Lần này dưới sự dẫn dắt của hắn, lại có thêm năm vị cường giả Độ Hư của Chư Tử thế gia chết trong tay Cổ Thần nữa, chuyện này đã khiến cho lửa giận trong lòng Tàng Khôn Huyền phun trào như núi lửa, sát ý trong lòng đối với Cổ Thần đã dâng lên đến tột đỉnh!
Thấy Cổ Thần chợt biến mất, trong mắt Tàng Không Huyền hiện lên một tia lạnh lẽo, thân thể từ trên bầu trời nháy mắt đã lao xuống đất, nhập thẳng vào trong lòng đất.
Siêu cấp cường giả có thần thức cực kỳ mạnh mẽ, trong vòng ngàn dặm, không có chỗ nào là không nằm trong phạm vi thần thức bao trùm.
Khoảng cách giữa Tàng Khôn Huyền và Cổ Thần đã rút xuống chỉ còn sáu, bảy ngàn dặm, nhưng Cổ Thần vừa vào trong đất, tầm mắt cùng với thần thức của Tàng Khôn Huyền thế mà lại không tài nào tìm thấy được bóng dáng Cổ Thần đâu, căn bản không thể nào tra ra được sự tồn tại của Cổ Thần, thế nên Tàng Khôn Huyền không còn cách nào khác cũng phải tiềm nhập vào trong đất.
Siêu cấp cường giả Hư Không kỳ lĩnh ngộ pháp tắc đã đến một cái cảnh giới vô cùng thâm sâu, không thể nào dùng Độ Hư cường giả để mà so sánh được, trong lòng đất chỉ có thể dùng thần thức để mà dò xét, không thể nhìn thấy được gì, ngay cả siêu cấp cường giả Hư Không kỳ sau khi tiến vào trong lòng đất thì cũng không khác gì Cổ Thần, chỉ có thể cảm ứng sự rung động trong lòng đất mà phán đoán.
Vừa chui vào trong đất, Tàng Khôn Huyền đã lập tức phát hiện được hành tung Cổ Thần, hiện Cổ Thần đang ở hướng Đông Bắc, không ngừng dùng thuấn di để lẩn trốn.
Chứng kiến Cổ Thần ở trong đất mà vẫn có thể bỏ trốn nhanh như vậy, Tàng Khôn Huyền cũng cảm thấy khiếp sợ, coi như là Độ Hư cường giả, nếu cùng so tốc độ độn địa với Cổ Thần thì cũng chỉ còn nước hửi khói mà thôi. Ngay cả Tàng Khôn Huyền khi thi triển độn thuật cũng chỉ có thể trong nháy mắt vượt qua hơn trăm dặm mà thôi.
Cổ Thần đang nhanh chóng trốn về phía Đông, bất chợt lại cảm thấy kinh hãi trong lòng, siêu cấp cường giả Hư Không kỳ ở trong lòng đất thế mà cũng có thể khóa chặt hành tung của hắn, thông qua chấn động trong lòng đất truyền tới, Cổ Thần liền biết được vị siêu cấp cường giả Hư Không kỳ kia đang nhằm về phía hắn mà truy đuổi.
Trốn vào trong đất chính là lá bài chạy thoát thân lớn nhất của Cổ Thần, chính là do trong đất không thể dùng mắt để quan sát được, chỉ có thể dùng thần thức để điều tra, mà thần thức vừa khéo lại tra không ra được một tên quái thai như Cổ Thần, chính vì thế, một khi lẻn được vào trong đất, liền có thể thoát thân suôn sẻ, cường giả Độ Hư cũng không tài nào biết được hành tung Cổ Thần.
Cổ Thần không thể ngờ, cư nhiên khi tiến nhập vào trong đất, siêu cấp cường giả Hư Không kỳ đang truy sát kia vẫn có thể biết được vị trí của hắn.
Tốc độ thuấn di của Tàng Khôn Huyền còn nhanh hơn gấp rưỡi so với Cổ Thần, chỉ trong một thời gian ngắn đã thuấn di đến hơn một trăm bốn, năm mươi dặm gì đó, một hơi thở lại có thể kéo gần thêm bốn, năm mươi dặm, trăm lần hô hấp, liền có thể đuổi kịp Cổ Thần rồi! Trong thời gian ấy Cổ thần chỉ độn địa được khoảng vạn dặm mà thôi, nếu như để Tàng Khôn Huyền đuổi theo kịp, vậy thì nguy rồi!
