Chân Tiên

Chương 567: Hồi tông. (Thượng,hạ)

/889


Một vị tu sĩ long tộc Minh Khiếu Kỳ thấy Kim Bằng Vương yếu thế, nguyên bản dám mở miệng, lá gan lớn chút, nói:

- Kim Bằng Vương tại thủy chi đại trận, ngươi bị nhốt trong trận. Nếu không có Cổ Thần tiền bối phá trận, cứu ngươi đi ra, ngươi ngay cả thủy chi đại trận cũng không ra được, vẫn còn bị nhốt lại bên trong trận ở lăng mộ Hắc Đế. Cổ Thần tiền bối cứu mọi người, ngươi có thể không tiếp thu ân tình của hắn. Thế nhưng tại thủy chi đại trận, Cổ Thần tiền bối có ân cứu mạng đối với ngươi, ngươi có thể nào quên? Ân tình ngươi đã quên hết sạch, một chút thù hận lại vẫn ghi nhớ trong lòng, Kim Bằng Vương, sao ngươi có thể như vậy?

Chúng tu sĩ tại đây vừa nghe, thế mới biết nguyên lai tại thủy chi đại trận, Cổ Thần cũng cứu Kim Bằng Vương một lần, trong mắt đối với Kim Bằng Vương càng khinh bỉ.

Thạch Hầu Vương và Kim Bằng Vương cũng đứng trước mặt Cổ Thần, cùng Kim Bằng Vương đối lập, Thạch Hầu Vương nói:

- Yêu tộc chúng ta tuy rằng là yêu, nhưng là ân cừu phân minh, có ân báo ân, có cừu báo cừu, Kim Bằng Vương, nếu Cổ Thần đạo hữu đã cứu tính mệnh của ngươi, có cừu oán gì, cũng có thể trung hòa với nhau. Chúng ta ở trong Mộ phần Hắc Đế đều nhờ Cổ Thần đạo hữu, mới có thể từ trong tay nhân tộc cường giả đào sinh, lấy phần ân tình đó, Thạch Hầu Vương ta ghi khắc trong tim, Kim Bằng Vương, ngươi nếu muốn tìm Cổ Thần đạo hữu báo thù, vậy phải hỏi qua Thạch Hầu Vương ta trước đã.

- Ta Ma Đằng Vương cũng sẽ không vong ân phụ nghĩa.

Ma Đằng Vương vẫn băng lãnh không nói, cũng mở miệng nói một câu.

- Ngươi... Các ngươi hai tên vô liêm sỉ!

Kim Bằng Vương tức giận đến nói lắp bắp, nếu là Thạch Hầu Vương và Ma Đằng Vương cũng đừng về phía Cổ Thần, cho dù Kim Bằng Vương hắn lông tóc chưa thương, lại là siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, một mình hắn cũng không phải đối thủ của nhiều người như vậy.

Phải biết rằng, Thạch Hầu Vương trời sinh thân thể cường hãn, sức chiến đấu rất mạnh, đủ có thể so với siêu cấp cường giả Hư Không kỳ.

Thạch Hầu Vương và Ma Đằng Vương ánh mắt nhìn thẳng Kim Bằng Vương, cũng không lùi bước, Thạch Hầu Vương tuy rằng không phải địch thủ của Kim Bằng Vương. Nhưng Kim Bằng Vương cũng khó giết được hắn, nên Thạch Hầu Vương căn bản không sợ. Ma Đằng Vương là thực vật sinh linh tu sĩ, tuy rằng chỉ có tu vi Đằng Vân hậu kỳ, nhưng thực vật sinh linh trong đám Độ Hư cường giả đoàn kết thành một chỉnh thể, bởi vì thực vật sinh linh trong tu đạo, cường giả thành công cực nhỏ, do đó rất đoàn kết. Ma Đằng Vương có toàn bộ thực vật sinh linh cường giả làm chỗ dựa vững chắc, nên cũng không sợ Kim Bằng Vương.

