Cổ Thần đi ở phía sau, quy tu lão giả khẽ liếc mắt nhìn hắn, trong lúc đó cổ liền vươn dài ra một ít, quả thực là buồn cười. Với tư cách là nhân vật cao tầng trong Đông Hải Long Cung, quy tu lão giả này tự nhiên là nhận ra Cổ Thần. Vài chục năm trước, thanh danh Cổ Thần nổi lên, danh chấn thiên hạ, được mệnh danh là Cổ Sát Thần, truyền đi khắp Trung thổ, ngay cả một ít Yêu tộc cũng biêt tới. Khi đó, Đông Long Vương hùng tâm tráng trí, muốn nhất thống Long, Yêu, nhất thống Cổ Hoang, muốn đem Cổ Thần thu dưới trướng. Một ít nhân vật cao tầng bên trong Long Cung, tuy chưa từng gặp qua Cổ Thần, nhưng đã sớm xem qua bức họa của hắn.
Không đến một trăm năm, Cổ Thần đã là Độ Hư cường giả, khiến cho quy tu lão giả này cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, lão tu luyện đến cảnh giới này phải mất trọn vẹn hơn vạn năm. Ngọc Kình Vương cùng Cổ Thần, chậm rãi đi vào bên trong Long cung đại điện. Long cung đại điện, đã có không ít người, ngồi ở ghế chủ tọa phía trên cao kia chính là chủ nhân của Đông Hải long cung, tộc trưởng của Hắc Long nhất tộc- Đông Long Vương
Trong điện, Độ Hư cường giả cũng không ít, còn lại cũng đều là cao thủ Mệnh Tuyền Cảnh. Hảo hữu của Cổ Thần, Đông Hải long cung thất thái tử Ngao Liệt, Cửu công chúa Ngao Nhụy Nhi hiển nhiên cũng ở bên trong đó. Trong sát na Cổ Thần bước vào bên trong Long Cung đại điện, hắn chợt giật nảy mình, thần sắc vô cùng khiếp sợ.
Thần sắc quái dị của Cổ Thần, khiến mọi người chú ý, ánh mắt liếc qua Cổ Thần. Ánh mắt của Cổ Thần cũng không có rơi vào trên người hảo hữu Ngao Nhụy Nhi, Ngao Liệt, cũng không có rơi vào trên người đã từng giao thủ với hắn Đông Long Vương. Mà rơi vào trên người một vị Độ Hư cường giả mặc một bộ hắc y, hai chân thon dài, eo như thủy xà. Vị Độ Hư cường giả này không phải ai khác, chính là một vị Yêu Vương đại danh đỉnh đỉnh của Yêu Tộc-Hắc Xà Vương.
Cổ Thần đã từng gặp Hắc Xà Vương một lần. Nhưng đây không phải là điểm mấu chốt khiến hắn khiếp sợ, mấu chốt chính là, địa điểm hắn cùng Hắc Xà Vương gặp mặt. Chính là bên ngoài Nam Thiên Tiên Môn bên trong Côn Ngô Bí Cảnh. Tiểu Bạch chính là bị Khổng Tước Vương cùng Hắc Xà Vương dẫn vào bên trong Thiên đình, mà Côn Ngô Bí Cảnh chính là năm trăm năm mới mở ra một lần. Cổ Thần vẫn cho rằng, hắn phải đợi năm trăm năm sau, mới có thể một lần nữa tiến vào Côn Ngô Bí Cảnh, mới có thể gặp lại Tiểu Bạch.
Nhưng là !
Hắc Xà Vương đã đi vào trong Thiên đình, giờ phút này không ngờ lại có mặt bên trong Đông Hải long cung
Điều này chứng minh rằng, Thiên đình cũng không phải là năm trăm năm mới có thể đi vào một lần. Thiên Đình chắc chắn là có một cừa vào khác, thông với Cổ Hoang thế giới, Cổ Thần cũng không phải đợi năm trăm năm cho đến khi Côn Ngô Bí Cảnh mở ra lần tiếp theo mới có thể gặp lại Tiểu Bạch.