Cổ Thần không ngừng chạy trốn, trong lòng lại càng cố gắng nghĩ ra kế sách đào vong, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, Cổ Thần cho dù làm thế nào cũng không nguyện ý giao thủ cùng với siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, bởi vì cho dù có dùng Chiến Thần Lệnh, hắn cũng không tài nào nắm chắc có thể đánh bại được Tàng Khôn Huyền.
Tuy không biết Vu Thần làm thế nào có thể đánh rớt Chiến Thần Lệnh, tin tức này cũng chưa có truyền ra ngoài, nhưng Cổ Thần cũng biết hiện tại nếu như lộ ra tin tức về Chiến Thần Lệnh, thì tình huống của hắn khi ấy liền trở nên vô cùng hung hiểm. Cường giả Nhân, Yêu hai tộc cùng nhau kéo tới cướp đoạt, giả như đồng thời xuất hiện thêm vài siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, Cổ Thần có trốn cỡ nào cũng không thoát.
Trong đầu Cổ Thần bỗng lóe lên một ý, thân thể nhất thời càng luồn sâu vào trong lòng đất.
Một ngàn trượng… Mấy ngàn trượng… Vạn trượng…
Hai vạn trượng… Ba vạn trượng….
Càng xuống sâu, Thổ pháp tắc ẩn chứa bên trong đất càng thêm lợi hại, trừ khi nhục thân của tu sĩ đã vượt ra khỏi sự trói buộc của Ngũ Hành, mới không bị pháp tắc tự nhiên của Ngũ Hành ảnh hưởng, nếu không thì cho dù là Chư Tử đạo tiên Hợp Đạo kỳ, càng vào trong lòng đất sâu, càng gặp sự bài xích của Thổ pháp tắc ẩn bên trong đất, do đó cũng ảnh hưởng đến lực lượng pháp tắc của chính mình.
Cổ Thần không phải sử dụng Thổ pháp tắc để xuyên vào trong lòng đất, mà là dùng môn thần thông độn thuật hạng nhất do Hiên Viên Đại Đế truyền xuống, Thổ Độn thuật! Cho nên khi xuyên sâu vào lòng đất không hề chịu sự ảnh hưởng của Thổ pháp tắc.
Mà Tàng Khôn Huyền là sử dụng Thổ pháp tắc để tiến vào trong lòng đất, hòa làm một thể với đại địa xung quanh, vì thế khi thuấn di trong đất nếu bị Thổ pháp tắc tác động đến, tốc độ sẽ giảm xuống nhanh chóng.
Cổ Thần tiếp tục xuyên xuống hơn ba vạn trượng thì không thể tiếp tục xuống sâu hơn được nữa, vì Thổ pháp tắc mặc dù không hề có ảnh hưởng gì đến tốc độ, nhưng mà sẽ giết chết Cổ Thần!
Tu sĩ lên trời hay xuống đất thì cũng đều có giới hạn của riêng nó, như tu sĩ cảnh giới Thần Hải nhiều nhất cũng chỉ có thể bay lên không quá vạn trượng, nếu quá, vậy thì sẽ bị cương phong giết chết, tu sĩ cảnh giới Mệnh Tuyền chỉ có thể vượt qua vạn trượng hư không, nhưng không thể hơn hai vạn trượng được, mà cường giả cảnh giới Độ Hư, Đằng Vân kỳ có thể vượt qua ba vạn trượng hư không trở lên, Giá Vụ kỳ có thể vượt qua bốn vạn trượng trở lên, Hư Không kỳ có thể vượt qua hơn năm vạn trượng, Hợp Đạo kỳ có thể vượt qua sáu vạn trượng hư không.
Thực lực không đủ, một khi vượt qua giới hạn hư không có thể thừa nhận được, tất sẽ bị cương phong do Không gian pháp tắc sản sinh ra chém thành từng mảnh, biến thành hư vô.