Thạch Hầu Vương, Ma Đằng Vương, cùng với chúng long tộc cường giả đem Cổ Thần bảo hộ ở giữa, nếu Kim Bằng Vương muốn động thủ với Cổ Thần, thế tất muốn đại chiến một hồi với hai vị yêu vương cùng với long tộc cường giả trước.

- Tốt...thôi vậy, thôi vậy!

Kim Bằng Vương thấy không làm gì được Cổ Thần, khí thế giảm xuống, nói:

- Cổ Thần hôm nay có nhiều người như vậy thay ngươi trợ trận, bản vương liền tha cho ngươi một lần, bất quá, ngươi có thủ trảm trái tim của bản vương, bản vương vẫn sẽ ghi nhớ trong lòng. Trong lăng mộ Hắc Đế, ngươi và bản vương là quan hệ đồng minh, cứu bản vương là chuyện tất nhiên, nhưng bản vương không phải người vong ân phụ nghĩa, từ nay về sau, ta sẽ không tìm tới ngươi để trả thù. Thế nhưng ngươi không được xuất hiện ở trong tầm mắt của ta. Bản vương đến chỗ nào, ngươi đều phải cách xa ra, nếu lại để bản vương thấy một lần, tất trảm đầu chó của ngươi, hừ!

Kim Bằng Vương tức giận hừ một tiếng, xoay người một cái, nghìn trượng cự sí vỗ mạnh thân thể trong nháy mắt biến mất không thấy. Tiếp theo liền xuất hiện ở ngoài nghìn dặm, lại vỗ liền xuất hiện ở ngoài ba nghìn dặm, Kim Bằng Vương làm phi cầm bộ tộc, độn tốc cực nhanh, còn hơn Ngô Tinh.

Sau khi Kim Bằng Vương rời khỏi, Thạch Hầu Vương đối với Cổ Thần ôm quyền nói:

- Cổ Thần đạo hữu, Kim Bằng Vương tuy rằng vừa mới tự cho là đúng, lòng dạ chật hẹp, trừng mắt tất báo, thái độ làm người cũng không gian xảo, nói lời giữ lời. Ngươi có thể yên tâm, ngày sau hắn sẽ không chủ động tìm ngươi trả thù, đa tạ đạo hữu tại Mộ phần Hắc Đế tương trợ, Thạch Hầu Vương rất cảm kích, ngày sau nếu có khó xử, bản vương nhất định tương trợ, hôm nay tạm thời cáo từ.

- Cáo từ!

Ma Đằng Vương mặt vô biểu tình nói thêm một câu.

Cổ Thần gật đầu nói:

- Đa tạ nhị vị đi thong thả!

Thạch Hầu Vương và Ma Đằng Vương thân thể nhoáng lên liền biến mất không thấy, lại xuất hiện tại đông phương xa xa.

Chờ yêu tộc cường giả rời khỏi, Ngô Tinh khí thế rất nhanh liền suy giảm, sắc mặt càng tái nhợt, thân thể đều có chút lung lay sắp đổ, Ngô Tinh nói:

- Cổ Thần lão đệ, ngươi đi con đường nào?

Trong ánh mắt Cổ Thần lộ ra vẻ chờ đợi, nói:

- Ta lúc này đây tiến nhập trần thế, đã hơn sáu mươi năm, trong lòng có nhiều người tưởng niệm, hồi lâu không gặp mặt, ta đi trước Đại Mông đế đô, sau đó trở lại Hư Thiên Tông.

Nghe Cổ Thần nói về Đại Mông đế đô, Ngô Tinh cùng người khác long tộc cường giả khác liếc nhau, trong ánh mắt để lộ ra một cổ kỳ quái.

Cổ Thần cảm giác nhạy cảm, lập tức cảm ứng được một tia không ổn, hỏi:

- Đại Mông Đế Đình làm sao vậy?

