- Hừ!
Cổ Thần khẽ cười lạnh một tiếng rồi nói:
- Các ngươi lui lại phía sau đi, hắn chí ít cũng có thực lực Minh Khiếu hậu kỳ, các ngươi không phải đối thủ của hắn. Đối phó hắn, hừ, chỉ mình ta là đủ rồi!
- Cổ huynh, người nhiều lực đại a!
Thuỷ Nguyên thấy Cổ Thần định một mình xuất thủ liền la lên.
Cổ Thần đạm nhiên nói:
- Minh Khiếu hậu kỳ Hoả Long ta còn có thể chém giết mà còn phải sợ một tên Minh Khiếu sơ kỳ sao? Các ngươi mau lui về phía sau đi!
Thấy ngữ khí cứng rắn của Cổ Thần, mấy tên Vu sĩ liền ngoan ngoãn lui tới dưới vách đá.
Trong mắt Tàng Thiên Cơ lập loè hung quang, rồi trực tiếp hoà thành nguyên dạng. Bị một tên Nguyên Thần hậu kỳ Vu sĩ xem thường đã khiến hắn triệt để nổi giận. Mà từ trong mắt tên Vu sĩ này Tàng Thiên Cơ cũng cảm nhận một sự khinh thường.
- Chết! Ngươi đi chết đi!
Tàng Thiên Cơ nổi giân rống lên một tiếng, ném Tụ Huyết Phiên trong tay hướng tơi Cổ Thần.
Tụ Huyết Phiên đón gió lớn lên, trong nháy mắt đã biến thành trăm trượng che khuất cả không trung quảng trường, không chỉ bao phủ Cổ Thần mà ngay cả bảy tên Vu sĩ kia cũng bị bao phủ luôn.
Tuy trên mặt Cổ Thần biểu hiện vẻ khinh thường nhưng trong lòng hắn vẫn cảnh giác cao độ. Ngay lúc Tàng Thiên Cơ ném Tụ Huyết Phiên ra, trong tay Cổ Thần cũng loé lên quang bảy màu, một cỗ sát khí xung thiên theo đó tràn ra chấn động tất cả mọi người ở đây.
Thượng Phẩm công kích tiên bảo: Thất Thải Tuyệt Thần kiếm!
Mắt thấy Tụ Huyết Phiên to mấy trăm trượng chụp xuống, hai tay Cổ Thần vung mạnh Thất Thải Tuyệt Thần kiếm lên, mạnh mẽ chém một nhát, Thất Thải Tuyệt Thần kiếm quang mang đai thinh bắn ra một đạo thất thải thiên hồng mang theo kiếm khí phóng thẳng lên cao.
"Rầm!"
Một tiếng bạo hưởng mãnh liệt vang lên, Tụ Huyết Phiên to mấy trăm trượng kia liền xuất hiện bảy đạo vết nứt, mỗi vết nứt đều sâu hơn mười trượng.
Vố số tiếng kêu thê lương thảm thiết từ trong Tụ Huyết Phiên vang lên, quang mang của Tụ Huyết Phiên cũng ảm đạm xuống lui lại phía sau.
Thất Thải Tuyệt Thần kiếm không phải cùng đẳng cấp để Bàn Long Sát Thần thương so sánh được. Thất Thải Tuyệt Thần kiếm vừa ra thì thân thể liền bị chém thành bảy đoạn, nguyên thần cũng bị chém thành hư vô. Vô luận là thân thể hay nguyên thần đều có lực sát thương rất lớn. Tụ Huyết Phiên thu thập vô số tinh nguyên khí huyết luyện chế thành, làm sao chống đỡ được công kích của Thất Thải Tuyệt Thần kiếm?
Tàng Thiên Cơ sắc mặt đại biến, nhưng ánh mắt nhìn về phía Thất Thải Tuyệt Thần kiếm trên tay Cổ Thần lại lộ ra vẻ tham lam, bàn tay hắn khẽ động, kết xuất một pháp ấn quỷ dị rồi hướng một ngón tay chỉ về phía Tụ Huyết Phiên.
Trong sát na đó, vô số tiếng kêu chói tai vang lên, một cái huyết sắc nhân diện từ trong huyết hồng khô lâu lao ra bổ khuyết chỗ mấy vết nứt trên Tụ Huyết Phiên. Theo đó gần vạn cái huyết sắc nhân diện đồng thời lao ra, nhanh chóng khôi phục lại Tụ Huyết Phiên như ban đầu chụp xuống đầu Cổ Thần.
Đồng thời, hai tay Tàng Thiên Cơ kết xuất một cái pháp ấn khác, miệng hét lớn:
- Kim Cương ấn!
Một đạo kim sắc chưởng cương nhanh chóng từ trong lòng bàn tay Tàng Thiên Cơ phóng lớn lên thành ngàn trượng, nhưng theo thủ ấn biến đổi của Tàng Thiên Cơ, cái kim sắc chưởng cương đó lại nhanh chóng áp súc lại thành cỡ trăm trượng bắn tới chỗ Cổ Thần. Trên đường nó đi qua, mặt đất như bị cày xới thành một cái rãnh sâu gần mười trượng.
Trong mắt các Vu sĩ còn lại đều tràn ngập vẻ hoảng sợ. Tụ Huyết Phiên như một cái hắc thủ che trời toả ra mùi tanh tưởi nồng đậm so với lúc trước còn nồng hơn, uy thế cũng mãnh liệt hơn.
