Quang mang bùng lên, Cổ Thần đồng loạt nâng bốn món tiên bảo, bổ về phía Tàng Khôn Sơn.
Hai món thượng phẩm tiên bảo, một món trung phẩm tiên bảo, một món hạ phẩm tiên bảo, trừ hạ phẩm tiên bảo Xích dương lân hỏa kiếm uy hiếp đối với Tàng Khôn Sơn coi như nhỏ, ba món tiên bảo còn lại trên cơ bản đều có uy hiếp chí mạng.
Tàng Khôn Sơn thấy kiếm cương và thương cương của Cổ Thần đánh đến, mắt đầy vẻ khó chịu, lạnh giọng nói:
- Sâu bọ mà cũng dám khoe khoang trước mặt ta, muốn chết...
Trong lúc nói chuyện, Tàng Khôn Sơn không hề nhúc nhích, chân dẫm lên mộ đám sương trắng, tay không đứng trong hư không, đối diện với công kích của Cổ Thần, không hề có ý chống đỡ hay né tránh.
Kiếm cương màu đỏ của Long hoàng chí dương kiếm chém nát hư không, kiếm cương bảy màu của Tuyệt thần kiếm bảy màu một phân thành bảy, như một dải cầu vồng, hỏa diễm kiếm cương của Xích dương lân hỏa kiếm phân thiên phách địa... chín đường kiếm cương đồng thời hướng đến Tàng Khôn Sơn.
Dưới chín đường kiếm cương này, còn có một đường thương cương đen xì, đầu thương lấp lánh hàn quang như lưu tinh lóe lên rồi biến mất, tạo thành một lỗ thủng cự đại trong không gian.
Tựa hồ chỉ trong chớp mắt, chín đường cương mang, một đường thương mang, chỉ còn cách Tàng Khôn Sơn trăm trượng.
Đúng lúc này, đột nhiên một luồng sức mạnh cường đại từ hư không sản sinh, không khí xung quanh đột nhiên trở nên nặng nề, như biến thành cố thể trong suốt, Tàng Khôn Sơn lại sử dụng không gian pháp tắc, tiến hành không gian cấm cố.
Chín đường kiếm cương, một đường thương cương bị định lại trong hư không, thời gian như bị kéo dài ra, tốc độ trở nên chậm chạp, động tác như trong một thước phim quay chậm.
Thân thể Cổ Thần cũng như rơi xuống vũng bùn, một luồng sức mạnh cự đại từ bốn phương tám hướng tiến hành cấm cố, bốn phía mặc dù đều là không khí, nhưng Cổ Thần cảm thấy áp lực trên người đã lên hàng tỉ cân.
Tàng Khôn Sơn một lần nữa sử dụng không gian tắc câmd cố không gian.
Cổ Thần trong lòng sợ hãi, hắn chưa từng bước vào Độ Hư Bí Cảnh, đến đằng vân kì còn chưa bước chân qua, đừng nói giá vụ kì, không biết giá vụ cường giả lĩnh ngộ tắc thành thạo thế nào.
Bên ngoài pháp bảo, Tàng Khôn Sơn một tay sử dụng Không gian tắc cấm cố không gian, hơn nữa còn sử dụng liên tục, không ngờ vào Như ý lung linh bảo tháp rồi, đối diện với công kích của Cổ Thần, Tàng Khôn Sơn lại sử dụng không gian tắc.
Thiên địa tắc, chỗ nào cũng có, như biển rộng vực sâu, vô cùng vô tận.
Độ Hư Bí Cảnh cường giả, đằng vân kì, giá vụ kì, hư không kì ba cảnh giới đều là quá trình lĩnh ngộ tắc, tắc lĩnh ngộ là thiên địa tắc trong thiên địa, cũng không phải sở hữu hay sở hữu của riêng tu sĩ.
Chỉ có bước vào Độ Hư Bí Cảnh cảnh giới thứ tư hợp đạo kì tu vi, sáng tạo ra đạo của riêng mình mới có thể sáng tạo tắc, lúc đó, có thể ngôn tùy xuất, nhất cử nhất động, nhất ngôn nhất chỉ đều ẩn hàm tắc chi lực.
