Cổ Thần thần sắc bất động, trong lòng cũng vui vẻ, rốt cục, nghe được tin tức về Hắc Thủy Đại Đế mộ phần.
Cổ Thần giơ tay lên, một đạo hắc mang phá không ra, hướng chúng tu sĩ ngoài ba trăm dặm bay tới, chính là khối lệnh bài màu đen kịt kia.
Tu sĩ Minh Khiếu hậu kỳ kia thu lệnh bài đen kịt vào trong tay, sắc mặt đại hỉ, nói:
- Cổ chiến thần quả nhiên giữ lời, tại hạ kính phục.
Cổ Thần nói:
- Bằng ngọc bội có thể vào Hắc Thủy Đại Đế mộ phần? Chẳng lẽ, mộ phần Hắc Thủy Đại Đế đã xuất thế rồi sao?
- Cái này...
Tu sĩ kia chần chờ một tiếng, hướng Tàng Khôn Sơn nhìn thoáng qua, không nói gì.
Tàng Khôn Sơn cười lạnh một tiếng, nói:
- Thế nào, ngươi chẳng lẽ muốn đi xem Mộ phần Hắc Đế sao?
Cổ Thần khẽ gật đầu, nói:
- Đang có ý này.
Khóe mắt Tàng Khôn Sơn khẽ động, lỗ mũi hừ nhẹ một tiếng, khóe miệng vểnh lên, nói:
- Nói cho hắn!
Tu sĩ Minh Khiếu hậu kỳ kia nói:
- Mười năm gần đây, trong phương viên vạn lý đầu nguồn Hắc Thủy Hà, thỉnh thoảng xuất hiện một chút di tích cổ, chúng đều là vị trí của Hắc Thủy Ma Môn.
Những hắc sắc ngọc bội này đều đi ra từ trong những di tích cổ đó, theo một số ghi chép thì những ngọc bội này là bằng chứng để có thể tiến nhập mộ phần Hắc Thủy Đại Đế.
Đồng thời, trong ghi chép này còn chỉ ra thời gian, phạm vi mộ phần Hắc Thủy Đại Đế xuất thế, căn cứ thời gian tính toán, hẳn là năm nay. Theo ghi chép trong di tích nêu lên, ngày mộ phần Hắc Thủy Đại Đế xuất thế sẽ có thiên địa biến sắc, dị tượng phồn sinh.
Cổ chiến thần, nếu ngươi hiếu kỳ với mộ phần Hắc Thủy Đại Đế, cứ dừng lại đây một thời gian, nói không chừng, nó rất nhanh sẽ xuất thế.
Cổ Thần mỉm cười, nói:
- Thật không? Đã như vậy, ta tạm dừng lại đây một đoạn thời gian.
Khóe miệng Tàng Khôn Sơn lộ ra mỉm cười, nói:
- Chúng ta đi!
Nói xong, thân ảnh chợt lóe, thân thể Tàng Khôn Sơn liền xuất hiện ở ngoài trăm dặm, mười một vị cao thủ Minh Khiếu Kỳ thấy thế, đem độn tốc đề cao tới trạng thái lớn nhất, đuổi theo hắn.
Cổ Thần nhìn chúng tu sĩ độn đi xa, khóe miệng nổi lên tia mỉm cười, thầm nghĩ:
- Ngươi nói cho ta biết tin tức Mộ phần Hắc Đế, lại cực lực giữ ta lại, xem ra, lần này những người chuẩn bị tiến nhập mộ phần, thân phận đều không đơn giản.
Bất quá, trừ phi là siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, bằng không nói, ai có thể làm khó dễ được ta? Nhìn dáng vẻ đắc ý của ngươi, lẽ nào Thánh Hoàng Cơ Nghiêu cũng muốn thân nhập mộ phần Hắc đế? Hắc Thủy Đại Đế lĩnh ngộ thủy chi bản nguyên.
Không nói thủy chi bí thuật, hay thủy chi bản nguyên cũng đều là trân bảo có một không hai mà tu sĩ thiên hạ đều mong cầu. Thánh Hoàng không có lý do gì để cho người khác, hắc hắc... Bất quá, coi như là Thánh Hoàng tự thân tới thì sao? Ta cứ đi tới, ai có thể ngăn cản?
Cổ Thần thu hồi ánh mắt, thân ảnh chợt lóe, liền biến mất không thấy, lợi dụng thuấn di thuật rất nhanh liền bầu trời phía trên ngọn núi ngăn chặn tầm mắt của hắn lúc trước.
