Ma Vương Đồ Độc pháp tắc lĩnh ngộ không chỉ sâu sắc, hơn nữa thập phần toàn diện, không chỉ lĩnh ngộ một hai loại pháp tắc, bây giờ mặc dù chỉ hồi phục đến đằng vân kì đỉnh phong cảnh giới, nhưng pháp tắc công kích đã ùn ùn.
Cự mộc công kích vừa qua, Ma Vương Đồ Độc lại hét một tiếng:
- Thổ chi pháp tắc...
Theo pháp ấn của Ma Vương Đồ Độc, trong thiên không xuất hiện vô số hoàng thổ, ngưng kết thành những đống hoàng thổ lớn, mỗi đống như một ngọn núi nhỏ, ẩn hàm sức mạnh thổ chi pháp tắc, đập về phía Cổ Thần.
Sức mạnh mà thổ thạch màu vàng hàm chứa so với vô số cự mộc lúc nãy, không hề thua kém, thậm chí còn có phần hơn.
Cổ Thần một lần nữa sử dụng Cửu phù không môn thuấn di hai ngàn trượng tránh khỏi công kích của thổ chi pháp tắc. Bàn long sát thần thương và Xích dương lân hỏa kiếm trong tay chém xuống, "Trảm sát chi phủ" lại được sử dụng, bổ ra hai đường thương cương và kiếm cương ẩn hàm phá hoại và giết chóc pháp tắc.
Đồng thời, một tay ném Như Ý lung linh bảo tháp về phía Ma Vương Đồ Độc, dù không thể đập được chết hắn thì cũng làm hắn hao phí một chút thời gian, bàn tay còn lại nắm chặt lăng tử đen xì, ném mạnh ra.
Lăng tử hóa thành lưu tinh màu đen, bắn về phía Ma Vương Đồ Độc, tạo thành một lỗ hổng hư không nhỏ xíu, tốc độ nhanh đến cực điểm.
Hai cánh tay còn lại, kết Lạc tinh Chiến Thần quyền ấn, tinh không một lần nữa xuất hiện trong hư không, phồn tình rơi xuống, hóa thành quyền cương đầy trời, ám hợp pháp tắc chi lực, rớt xuống xối xả như bạo vũ.
Cổ Thần sau khi đem Chiến Thần bất diệt chi thể tu luyện đến giai đoạn thứ hai một khiếu thông bách khiếu, lần đầu tiên phát khởi toàn phương vị công kích, uy lực chi cường, so với trước kia, cường đại không chỉ mười lần.
Đối diện với nhiều công kích như vậy, Ma Vương Đồ Độc có chút luống cuống tay chân, mỗi một món tiên bảo đều tạo thành uy hiếp cự đại đối với hắn, đến Như Ý lung linh bảo tháp mặc dù không phải lợi khí công kích gì, nhưng nếu như để mặc sẽ bị Như Ý lung linh bảo thấp đập trúng, Ma Vương Đồ Độc mặc dù đập không chết, nhưng thân thể cũng bị trọng thương.
Bàn long sát thần thương và Xích dương lân hỏa kiếm càng không cần nói nữa, hai món vốn dĩ là tiên bảo loại công kích, có uy hiếp đối với Ma Vương Đồ Độc, cộng thêm Cổ Thần sử dụng Trảm sát chi phủ bí pháp, trong thương cương và kiếm cương đều ẩn hàm phá hoại và chém giết pháp tắc chi lực, uy lực càng thịnh.
Về phần lăng tử ngăm đen, mặc dù chỉ là một món hạ phẩm tiên bảo, nhưng nhỏ nhắn chẳng khác gì một mũi khoan kim cương, công kích lực dù nhỏ cũng không thể coi thường.
Một lúc đối diện với từng ấy tiên bảo, còn cả vô số quyền cương đang từ thiên không rơi xuống, Ma Vương Đồ Độc có chút khó đối phó, thân ảnh lóe lên rồi biến mất vô ảnh vô tung, dùng thuấn di chi thuật khiến cho công kích của Cổ Thần rơi vào hết hư không.
Ma Vương Đồ Độc lần thứ hai xuất hiện là ở cách đó mấy chục trượng, tiên cương ngưng tụ bên ngoài cơ thể, hình thành một tấm màn ánh sáng chói mắt, hai tay đánh ra phía trước, quyền cương đen xì như mực, lao nhanh về phía Cổ Thần.