Cực hạn trong lòng đất cũng giống như trên trời vậy, tu sĩ mới tu luyện sẽ phải chịu sự hạn chế lớn nhất, chỉ đến khi bước vào cảnh giới Độ Hư sau này mới có thể lĩnh ngộ Thổ Pháp Tắc, tiến nhập vào lòng đất vô tận không khác gì thiên không.
Chính là vì tu sĩ không thể nào tùy ý lên trời xuống đất, cho nên Tu Chân giới trải qua muôn ngàn năm tháng cho tới nay, không có một tu sĩ nào có thể biết được tận cùng của thiên địa chính là ở chỗ nào.
Trong truyền thuyết, trời cao mười hai vạn chín ngàn sáu trăm trượng, đất sâu mười hai vạn chín ngàn sáu trăm vạn trượng, đây cũng chính là truyền thuyết lưu lại từ thời thái cổ, chưa từng có ai nghiệm chứng qua, cũng không biết là thật hay giả, bởi vì chưa từng có tu sĩ nào có thể đến được tận cùng của thiên địa, tứ hải chi nguyên.
Cổ Thần tuy chỉ có tu vi Đằng Vân kỳ, nhưng thực lực có thể sánh cùng với cường giả Giá Vụ kỳ, cố lắm cũng chỉ có thể lên hết ba vạn trượng trời cao, chui xuống ba vạn trượng dưới mặt đất.
Tàng Khôn Huyền sau khi xuống đến độ sâu vạn trượng dưới lòng đất thì bắt đầu gặp phải ảnh hưởng của Thổ pháp tắc, tốc độ nhanh chóng giảm xuống, sau khi xuống thêm hai vạn trượng, tốc độ thuấn di so với Cổ Thần đã không quá mười dặm, xuống tới ba vạn trượng, tốc độ của Tàng Khôn Huyền đã là càng lúc càng chậm hơn so với Cổ Thần, trong chớp mắt, chỉ còn có thể xuyên qua khoảng cách bảy, tám chục dặm.
Cổ Thần dùng Thổ Độn thuật thuấn di trăm dặm, mà Tàng Khôn Huyền sử dụng lại là Thổ pháp tắc, sâu hơn ba vạn trượng dưới mặt đất chỉ có thể thuấn di bảy tám mươi dặm, khoảng cách giữa hai người lúc này chính là càng lúc càng xa.
Thấy Cổ Thần chợt biến mất, trong mắt Tàng Không Huyền hiện lên một tia lạnh lẽo, thân thể từ trên bầu trời nháy mắt đã lao xuống đất, nhập thẳng vào trong lòng đất.
Siêu cấp cường giả có thần thức cực kỳ mạnh mẽ, trong vòng ngàn dặm, không có chỗ nào là không nằm trong phạm vi thần thức bao trùm.
Khoảng cách giữa Tàng Khôn Huyền và Cổ Thần đã rút xuống chỉ còn sáu, bảy ngàn dặm, nhưng Cổ Thần vừa vào trong đất, tầm mắt cùng với thần thức của Tàng Khôn Huyền thế mà lại không tài nào tìm thấy được bóng dáng Cổ Thần đâu, căn bản không thể nào tra ra được sự tồn tại của Cổ Thần, thế nên Tàng Khôn Huyền không còn cách nào khác cũng phải tiềm nhập vào trong đất.
Siêu cấp cường giả Hư Không kỳ lĩnh ngộ pháp tắc đã đến một cái cảnh giới vô cùng thâm sâu, không thể nào dùng Độ Hư cường giả để mà so sánh được, trong lòng đất chỉ có thể dùng thần thức để mà dò xét, không thể nhìn thấy được gì, ngay cả siêu cấp cường giả Hư Không kỳ sau khi tiến vào trong lòng đất thì cũng không khác gì Cổ Thần, chỉ có thể cảm ứng sự rung động trong lòng đất mà phán đoán.
Vừa chui vào trong đất, Tàng Khôn Huyền đã lập tức phát hiện được hành tung Cổ Thần, hiện Cổ Thần đang ở hướng Đông Bắc, không ngừng dùng thuấn di để lẩn trốn.