Ngọn núi này liên miên vạn lý, trong đó có nhiều ngọn núi cao tận trời xanh.
Thân thể Cổ Thần cảm giác linh mẫn cực kỳ, dọc theo núi non phi độn bất quá thiên lý, liền thông qua ba động, cảm ứng được trên ngọn núi phía trước có một sơn động.
Bước vào Độ Hư, Cổ Thần liền vẫn sử dụng thuấn di chạy đi, tuy rằng lĩnh ngộ pháp tắc, nhưng còn chưa có cẩn thận thể hội, nếu mộ phần Hắc Đế sắp xuất thế, liền dùng thời gian này để hảo hảo thể hội một chút diệu dụng của pháp tắc.
Mộ phần Hắc Thủy Đại Đế xuất thế, sẽ trời giáng dị tượng, khẳng định là kinh thiên động địa, phong vân biến sắc, chỉ cần tại phụ cận mấy vạn lý, Cổ Thần không có khả năng không có cảm giác thiên địa biến hóa, tuyệt đối sẽ không bỏ lỡ thời cơ.
Về phần Tàng Khôn Sơn muốn dẫn những cường giả Độ Hư khác đến đây trả thù, hắc hắc... Trong lòng Cổ Thần khẽ cười một tiếng, cứ để hắn đến đây đi! Coi như là Thánh Hoàng Cơ Nghiêu tự mình tới cũng không thấy được cái bóng của Cổ Thần.
Cổ Thần tạm ở lại trong sơn động, đem pháp tắc lĩnh ngộ trong lòng, tỉ mỉ chậm rãi thể hội, hoàn toàn chuyển hóa.
Tàng Khôn Sơn liên tục thuấn di, một đường hướng nam đi, trong lòng liên tục cười nhạt, thầm nghĩ:
- Cổ Thần, qua nhiều năm như vậy, chúng ta một mực tìm ngươi, cũng không hình bóng, hôm nay ngươi dám lộ diện, hừ hừ! Cho dù ngươi bước vào Độ Hư bí cảnh, thực lực có thể hơn ta, thì tính là gì? Chỉ cần ngươi không giống rùa đen rút đầu, trốn trốn tránh tránh, không dám gặp người, đợi nhị ca tìm đến, lại thêm lão quỷ Trịnh gia, hắc hắc...Cho ngươi chết không chỗ chôn, nếu muốn an toàn, để Thánh Hoàng cũng mời tới, mấy lão quỷ các đại gia tộc khác cũng gọi, lần này Mộ phần Hắc Đế xuất thế, hết thảy đều phải đi ra! Cổ Thần, ngươi thực lực có mạnh, thì chắp cánh cũng khó thoát.
Tàng Khôn Sơn độn tốc nhanh chóng, ngay lập tức đi trăm dặm một giờ, liền rời khỏi địa giới Đại Mông, tiến nhập địa giới Đại Kiền Thánh Đình, chưa tới một canh giờ đã tới đệ nhất thánh đô Ngọc Tiêu Thành.
Ngọc Tiêu Thành ở trung ương Đại Kiền Thánh Đình, là tu sĩ thành trì lớn nhất trung thổ, diện tích chừng thiên lý.
Ở giữa Ngọc Tiêu Thành là một khoảng đất trống diện tích vạn trượng, trên bầu trời của nó có một tòa cung điện thật lớn huyền phù, chính là Ngọc Tiêu Cung.
Tàng Khôn Sơn đi tới Ngọc Tiêu Thành, lập tức đem tin tức Cổ Thần hiện thế, nói cho các vị cường giả Độ Hư bí cảnh từ trong sinh tử bí cảnh đi ra.
Bởi vì chư tử thế gia Trịnh gia gia chủ Trịnh Mộng Nam bị giết chết, tứ đại chư tử thế gia đều có một lão tổ từ trong sinh tử bí cảnh đi ra, trong đó Hầu gia và Hạ gia lão tổ đều là cường giả Giá Vụ sơ kỳ. Thương gia lão tổ là cường giả Giá vụ trung kỳ, Trịnh gia lão tổ là cường giả Giá Vụ hậu kỳ.