Mà đạo kim sắc quyền cương kia lại như một vầng thái dương nhỏ rất chói mắt. Nơi nó đi qua có thể hình dung như vạn vật giai không.
Trăm trượng cự phiên cùng trăm trượng quyền cương, một cái trên trời, một cái từ dưới đất đồng thời đánh tới, uy áp toả ra kinh thiên động địa khiến các Vu sĩ đều hít thở khó khăn.
Cổ Thần trong tay cầm Thất Thải Tuyệt Thần kiếm lại không hề có nửa điểm khẩn trương, trên mặt vẫn mang theo nụ cười thản nhiên. Tay trái chợt vung lên, Xích Lân Dương Hoả kiếm hiện ra!
Hai tay vũ động, quang mang trên mũi Thất Thải Tuyệt Thần kiếm đại thịnh, lại bắn ra một đạo thất thải thiên hồng phóng lên trời đâm vào Tụ Huyết Phiên.
Đồng thời Cổ Thần mạnh mẽ dùng Xích Lân Dương Hoả kiếm chém mạnh một cái, một cái khe nứt không gian theo đó hiện ra. Sau đó một tiếng bạo hưởng mãnh liệt vang lên, mọi người nhìn lại thì chỉ thấy cái kim sắc quyền cương của Tàng Thiên Cơ đánh ra từ một phân thành hai, đã bị trảm thành hai nửa.
Trên bầu trời tiếp đó cũng truyền lại âm thanh như vải bị xé rách, Thất Thải Tuyệt Thần kiếm lại khiến cho Tụ Huyết Phiên xuất hiện bảy vết nứt.
Cổ Thần hai tay hai kiếm, Thất Thải Tuyệt Thần kiếm và Xích Lân Dương Hoả kiếm, một kiện là thượng phẩm tiên bảo, một kiện là hạ phẩm tiên bảo khiến cho mấy Vu sĩ phía sau càng trợn mắt líu lưỡi. Bọn họ trong tay ngay cả một kiện tiên bảo cũng không có, vậy mà Cổ Thần cùng lúc có hai kiện.
Trong mắt Tàng Thiên Cơ cũng thoáng hiện vẻ thất kinh, một tên Vu sĩ Nguyên Thần hậu kỳ mà cũng có thực lực Minh Khiếu hậu kỳ như hắn đã khiến hắn khó tin rồi, vậy mà bây giờ trên tay đối phương còn có hai kiện vô thượng tiên bảo!
Thất Thải Tuyệt Thần kiếm và Xích Lân Dương Hoả kiếm là thu hoạch của Cổ Thần khi giết chết Ngao Hoằng và Long Nham cho nên Tàng Thiên Cơ chưa bao giờ thấy qua. Trong mắt Tàng Thiên Cơ lúc này, tên Vu sĩ trước mắt so với đối thủ sống còn của hắn là Cổ Thần cũng không thua kém chút nào, thậm chí còn có chút mạnh hơn. Nhưng cho dù hắn tưởng tượng thế nào cũng không thể nào ngờ rằng người trước mặt lại chính là đối thủ sống còn Cổ Thần của hắn!
Một thân phận mới, tiên bảo mới đã biến Cổ Thần trở thành một kình địch hoàn toàn mới của Tàng Thiên Cơ.
Tàng Thiên Cơ lúc trước luôn được xưng tụng là thiên hạ đệ nhất thiên tài, mới hai mươi tuổi đã bước vào Mệnh Tuyền cảnh giới, tiền đồ vô lượng cho nên từ trước tới giờ hắn đều tự cho mình là đệ nhất. Kết quả Cổ Thần xuất hiện đã phá vỡ thần thoại của hắn, còn mạnh mẽ đem hắn đạp dưới chân!
Nguyên tưởng rằng rời khỏi trung thổ thì tu sĩ trẻ tuổi trong thiên hạ đã không còn ai so được với hắn nữa, nhưng ai ngờ trong Cổ vu tộc này lại xuất hiện một tên biến thái không kém Cổ Thần, mới chỉ tu vi Nguyên Thần hậu kỳ mà đã có thực lực không kém gì Tàng Thiên Cơ hắn rồi!
Đồng thời trên người còn có pháp bảo có thể khắc chế của Tụ Huyết Phiên của hắn!
Phẫn nộ! Ngập trời phẫn nộ!
Tàng Thiên Cơ trong mắt hồng quang đại thịnh, quát lên một tiếng giận giữ rồi nói:
- Đồ Độc, ra đi, chúng ta cùng nhau tiêu diệt hắn, rút nguyên thần của hắn ra!
Tàng Thiên Cơ mặc dù phẫn nộ nhưng lòng tin đánh chết tên Vu sĩ trước mặt này vẫn còn đó. Con bài chưa lật của hắn còn có Thái Hư Tiên đỉnh, mà trong thiện hạ này ngoài Cổ Thần ra còn ai có thể khống chế được Thái Hư Tiên đỉnh uy hiếp đến tính mạng hắn?
Tàng Thiên Cơ vừa dứt lời thì một bóng đen từ trong mi tâm hắn bắn ra hoá thành một cái hắc sắc khô lâu thật lớn, chính là do nguyên thần của ma vương Đồ Độc biến thành.
Bóng đen chợt loé lên đã tới bên Tụ Huyết Phiên, Trấn Minh Ngọc Bi vừa xuất hiện trong tay Cổ Thần còn chưa kịp đánh ra thì cái bóng đen đó đã chui vào trong cái huyết sắc khô lâu trên Tụ Huyết Phiên.