Cổ Thần như pháp bào chế, đối diện với công kích của Ma Vương Đồ Độc, thân ảnh lóe lên rồi biến mất, cũng sử dụng thuấn di chi thuật, Cổ Thần và Ma Vương Đồ Độc đang cùng nhau triển khai một cuộc rượt đuổi bằng thuật thuấn di.
Nhưng, cuộc rượt đuổi này không giống với cuộc rượt đuổi trước kia, khi Cổ Thần vẫn chưa có được Chiến Thần bất diệt chi thể, còn đang ở giai đoạn hai.
Cuộc rượt đuổi đó là Ma Vương Đồ Độc đuổi theo Cổ Thần.
Dưới công kích của Ma Vương Đồ Độc, Cổ Thần không thể chống đỡ, không hề có cơ hội hoán thủ, mà chỉ có thể dùng Cửu long phù không môn không ngừng chạy trốn.
Nhưng cuộc rượt đuổi hiện tại lại là một trận chiến đấu truy cản giữa Cổ Thần và Ma Vương Đồ Độc, thực lực hai người đã không còn cách nhau một trời một vực nữa, mặc dù vẫn còn một chút chênh lệch nhưng đều có thể ứng phó với những uy hiếp chí mạng của đối phương, cho nên, đối diện với công kích của đối phương, đều dùng thuấn di tránh né, sau đó tiến hành phản công.
Hình ảnh trong thiên không tựa hồ lại quay trở về lúc trước, thân ảnh của Cổ Thần và Ma Vương Đồ Độc thoắt ẩn thoắt hiện trong hư không, không ngừng thuấn di.
Vũ sĩ trên mặt đất vẫn còn trong pháp tắc cấm cố, trơ mắt nhìn hai người hiện đi hiện lại trong không trung, trừ Hư Tử Uyên, tự Ngọc mấy người tinh thông chăm chú quan sát diễn biến tình hình, đại bộ phận tu sĩ đều chỉ thấy mơ mơ hồ hồ, cứ như vậy, một cuộc chiến dài hơi nữa lại bắt đầu.
Cuộc rượt đuổi trước kéo dài những một tháng ba ngày nên bây giờ các vu sĩ thấy hai người lại bắt đầu thuấn di truy đuổi, tinh thần nhất thời trở nên uể oải.
Nhưng, lần truy cản này không duy trì quá lâu, chỉ hơn một canh giờ, Ma Vương Đồ Độc tựa hồ đã chán chiến đấu kiểu ấy, giận dữ nói:
- Cổ Thần, tại sao không dám cùng ta đường đường chính chính đánh một trận? Cứ chạy tới chạy lui như vậy còn ý nghĩa gì? Ngươi tưởng chạy đến khi pháp lực của ngươikhoo kiệt, thực lực sẽ lại tăng trưởng mười lần nữa sao? Cổ Thần, một kẻ nhu nhược như ngươi có dám đấu với ta mười hiệp hay không?
Mặc dù Ma Vương Đồ Độc gào thét, Cổ Thần không động thánh ắc, cười lạnh nói:
- Đồ Độc, ngươi là Độ Hư Bí Cảnh cường giả vậy mà không biết xấu hổ đòi một Mệnh Tuyền Bí Cảnh như ta đường đường chính chính đấu với ngươi sao?
Ngươi có bản lĩnh thì đừng dùng thuấn di bỏ chạy, cứ đứng đó đón nhận mười lần công kích của ra?
Ma Vương Đồ Độc hừ lạnh noi:
- Hừ! Bổn thần đã không còn muốn dây dưa với ngươi nữa, ngươi không muốn liều mạng với ta vậy thì để ta giết vợ ngươi, xem ngươi có liều hay không... Thổ chi pháp tắc!
Vừa nói, Ma Vương Đồ Độc vừa kết pháp ấn, chỉ vào mặt đất chỗ Hư Tử Uyên, vô số hoàng thổ ngưng kết thành những tảng cự thạch khổng lồ, rơi xuống như bạo vũ, đập về phía Hư Tử Uyên.