Kinh lịch qua trăm năm tam tộc đại chiến, lại sống đến bây giờ thì đều là cường giả Độ Hư, chí ít cũng cường giả Giá Vụ, cường giả Độ Hư Đằng Vân kỳ nếu không phải thương vong tjif cũng hao hết thọ nguyên, số còn lại rất ít ỏi, giống như Cơ Thần Không vậy.
Trong Tàng gia tam lão trừ Tàng Khôn Sơn, lão nhị Tàng Khôn Phàm đều từ trong sinh tử bí cảnh đi ra chỉ có lão đại Tàng Khôn Huyền còn cần một chút thời gian, lâu thì ba năm nhanh thì một hai năm liền có thể khôi phục đến trạng thái đỉnh phong.
Đến khi Cổ Thần xuất thế, Tàng Khôn Phàm cùng lão tổ tứ đại chư tử đều động dung.
Lúc Cổ Thần hủy diệt Đại Doanh Đế Đình liền biến mất sáu mươi năm, Tàng gia và tứ đại chư tử thế gia cường giả Độ Hư từ trong sinh tử bí cảnh đi ra, kết quả tìm không thấy người, không phát tiết một ngụm ác khí trong lòng. Hôm nay biết được tin tức của Cổ Thần cả người bừng bừng từng cỗ nhiệt khí, không nói hai lời liền theo Tàng Không Sơn phi độn đến đầu nguồn Hắc Thủy.
Trước khi đi thật ra mấy người đều đã hỏi qua ý kiến Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, kết quả Thánh Hoàng vô cùng vui mừng, giết một tu sĩ Độ Hư làm sao có thể phải dốc toàn bộ lực lượng Thành Đình, nếu làm như vậy không khỏi để người khác chê cười, có mấy người Tàng gia đảm nhiệm việc tiêu diệt Cổ Thần quả là cầu còn không được.
Ngẫm lại thì mấy người đó cũng là hai vị lão tổ Tàng gia, lão tổ tứ đại chư tử thế goa, tổng cộng sáu người trong đó có hai người là Giá Vụ hậu kỳ, một người Giá Vụ trung kỳ, ba người Giá Vụ sơ kỳ. Sáu người liên thủ coi như là siêu cấp cường giả Hư Không sơ kỳ đều phải nể mặt ba phần, chẳng lẽ lại sợ không tiêu diệt được một tu sĩ Độ Hư Đằng Vân sơ kỳ ?
Cổ Thần giơ tay lên, một đạo hắc mang phá không ra, hướng chúng tu sĩ ngoài ba trăm dặm bay tới, chính là khối lệnh bài màu đen kịt kia.
Tu sĩ Minh Khiếu hậu kỳ kia thu lệnh bài đen kịt vào trong tay, sắc mặt đại hỉ, nói:
- Cổ chiến thần quả nhiên giữ lời, tại hạ kính phục.
Cổ Thần nói:
- Bằng ngọc bội có thể vào Hắc Thủy Đại Đế mộ phần? Chẳng lẽ, mộ phần Hắc Thủy Đại Đế đã xuất thế rồi sao?
- Cái này...
Tu sĩ kia chần chờ một tiếng, hướng Tàng Khôn Sơn nhìn thoáng qua, không nói gì.
Tàng Khôn Sơn cười lạnh một tiếng, nói:
- Thế nào, ngươi chẳng lẽ muốn đi xem Mộ phần Hắc Đế sao?
Cổ Thần khẽ gật đầu, nói:
- Đang có ý này.
Khóe mắt Tàng Khôn Sơn khẽ động, lỗ mũi hừ nhẹ một tiếng, khóe miệng vểnh lên, nói:
- Nói cho hắn!
Tu sĩ Minh Khiếu hậu kỳ kia nói:
- Mười năm gần đây, trong phương viên vạn lý đầu nguồn Hắc Thủy Hà, thỉnh thoảng xuất hiện một chút di tích cổ, chúng đều là vị trí của Hắc Thủy Ma Môn.
Những hắc sắc ngọc bội này đều đi ra từ trong những di tích cổ đó, theo một số ghi chép thì những ngọc bội này là bằng chứng để có thể tiến nhập mộ phần Hắc Thủy Đại Đế.
Đồng thời, trong ghi chép này còn chỉ ra thời gian, phạm vi mộ phần Hắc Thủy Đại Đế xuất thế, căn cứ thời gian tính toán, hẳn là năm nay. Theo ghi chép trong di tích nêu lên, ngày mộ phần Hắc Thủy Đại Đế xuất thế sẽ có thiên địa biến sắc, dị tượng phồn sinh.