- Huyết linh khống hồn đại pháp!
Một thanh âm âm lãnh tới cực điểm đột nhiên vang lên.
Tụ Huyết Phiên lay động mãnh liệt một hồi rồi mười hai bóng người từ trong Tụ Huyết Phiên phóng ra đứng trước mặt Tàng Thiên Cơ.
- A, đó là Thạch!
- Kia là Ô ...
- Kia là Quyến ....
...
Mấy VU sĩ đứng phía sau liên tục kinh hô lên, mười hai bóng người này lại chính là mười hai Nguyên Thần kỳ Vu sĩ cùng họ tiến vào Chiến Thần sơn này.
Mà mười hai bóng người xuất hiện ở đây chính là nguyên thần của mười hai người này, nhưng thực lực so với lúc còng sống mạnh hơn rất nhiều, mỗi một cái nguyên thần đều có thực lực không kém Minh Khiếu kỳ tu sĩ, thậm chí còn có nguyên thần có thực lực Minh Khiếu trung kỳ và Minh Khiếu hậu kỳ!
Hiển nhiên nguyên thần của mười hai người này đã bị ma vương Đồ Độc tế luyện cho tăng trưởng tu vi từ lên tròn một cảnh giới: từ Nguyên Thần sơ kỳ lên Minh Khiếu sơ kỳ, Nguyên Thần trung kỳ lên Minh Khiếu trung kỳ và Nguyên Thần hậu kỳ lên Minh Khiếu hậu kỳ!
Mười hai cái huyết hồn, trong đo có sáu tên Minh Khiếu sơ kỳ, bốn tên Minh Khiếu trung kỳ và hai tên Minh Khiếu hậu kỳ.
Trách không được Tàng Thiên Cơ vừa nãy khi Tàng Thiên Cơ thấy mấy người Cổ Thần liền nói là có thêm tám cải nguyên thần của họ thì uy lực của Tụ Huyết Phiên lại tăng mạnh, thì ra là tám cái nguyên thần liền có thể biến thành tám cái Minh Khiếu kỳ huyết hồn.
Có ma vương Đồ Độc tương trợ, bằng vào Tụ Huyết Phiên, Tàng Thiên Cơ cũng có thể luyện chế ra một chi đại quân huyết hồn hùng mạnh. Có một đội quân toàn Minh Khiếu kỳ như vậy cũng đủ để quét ngang Minh Khiếu kỳ trở thành tồn tại vô địch dưới Độ Hư rồi!
Mười hai huyết hồn, hai tên một chỗ phân thành sáu hướng tạo thành một cái huyết hồn đại trận.
Một cổ huyết sát hung khí nhất thời mạnh mẽ tuôn ra, khí thế ngập trời, trong không khí nhanh chóng tràn ngập mùi máu tanh.
Mấy Vu sĩ đứng phía sau cắn chặt răng lại, thân thể khẽ run rẩy bởi vì bị một cổ khí tức khủng bố đang bao phủ toàn trường đang tăng lên.
Cổ Thần nhìn mười hai cái huyết hồn trước mắt, khẽ nhíu mày. Thi Hồn Tông ma tu cả đời chỉ có thể luyện chế ra một cái thi hồn mà cái nguyên thần trốn trong thân thể Tàng Thiên Cơ lại có thể một lần luyện ra mười hai cái huyết hồn, vừa nghe đã thấy rợn da đầu rồi.
Trừ khi cái nguyên thần đó là của một tên đại ma vương từ hơn ngàn năm trước nếu không hiện tại không có bất luận một tên ma tu nào có khả năng và thực lực như vậy!
Cổ Thần nhíu mày không phải vì mười hai cái huyết hồn này khó đối phó, ngược lại đối với Cổ Thần, chỉ cần nhấc tay là có thể dễ dàng phá tan cái huyết hồn đại trận này đem mười hai cái huyết hồn đó toàn bộ diệt sát. Huyết hồn và thi hồn khác nhau, thi hồn là có thân thể mà huyết hồn chỉ có nguyên thần.
Nguyên thần trong thiên hạ đối với Cổ Thần mà nói chính là cá nằm trên thớt, chỉ cần xuất Trấn Minh Ngọc Bi ra tất cả đều bị diệt sạch!
Thế nhưng Trấn Minh Ngọc Bi cũng phải phải là pháp bảo bí mật của Cổ Thần, hiện giờ bên cạnh có bảy tên Vu sĩ đang nhìn chằm chằm, nếu để chúng phát hiện ra Trấn Minh Ngọc Bi thì khó tránh khỏi sẽ có một ít phiền phức.
- Ha ha ha ha ha ...
Mười hai huyết hồn vừa xuất hiện, Tàng Thiên Cơ liền điên cuồng cười ha hả, trong mắt hắn hồng quang càng thịnh, thân thể cũng mơ hồ có chút hồng quang, tựa hồ cũng sắp biến thành một cái huyết hồn rồi mở miệng nói:
- Toàn bộ các ngươi đều đi chết đi cho ta! Một tên cũng đừng mong sống sót, ta muốn đem nguyên thần của các ngươi đều luyện thành huyết hồn vĩnh viễn bị ta điều khiển, đời đời kiếp kiếp không được siêu sinh ha ha ha ha ...