Hư Tử Uyên bị không gian pháp tắc cấm cố, không thể cử động, chỉ biết trơ mắt đứng nhìn cự thạch màu vàng ẩn hàm thổ chi pháp tắc đánh về phía mình.
- Đồ Độc, ngươi muốn chết...
Cổ Thần thấy vậy, nhất thời bạo nộ, hét lớn một tiếng, thân thể ngăn giữa Hư Tử Uyên và cự thạch màu vàng, Bàn long sát thần thương và Xích dương lân hỏa kiếm trong tay đồng thời đánh vào cự thạch màu đen đang bay đến.
Như ý lung linh bảo tháp cũng tấn công cự thạch màu vàng, phát ra những tiếng nổ nổ kinh thiên động địa, thân thể Cổ Thần hơi run, nhất thời lùi lại hơn mười trượng, pháp tắc chi lực công kích của Ma Vương Đồ Độc quá lợi hại, Mệnh Tuyền Bí Cảnh tu vi đỡ được đã là nghịch thiên.
Ma Vương Đồ Độc hắc hắc cười, thanh âm âm lạnh đến cực điểm, nói:
- Sớm biết ngươi coi trọng những người khác như vậy, bổn thần đã không kéo dài thời gian, phong chi pháp tắc...
Cực thạch màu vàng vừa bị đánh tan, thân thể Cổ Thần bị chấn lùi mấy chục trượng, vô số phong nhận như những lưỡi đao sắc bén từ các phía chém đến.
Sau lưng Cổ Thần, Hư Tử Uyên và bọn Tự Ngọc không thể tránh né, đành phải liều mạng lần nữa, dùng bàn long sát thần thương và Xích dương lân hỏa kiếm, Cổ Thần sử dụng Trảm sát chi phủ thần thông, Như Ý lung linh bảo tháp, lăng tử nhuộm đen và Lạc tinh Chiến Thần quyền đồng thời phụ trợ công kích.
Phong nhận dày đặc, tựa hồ như không có kết thúc, cắt nhỏ hư không, tạo thành những lỗ hổng lớn, tựa như bạo vũ, chém xuống Cổ Thần.
Phong nhận số lượng quá nhiều, Cổ Thần không thể đỡ được toàn bộ, không ít phong nhận đột phá thương cương, kiếm cương phòng ngự, trực tiếp cắt vào thân thể Cổ Thần.
Cự mộc công kích vừa qua, Ma Vương Đồ Độc lại hét một tiếng:
- Thổ chi pháp tắc...
Theo pháp ấn của Ma Vương Đồ Độc, trong thiên không xuất hiện vô số hoàng thổ, ngưng kết thành những đống hoàng thổ lớn, mỗi đống như một ngọn núi nhỏ, ẩn hàm sức mạnh thổ chi pháp tắc, đập về phía Cổ Thần.
Sức mạnh mà thổ thạch màu vàng hàm chứa so với vô số cự mộc lúc nãy, không hề thua kém, thậm chí còn có phần hơn.
Cổ Thần một lần nữa sử dụng Cửu phù không môn thuấn di hai ngàn trượng tránh khỏi công kích của thổ chi pháp tắc. Bàn long sát thần thương và Xích dương lân hỏa kiếm trong tay chém xuống, "Trảm sát chi phủ" lại được sử dụng, bổ ra hai đường thương cương và kiếm cương ẩn hàm phá hoại và giết chóc pháp tắc.
Đồng thời, một tay ném Như Ý lung linh bảo tháp về phía Ma Vương Đồ Độc, dù không thể đập được chết hắn thì cũng làm hắn hao phí một chút thời gian, bàn tay còn lại nắm chặt lăng tử đen xì, ném mạnh ra.
Lăng tử hóa thành lưu tinh màu đen, bắn về phía Ma Vương Đồ Độc, tạo thành một lỗ hổng hư không nhỏ xíu, tốc độ nhanh đến cực điểm.
Hai cánh tay còn lại, kết Lạc tinh Chiến Thần quyền ấn, tinh không một lần nữa xuất hiện trong hư không, phồn tình rơi xuống, hóa thành quyền cương đầy trời, ám hợp pháp tắc chi lực, rớt xuống xối xả như bạo vũ.