Cổ chiến thần, nếu ngươi hiếu kỳ với mộ phần Hắc Thủy Đại Đế, cứ dừng lại đây một thời gian, nói không chừng, nó rất nhanh sẽ xuất thế.
Cổ Thần mỉm cười, nói:
- Thật không? Đã như vậy, ta tạm dừng lại đây một đoạn thời gian.
Khóe miệng Tàng Khôn Sơn lộ ra mỉm cười, nói:
- Chúng ta đi!
Nói xong, thân ảnh chợt lóe, thân thể Tàng Khôn Sơn liền xuất hiện ở ngoài trăm dặm, mười một vị cao thủ Minh Khiếu Kỳ thấy thế, đem độn tốc đề cao tới trạng thái lớn nhất, đuổi theo hắn.
Cổ Thần nhìn chúng tu sĩ độn đi xa, khóe miệng nổi lên tia mỉm cười, thầm nghĩ:
- Ngươi nói cho ta biết tin tức Mộ phần Hắc Đế, lại cực lực giữ ta lại, xem ra, lần này những người chuẩn bị tiến nhập mộ phần, thân phận đều không đơn giản.
Bất quá, trừ phi là siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, bằng không nói, ai có thể làm khó dễ được ta? Nhìn dáng vẻ đắc ý của ngươi, lẽ nào Thánh Hoàng Cơ Nghiêu cũng muốn thân nhập mộ phần Hắc đế? Hắc Thủy Đại Đế lĩnh ngộ thủy chi bản nguyên.
Không nói thủy chi bí thuật, hay thủy chi bản nguyên cũng đều là trân bảo có một không hai mà tu sĩ thiên hạ đều mong cầu. Thánh Hoàng không có lý do gì để cho người khác, hắc hắc... Bất quá, coi như là Thánh Hoàng tự thân tới thì sao? Ta cứ đi tới, ai có thể ngăn cản?
Cổ Thần thu hồi ánh mắt, thân ảnh chợt lóe, liền biến mất không thấy, lợi dụng thuấn di thuật rất nhanh liền bầu trời phía trên ngọn núi ngăn chặn tầm mắt của hắn lúc trước.
Ngọn núi này liên miên vạn lý, trong đó có nhiều ngọn núi cao tận trời xanh.
Thân thể Cổ Thần cảm giác linh mẫn cực kỳ, dọc theo núi non phi độn bất quá thiên lý, liền thông qua ba động, cảm ứng được trên ngọn núi phía trước có một sơn động.
Bước vào Độ Hư, Cổ Thần liền vẫn sử dụng thuấn di chạy đi, tuy rằng lĩnh ngộ pháp tắc, nhưng còn chưa có cẩn thận thể hội, nếu mộ phần Hắc Đế sắp xuất thế, liền dùng thời gian này để hảo hảo thể hội một chút diệu dụng của pháp tắc.
Mộ phần Hắc Thủy Đại Đế xuất thế, sẽ trời giáng dị tượng, khẳng định là kinh thiên động địa, phong vân biến sắc, chỉ cần tại phụ cận mấy vạn lý, Cổ Thần không có khả năng không có cảm giác thiên địa biến hóa, tuyệt đối sẽ không bỏ lỡ thời cơ.
Về phần Tàng Khôn Sơn muốn dẫn những cường giả Độ Hư khác đến đây trả thù, hắc hắc... Trong lòng Cổ Thần khẽ cười một tiếng, cứ để hắn đến đây đi! Coi như là Thánh Hoàng Cơ Nghiêu tự mình tới cũng không thấy được cái bóng của Cổ Thần.
Cổ Thần tạm ở lại trong sơn động, đem pháp tắc lĩnh ngộ trong lòng, tỉ mỉ chậm rãi thể hội, hoàn toàn chuyển hóa.
Tàng Khôn Sơn liên tục thuấn di, một đường hướng nam đi, trong lòng liên tục cười nhạt, thầm nghĩ:
- Cổ Thần, qua nhiều năm như vậy, chúng ta một mực tìm ngươi, cũng không hình bóng, hôm nay ngươi dám lộ diện, hừ hừ! Cho dù ngươi bước vào Độ Hư bí cảnh, thực lực có thể hơn ta, thì tính là gì? Chỉ cần ngươi không giống rùa đen rút đầu, trốn trốn tránh tránh, không dám gặp người, đợi nhị ca tìm đến, lại thêm lão quỷ Trịnh gia, hắc hắc...Cho ngươi chết không chỗ chôn, nếu muốn an toàn, để Thánh Hoàng cũng mời tới, mấy lão quỷ các đại gia tộc khác cũng gọi, lần này Mộ phần Hắc Đế xuất thế, hết thảy đều phải đi ra! Cổ Thần, ngươi thực lực có mạnh, thì chắp cánh cũng khó thoát.
