không thể tiếp tục tiến tới thì không thể nào phá tan ràng buộc của thiên địa pháp tắc, không thể nào bước vào Nguyên Thần kỳ, cho dù Cổ Thần có cố gắng tu luyện như thế nào cũng không cách nào tăng trưởng tu vi.
Đạt tới Đoạt Xá kỳ đỉnh phong, việc tu luyện đã mất tác dụng, cho nên mỗi ngày Cổ Thần đều hướng vào bình chướng của Đoạt Xá kỳ tiến hành trùng kích.
Ngày qua ngày, đảo mắt lại mấy tháng trôi qua ...
Mấy tháng này, tu vi của Cổ Thần không hề tăng trưởng thêm chút nào nhưng bình chướng của Đoạt Xá kỳ dưới sự trùng kích liên tục của Cổ Thần rốt cuộc đã bắt đầu xuất hiện vết rạn nứt rồi tạo thành mộ cái khe, trong nháy mắt đó nguyên anh của Cổ Thần tựa hồ như tiếp xúc với một thế giới mới, một cảm giác cực kỳ thư sướng trong nháy mắt đó lan tràn khắp toàn thân hắn.
Nguyên anh của Cổ Thần khi phá tan được thiên địa pháp tắc bình chướng thì giống như một người đã bị bỏ đói cả ngàn năm đột nhiên thấy phía trước có mỹ thực vậy, thế nhưng chỉ có thể nhìn mà không ăn được.
Thiên địa pháp tắc tuy rằng xuất hiện một cái khe, nhưng vẫn như trước ràng buột nguyên anh của Cổ Thần. Nếu muốn tiến thêm một bước để ăn những mỹ vị kia thì nhất định phải khiến cho bình chướng do thiện địa pháp tắc tạo thành hoàn toàn biến mất.
Đem thiên địa pháp tắc bình chướng phá được một cái khe, Cổ Thần giống như trong đêm đen thấy được ánh rạng đông, tinh thần nhất thời phấn khởi, tràn ngập hi vọng mãnh liệt trùng kích bình chướng.
Thiên địa pháp tắc ràng buộc đã xuất hiện một cái khe, Đoạt Xà kỳ bình chướng đã đã không còn là một chỉnh thể như trước nữa, không còn kiên cố như lúc đầu.
Dưới sự trùng kích không ngừng của Cổ Thần, những cái khe trên bình chướng xuất hiện ngày càng nhiều, sự ràng buộc ngày càng nhỏ ... rốt cuộc bình chướng của Đoạt Xá kỳ cũng đã hoàn toàn bị nghiền nát.
Giằng có suốt hơn một tháng, Cổ Thần rốt cuộ đã đem thiên địa pháp tắc nghiền nát.
Một lần trùng kích cuối cùng, bình chướng Đoạt Xá kỳ vốn đã lung lây trong nháy mắt liền tan biến hoá thành hư vô.
Nguyên anh của Cổ Thần hoàn toàn tiến vào một thế giới mới, mất đi ràng buộc của thiện địa pháp tắc, mất đi bình chướng của Đoạt Xá kỳ, nguyên anh của Cổ Thần không còn bất kỳ gông xiềng nào cản trở.
Chương 2: Nguyên anh hoá thần. (Hạ)
Vô cùng vô tận chân chí bị nguyên anh của Cổ Thần điên cuồng hấp thu, bên cạnh đó, thân thể của Cổ Thần cũng giống như một cái động không đáy điên cuồng hấp thu cực dương khí xung quanh để cường hoá thân thể, đồng thời truyền vào nguyên anh.
Nguyên anh dưới sự tẩm bổ của vô cùng vô tận chân khí như vậy càng lúc càng lớn.
Mỗi khi lớn hơn một chút, tu vi của Cổ Thần càng mạnh hơn một chút.
Ràng buộc của thiên địa pháp tắc đã mất, bình chướng của Đoạt Xá kỳ cũng tan biến, tu vi của Cổ Thần tiến thêm một bước dài, nguyên anh không còn bị ràng buộc, càng ngày càng lớn, hoá thành nguyên thần.
Toaàn bộ cực dương khí nơi này bởi vì Cổ Thần hấp thu quá nhanh mà bắt đầu chuyển động nhanh hơn hướng về phía Cổ Thần lao đến.
Toàn bộ cực dương khí sau khi bị Chiến Thần lệnh hấp thu đều bị nguyên anh của Cổ Thần thôn phệ hoá thành tự thân pháp lực. Nguyên thần của Cổ Thần rất nhanh tăng trưởng thành cao gấp đôi người thường.
"Ầm!"