Cho nên, nếu không phải hợp đạo kì Chư Tử đại tiên, đằng vân, giá vụ, hư không ba cảnh giới Độ Hư cường giả sau khi lĩnh ngộ tắc, tự thân không thể sáng tạo tắc, mà phấy trộm dùng thiên địa tắc, mà cũng không thể sử dụng vĩnh viễn.
Tàng Khôn Sơn liên tục sử dụng không gian tắc, chứng tỏ lĩnh ngộ đối với không gian tắc của hắn đã đến cảnh giới tương đối sâu sắc.
Chín đường kiếm cương và một đường thương mang bị không gian tắc của Tàng Khôn Sơn cấm cố, mặc dù đang ở trong Như ý lung linh bảo tháp, không gian tắc của Tàng Khôn Sơn bị kim chi khí tức của bảo tháp tầng thứ nhất làm suy yếu, không thể đem kiếm cương và thương cương cấm cố ở trạng thái lặng hoàn toàn. Nhưng công kích trở nên chậm chạp như vậy căn bản không thể tạo thành bất cứ uy hiếp gì với Tàng Khôn Sơn. Khoảnh khắc động tác kiếm cương trở nên chậm chạp, hai mắt Tàng Khôn Sơn tinh quang bạo trướng, hai tay nhấc lên, nhanh như điện xẹt, điểm mười đường chỉ cương về phía trước.
Mười đường chỉ cương này do tiên lực cương mang của Tàng Khôn Sơn ngưng tụ mà thành, ẩn hàm sức mạnh lĩnh ngộ đối với thiên địa tắc, mạnh như bôn lôi, thế như điện xẹt.
Chỉ thấy mười đường cương mang lóe lên trong hư không, một loạt những tiếng nổ lớn vang lên từ trong hư không.
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm!
Mười đường chỉ cương của Tàng Khôn Sơn đánh trúng chín đường kiếm cương và một đường thương cương của Cổ Thần.
Pháp tắc chi lực va chạm, dễ dàng nhận ra, Cổ Thần nếu chỉ dựa vào pháp tắc chi lực ẩn hàm trong pháp tắc chi lực vĩnh viễn không phải đối thủ của Tàng Khôn Sơn, chín đường kiếm cương và một đường thương cương bị chỉ cương đánh trúng, nhất thời nhấp nháy như pháp hoa, biến mất trong giây lát.
Một luồng sức mạnh cự đại, truyền ra từ bốn món tiên bảo, Cổ Thần muốn tránh cũng không kịp, bốn món tiên bảo kiếm rơi khỏi tay, thân thể Cổ Thần bị phản chấn chi lực làm cho bay ngược ra sau, miệng ấm ấm, một ngụm máu nóng từ miệng thổ ra.
Mười đường chỉ mang do Tàng Khôn Sơn đánh ra thế đi đã giảm, nhưng vẫn nhanh như điện xẹt, phá không bay về phía Cổ Thần.
- Không biết tự lượng sức mình!
Tàng Khôn Sơn hừ lạnh một tiếng, thân ảnh lóe lên, sử dụng thuấn di lần thứ hai xuất hiện thân ảnh Tàng Khôn Sơn đã đã xuất hiện phía trước mười đường chỉ cương, một chưởng đánh ra... thổ sát ấn một lần nữa lao về phía Cổ Thần, định đánh cho hắn nát bấy.
Một đường thanh âm cao vút ẩn hàm tự nhiên đại đạo đột nhiên vang lên, Cổ Thàn lập tức sử dụng vô thượng thần thông của Thái hư cung Kình ca, không gian tắc cấm cố xung quanh biến mất trong nháy mắt, thấy Thổ sát ấn đã đến ngay trước mặt, thân ảnh Cổ Thần trong nháy mắt biến mất giữa hư không, vô ảnh vô tung.
Ầm!
Như ý lung linh bảo tháp một lần nữa phát ra chấn động kịch liệt, một tiếng nổ kinh thiên từ trong tầng thứ nhất bảo tháp truyền ra.
May mà Như ý lung linh bảo tháp là một món vô thượng tiên bảo, chưởng cương của Tàng Khôn Sơn dù mạnh nhưng nếu muốn hủy hoại Như ý lung linh bảo tháp vẫn là không thể.