Tàng Khôn Sơn độn tốc nhanh chóng, ngay lập tức đi trăm dặm một giờ, liền rời khỏi địa giới Đại Mông, tiến nhập địa giới Đại Kiền Thánh Đình, chưa tới một canh giờ đã tới đệ nhất thánh đô Ngọc Tiêu Thành.
Ngọc Tiêu Thành ở trung ương Đại Kiền Thánh Đình, là tu sĩ thành trì lớn nhất trung thổ, diện tích chừng thiên lý.
Ở giữa Ngọc Tiêu Thành là một khoảng đất trống diện tích vạn trượng, trên bầu trời của nó có một tòa cung điện thật lớn huyền phù, chính là Ngọc Tiêu Cung.
Tàng Khôn Sơn đi tới Ngọc Tiêu Thành, lập tức đem tin tức Cổ Thần hiện thế, nói cho các vị cường giả Độ Hư bí cảnh từ trong sinh tử bí cảnh đi ra.
Bởi vì chư tử thế gia Trịnh gia gia chủ Trịnh Mộng Nam bị giết chết, tứ đại chư tử thế gia đều có một lão tổ từ trong sinh tử bí cảnh đi ra, trong đó Hầu gia và Hạ gia lão tổ đều là cường giả Giá Vụ sơ kỳ. Thương gia lão tổ là cường giả Giá vụ trung kỳ, Trịnh gia lão tổ là cường giả Giá Vụ hậu kỳ.
Kinh lịch qua trăm năm tam tộc đại chiến, lại sống đến bây giờ thì đều là cường giả Độ Hư, chí ít cũng cường giả Giá Vụ, cường giả Độ Hư Đằng Vân kỳ nếu không phải thương vong tjif cũng hao hết thọ nguyên, số còn lại rất ít ỏi, giống như Cơ Thần Không vậy.
Trong Tàng gia tam lão trừ Tàng Khôn Sơn, lão nhị Tàng Khôn Phàm đều từ trong sinh tử bí cảnh đi ra chỉ có lão đại Tàng Khôn Huyền còn cần một chút thời gian, lâu thì ba năm nhanh thì một hai năm liền có thể khôi phục đến trạng thái đỉnh phong.
Đến khi Cổ Thần xuất thế, Tàng Khôn Phàm cùng lão tổ tứ đại chư tử đều động dung.
Lúc Cổ Thần hủy diệt Đại Doanh Đế Đình liền biến mất sáu mươi năm, Tàng gia và tứ đại chư tử thế gia cường giả Độ Hư từ trong sinh tử bí cảnh đi ra, kết quả tìm không thấy người, không phát tiết một ngụm ác khí trong lòng. Hôm nay biết được tin tức của Cổ Thần cả người bừng bừng từng cỗ nhiệt khí, không nói hai lời liền theo Tàng Không Sơn phi độn đến đầu nguồn Hắc Thủy.
Trước khi đi thật ra mấy người đều đã hỏi qua ý kiến Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, kết quả Thánh Hoàng vô cùng vui mừng, giết một tu sĩ Độ Hư làm sao có thể phải dốc toàn bộ lực lượng Thành Đình, nếu làm như vậy không khỏi để người khác chê cười, có mấy người Tàng gia đảm nhiệm việc tiêu diệt Cổ Thần quả là cầu còn không được.
Ngẫm lại thì mấy người đó cũng là hai vị lão tổ Tàng gia, lão tổ tứ đại chư tử thế goa, tổng cộng sáu người trong đó có hai người là Giá Vụ hậu kỳ, một người Giá Vụ trung kỳ, ba người Giá Vụ sơ kỳ. Sáu người liên thủ coi như là siêu cấp cường giả Hư Không sơ kỳ đều phải nể mặt ba phần, chẳng lẽ lại sợ không tiêu diệt được một tu sĩ Độ Hư Đằng Vân sơ kỳ ?
/889
|