Cổ Thần sau khi đem Chiến Thần bất diệt chi thể tu luyện đến giai đoạn thứ hai một khiếu thông bách khiếu, lần đầu tiên phát khởi toàn phương vị công kích, uy lực chi cường, so với trước kia, cường đại không chỉ mười lần.
Đối diện với nhiều công kích như vậy, Ma Vương Đồ Độc có chút luống cuống tay chân, mỗi một món tiên bảo đều tạo thành uy hiếp cự đại đối với hắn, đến Như Ý lung linh bảo tháp mặc dù không phải lợi khí công kích gì, nhưng nếu như để mặc sẽ bị Như Ý lung linh bảo thấp đập trúng, Ma Vương Đồ Độc mặc dù đập không chết, nhưng thân thể cũng bị trọng thương.
Bàn long sát thần thương và Xích dương lân hỏa kiếm càng không cần nói nữa, hai món vốn dĩ là tiên bảo loại công kích, có uy hiếp đối với Ma Vương Đồ Độc, cộng thêm Cổ Thần sử dụng Trảm sát chi phủ bí pháp, trong thương cương và kiếm cương đều ẩn hàm phá hoại và chém giết pháp tắc chi lực, uy lực càng thịnh.
Về phần lăng tử ngăm đen, mặc dù chỉ là một món hạ phẩm tiên bảo, nhưng nhỏ nhắn chẳng khác gì một mũi khoan kim cương, công kích lực dù nhỏ cũng không thể coi thường.
Một lúc đối diện với từng ấy tiên bảo, còn cả vô số quyền cương đang từ thiên không rơi xuống, Ma Vương Đồ Độc có chút khó đối phó, thân ảnh lóe lên rồi biến mất vô ảnh vô tung, dùng thuấn di chi thuật khiến cho công kích của Cổ Thần rơi vào hết hư không.
Ma Vương Đồ Độc lần thứ hai xuất hiện là ở cách đó mấy chục trượng, tiên cương ngưng tụ bên ngoài cơ thể, hình thành một tấm màn ánh sáng chói mắt, hai tay đánh ra phía trước, quyền cương đen xì như mực, lao nhanh về phía Cổ Thần.
Cổ Thần như pháp bào chế, đối diện với công kích của Ma Vương Đồ Độc, thân ảnh lóe lên rồi biến mất, cũng sử dụng thuấn di chi thuật, Cổ Thần và Ma Vương Đồ Độc đang cùng nhau triển khai một cuộc rượt đuổi bằng thuật thuấn di.
Nhưng, cuộc rượt đuổi này không giống với cuộc rượt đuổi trước kia, khi Cổ Thần vẫn chưa có được Chiến Thần bất diệt chi thể, còn đang ở giai đoạn hai.
Cuộc rượt đuổi đó là Ma Vương Đồ Độc đuổi theo Cổ Thần.
Dưới công kích của Ma Vương Đồ Độc, Cổ Thần không thể chống đỡ, không hề có cơ hội hoán thủ, mà chỉ có thể dùng Cửu long phù không môn không ngừng chạy trốn.
Nhưng cuộc rượt đuổi hiện tại lại là một trận chiến đấu truy cản giữa Cổ Thần và Ma Vương Đồ Độc, thực lực hai người đã không còn cách nhau một trời một vực nữa, mặc dù vẫn còn một chút chênh lệch nhưng đều có thể ứng phó với những uy hiếp chí mạng của đối phương, cho nên, đối diện với công kích của đối phương, đều dùng thuấn di tránh né, sau đó tiến hành phản công.
Hình ảnh trong thiên không tựa hồ lại quay trở về lúc trước, thân ảnh của Cổ Thần và Ma Vương Đồ Độc thoắt ẩn thoắt hiện trong hư không, không ngừng thuấn di.
Vũ sĩ trên mặt đất vẫn còn trong pháp tắc cấm cố, trơ mắt nhìn hai người hiện đi hiện lại trong không trung, trừ Hư Tử Uyên, tự Ngọc mấy người tinh thông chăm chú quan sát diễn biến tình hình, đại bộ phận tu sĩ đều chỉ thấy mơ mơ hồ hồ, cứ như vậy, một cuộc chiến dài hơi nữa lại bắt đầu.