Cổ Thần thuấn di thoát khỏi công kích của Tàng Khôn Sơn, lần thứ hai xuất hiện cách đó hơn ngàn trượng, thân thể biến trở lại hình dạng ban đầu.
Thực lực Tàng Khôn Sơn quá mạnh, Cổ Thần căn bản không thể tạo thành bất cứ uy hiếp gì với hắn, tùy tiện xuất thủ, thiệt thòi chỉ có thể là bản thân.
Chịu thiệt một lần, Cổ Thần biết thực lực của hắn cách đối phương quá xa, căn bản không có hi vọng chiến thắng, với giá vụ kì tu vi của đối phương, ch dù Cổ Thần sử dụng Chiến thần lệnh phóng xuất thuần dương chi hỏa đối phương cũng có thể rời đi trong giây lát, ngược lại còn bạo lộ con át chủ bài của mình, tiết lộ tin tức Chiến Thần lệnh.
Nếu như không thể tạo thành uy hiếp với đối phương, Cổ Thần không xuất thủ tiến hành công kích nữa, thuấn di xuất hiện cách đó hơn vài trượng, thấy chỉ mang của Tàng Khôn Sơn lại bắn đến, thân ảnh Cổ Thần một lần nữa biến mất, sử dụng thuấn di bỏ chạy.
Tàng Khôn Sơn mấy lần liền xuất thủ đều bị Cổ Thần nhẹ nhàng né qua.
Cho dù Tàng Khôn Sơn sử dụng không gian tắc cấm cố không gian, nhưng, dưới sự ảnh hưởng của kim chi tắc khí tức bảo tháp tầng thứ nhất, cộng thêm Cổ Thần thi triển Thái Hư Cung vô thượng thần thông Kình ca, không bị không gian tắc của Tàng Khôn Sơn ảnh hưởng, tự do xuyên đi lại trong hư không.
Không gian trong Như ý lung linh bảo tháp tầng thứ nhất rộng chừng ba ngàn trượng, bất luận Tàng Khôn Sơn công kích thế nào, Cổ Thần đều có đủ không gian tiến hành né tránh.
Hai món thượng phẩm tiên bảo, một món trung phẩm tiên bảo, một món hạ phẩm tiên bảo, trừ hạ phẩm tiên bảo Xích dương lân hỏa kiếm uy hiếp đối với Tàng Khôn Sơn coi như nhỏ, ba món tiên bảo còn lại trên cơ bản đều có uy hiếp chí mạng.
Tàng Khôn Sơn thấy kiếm cương và thương cương của Cổ Thần đánh đến, mắt đầy vẻ khó chịu, lạnh giọng nói:
- Sâu bọ mà cũng dám khoe khoang trước mặt ta, muốn chết...
Trong lúc nói chuyện, Tàng Khôn Sơn không hề nhúc nhích, chân dẫm lên mộ đám sương trắng, tay không đứng trong hư không, đối diện với công kích của Cổ Thần, không hề có ý chống đỡ hay né tránh.
Kiếm cương màu đỏ của Long hoàng chí dương kiếm chém nát hư không, kiếm cương bảy màu của Tuyệt thần kiếm bảy màu một phân thành bảy, như một dải cầu vồng, hỏa diễm kiếm cương của Xích dương lân hỏa kiếm phân thiên phách địa... chín đường kiếm cương đồng thời hướng đến Tàng Khôn Sơn.
Dưới chín đường kiếm cương này, còn có một đường thương cương đen xì, đầu thương lấp lánh hàn quang như lưu tinh lóe lên rồi biến mất, tạo thành một lỗ thủng cự đại trong không gian.
Tựa hồ chỉ trong chớp mắt, chín đường cương mang, một đường thương mang, chỉ còn cách Tàng Khôn Sơn trăm trượng.
Đúng lúc này, đột nhiên một luồng sức mạnh cường đại từ hư không sản sinh, không khí xung quanh đột nhiên trở nên nặng nề, như biến thành cố thể trong suốt, Tàng Khôn Sơn lại sử dụng không gian pháp tắc, tiến hành không gian cấm cố.