Ngô Tinh nói:

- Ba mươi bảy năm trước ngươi đi bắc hoang, Trịnh Diệc Hùng và Tàng Khôn Phàm đều từ trong sinh tử bí cảnh đi ra. Bởi vì ngươi đã lâu không xuất hiện. Bọn họ tìm không được ngươi, biết được Đại Mông Đế Đình Tiên Âm đế quân là bởi vì ngươi mới ngồi trên đế quân vị, cho rằng Đại Mông Đế Đình cùng ngươi có quan hệ không cạn. Hư Thiên Tông có trận hộ sơn, bọn họ tuy rằng muốn hủy tông môn của ngươi, nhưng đi vào không được, liền trút lửa giận lên đầu Đại Mông Đế Đình.

- Cái gì?

Trong lòng Cổ Thần chấn động, mở trừng hai mắt, nói:

- Tiên Âm thế nào?

- Cổ Thần lão đệ không cần lo lắng, khụ khụ...

Ngô Tinh thấy Cổ Thần kích động, nhịn không được nói nhanh một chút, liền ho khan một trận kịch liệt, mới nói:

- Mấy năm nay ta hối hả ngược xuôi, Đại Mông đế đô cơ bản là điểm dừng chân của ta tại trung thổ. Một năm đó, ta vừa lúc tìm được Kim Long tộc, thống nhất long tộc, trở lại trung thổ, liền liền Đại Mông đế đô, vừa đúng gặp gỡ ba người Trịnh Diệc Hùng, Tàng Khôn Phàm, Tàng Khôn Sơn tàn sát hàng loạt dân trong thành tàn sát hàng loạt dân trong thành. Mông gia tu sĩ mười phần chết chín, Mông Tiên Âm trốn trong tiểu tiên giới, mới tránh được một kiếp, khi ta đến, tiểu tiên giới cũng sắp bị hủy trên tay bọn chúng, ta đem ba người đẩy lùi, Mông Tiên Âm liền từ trong tiểu tiên giới đi ra, nàng không có thụ thương, chỉ là toàn bộ Mông gia chỉ còn chưa tới mười người sống sót, rốt cuộc bị hủy.

Biết được Mông Tiên Âm không có gặp chuyện không may, trong lòng Cổ Thần thư sướng không ít, nói:

- Trịnh Diệc Hùng chính là Trịnh gia lão tổ kia?

Trong thanh âm của Cổ Thần tràn đầy sát khí.

Ngô Tinh gật đầu, nói:

- Tàng gia hai vị lão tổ đều chết ở trong Mộ phần Hắc Đế, tu sĩ ngày đó đồ sát Đại Mông đế đô chỉ còn lại có một mình Trịnh Diệc Hùng.

- Trịnh Diệc Hùng, một ngày nào đó, ta phải đem hắn bầm thây vạn đoạn.

Cổ Thần hung ác nói:

- Ngô Tinh đại ca, đa tạ ngươi xuất thủ cứu giúp, Tiên Âm hiện ở nơi nào?

Ngô Tinh nói:

- Thánh Đình vứt bỏ Mông gia, bọn họ tại nhân tộc hầu như không có chỗ dung thân. Ta muốn bọn họ đi trước long tộc ở lại. Bọn họ lại không muốn, sau đó ta tìm được đệ muội, nói chuyện của Mông gia, đệ muội thật ra rất sảng khoái đưa bọn họ dẫn vào Hư Thiên Tông. Những năm gần đây, Tàng gia và chư tử thế gia đối với ngươi tìm kiếm khổ sở. Đã lâu không tìm được, một bụng lửa giận đều phát tiết lên Hư Thiên Tông, vài tu sĩ của Hư Thiên Tông ra ngoài đều bị giết, hiện tại tu sĩ Hư Thiên Tông cơ bản không ra ngoài đã ba mươi năm, không có tuyển nhận đệ tử mới. Mông Tiên Âm và Mông gia tu sĩ vẫn đều ở trong Hư Thiên Tông.