Cuộc rượt đuổi trước kéo dài những một tháng ba ngày nên bây giờ các vu sĩ thấy hai người lại bắt đầu thuấn di truy đuổi, tinh thần nhất thời trở nên uể oải.
Nhưng, lần truy cản này không duy trì quá lâu, chỉ hơn một canh giờ, Ma Vương Đồ Độc tựa hồ đã chán chiến đấu kiểu ấy, giận dữ nói:
- Cổ Thần, tại sao không dám cùng ta đường đường chính chính đánh một trận? Cứ chạy tới chạy lui như vậy còn ý nghĩa gì? Ngươi tưởng chạy đến khi pháp lực của ngươikhoo kiệt, thực lực sẽ lại tăng trưởng mười lần nữa sao? Cổ Thần, một kẻ nhu nhược như ngươi có dám đấu với ta mười hiệp hay không?
Mặc dù Ma Vương Đồ Độc gào thét, Cổ Thần không động thánh ắc, cười lạnh nói:
- Đồ Độc, ngươi là Độ Hư Bí Cảnh cường giả vậy mà không biết xấu hổ đòi một Mệnh Tuyền Bí Cảnh như ta đường đường chính chính đấu với ngươi sao?
Ngươi có bản lĩnh thì đừng dùng thuấn di bỏ chạy, cứ đứng đó đón nhận mười lần công kích của ra?
Ma Vương Đồ Độc hừ lạnh noi:
- Hừ! Bổn thần đã không còn muốn dây dưa với ngươi nữa, ngươi không muốn liều mạng với ta vậy thì để ta giết vợ ngươi, xem ngươi có liều hay không... Thổ chi pháp tắc!
Vừa nói, Ma Vương Đồ Độc vừa kết pháp ấn, chỉ vào mặt đất chỗ Hư Tử Uyên, vô số hoàng thổ ngưng kết thành những tảng cự thạch khổng lồ, rơi xuống như bạo vũ, đập về phía Hư Tử Uyên.
Hư Tử Uyên bị không gian pháp tắc cấm cố, không thể cử động, chỉ biết trơ mắt đứng nhìn cự thạch màu vàng ẩn hàm thổ chi pháp tắc đánh về phía mình.
- Đồ Độc, ngươi muốn chết...
Cổ Thần thấy vậy, nhất thời bạo nộ, hét lớn một tiếng, thân thể ngăn giữa Hư Tử Uyên và cự thạch màu vàng, Bàn long sát thần thương và Xích dương lân hỏa kiếm trong tay đồng thời đánh vào cự thạch màu đen đang bay đến.
Như ý lung linh bảo tháp cũng tấn công cự thạch màu vàng, phát ra những tiếng nổ nổ kinh thiên động địa, thân thể Cổ Thần hơi run, nhất thời lùi lại hơn mười trượng, pháp tắc chi lực công kích của Ma Vương Đồ Độc quá lợi hại, Mệnh Tuyền Bí Cảnh tu vi đỡ được đã là nghịch thiên.
Ma Vương Đồ Độc hắc hắc cười, thanh âm âm lạnh đến cực điểm, nói:
- Sớm biết ngươi coi trọng những người khác như vậy, bổn thần đã không kéo dài thời gian, phong chi pháp tắc...
Cực thạch màu vàng vừa bị đánh tan, thân thể Cổ Thần bị chấn lùi mấy chục trượng, vô số phong nhận như những lưỡi đao sắc bén từ các phía chém đến.
Sau lưng Cổ Thần, Hư Tử Uyên và bọn Tự Ngọc không thể tránh né, đành phải liều mạng lần nữa, dùng bàn long sát thần thương và Xích dương lân hỏa kiếm, Cổ Thần sử dụng Trảm sát chi phủ thần thông, Như Ý lung linh bảo tháp, lăng tử nhuộm đen và Lạc tinh Chiến Thần quyền đồng thời phụ trợ công kích.
Phong nhận dày đặc, tựa hồ như không có kết thúc, cắt nhỏ hư không, tạo thành những lỗ hổng lớn, tựa như bạo vũ, chém xuống Cổ Thần.
Phong nhận số lượng quá nhiều, Cổ Thần không thể đỡ được toàn bộ, không ít phong nhận đột phá thương cương, kiếm cương phòng ngự, trực tiếp cắt vào thân thể Cổ Thần.
/889
|