Ánh mắt Cổ Thần lúc này càng thêm lạnh lùng, Thất Thải Tuyệt Thần kiếm trong tay càng thêm nắm chặt, sát khí dần tăng lên, tên Tàng Thiên Cơ này nếu còn tiếp tục để hắn trên đời thì chỉ càng là tai hoạ, lúc này thực lực của Cổ Thần đã có phần vượt trên Tàng Thiên Cơ nên trong lòng đã hạ quyết tâm phải giết chết Tàng Thiên Cơ hôm nay.
Thế nhưng nếu không xuất toàn bộ bản lĩnh ra thì đối mặt với mười hai cái huyết hồn, thêm vào cái nguyên thần ma tu kia cùng với Tàng Thiên Cơ, Cổ Thần thật đúng không phải là đối thủ. Chỉ có mang toàn bộ pháp bảo ra, cùng với biến thân bà đầu sáu tay thì mới nắm chắc thắng được Tàng Thiên Cơ.
Nhưng những còn bài này của Cổ Thần cũng không thể để lộ ra trước mặt mấy tên Vu sĩ phía sau được.
Cổ Thần trong lòng thầm quyết đinh, quang mang bảy màu của Thất Thải Tuyệt Thần kiếm đột nhiên đai thịnh, một đạo thất thải thiên hồng xẹt qua bầu trời mạnh mẽ bổ ra, Xích Lân Dương Hoả kiếm trng tay cũng đột nhiên biến mất không thấy, mà thay vào đó là một cây hắc sắc trường thương dài chừng mười trượng, mặt trên có khắc hai đầu hắc long bao quanh.
Đây chính là Bàn Long Sát Thần thương!
Bàn Long Sát Thần thương vừa hiện, thương cương liền mạnh mẽ phóng xuất. Một đạo thương cương mãnh mẽ đâm tới phía trước, đem không gian xé ra một cái lỗ thủng thật lớn.
Mà khi Cổ Thần lấy Bàn Long Sát Thần thương ra, hai mắt Tàng Thiên Cơ cũng vụt sáng, cả người chấn động, phẫn nộ đến rung giộng quát:
- A, a, a ... ngươi là ...
Tàng Thiên Cơ còn chưa nói hết câu thì hắc sắc thương cương đã đánh tới buộc hắn phải ngậm miệng lại, thân thể chợt loé lên né sáng một bên.
Cổ Thần cũng không có truy kích, sau khi đâm ra một thương, thấy Tàng Thiên Cơ né sang một bên, thân thể của Cổ Thần cũng bắn mạnh tới trước, hướng mặt ngoài sơn cốc cấp tốc lao đi.
Tàng Thiên Cơ không thể nào ngờ được Cổ Thần lại xoay người bỏ chạy. Khi Bàn Long Sát Thần thương vừa xuất hiện thì hắn đã biết được tên Vu sĩ nãy giờ chém giết với hắn là ai, chính là đại địch cả này của Tàng Thiên Cơ hắn - Cổ Thần Cổ Sát Thần!
Tàng Thiên Cơ rống lên giận dữ, không hề để ý tới mấy tên Vu sĩ đang đứng sát vách đá kia mà thân thể cũng chợt loé lên đuổi theo Cổ Thần, trong miệng quát lớn:
- Đồ Độc, đuổi theo, lần này hắn trốn không thoát đâu, ta phải bầm thây hắn thành vạn đoạn, nghiền nát xương hắn, đem nguyên thần của hắn luyện thành huyết hồn, khiến hắn trọn đời không được siêu sinh! Không giết được Cổ Thần, oán khí của ta khó mà ổn định đươc. Giết!
Tụ Huyết Phiên cũng nhanh chóng bay theo Tàng Thiên Cơ, thanh âm của Đồ Độc từ trong Tụ Huyết Phiên vang lên:
- Tàng Thiên Cơ, lần này Cổ Thần chắc chắn phải chết, ta sẽ giúp ngươi giết hắn, ngươi nhất định phải kiếm cho ta một cái thân thể hoàn hảo!
Hai mắt của Tàng Thiên Cơ lúc này đã biến thành màu huyết hồng hoàn toàn, đánh chết Cổ Thần chính là nguyện vọng lớn nhất của hắn lúc này, nên hắn không hề do dự trả lời:
- Giết Cổ Thần, ngươi muốn cái gì ta đều cho ngươi!
- Ha ha ha ha ...
Trong Tụ Huyết Phiên vang lên tiếng cười vui sướng của Đồ Độc, mặc dù thanh âm của hắn âm lãnh đến cực điểm nhưng lúc này cũng có thêm vài phần hoan hỉ.
Trong Chiến Thần sơn không thể phi độn, không thể thuấn di cho nên Cổ Thần chỉ có thể bằng lực lượng hai chân chạy trên mặt đất, nhưng tốc độ lại cực kỳ nhanh, đến lúc Tàng Thiên Cơ kịp phản ứng thì Cổ Thần sớm đã vượt qua hơn trăm trượng, chuyển qua một chân núi, biến mất dạng trong tầm nhìn.
Chỉ một cái chớp mắt sau, thân ảnh Tàng Thiên Cơ và Tụ Huyết Phiên trên đầu cũng đồng thời đuổi tới.
Cổ Thần khoé miệng khẽ nhếch lên, lộ ra một nụ cười lạnh lùng. Có Tàng Thiên Cơ ở đây thì chắc chắn mấy tên Vu sĩ kia sẽ không có can đảm đuổi theo, vậy thì hắn có thể buông tay đánh một trận với Tàng Thiên Cơ!