Chương 40: Hồi tông. (Hạ)

Cổ Thần thầm than thế sự khó lường, nhớ tới năm đó Mông gia và Hư Thiên Tông sinh tử chi cừu, thủy hỏa bất dung, đến tối hậu, dĩ nhiên là Hư Thiên Tông trở thành chỗ dung thân cuối cùng của bọn họ. Cổ Thần biết Hư Thiên Tông Thái thượng trưởng lão có thể đáp ứng để Mông gia tu sĩ tiến đến, nguyên nhân lớn là vì hắn.

Biết được Mông Tiên Âm đã ở Hư Thiên Tông, Cổ Thần mỉm cười, nói:

- Nếu Tiên Âm đã ở Hư Thiên Tông, ta liền trực tiếp trở lại đó. Ngô Tinh đại ca, theo như lời ngươi vừa nói, sinh tử bí cảnh là đị phương nào? Sao Trịnh Diệc Hùng và Tàng Khôn Phàm đều là từ đó đi ra?

Ngô Tinh nói:

- Sinh tử bí cảnh là thánh địa của Bách Thánh Các, nghe nói là tổ Khâu của Bách Thánh Các mở ra một tiểu thế giới, bên trong cải biến sinh mện huyền ảo khó lường. Tu sĩ ở trong sinh tử bí cảnh, nguyên thọ nguyên kéo dài ba lần, nghĩa là ở trong đó ba trăm năm, thọ nguyên chỉ trôi qua một trăm năm. Nghìn năm trước tam tộc đại chiến, Độ Hư cường giả liên tục vẫn lạc. Nhưng sống đến tối hậu khẳng định vẫn còn một ít, nhân tộc Độ Hư cường giả toàn bộ đều tiến nhập sinh tử bí cảnh. Ở trong đó một nghìn năm, nguyên mới trôi qua hơn ba trăm năm, như vậy có thêm hai lần thời gian để trị liệu thương thế.

- Thì ra là thế, thế gian dĩ nhiên có địa phương cải biến được sinh mệnh tắc. Quả nhiên thần kỳ!

Cổ Thần lặng yên hiểu ra. Lúc này mới hiểu được vì sao kiếp trước nhìn không thấy Độ Hư cường giả, tu sĩ hậu bối đều cho rằng cường giả Độ Hư bí cảnh đều tại nghìn năm trước tam tộc đại chiến vẫn lạc cả rồi. Nhưng một hồi đại chiến, sao có thể khiến toàn bộ Độ Hư cường giả vẫn lạc? Tổng thể có một tí cường giả chống đỡ tới cuối cùng mới đúng?

Đồng thời, Cổ Thần đối với sinh tử bí cảnh lại rất kinh ngạc. Hắn bước vào Độ Hư bí cảnh, tự nhiên biết sinh mệnh tắc là tắc huyền ảo, khó lường nhất. Cổ Thần đối với lĩnh ngộ tắc cũng đã nhập môn rồi. Thế nhưng đối với sinh mện tắc thì hoàn toàn là một chút cảm ứng cũng không có, càng đừng nói tới lĩnh ngộ.

Đừng nói Cổ Thần, chính là Ngô Tinh đều còn chưa cảm giác tới được sinh mệnh tắc.

Ngô Tinh nói:

- Bách Thánh Các thánh Khâu là tiên tôn thời đại Thái Cổ. Nhân vật của thời đại đó, tu vi bước vào cảnh giới nào, hắc hắc... Ngay cả thượng cổ năm vị đại đế đều không đạt được cảnh giới của tiên vương tiên tôn Thái Cổ, cũng chỉ có thể ở trong tưởng tượng của ta, khụ...khụ....