Chuyển biến này, sao lại không khiến cho Cổ Thần khiếp sợ
Trong phút chốc, bóng dáng Tiểu Bạch nước mắt nhạt nhòa lúc chia ly lại xuất hiện trược mặt Cổ Thần
Tục ngữ nói: không gặp càng khiến cho con người ta thêm nhớ nhung
Từ khi cùng tam nữ Hư Tử Uyên, Mông Tiên Âm, Tự Ngọc tương kiến sau đó đồng hành, trong nội tâm của Cổ Thần chỉ còn tiếc nuối thân ảnh của Tiểu Bạch bên trong Thiên Đình xa xôi kia. Trải qua kinh ngạc ngắn ngủi, Cổ Thần lập tức trở nên cuồng hỉ, khiến cho rất nhiều người đều hiểu lầm Cổ Thần cùng Yêu tộc cường giả Hắc Xà Vương có quan hệ gì đó. Vốn tưởng còn phải chịu dày vò bởi nỗi khổ tương tư bốn trăm năm, lúc này biết được, tùy thời đều có thể gặp lại Tiểu Bạch, Cổ Thần sao không cuồng hỉ cho được
- Cổ Thần.... sao ngươi lại đến Đông Hải này?
Ngao Liệt cùng Ngạo Nhụy Nhi, nghiêm túc nhìn về phía thân ảnh của Cổ Thần đang đi đến. Đợi cho đến khi Cổ Thần cùng Ngọc Kình Vương đi đến trước mặt, Ngao Liệt ôm quyền nói:
- Ngọc Kình Vương đại giá quang lâm, xin mời vào trong.
Ngao Nhụy Nhi vô cùng kinh ngạc nhìn Cổ Thần nói:
- Cổ Thần, mới vài chục năm không gặp, vậy mà ngươi đã bước vào Độ Hư cảnh nha?
Hiện tại đã qua vài ngày kể từ khi Cổ Thần thoát khỏi phần mộ Hắc Đế. Cổ Thần bước vào Độ Hư cảnh, tin tức Cổ Thần chém giết Độ Hư cường giả của Thánh Đình bên trong phần mộ Hắc Đế sớm đã lan truyền khắp Cổ Hoang này. Bên trong Long Cung đại điện, các vị cường giả, yêu tu nhìn Cổ Thần trong ánh mắt đều lộ rõ vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Tấn chức Độ Hư Cảnh có bao nhiêu khó khăn, trong thâm tâm của mỗi vị tu sĩ đều vô cùng tinh tường. Ngàn năm qua, cao thủ có thể bước vào cảnh giới Minh Khiếu hậu kỳ đỉnh phong, số lượng không ít. Nhưng là bước vào Độ Hư cảnh cường giả, chỉ có một người. Đó là Long tộc cường giả- Ngạo Liệt.
Cổ Thần từ trong khiếp sợ lập tức khôi phục lại, thu hồi ánh mắt trên người Hắc Xà Vương, nhìn Ngao Nhụy Nhi cười nhạt một tiếng, nói:
- May mắn mà thôi
Ngao Liệt vẻn vẹn chỉ là tiến lên dẫn đường, tiếp đãi thoáng một phen. Đợi Ngọc Kình Vương đi đến bên cạnh Hắc Xà Vương cùng một vị đại hán thân cao hai trượng có thừa, Đông Long Vương liền tự mình ra nghênh đón
Sau khi Đông Long Vương bị Ngô Tinh thu phục, tự biết rằng thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân. Ngay cả việc thống nhất Long Tộc hắn còn không làm được,chớ nói chi đến chuyện nhất thống Cổ Hoang. Hôm nay tám chi Long Tộc được thống nhất, Đông Long Vương biết Ngô Tinh muốn cứu Thượng Cổ Long Hoàng, liền đem Đông Hải long cung biến thành một cái cư điểm của Ngô Tinh.
Chính bởi vì nguyên nhân như vậy, Ngao Liệt mới trở lại Đông Hải Long Tộc. Nếu như Đông Long Vương một mực gian ngoan mất linh, vọng tưởng có thể nhất thống Cổ Hoang. Ngao Liệt cùng vị phụ thân này của hắn, chỉ sợ vĩnh viễn sẽ không bao giờ ở cùng một chỗ. Ngọc Kình Vương đi đến bên cạnh hai vị Yêu Tộc cường giả, Cổ Thần cùng Đông Long Vương chỉ chào hỏi qua loa một phen, sau đó liền bị Ngao Liệt cùng Ngao Nhụy Nhi dẫn qua một bên.
- Long huynh, tại sao không đi theo bên cạnh Ngô Tinh đại ca tiến vào bên trong phần mộ Hắc Đế?