Chứng kiến Cổ Thần ở trong đất mà vẫn có thể bỏ trốn nhanh như vậy, Tàng Khôn Huyền cũng cảm thấy khiếp sợ, coi như là Độ Hư cường giả, nếu cùng so tốc độ độn địa với Cổ Thần thì cũng chỉ còn nước hửi khói mà thôi. Ngay cả Tàng Khôn Huyền khi thi triển độn thuật cũng chỉ có thể trong nháy mắt vượt qua hơn trăm dặm mà thôi.
Cổ Thần đang nhanh chóng trốn về phía Đông, bất chợt lại cảm thấy kinh hãi trong lòng, siêu cấp cường giả Hư Không kỳ ở trong lòng đất thế mà cũng có thể khóa chặt hành tung của hắn, thông qua chấn động trong lòng đất truyền tới, Cổ Thần liền biết được vị siêu cấp cường giả Hư Không kỳ kia đang nhằm về phía hắn mà truy đuổi.
Trốn vào trong đất chính là lá bài chạy thoát thân lớn nhất của Cổ Thần, chính là do trong đất không thể dùng mắt để quan sát được, chỉ có thể dùng thần thức để điều tra, mà thần thức vừa khéo lại tra không ra được một tên quái thai như Cổ Thần, chính vì thế, một khi lẻn được vào trong đất, liền có thể thoát thân suôn sẻ, cường giả Độ Hư cũng không tài nào biết được hành tung Cổ Thần.
Cổ Thần không thể ngờ, cư nhiên khi tiến nhập vào trong đất, siêu cấp cường giả Hư Không kỳ đang truy sát kia vẫn có thể biết được vị trí của hắn.
Tốc độ thuấn di của Tàng Khôn Huyền còn nhanh hơn gấp rưỡi so với Cổ Thần, chỉ trong một thời gian ngắn đã thuấn di đến hơn một trăm bốn, năm mươi dặm gì đó, một hơi thở lại có thể kéo gần thêm bốn, năm mươi dặm, trăm lần hô hấp, liền có thể đuổi kịp Cổ Thần rồi! Trong thời gian ấy Cổ thần chỉ độn địa được khoảng vạn dặm mà thôi, nếu như để Tàng Khôn Huyền đuổi theo kịp, vậy thì nguy rồi!
Cổ Thần không ngừng chạy trốn, trong lòng lại càng cố gắng nghĩ ra kế sách đào vong, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, Cổ Thần cho dù làm thế nào cũng không nguyện ý giao thủ cùng với siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, bởi vì cho dù có dùng Chiến Thần Lệnh, hắn cũng không tài nào nắm chắc có thể đánh bại được Tàng Khôn Huyền.
Tuy không biết Vu Thần làm thế nào có thể đánh rớt Chiến Thần Lệnh, tin tức này cũng chưa có truyền ra ngoài, nhưng Cổ Thần cũng biết hiện tại nếu như lộ ra tin tức về Chiến Thần Lệnh, thì tình huống của hắn khi ấy liền trở nên vô cùng hung hiểm. Cường giả Nhân, Yêu hai tộc cùng nhau kéo tới cướp đoạt, giả như đồng thời xuất hiện thêm vài siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, Cổ Thần có trốn cỡ nào cũng không thoát.
Trong đầu Cổ Thần bỗng lóe lên một ý, thân thể nhất thời càng luồn sâu vào trong lòng đất.
Một ngàn trượng… Mấy ngàn trượng… Vạn trượng…
Hai vạn trượng… Ba vạn trượng….
Càng xuống sâu, Thổ pháp tắc ẩn chứa bên trong đất càng thêm lợi hại, trừ khi nhục thân của tu sĩ đã vượt ra khỏi sự trói buộc của Ngũ Hành, mới không bị pháp tắc tự nhiên của Ngũ Hành ảnh hưởng, nếu không thì cho dù là Chư Tử đạo tiên Hợp Đạo kỳ, càng vào trong lòng đất sâu, càng gặp sự bài xích của Thổ pháp tắc ẩn bên trong đất, do đó cũng ảnh hưởng đến lực lượng pháp tắc của chính mình.
Cổ Thần không phải sử dụng Thổ pháp tắc để xuyên vào trong lòng đất, mà là dùng môn thần thông độn thuật hạng nhất do Hiên Viên Đại Đế truyền xuống, Thổ Độn thuật! Cho nên khi xuyên sâu vào lòng đất không hề chịu sự ảnh hưởng của Thổ pháp tắc.