Ngô Tinh thần tình ao ước, nói xong có chút kích động. Hô hấp quýnh lên, lại ho khan kịch liệt.

- Ngô Tinh đại ca, thương thế của ngươi...

Cổ Thần lo lắng nói.

- Đại thống lĩnh, ngươi sớm trở về dưỡng thương đi thôi!

Chúng long tộc tu sĩ thấy thế vội la lên.

Ngô Tinh ngừng ho khan, nói:

- Cổ Thần lão đệ, lúc này đây đại ca ta tổn thất thảm trọng, không có vài chục năm, đừng mơ tưởng phục nguyên. Sau đó ta không thể giúp được ngươi cái gì hiện tại ngươi cũng cường đại rồi. So với ta chưa được, nhưng chờ vài chục năm nữa, bọn họ muốn tại tu dưỡng vượt qua, đối với ngươi cũng không tạo thành uy hiếp gì, ngươi phải chú ý là Kim Bằng Vương. Tuy rằng hắn nói sẽ không đến chủ động tìm ngươi trả thù, nhưng phải cẩn thận hắn giở mặt. Ngoại trừ Kim Bằng Vương, ngươi còn phải chú ý nhân tộc cường giả, Độ Hư cường giả trong sinh tử bí cảnh số lượng tuy rằng không nhiều lắm, thế nhưng cũng không quá ít. Đồng thời, cường giả có thể trải qua tam tộc đại chiến mà tồn tại cũng không phải là hạng người chỉ có hư danh. Ngươi phải cẩn thận Thánh Đình trả thù.

Cổ Thần gật đầu nói:

- Ta sẽ chú ý.

- Ngươi muốn đặc biệt lưu ý một người.

Long Thương ở bên cạnh nói:

- Tàng gia đệ nhất cường giả nghìn năm trước Tàng Khôn Huyề.

- Tàng Khôn Huyền?

Cổ Thần cả kinh nói:

- Hắn không chết?

Tàng Khôn Huyền là người sáng lập Đại Doanh Đế Đình, Cổ Thần kiếp trước nghe nói hắn đã bị yêu tộc Thiên Hồ Vương đánh chết.

Long Thương nói:

- Nghìn năm trước sau khi đại chiến kết thúc, Tàng gia tổng cộng có tám vị Độ Hư cường giả, cũng không vẫn lạc hết. Nhưng đều là bản thân bị trọng thương, bọn họ đều tiến nhập sinh tử bí cảnh, hiện tại còn mấy vị cũng không biết.

Cổ Thần con ngươi co rụt, thực lực Tàng gia tại nghìn năm trước thật là khổng lồ, trong lòng đột nhiên nhớ tới từ trên tay Tàng gia hai vị lão tổ lấy được hai quyển Ngũ Hành Phân Thần Ấn. Cổ Thần thầm nghĩ: chẳng lẽ quyển hạ kia chính là trong tay Tàng Khôn Huyền? Tại nghìn năm trước Tàng Khôn Huyền đều là đại danh đỉnh đỉnh, chính là nhân vật a.

Long Thương đem tu vi, dung mạo của Tàng Khôn Huyền miêu tả một lần. Cổ Thần ghi tạc trong lòng, sau đó, liền cùng chúng tu sĩ long tộc cáo biệt, chuẩn bị phản hồi Hư Thiên Tông. Ba người Ngô Tinh, Long Thương, Long Việt đều là trọng thương. Chỉ có Long Đào chưa tổn hại, bốn người cũng trở lại sào huyệt Kim Long tộc, ba vị bị thương cũng cần chữa thương.