Cổ Thần khẽ cười lạnh một tiếng rồi nói:
- Các ngươi lui lại phía sau đi, hắn chí ít cũng có thực lực Minh Khiếu hậu kỳ, các ngươi không phải đối thủ của hắn. Đối phó hắn, hừ, chỉ mình ta là đủ rồi!
- Cổ huynh, người nhiều lực đại a!
Thuỷ Nguyên thấy Cổ Thần định một mình xuất thủ liền la lên.
Cổ Thần đạm nhiên nói:
- Minh Khiếu hậu kỳ Hoả Long ta còn có thể chém giết mà còn phải sợ một tên Minh Khiếu sơ kỳ sao? Các ngươi mau lui về phía sau đi!
Thấy ngữ khí cứng rắn của Cổ Thần, mấy tên Vu sĩ liền ngoan ngoãn lui tới dưới vách đá.
Trong mắt Tàng Thiên Cơ lập loè hung quang, rồi trực tiếp hoà thành nguyên dạng. Bị một tên Nguyên Thần hậu kỳ Vu sĩ xem thường đã khiến hắn triệt để nổi giận. Mà từ trong mắt tên Vu sĩ này Tàng Thiên Cơ cũng cảm nhận một sự khinh thường.
- Chết! Ngươi đi chết đi!
Tàng Thiên Cơ nổi giân rống lên một tiếng, ném Tụ Huyết Phiên trong tay hướng tơi Cổ Thần.
Tụ Huyết Phiên đón gió lớn lên, trong nháy mắt đã biến thành trăm trượng che khuất cả không trung quảng trường, không chỉ bao phủ Cổ Thần mà ngay cả bảy tên Vu sĩ kia cũng bị bao phủ luôn.
Tuy trên mặt Cổ Thần biểu hiện vẻ khinh thường nhưng trong lòng hắn vẫn cảnh giác cao độ. Ngay lúc Tàng Thiên Cơ ném Tụ Huyết Phiên ra, trong tay Cổ Thần cũng loé lên quang bảy màu, một cỗ sát khí xung thiên theo đó tràn ra chấn động tất cả mọi người ở đây.
Thượng Phẩm công kích tiên bảo: Thất Thải Tuyệt Thần kiếm!
Mắt thấy Tụ Huyết Phiên to mấy trăm trượng chụp xuống, hai tay Cổ Thần vung mạnh Thất Thải Tuyệt Thần kiếm lên, mạnh mẽ chém một nhát, Thất Thải Tuyệt Thần kiếm quang mang đai thinh bắn ra một đạo thất thải thiên hồng mang theo kiếm khí phóng thẳng lên cao.
"Rầm!"
Một tiếng bạo hưởng mãnh liệt vang lên, Tụ Huyết Phiên to mấy trăm trượng kia liền xuất hiện bảy đạo vết nứt, mỗi vết nứt đều sâu hơn mười trượng.
Vố số tiếng kêu thê lương thảm thiết từ trong Tụ Huyết Phiên vang lên, quang mang của Tụ Huyết Phiên cũng ảm đạm xuống lui lại phía sau.
Thất Thải Tuyệt Thần kiếm không phải cùng đẳng cấp để Bàn Long Sát Thần thương so sánh được. Thất Thải Tuyệt Thần kiếm vừa ra thì thân thể liền bị chém thành bảy đoạn, nguyên thần cũng bị chém thành hư vô. Vô luận là thân thể hay nguyên thần đều có lực sát thương rất lớn. Tụ Huyết Phiên thu thập vô số tinh nguyên khí huyết luyện chế thành, làm sao chống đỡ được công kích của Thất Thải Tuyệt Thần kiếm?
Tàng Thiên Cơ sắc mặt đại biến, nhưng ánh mắt nhìn về phía Thất Thải Tuyệt Thần kiếm trên tay Cổ Thần lại lộ ra vẻ tham lam, bàn tay hắn khẽ động, kết xuất một pháp ấn quỷ dị rồi hướng một ngón tay chỉ về phía Tụ Huyết Phiên.
Trong sát na đó, vô số tiếng kêu chói tai vang lên, một cái huyết sắc nhân diện từ trong huyết hồng khô lâu lao ra bổ khuyết chỗ mấy vết nứt trên Tụ Huyết Phiên. Theo đó gần vạn cái huyết sắc nhân diện đồng thời lao ra, nhanh chóng khôi phục lại Tụ Huyết Phiên như ban đầu chụp xuống đầu Cổ Thần.
Đồng thời, hai tay Tàng Thiên Cơ kết xuất một cái pháp ấn khác, miệng hét lớn:
- Kim Cương ấn!
Một đạo kim sắc chưởng cương nhanh chóng từ trong lòng bàn tay Tàng Thiên Cơ phóng lớn lên thành ngàn trượng, nhưng theo thủ ấn biến đổi của Tàng Thiên Cơ, cái kim sắc chưởng cương đó lại nhanh chóng áp súc lại thành cỡ trăm trượng bắn tới chỗ Cổ Thần. Trên đường nó đi qua, mặt đất như bị cày xới thành một cái rãnh sâu gần mười trượng.
Trong mắt các Vu sĩ còn lại đều tràn ngập vẻ hoảng sợ. Tụ Huyết Phiên như một cái hắc thủ che trời toả ra mùi tanh tưởi nồng đậm so với lúc trước còn nồng hơn, uy thế cũng mãnh liệt hơn.