Trao đổi một ít kinh lịch trong thời gian này, Cổ Thần hỏi:
Ngạo Liệt nói:
- Theo kế hoạch, vốn là ta sẽ đi theo bên cạnh Ngô Tinh đại ca. Chỉ là nửa tháng trước điểm tận cùng của Đông Hải, Phong Bạo Thâm Uyên lại đột nhiên bạo động... càn quét toàn bộ Đông Hải. Tạo thành những con sóng lớn cao đến ngàn trượng, biên giới giữa Long Cung cùng Phong Bạo Thâm Uyên cách đây chừng hơn ba trăm vạn dặm, nhưng lực lượng trùng kích truyền đến thiếu chút nữa đã đánh nát phòng ngự tráo của Long cung. Toàn bộ Long cung đều rung chuyển kịch liệt, giống như là gặp phải động đất. Vì tra rõ nguyên nhân Đông Hải chấn động, ta liền đi đến Phong Bạo Thâm Uyên điều tra một phen, nên không thể tiến vào phần mộ Hắc Đế.
-Điểm tận cùng của Đông Hải. Phong Bạo Thâm Uyên?
Cổ Thần liếc mắt nhìn về phía đông, tựa hồ xuyên qua hư không, nhớ lại tình cảnh khi vượt qua lôi kiếp lần thứ sáu, thầm nghĩ: " Đến tột cùng sâu bên trong Phong Bạo Thâm Uyên chứa đựng đồ vật gì? Hấp dẫn cả Thiên Đạo? Mà buông tha việc diệt sát ta?”
Sau đó, Cổ Thần suy đoán. Lúc độ liếp. cái gương mặt đen kịt vô cùng khổng lồ, ngưng tụ từ hàng vạn tia sấm sét hóa thành hủy diệt lôi kiếp kia. Tất nhiên chính là do Thiên Đạo biến thành. Thiên đạo vì đạo tâm “Phá đạo” của hắn mà phẫn nộ, lập tức muốn diệt sát hắn. Khảo nghiệm lôi kiếp mới biến thành hủy diệt lôi kiếp.
Lúc hắn độ kiếp, vô cùng vô tận hủy diệt lôi kiếp đánh xuống, Cổ Thân ngăn cản không được bao lâu. Chỉ cần tiên lực bên trong thể nội cạn kiệt, sẽ bị hủy diệt lôi kiếp tiêu diệt. Nếu ở phương đông không xuất hiện dị trạng, cứu Cổ Thần một mạng. Chỉ sợ Cổ Thần sớm đã bị hủy diệt lôi kiếp đánh thành hư vô rồi.
Chương 56: Phong Bạo Thâm Uyên. (Hạ)
Đối với vật bên trong Phong Bạo Thâm Uyên, Cổ Thần có dục vọng tìm hiểu vô cùng lớn. Nghe ngữ khí của Cổ Thần, tựa hồ chưa từng nghe nói qua Phong Bạo Thâm Uyên. Ngao Liệt giải thích nói:
- Thế nhân đều nói, Đông Hải vô cùng mênh mông, vô cùng vô tận. Trên thực tế Đông Hải cũng có điểm cuối cùng, phía đông tiếp giáp với Yêu vực, phía nam tiếp giáp với Nam Hoang Hỏa Vực. Mà điểm cuối cùng phía đông, là một cái vòng xoáy vô cùng lớn, gọi là Phong Bạo Thâm Uyên.
Phong Bạo Thâm Uyên có phải là điểm cuối cùng của Đông Hải hay không? Không ai biết được, bởi vì ai cũng không thể vượt qua Phong Bạo Thâm Uyên, Bên trong Phong Bạo Thâm Uyên là một cái xoáy nước cực lớn. Lực hấp dẫn tỏa ra bốn phía cho dù là Chư Tử đại tiên thời thượng cổ, cũng sẽ bị hút vào, không cách nào thoát ra được. Theo ghi chép của tổ tiên Long Tộc từ thời thượng cổ. Từ biên giới của Phong Bạo Thâm Uyên, đến biên giới của vòng xoáy chừng hơn hai trăm vạn dặm. Mà từ biên giới của vòng xoáy, đến trung tâm vòng xoáy cũng có khoảng cách hơn hai trăm vạn dặm.