Chín đường kiếm cương, một đường thương cương bị định lại trong hư không, thời gian như bị kéo dài ra, tốc độ trở nên chậm chạp, động tác như trong một thước phim quay chậm.
Thân thể Cổ Thần cũng như rơi xuống vũng bùn, một luồng sức mạnh cự đại từ bốn phương tám hướng tiến hành cấm cố, bốn phía mặc dù đều là không khí, nhưng Cổ Thần cảm thấy áp lực trên người đã lên hàng tỉ cân.
Tàng Khôn Sơn một lần nữa sử dụng không gian tắc câmd cố không gian.
Cổ Thần trong lòng sợ hãi, hắn chưa từng bước vào Độ Hư Bí Cảnh, đến đằng vân kì còn chưa bước chân qua, đừng nói giá vụ kì, không biết giá vụ cường giả lĩnh ngộ tắc thành thạo thế nào.
Bên ngoài pháp bảo, Tàng Khôn Sơn một tay sử dụng Không gian tắc cấm cố không gian, hơn nữa còn sử dụng liên tục, không ngờ vào Như ý lung linh bảo tháp rồi, đối diện với công kích của Cổ Thần, Tàng Khôn Sơn lại sử dụng không gian tắc.
Thiên địa tắc, chỗ nào cũng có, như biển rộng vực sâu, vô cùng vô tận.
Độ Hư Bí Cảnh cường giả, đằng vân kì, giá vụ kì, hư không kì ba cảnh giới đều là quá trình lĩnh ngộ tắc, tắc lĩnh ngộ là thiên địa tắc trong thiên địa, cũng không phải sở hữu hay sở hữu của riêng tu sĩ.
Chỉ có bước vào Độ Hư Bí Cảnh cảnh giới thứ tư hợp đạo kì tu vi, sáng tạo ra đạo của riêng mình mới có thể sáng tạo tắc, lúc đó, có thể ngôn tùy xuất, nhất cử nhất động, nhất ngôn nhất chỉ đều ẩn hàm tắc chi lực.
Cho nên, nếu không phải hợp đạo kì Chư Tử đại tiên, đằng vân, giá vụ, hư không ba cảnh giới Độ Hư cường giả sau khi lĩnh ngộ tắc, tự thân không thể sáng tạo tắc, mà phấy trộm dùng thiên địa tắc, mà cũng không thể sử dụng vĩnh viễn.
Tàng Khôn Sơn liên tục sử dụng không gian tắc, chứng tỏ lĩnh ngộ đối với không gian tắc của hắn đã đến cảnh giới tương đối sâu sắc.
Chín đường kiếm cương và một đường thương mang bị không gian tắc của Tàng Khôn Sơn cấm cố, mặc dù đang ở trong Như ý lung linh bảo tháp, không gian tắc của Tàng Khôn Sơn bị kim chi khí tức của bảo tháp tầng thứ nhất làm suy yếu, không thể đem kiếm cương và thương cương cấm cố ở trạng thái lặng hoàn toàn. Nhưng công kích trở nên chậm chạp như vậy căn bản không thể tạo thành bất cứ uy hiếp gì với Tàng Khôn Sơn. Khoảnh khắc động tác kiếm cương trở nên chậm chạp, hai mắt Tàng Khôn Sơn tinh quang bạo trướng, hai tay nhấc lên, nhanh như điện xẹt, điểm mười đường chỉ cương về phía trước.
Mười đường chỉ cương này do tiên lực cương mang của Tàng Khôn Sơn ngưng tụ mà thành, ẩn hàm sức mạnh lĩnh ngộ đối với thiên địa tắc, mạnh như bôn lôi, thế như điện xẹt.
Chỉ thấy mười đường cương mang lóe lên trong hư không, một loạt những tiếng nổ lớn vang lên từ trong hư không.
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm!
Mười đường chỉ cương của Tàng Khôn Sơn đánh trúng chín đường kiếm cương và một đường thương cương của Cổ Thần.
Pháp tắc chi lực va chạm, dễ dàng nhận ra, Cổ Thần nếu chỉ dựa vào pháp tắc chi lực ẩn hàm trong pháp tắc chi lực vĩnh viễn không phải đối thủ của Tàng Khôn Sơn, chín đường kiếm cương và một đường thương cương bị chỉ cương đánh trúng, nhất thời nhấp nháy như pháp hoa, biến mất trong giây lát.