Mà đạo kim sắc quyền cương kia lại như một vầng thái dương nhỏ rất chói mắt. Nơi nó đi qua có thể hình dung như vạn vật giai không.
Trăm trượng cự phiên cùng trăm trượng quyền cương, một cái trên trời, một cái từ dưới đất đồng thời đánh tới, uy áp toả ra kinh thiên động địa khiến các Vu sĩ đều hít thở khó khăn.
Cổ Thần trong tay cầm Thất Thải Tuyệt Thần kiếm lại không hề có nửa điểm khẩn trương, trên mặt vẫn mang theo nụ cười thản nhiên. Tay trái chợt vung lên, Xích Lân Dương Hoả kiếm hiện ra!
Hai tay vũ động, quang mang trên mũi Thất Thải Tuyệt Thần kiếm đại thịnh, lại bắn ra một đạo thất thải thiên hồng phóng lên trời đâm vào Tụ Huyết Phiên.
Đồng thời Cổ Thần mạnh mẽ dùng Xích Lân Dương Hoả kiếm chém mạnh một cái, một cái khe nứt không gian theo đó hiện ra. Sau đó một tiếng bạo hưởng mãnh liệt vang lên, mọi người nhìn lại thì chỉ thấy cái kim sắc quyền cương của Tàng Thiên Cơ đánh ra từ một phân thành hai, đã bị trảm thành hai nửa.
Trên bầu trời tiếp đó cũng truyền lại âm thanh như vải bị xé rách, Thất Thải Tuyệt Thần kiếm lại khiến cho Tụ Huyết Phiên xuất hiện bảy vết nứt.
Cổ Thần hai tay hai kiếm, Thất Thải Tuyệt Thần kiếm và Xích Lân Dương Hoả kiếm, một kiện là thượng phẩm tiên bảo, một kiện là hạ phẩm tiên bảo khiến cho mấy Vu sĩ phía sau càng trợn mắt líu lưỡi. Bọn họ trong tay ngay cả một kiện tiên bảo cũng không có, vậy mà Cổ Thần cùng lúc có hai kiện.
Trong mắt Tàng Thiên Cơ cũng thoáng hiện vẻ thất kinh, một tên Vu sĩ Nguyên Thần hậu kỳ mà cũng có thực lực Minh Khiếu hậu kỳ như hắn đã khiến hắn khó tin rồi, vậy mà bây giờ trên tay đối phương còn có hai kiện vô thượng tiên bảo!
Thất Thải Tuyệt Thần kiếm và Xích Lân Dương Hoả kiếm là thu hoạch của Cổ Thần khi giết chết Ngao Hoằng và Long Nham cho nên Tàng Thiên Cơ chưa bao giờ thấy qua. Trong mắt Tàng Thiên Cơ lúc này, tên Vu sĩ trước mắt so với đối thủ sống còn của hắn là Cổ Thần cũng không thua kém chút nào, thậm chí còn có chút mạnh hơn. Nhưng cho dù hắn tưởng tượng thế nào cũng không thể nào ngờ rằng người trước mặt lại chính là đối thủ sống còn Cổ Thần của hắn!
Một thân phận mới, tiên bảo mới đã biến Cổ Thần trở thành một kình địch hoàn toàn mới của Tàng Thiên Cơ.
Tàng Thiên Cơ lúc trước luôn được xưng tụng là thiên hạ đệ nhất thiên tài, mới hai mươi tuổi đã bước vào Mệnh Tuyền cảnh giới, tiền đồ vô lượng cho nên từ trước tới giờ hắn đều tự cho mình là đệ nhất. Kết quả Cổ Thần xuất hiện đã phá vỡ thần thoại của hắn, còn mạnh mẽ đem hắn đạp dưới chân!
Nguyên tưởng rằng rời khỏi trung thổ thì tu sĩ trẻ tuổi trong thiên hạ đã không còn ai so được với hắn nữa, nhưng ai ngờ trong Cổ vu tộc này lại xuất hiện một tên biến thái không kém Cổ Thần, mới chỉ tu vi Nguyên Thần hậu kỳ mà đã có thực lực không kém gì Tàng Thiên Cơ hắn rồi!
Đồng thời trên người còn có pháp bảo có thể khắc chế của Tụ Huyết Phiên của hắn!
Phẫn nộ! Ngập trời phẫn nộ!
Tàng Thiên Cơ trong mắt hồng quang đại thịnh, quát lên một tiếng giận giữ rồi nói:
- Đồ Độc, ra đi, chúng ta cùng nhau tiêu diệt hắn, rút nguyên thần của hắn ra!
Tàng Thiên Cơ mặc dù phẫn nộ nhưng lòng tin đánh chết tên Vu sĩ trước mặt này vẫn còn đó. Con bài chưa lật của hắn còn có Thái Hư Tiên đỉnh, mà trong thiện hạ này ngoài Cổ Thần ra còn ai có thể khống chế được Thái Hư Tiên đỉnh uy hiếp đến tính mạng hắn?
Tàng Thiên Cơ vừa dứt lời thì một bóng đen từ trong mi tâm hắn bắn ra hoá thành một cái hắc sắc khô lâu thật lớn, chính là do nguyên thần của ma vương Đồ Độc biến thành.
Bóng đen chợt loé lên đã tới bên Tụ Huyết Phiên, Trấn Minh Ngọc Bi vừa xuất hiện trong tay Cổ Thần còn chưa kịp đánh ra thì cái bóng đen đó đã chui vào trong cái huyết sắc khô lâu trên Tụ Huyết Phiên.