Mặt khác, trên bầu trời của trung tâm vòng xoáy có một cơn cuồng phong lớn vô cùng. Nối thẳng từ mặt biển lên đến chín tầng trời. Phía dưới là một cái vực sâu cực lớn, bên trong một mảng đen kịt, không nhìn thấy đáy, không trông thấy bờ bên kia. Nếu đã tiến vào trung tâm vòng xoáy, cho dù ngươi có tu vi thông thiên, cũng đành phải bó tay. Nếu cố tình vượt qua, lập tức bị vòng xoáy hút vào bên trong vực sâu, thi cốt không còn, biến mất vô ảnh vô tung. Cho nên không có cách nào biết được Phong Bạo Thâm Uyên có phải là điểm cuối cùng của Đông Hải hay không. Bởi vì chưa từng có một ai có thể vượt qua đến bờ bên của Phong Bạo Thâm Uyên, Một nửa xoáy nước đã vượt qua hơn hai trăm vạn dặm rồi, coi như là Chư Tử đại tiên cũng nhìn không ra cảnh tượng của bờ bên kia.
Bán kính bên ngoài của vòng xoáy đã là hai trăm vạn dăm rồi, trung tâm vòng xoáy càng là vô biên vô hạn. Trên bầu trời lại có một trận cuồng phong vô tận nối thẳng bầu trời với mặt biển. Trong đầu Cổ Thần tưởng tượng ra hình dáng của Phong Bạo Thâm Uyên, hắn không khỏi hít một hơi khí lạnh. Đây là cảnh tượng đồ sộ đến bực nào. Đối mặt với lực lượng như vậy ngay cả Đô Hư cường giả cũng cảm thấy nhỏ bé.
Nhân tộc tu sĩ đối với Cổ Hoang hiểu rất rõ, đại bộ phận đều thuộc Trung Thổ, tiếp theo là đông, tây, nam bắc tứ hoang. Nói tóm lại trong ngũ hoang, tứ hải, chỉ có năm hoang, là được ghi chép lại tương đối kĩ càng. Còn đối với tứ hải, ghi chép vô cùng sơ sài. Bởi vì khoảng cách đến tứ hải quá mức xa xôi. Có lẽ thời kỳ thượng cổ từng có Nhân tộc cường giả thăm dò qua tứ hải. Chỉ là không có để lại ghi chép, hoặc là ghi chép phần lớn nằm trong tay các thế lực siêu cấp. Người bình thường, căn bản là không có cách nào biết được.
Cho nên, kiếp trước Cổ Thần mặc dù sống hớn năm trăm năm, nhưng cũng chỉ biết được Cổ Hoang thế giới có ngũ hoang tứ hải. Nhưng đối với tin tức chi tiết, một chút cũng không rõ ràng lắm. Điểm cuối cùng của Đông hải, Phong Bạo Thâm Uyên, hắn giờ phút này mới nghe nói qua.
Cổ Thần nói:
- Long huynh tại Phong Bạo Thâm Uyên có điều tra được tin tức gì không?
Ngao Liệt lắc đầu nói:
Chỉ có Hợp Đạo kỳ Chư Tử đại tiên, mới có thực lực, tiến vào bên trong trung tâm xoáy nước, Độ Hư cường giả Hợp Đạo kỳ trở xuống. Chỉ có thể đi đến khu vực biên giới. Khu vực biên giới cũng đã dài chừng hơn hai trăm vạn dặm. Với thực lực của ta, cũng chỉ có thể tiến vào sâu thêm một trăm vạn dặm. Cho nên mới hướng Yêu Tộc cường giả xin trợ giúp, liên thủ tìm kiếm. Bên trong Phong Bạo Thâm Uyên truyền ra linh khí vô cùng phồn thịnh. Hơn nữa nửa tháng trước phát sinh dị tượng cực lớn. Có thể khẳng định, bên trong Phong Bạo Thâm Uyên có lẽ là có trọng bảo hiện thế. Có lẽ là Thượng Cổ, thậm chí Thái Cổ di chỉ xuất hiện.
- Thái Cổ di chỉ...?
Cổ Thần nhịn không được kinh hô một tiếng, hắn từng tiến vào mộ Hiên Viên đế, mộ Xích Đế, mộ Hắc Đế, đều là mộ của năm vị đại đế thời thượng cổ. Coi như là bên trong Thượng Cổ di chỉ đã đạt đến đỉnh điểm rồi. Nhưng Thái Cổ di chỉ, hắn còn chưa từng gặp qua.