Một luồng sức mạnh cự đại, truyền ra từ bốn món tiên bảo, Cổ Thần muốn tránh cũng không kịp, bốn món tiên bảo kiếm rơi khỏi tay, thân thể Cổ Thần bị phản chấn chi lực làm cho bay ngược ra sau, miệng ấm ấm, một ngụm máu nóng từ miệng thổ ra.
Mười đường chỉ mang do Tàng Khôn Sơn đánh ra thế đi đã giảm, nhưng vẫn nhanh như điện xẹt, phá không bay về phía Cổ Thần.
- Không biết tự lượng sức mình!
Tàng Khôn Sơn hừ lạnh một tiếng, thân ảnh lóe lên, sử dụng thuấn di lần thứ hai xuất hiện thân ảnh Tàng Khôn Sơn đã đã xuất hiện phía trước mười đường chỉ cương, một chưởng đánh ra... thổ sát ấn một lần nữa lao về phía Cổ Thần, định đánh cho hắn nát bấy.
Một đường thanh âm cao vút ẩn hàm tự nhiên đại đạo đột nhiên vang lên, Cổ Thàn lập tức sử dụng vô thượng thần thông của Thái hư cung Kình ca, không gian tắc cấm cố xung quanh biến mất trong nháy mắt, thấy Thổ sát ấn đã đến ngay trước mặt, thân ảnh Cổ Thần trong nháy mắt biến mất giữa hư không, vô ảnh vô tung.
Ầm!
Như ý lung linh bảo tháp một lần nữa phát ra chấn động kịch liệt, một tiếng nổ kinh thiên từ trong tầng thứ nhất bảo tháp truyền ra.
May mà Như ý lung linh bảo tháp là một món vô thượng tiên bảo, chưởng cương của Tàng Khôn Sơn dù mạnh nhưng nếu muốn hủy hoại Như ý lung linh bảo tháp vẫn là không thể.
Cổ Thần thuấn di thoát khỏi công kích của Tàng Khôn Sơn, lần thứ hai xuất hiện cách đó hơn ngàn trượng, thân thể biến trở lại hình dạng ban đầu.
Thực lực Tàng Khôn Sơn quá mạnh, Cổ Thần căn bản không thể tạo thành bất cứ uy hiếp gì với hắn, tùy tiện xuất thủ, thiệt thòi chỉ có thể là bản thân.
Chịu thiệt một lần, Cổ Thần biết thực lực của hắn cách đối phương quá xa, căn bản không có hi vọng chiến thắng, với giá vụ kì tu vi của đối phương, ch dù Cổ Thần sử dụng Chiến thần lệnh phóng xuất thuần dương chi hỏa đối phương cũng có thể rời đi trong giây lát, ngược lại còn bạo lộ con át chủ bài của mình, tiết lộ tin tức Chiến Thần lệnh.
Nếu như không thể tạo thành uy hiếp với đối phương, Cổ Thần không xuất thủ tiến hành công kích nữa, thuấn di xuất hiện cách đó hơn vài trượng, thấy chỉ mang của Tàng Khôn Sơn lại bắn đến, thân ảnh Cổ Thần một lần nữa biến mất, sử dụng thuấn di bỏ chạy.
Tàng Khôn Sơn mấy lần liền xuất thủ đều bị Cổ Thần nhẹ nhàng né qua.
Cho dù Tàng Khôn Sơn sử dụng không gian tắc cấm cố không gian, nhưng, dưới sự ảnh hưởng của kim chi tắc khí tức bảo tháp tầng thứ nhất, cộng thêm Cổ Thần thi triển Thái Hư Cung vô thượng thần thông Kình ca, không bị không gian tắc của Tàng Khôn Sơn ảnh hưởng, tự do xuyên đi lại trong hư không.
Không gian trong Như ý lung linh bảo tháp tầng thứ nhất rộng chừng ba ngàn trượng, bất luận Tàng Khôn Sơn công kích thế nào, Cổ Thần đều có đủ không gian tiến hành né tránh.
/889
|