- Huyết linh khống hồn đại pháp!
Một thanh âm âm lãnh tới cực điểm đột nhiên vang lên.
Tụ Huyết Phiên lay động mãnh liệt một hồi rồi mười hai bóng người từ trong Tụ Huyết Phiên phóng ra đứng trước mặt Tàng Thiên Cơ.
- A, đó là Thạch!
- Kia là Ô ...
- Kia là Quyến ....
...
Mấy VU sĩ đứng phía sau liên tục kinh hô lên, mười hai bóng người này lại chính là mười hai Nguyên Thần kỳ Vu sĩ cùng họ tiến vào Chiến Thần sơn này.
Mà mười hai bóng người xuất hiện ở đây chính là nguyên thần của mười hai người này, nhưng thực lực so với lúc còng sống mạnh hơn rất nhiều, mỗi một cái nguyên thần đều có thực lực không kém Minh Khiếu kỳ tu sĩ, thậm chí còn có nguyên thần có thực lực Minh Khiếu trung kỳ và Minh Khiếu hậu kỳ!
Hiển nhiên nguyên thần của mười hai người này đã bị ma vương Đồ Độc tế luyện cho tăng trưởng tu vi từ lên tròn một cảnh giới: từ Nguyên Thần sơ kỳ lên Minh Khiếu sơ kỳ, Nguyên Thần trung kỳ lên Minh Khiếu trung kỳ và Nguyên Thần hậu kỳ lên Minh Khiếu hậu kỳ!
Mười hai cái huyết hồn, trong đo có sáu tên Minh Khiếu sơ kỳ, bốn tên Minh Khiếu trung kỳ và hai tên Minh Khiếu hậu kỳ.
Trách không được Tàng Thiên Cơ vừa nãy khi Tàng Thiên Cơ thấy mấy người Cổ Thần liền nói là có thêm tám cải nguyên thần của họ thì uy lực của Tụ Huyết Phiên lại tăng mạnh, thì ra là tám cái nguyên thần liền có thể biến thành tám cái Minh Khiếu kỳ huyết hồn.
Có ma vương Đồ Độc tương trợ, bằng vào Tụ Huyết Phiên, Tàng Thiên Cơ cũng có thể luyện chế ra một chi đại quân huyết hồn hùng mạnh. Có một đội quân toàn Minh Khiếu kỳ như vậy cũng đủ để quét ngang Minh Khiếu kỳ trở thành tồn tại vô địch dưới Độ Hư rồi!
Mười hai huyết hồn, hai tên một chỗ phân thành sáu hướng tạo thành một cái huyết hồn đại trận.
Một cổ huyết sát hung khí nhất thời mạnh mẽ tuôn ra, khí thế ngập trời, trong không khí nhanh chóng tràn ngập mùi máu tanh.
Mấy Vu sĩ đứng phía sau cắn chặt răng lại, thân thể khẽ run rẩy bởi vì bị một cổ khí tức khủng bố đang bao phủ toàn trường đang tăng lên.
Cổ Thần nhìn mười hai cái huyết hồn trước mắt, khẽ nhíu mày. Thi Hồn Tông ma tu cả đời chỉ có thể luyện chế ra một cái thi hồn mà cái nguyên thần trốn trong thân thể Tàng Thiên Cơ lại có thể một lần luyện ra mười hai cái huyết hồn, vừa nghe đã thấy rợn da đầu rồi.
Trừ khi cái nguyên thần đó là của một tên đại ma vương từ hơn ngàn năm trước nếu không hiện tại không có bất luận một tên ma tu nào có khả năng và thực lực như vậy!
Cổ Thần nhíu mày không phải vì mười hai cái huyết hồn này khó đối phó, ngược lại đối với Cổ Thần, chỉ cần nhấc tay là có thể dễ dàng phá tan cái huyết hồn đại trận này đem mười hai cái huyết hồn đó toàn bộ diệt sát. Huyết hồn và thi hồn khác nhau, thi hồn là có thân thể mà huyết hồn chỉ có nguyên thần.
Nguyên thần trong thiên hạ đối với Cổ Thần mà nói chính là cá nằm trên thớt, chỉ cần xuất Trấn Minh Ngọc Bi ra tất cả đều bị diệt sạch!
Thế nhưng Trấn Minh Ngọc Bi cũng phải phải là pháp bảo bí mật của Cổ Thần, hiện giờ bên cạnh có bảy tên Vu sĩ đang nhìn chằm chằm, nếu để chúng phát hiện ra Trấn Minh Ngọc Bi thì khó tránh khỏi sẽ có một ít phiền phức.
- Ha ha ha ha ha ...
Mười hai huyết hồn vừa xuất hiện, Tàng Thiên Cơ liền điên cuồng cười ha hả, trong mắt hắn hồng quang càng thịnh, thân thể cũng mơ hồ có chút hồng quang, tựa hồ cũng sắp biến thành một cái huyết hồn rồi mở miệng nói:
- Toàn bộ các ngươi đều đi chết đi cho ta! Một tên cũng đừng mong sống sót, ta muốn đem nguyên thần của các ngươi đều luyện thành huyết hồn vĩnh viễn bị ta điều khiển, đời đời kiếp kiếp không được siêu sinh ha ha ha ha ...