Ngao Liệt gật đầu nói:
- Không sai, có khả năng lớn sẽ là Thái Cổ di chỉ. Bởi vì Phạm Âm đã từng tiến vào trong đó, Côn Ngô Tiên Kiếm cũng là được hắn giác tỉnh ở bên trong di chỉ kia. Côn Ngô Tiên Kiếm là một kiện Vô Thượng tiên bảo. Hơn nữa ta đã từng thấy qua Vô thượng tiên bảo, uy lực tuyệt đối không thể so sánh cùng với Côn Ngô Tiên Kiếm. Thanh kiếm này tuyệt đối không phải là do Chư Tử đại tiên thời thượng cổ chế tạo ra. Người đúc ra Côn Ngô Tiên Kiếm chỉ sợ ít nhất cũng là một vị đại năng cấp bậc Tiên Tôn từ thời Thái Cổ....
- Phạm Âm không phải đã đến Đông Hải rồi sao? Hắn ở đâu?
Nghe Ngao Liệt nhắc đến Phạm Âm, Cổ Thần mới nhớ ra. Nửa tháng trước Phạm Âm đã đến Đông Hải rồi, hắn đi cùng Ngạo Nhụy Nhi. Hiên tại Ngao Nhụy Nhi ở đây, nhưng lại không thấy Phạm Âm. Ngao Liệt nói:
- Phạm Âm tu vi càng ngày càng cao, phát huy ra lực lượng của Côn Ngô Tiên Kiếm càng lúc càng lớn. Bảy ngày trước, ta với Phạm Âm cùng đi do thám Phong Bạo Thâm Uyên. Côn Ngô Tiên Kiếm tựa như là nhận được triệu hoán, uy lực đại tăng. Kiếm quang bùng lên, một kiếm bổ ra liền ngăn cản toàn bộ nước biển trước mặt đem Phạm Âm kéo vào bên trong Phong Bạo Thâm Uyên, còn ta thì bị chặn ở ngoài
Ngao Nhụy Nhi có chút lo lắng nới:
- Phạm Âm đã đi vào mấy ngày rồi, một điểm tin tức đều không có. Ta quả thực là lo cho hắn, chỉ sợ hắn gặp chuyện không may....
Cổ Thần nói:
- Phạm Âm đã từng nói qua, hắn từng ngây người bên trong một di chỉ dưới đáy biển hơn hai năm. Cuối cùng, đem Côn Ngô Tiên Kiếm giác tỉnh, nó mới mang hắn ra bên ngoài. Xem ra, Côn Ngô Tiên Kiếm cùng cái di chỉ kia có quan hệ rất lớn. Có Côn Ngô Tiên Kiếm trong tay, Phạm Âm cũng không có chuyện gì đâu!
Ngao Liệt nói:
- Không sai! Phạm Âm lần trước tiến vào bên trong di tích kia, giác tỉnh được Côn Ngô Tiên Kiếm, khiến cho hắn tu vi từ Bồi Nguyên kỳ trực tiếp bạo tăng lên bước vào Mệnh Tuyền Cảnh. Hiện tại Phạm Âm đã là cao thủ Minh Khiếu hậu kỳ, nếu có thêm cơ duyên một lần nữa. Nói không chừng có thể bước vào Độ Hư cảnh. Như vậy Nhân tộc lại xuất hiện thêm một đại thiên tài rồi.
Ngao Nhụy Nhi, cũng bình tâm trở lại, trong nội tâm kinh hỷ.
Cổ Thần nói:
- Bao lâu nữa thì chúng ta xuất phát đi Phong Bạo Thâm Uyên?
Ngao Liệt nói:
- Chờ bọn họ thương thảo một phen, chúng ta sớm là tốt công tác chuẩn bị, đợi chút nữa liền xuất phát.
- Tốt...!
Cổ Thần nhẹ gật đầu, truyền âm nói:
- Long huynh, ta có một chuyện muốn hỏi huynh ?
Thấy Cổ Thần dùng tiên lực truyền âm, Ngao Liệt biết rõ hắn có ẩn tình, thần thức truyền âm nói truyền âm nói:
- Mời nói........
Cổ Thần truyền âm nói:
- Long huynh có biết cửa vào Thiên Đình ở nơi nào không?