Đang lúc nguyên thần Cổ Thần vừa thành lập, trên trời đột nhiên truyền tới tiếng sấm đinh tai. Trong sát na đó, thiên địa như tối sầm lại, phong vân biến sắc, phía trên Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận trận, mây đen cuồn cuộn ẩn bên trong từng tia lôi điện như những con điện long.
Một lốc xoáy màu đen rất nhanh hình thành trên đỉnh đầu Cổ Thần liên tực xoay trong như muốn thôn phệ tất cả vạn vật. Thiểm điện xung quanh toàn bộ đều bị hút vào bên trong hắc xoáy hình thành một đoàn lôi kiếp!
Một đạo ... hai đạo ... ba đạo ... bốn đạo!
Bốn đạo lôi kiếp to gần trăm trượng nhanh chóng sinh ra từ bên trong hắc xoáy, bốn đạo lôi kiếp từ trên bầu trời nhanh chóng hướng Cổ Thần đánh xuống.
Tứ trọng lô kiếp chính là lôi kiếp mà tu sĩ mới bước vào Nguyên Thần kỳ phải trải qua khảo nghiệm. Vượt qua là sinh, thiên địa pháp tắc sẽ thừa nhận lực lượng của ngươi, thất bại thì hình thần câu diệt, toàn bộ đều bị gạt bỏ khỏi thế gian.
- Với thực lực của ngươi, lôi kiếp đã không thể thương tổn được. Nhân thời cơ này, nhanh chóng rời khỏi đây đi!
Thanh âm của Âm tôn Lăng Phong vang lên bên tai Cổ Thần.
Thiểm Thiên Phong Dực mở ra, lôi kiếp vừa đánh xuống, Cổ Thần cũng đồng thời phóng lên cao, lớn tiếng nói:
- Âm tôn tiền bối, nhanh thì ngàn năm, chậm thì vạn năm, Cổ Thần nhất định sẽ tới đây cứu người đi ra ngoài ...
Đang khi Cổ Thần mở miệng nói thì lôi kiệp đã đánh xuống, Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận cũng không thể ngăn cản, trực tiếp bị đánh thủng một lỗ hổng. Cổ Thần phải nắm chặt thời gian, nếu bỏ lỡ thời cơ thì muốn một lần nữa đi ra ngoài chỉ có thể chờ khi tu vi của hắn bước vào Minh Khiếu kỳ.
Bước vào Minh Khiếu kỳ so với bước vào Nguyên Thần kỳ, cho dù có phương pháp Minh Khiếu thì độ khó vẫn không thấp hơn mười lần. Chí ít cũng phải mất từ mười đến trăm năm thời gian. Thời gian dài như vậy Cổ Thần làm sao có thể chờ được!
Thực lực của Cổ Thần vượt xa tu vi của hắn. Đoạt Xá sơ kỳ thực lực của Cổ Thần đã là Minh Khiếu kỳ lấy hạ vô địch thủ, ngay cả Nguyên Thần hậu kỳ của long tộc cũng không phải là đối thủ của hắn.
Cổ Thần trực tiếp nhảy vào trong lôi kiếo, lực lượng huỷ diệt từ bốn phía đánh lên người hắn.
Thế nhưng Cổ Thần không hề chịu chút thương tổn nào, đón lôi kiếp, nhắm thẳng bầu trời vọt lên, Cổ Thần muốn sử dụng Phong ảnh độn thuật để thuấn di đi nhưng lại phá thiện trong khu vực lôi kiếp bao phủ thuấn di căn bản không thể thực hiện được, chỉ có thể phi độn mà đi.
Thiểm Thiên Phong Dực trong nháy mắt trải dài trăm trượng, thân hình Cổ Thần chợt loé đã lướt đi ngàn trượng, tuy rằng không bằng thuấn di nhưng tốc độ cũng không kém nhiều.
Lôi kiếp giống như thù hận Cổ Thần, bám sát theo sau oanh kích lên người Cổ Thần.
Thiểm Thiên Phong Dực liên tục chớp động, một đạo đọn quang như thiểm điện trong nháy mắt lướt qua mười dặm, đến khi lôi kiếp rời đi, Cổ Thần cũng đa bay qua huyết long hồ, xuất hiện trong khu vực ngoại vi của Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận.
Nhìn hoả diễm dưới chân, tâm tình của Cổ Thần rất kích động.
- Đi ra rồi ... ha ha ha ... ta đã đi ra ngoài được rồi ...
Từ thượng cổ tới nay, trên mười vạn năm rồi chưa từng có người còn sống rời khỏi cấm địa này, ngay cả thượng cổ Chư Tử đại tiên đều bị khốn chết tại đây.