Ánh mắt Cổ Thần lúc này càng thêm lạnh lùng, Thất Thải Tuyệt Thần kiếm trong tay càng thêm nắm chặt, sát khí dần tăng lên, tên Tàng Thiên Cơ này nếu còn tiếp tục để hắn trên đời thì chỉ càng là tai hoạ, lúc này thực lực của Cổ Thần đã có phần vượt trên Tàng Thiên Cơ nên trong lòng đã hạ quyết tâm phải giết chết Tàng Thiên Cơ hôm nay.
Thế nhưng nếu không xuất toàn bộ bản lĩnh ra thì đối mặt với mười hai cái huyết hồn, thêm vào cái nguyên thần ma tu kia cùng với Tàng Thiên Cơ, Cổ Thần thật đúng không phải là đối thủ. Chỉ có mang toàn bộ pháp bảo ra, cùng với biến thân bà đầu sáu tay thì mới nắm chắc thắng được Tàng Thiên Cơ.
Nhưng những còn bài này của Cổ Thần cũng không thể để lộ ra trước mặt mấy tên Vu sĩ phía sau được.
Cổ Thần trong lòng thầm quyết đinh, quang mang bảy màu của Thất Thải Tuyệt Thần kiếm đột nhiên đai thịnh, một đạo thất thải thiên hồng xẹt qua bầu trời mạnh mẽ bổ ra, Xích Lân Dương Hoả kiếm trng tay cũng đột nhiên biến mất không thấy, mà thay vào đó là một cây hắc sắc trường thương dài chừng mười trượng, mặt trên có khắc hai đầu hắc long bao quanh.
Đây chính là Bàn Long Sát Thần thương!
Bàn Long Sát Thần thương vừa hiện, thương cương liền mạnh mẽ phóng xuất. Một đạo thương cương mãnh mẽ đâm tới phía trước, đem không gian xé ra một cái lỗ thủng thật lớn.
Mà khi Cổ Thần lấy Bàn Long Sát Thần thương ra, hai mắt Tàng Thiên Cơ cũng vụt sáng, cả người chấn động, phẫn nộ đến rung giộng quát:
- A, a, a ... ngươi là ...
Tàng Thiên Cơ còn chưa nói hết câu thì hắc sắc thương cương đã đánh tới buộc hắn phải ngậm miệng lại, thân thể chợt loé lên né sáng một bên.
Cổ Thần cũng không có truy kích, sau khi đâm ra một thương, thấy Tàng Thiên Cơ né sang một bên, thân thể của Cổ Thần cũng bắn mạnh tới trước, hướng mặt ngoài sơn cốc cấp tốc lao đi.
Tàng Thiên Cơ không thể nào ngờ được Cổ Thần lại xoay người bỏ chạy. Khi Bàn Long Sát Thần thương vừa xuất hiện thì hắn đã biết được tên Vu sĩ nãy giờ chém giết với hắn là ai, chính là đại địch cả này của Tàng Thiên Cơ hắn - Cổ Thần Cổ Sát Thần!
Tàng Thiên Cơ rống lên giận dữ, không hề để ý tới mấy tên Vu sĩ đang đứng sát vách đá kia mà thân thể cũng chợt loé lên đuổi theo Cổ Thần, trong miệng quát lớn:
- Đồ Độc, đuổi theo, lần này hắn trốn không thoát đâu, ta phải bầm thây hắn thành vạn đoạn, nghiền nát xương hắn, đem nguyên thần của hắn luyện thành huyết hồn, khiến hắn trọn đời không được siêu sinh! Không giết được Cổ Thần, oán khí của ta khó mà ổn định đươc. Giết!
Tụ Huyết Phiên cũng nhanh chóng bay theo Tàng Thiên Cơ, thanh âm của Đồ Độc từ trong Tụ Huyết Phiên vang lên:
- Tàng Thiên Cơ, lần này Cổ Thần chắc chắn phải chết, ta sẽ giúp ngươi giết hắn, ngươi nhất định phải kiếm cho ta một cái thân thể hoàn hảo!
Hai mắt của Tàng Thiên Cơ lúc này đã biến thành màu huyết hồng hoàn toàn, đánh chết Cổ Thần chính là nguyện vọng lớn nhất của hắn lúc này, nên hắn không hề do dự trả lời:
- Giết Cổ Thần, ngươi muốn cái gì ta đều cho ngươi!
- Ha ha ha ha ...
Trong Tụ Huyết Phiên vang lên tiếng cười vui sướng của Đồ Độc, mặc dù thanh âm của hắn âm lãnh đến cực điểm nhưng lúc này cũng có thêm vài phần hoan hỉ.
Trong Chiến Thần sơn không thể phi độn, không thể thuấn di cho nên Cổ Thần chỉ có thể bằng lực lượng hai chân chạy trên mặt đất, nhưng tốc độ lại cực kỳ nhanh, đến lúc Tàng Thiên Cơ kịp phản ứng thì Cổ Thần sớm đã vượt qua hơn trăm trượng, chuyển qua một chân núi, biến mất dạng trong tầm nhìn.
Chỉ một cái chớp mắt sau, thân ảnh Tàng Thiên Cơ và Tụ Huyết Phiên trên đầu cũng đồng thời đuổi tới.
Cổ Thần khoé miệng khẽ nhếch lên, lộ ra một nụ cười lạnh lùng. Có Tàng Thiên Cơ ở đây thì chắc chắn mấy tên Vu sĩ kia sẽ không có can đảm đuổi theo, vậy thì hắn có thể buông tay đánh một trận với Tàng Thiên Cơ!
/889
|