Cổ Thần độn tốc như quang, tại trong hư không liên tục thuấn di, kinh qua hành trình Mộ phần Hắc Đế, tu vi của hắn mới vào Độ Hư Đằng Vân sơ kỳ, bước vào Đằng Vân trung kỳ, đối với lĩnh ngộ không gian tắc, tăng sâu không ít. Hiện tại cự ly Cổ Thần thuấn di có thể đạt tới năm sáu nghìn trượng. Cộng thêm Cửu Long Phù Không Môn có hiệu quả ngay lập tức thuấn di vạn trượng. Do đó, trong nháy mắt Cổ Thần có thể thuấn di một vạn sáu nghìn trượng. Còn hơn thuấn di Giá Vụ cường giả, độn tốc đều nhanh hơn.

Cùng sư tỷ phân ly hơn sáu mươi năm, cùng Mông Tiên Âm càng ly biệt hơn tám mươi năm, lúc này trở lại Hư Thiên Tông, dù là Cổ Thần bước vào Độ Hư, tâm tình sau khi siêu nhiên thế ngoại cũng nhịn không được tim đập nhanh hơn, trong lòng mong đợi.

Chỗ Mộ phần Hắc Đế cùng Hư Thiên Tông cách nhau khoảng chừng ba mươi vạn lý. Lấy tốc độ của Cổ Thần hiện tại, dọc theo đường đi hắn chưa chịu bất kỳ ngăn trở gì, nửa canh giờ, liền từ bầu trời Mộ phần Hắc Đế đi tới Linh Hư Sơn mạch Hư Thiên Tông.

Thiên Tinh Hóa Hư đại trận đối với Cổ Thần mà nói, thùng rỗng kêu to, thần không biết quỷ không hay liền đi qua Thiên Tinh Hóa Hư đại trận, tiến nhập trong Hư Thiên Tông.

Hư Thiên Tông, ngọn núi cao nhất Đô Thiên Phong, còn có bốn tòa vũ phong khác là Bách Thảo Phong, Ẩn Kiếm Phong, Thanh Viêm Phong, Lạc Hà Phong.

Tứ tòa vũ phong và ngọn núi cao nhất Đô Thiên Phong cách nhau khoảng hai trăm trượng. Cổ Thần đi qua Thiên Tinh Hóa Hư đại trận, toàn bộ Hư Thiên Tông ngũ mạch đều nằm trong cảm ứng của hắn.

Tòa sơn phong nào có người hành tầu, tòa sơn phong nào có người nói chuyện đều không thoát khỏi tai, mắt của Cổ Thần. Đương nhiên, đây là chỉ bên ngoài, nếu là bên trong, có tường cách trở, thanh âm cùng không khí ba động sẽ bị ngăn trở.

Trong lòng Cổ Thần lấy làm kinh hãi, hơn tám mươi năm chưa trở lại Hư Thiên Tông, Hư Thiên Tông cùng tám mươi năm trước có biến dạng lớn.

Tám mươi năm trước, Hư Thiên Tông cao thủ Mệnh Tuyền bí cảnh có thể đếm được trên đầu ngón tay, tu sĩ Thần Hải bí cảnh số lượng cũng không nhiều lắm, chỉ có mấy trăm, đại đa số tu sĩ đều là đệ tử nhập môn, lấy Tiên Thiên cảnh chiếm đa số.

Thế nhưng hiện tại, nhân số muốn so với tám mươi năm trước thiếu một ít, chỉ khoảng hai nghìn người, nhưng trong đó dĩ nhiên không có một tu sĩ Tiên Thiên cảnh, chí ít đều là tu vi Thần Hải bí cảnh. Trong đó không ít đều là cao thủ Mệnh Tuyền bí cảnh.

Tựu ngay cả cao thủ Minh Khiếu Kỳ cực hạn cũng đều có không dưới mười vị.

Xem ra Hư Thiên Tông thu được Hư Thiên Kinh nguyên kinh và Đỉnh Thiên Quyết của Thái Hư Cung, thực lực phát triển thật mạnh. Tuy rằng đã ba mươi năm không thu đệ tử mới, nhưng thực lực so với trước đây vẫn mạnh hơn vô số lần.

/889

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status