Mà hôm nay, Cổ Thần đã phá đi truyền thuyết này.
Cổ Thần ngửa mặt lên trời huýt lên một tiếng đầy hưng phấn.
Ngoại vi trận pháp của Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận, Cổ Thần đã hoàn toàn học xong, cho nên rất nhanh Cổ Thần đã ra khỏi trận về tới hàn băng hạp cốc lúc trước.
Thời gian sáu năm như trước chảy mây trôi, rất nhanh đã qua. Ngay lúc Cổ Thần vừa ra khỏi Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hoả Trận thì trong một không gian bí ẩn tại đế đô của Đại Doanh đế đình, Tàng Thiên Cơ chậm rãi mở mắt ra.
Trải qua sáu năm, ánh mắt của hắn đã bớt đi một cao ngạo, thêm một phần hắc khí, khiến cho người ta cảm giác rất âm trầm, sắc bén và tàn nhẫn.
- Vì sao, ta thuỷ chung vẫn không cám giác được vị trí khiếu huyệt? Đã một năm rồi, mất một năm thời gian mà tu vi của ta vẫn không thể tiến thêm một bước.
Tàng Thiên Cơ nhìn lên hư không, trầm giọng nói.
Một bóng đen từ trong mi tâm của Tàng Thiên Cơ bay ra hoá thành một cái khô lâu lớn, chính là ma vương Đồ Độc, hay có thể nói là linh hồn thứ hai trong cơ thể Tàng Thiên Cơ.
Đồ Độc nói:
- Thân thể của ngươi, nếu để cho ta hoàn toàn đoạt xá thì đừng nói là Minh Khiếu kỳ, trong vòng mười năm ta chắc chắn cho ngươi bước vào Độ Hư cảnh. Hiện tại thân thể của ngươi đại bộ phận đều do ngươi khống chế, sáu năm qua, có thể đạt tới tu vi như hiện nay đã là rất nhanh rồi, không ai có thể so được với ngươi.
- Còn chưa đủ!
Tàng Thiên Cơ rít qua kẽ răng:
- Sáu năm trước, Cổ Thần đã là Minh Khiếu kỳ lấy hạ vô địch thủ, hiện tại đã qua sáu năm, tu vi của hắn tăng trưởng rất nhanh, có thể lúc này ngay cả Minh Khiếu kỳ đỉnh phong cao thủ cũng không phải là đối thủ của hắn. Ta nếu có thể bước vào Minh Khiếu kỳ, cộng thêm sử dụng thông huyền linh thể của ta thì có thể vượt trên hắn, có thể giết chết hắn, bằm thây hắn thành van đoạn, khiến hắn hình thần câu diệt, muốn đời không được siêu sinh!
- Hắc hắc ...
Đồ Độc quỷ dị cười nói:
- Ngươi nếu thật sự hận Cổ Thần như vậy thì sao không đem toàn bộ thân thể này cho ta? Ta có thể bảo chứng, ta mà có thân thể của ngươi, Cổ Thần chắc chắn ...
- Câm miệng!
Tàng Thiên Cơ hai mắt trợn lên, giân dữ nói:
- Bản thái tử là vạn kim chi thân, có thể đưa cho ngươi một nửa đã lã thiện đại ân huệ đối với ngươi rồi. Bản thái tử và Thái Hư đỉnh mệnh thần tương liên, ta có thể nguyên thần ngươi cứu ra thì cũng có thể một lần nữa trấn áp nguyên thần ngươi vào Thái Hư đỉnh, khiến ngươi trọn đời này không được siêu sinh. Nếu ngươi còn dám có ý nghĩ xằng bậy như vậy nữa thì đừng trách bản thái tử! Hừ!
Đang ở dưới mái hiên nhà người, thì không thể không cúi đầu!
Đồ Độc là cái thế ma vương một thời nhưng nguyên thân lại bị trấn áp trong Thái Hư đỉnh, chịu Tàng Thiên Cơ khống chế. Tàng Thiên Cơ và Thái Hư đỉnh mệnh thần tương liên, hắn cũng không thể giết Tàng Thiên Cơ được cho nên chỉ có thể âm thầm cắn răng, nhẫn nhịn chịu đựng.
Một lát sau, Tàng Thiên Cơ lại hỏi:
- Ta hỏi ngươi, có phương pháp nào giúp đây nhanh quá trình kích hoạt khiếu huyệt không?
Đồ Độc gật đầu nói:
- Có hai phương pháp, một là lợi dụng linh dược, một là thông qua bí pháp.
Tàng Thiên Cơ nói:
- Ngươi nói rõ hơn một chút đi.
/889
|