Mà Tàng Khôn Huyền là sử dụng Thổ pháp tắc để tiến vào trong lòng đất, hòa làm một thể với đại địa xung quanh, vì thế khi thuấn di trong đất nếu bị Thổ pháp tắc tác động đến, tốc độ sẽ giảm xuống nhanh chóng.
Cổ Thần tiếp tục xuyên xuống hơn ba vạn trượng thì không thể tiếp tục xuống sâu hơn được nữa, vì Thổ pháp tắc mặc dù không hề có ảnh hưởng gì đến tốc độ, nhưng mà sẽ giết chết Cổ Thần!
Tu sĩ lên trời hay xuống đất thì cũng đều có giới hạn của riêng nó, như tu sĩ cảnh giới Thần Hải nhiều nhất cũng chỉ có thể bay lên không quá vạn trượng, nếu quá, vậy thì sẽ bị cương phong giết chết, tu sĩ cảnh giới Mệnh Tuyền chỉ có thể vượt qua vạn trượng hư không, nhưng không thể hơn hai vạn trượng được, mà cường giả cảnh giới Độ Hư, Đằng Vân kỳ có thể vượt qua ba vạn trượng hư không trở lên, Giá Vụ kỳ có thể vượt qua bốn vạn trượng trở lên, Hư Không kỳ có thể vượt qua hơn năm vạn trượng, Hợp Đạo kỳ có thể vượt qua sáu vạn trượng hư không.
Thực lực không đủ, một khi vượt qua giới hạn hư không có thể thừa nhận được, tất sẽ bị cương phong do Không gian pháp tắc sản sinh ra chém thành từng mảnh, biến thành hư vô.
Cực hạn trong lòng đất cũng giống như trên trời vậy, tu sĩ mới tu luyện sẽ phải chịu sự hạn chế lớn nhất, chỉ đến khi bước vào cảnh giới Độ Hư sau này mới có thể lĩnh ngộ Thổ Pháp Tắc, tiến nhập vào lòng đất vô tận không khác gì thiên không.
Chính là vì tu sĩ không thể nào tùy ý lên trời xuống đất, cho nên Tu Chân giới trải qua muôn ngàn năm tháng cho tới nay, không có một tu sĩ nào có thể biết được tận cùng của thiên địa chính là ở chỗ nào.
Trong truyền thuyết, trời cao mười hai vạn chín ngàn sáu trăm trượng, đất sâu mười hai vạn chín ngàn sáu trăm vạn trượng, đây cũng chính là truyền thuyết lưu lại từ thời thái cổ, chưa từng có ai nghiệm chứng qua, cũng không biết là thật hay giả, bởi vì chưa từng có tu sĩ nào có thể đến được tận cùng của thiên địa, tứ hải chi nguyên.
Cổ Thần tuy chỉ có tu vi Đằng Vân kỳ, nhưng thực lực có thể sánh cùng với cường giả Giá Vụ kỳ, cố lắm cũng chỉ có thể lên hết ba vạn trượng trời cao, chui xuống ba vạn trượng dưới mặt đất.
Tàng Khôn Huyền sau khi xuống đến độ sâu vạn trượng dưới lòng đất thì bắt đầu gặp phải ảnh hưởng của Thổ pháp tắc, tốc độ nhanh chóng giảm xuống, sau khi xuống thêm hai vạn trượng, tốc độ thuấn di so với Cổ Thần đã không quá mười dặm, xuống tới ba vạn trượng, tốc độ của Tàng Khôn Huyền đã là càng lúc càng chậm hơn so với Cổ Thần, trong chớp mắt, chỉ còn có thể xuyên qua khoảng cách bảy, tám chục dặm.
Cổ Thần dùng Thổ Độn thuật thuấn di trăm dặm, mà Tàng Khôn Huyền sử dụng lại là Thổ pháp tắc, sâu hơn ba vạn trượng dưới mặt đất chỉ có thể thuấn di bảy tám mươi dặm, khoảng cách giữa hai người lúc này chính là càng lúc càng xa.
/889
|