Ngao Liệt vẻ mặt xin lỗi, truyền âm nói truyền âm nói:
- Thiên Đình là địa phương tuyệt mật của Yêu tộc. Chỉ có Yêu tộc Độ Hư cường giả mới có thể biết được đường đi. Long Tộc chúng ta cũng không thể biết được, kể cả Ngô Tinh đại ca. Cổ huynh, ngươi muốn đi Thiên Đình làm gì?
Cổ Thần truyền âm nói:
- Gặp một vị cố nhân. Chín mươi năm trước, bên trong Côn Ngô Bí Cảnh ta và một vi bằng hữu bị Yêu tộc cường giả bắt vào bên trong Thiên Đình. Hiện tại đã có thực lực, ta muốn mang nàng ra ngoài.
Không đến một trăm năm, Cổ Thần đã là Độ Hư cường giả, khiến cho quy tu lão giả này cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, lão tu luyện đến cảnh giới này phải mất trọn vẹn hơn vạn năm. Ngọc Kình Vương cùng Cổ Thần, chậm rãi đi vào bên trong Long cung đại điện. Long cung đại điện, đã có không ít người, ngồi ở ghế chủ tọa phía trên cao kia chính là chủ nhân của Đông Hải long cung, tộc trưởng của Hắc Long nhất tộc- Đông Long Vương
Trong điện, Độ Hư cường giả cũng không ít, còn lại cũng đều là cao thủ Mệnh Tuyền Cảnh. Hảo hữu của Cổ Thần, Đông Hải long cung thất thái tử Ngao Liệt, Cửu công chúa Ngao Nhụy Nhi hiển nhiên cũng ở bên trong đó. Trong sát na Cổ Thần bước vào bên trong Long Cung đại điện, hắn chợt giật nảy mình, thần sắc vô cùng khiếp sợ.
Thần sắc quái dị của Cổ Thần, khiến mọi người chú ý, ánh mắt liếc qua Cổ Thần. Ánh mắt của Cổ Thần cũng không có rơi vào trên người hảo hữu Ngao Nhụy Nhi, Ngao Liệt, cũng không có rơi vào trên người đã từng giao thủ với hắn Đông Long Vương. Mà rơi vào trên người một vị Độ Hư cường giả mặc một bộ hắc y, hai chân thon dài, eo như thủy xà. Vị Độ Hư cường giả này không phải ai khác, chính là một vị Yêu Vương đại danh đỉnh đỉnh của Yêu Tộc-Hắc Xà Vương.
Cổ Thần đã từng gặp Hắc Xà Vương một lần. Nhưng đây không phải là điểm mấu chốt khiến hắn khiếp sợ, mấu chốt chính là, địa điểm hắn cùng Hắc Xà Vương gặp mặt. Chính là bên ngoài Nam Thiên Tiên Môn bên trong Côn Ngô Bí Cảnh. Tiểu Bạch chính là bị Khổng Tước Vương cùng Hắc Xà Vương dẫn vào bên trong Thiên đình, mà Côn Ngô Bí Cảnh chính là năm trăm năm mới mở ra một lần. Cổ Thần vẫn cho rằng, hắn phải đợi năm trăm năm sau, mới có thể một lần nữa tiến vào Côn Ngô Bí Cảnh, mới có thể gặp lại Tiểu Bạch.
Nhưng là !
Hắc Xà Vương đã đi vào trong Thiên đình, giờ phút này không ngờ lại có mặt bên trong Đông Hải long cung
Điều này chứng minh rằng, Thiên đình cũng không phải là năm trăm năm mới có thể đi vào một lần. Thiên Đình chắc chắn là có một cừa vào khác, thông với Cổ Hoang thế giới, Cổ Thần cũng không phải đợi năm trăm năm cho đến khi Côn Ngô Bí Cảnh mở ra lần tiếp theo mới có thể gặp lại Tiểu Bạch.
Chuyển biến này, sao lại không khiến cho Cổ Thần khiếp sợ
Trong phút chốc, bóng dáng Tiểu Bạch nước mắt nhạt nhòa lúc chia ly lại xuất hiện trược mặt Cổ Thần
Tục ngữ nói: không gặp càng khiến cho con người ta thêm nhớ nhung
Từ khi cùng tam nữ Hư Tử Uyên, Mông Tiên Âm, Tự Ngọc tương kiến sau đó đồng hành, trong nội tâm của Cổ Thần chỉ còn tiếc nuối thân ảnh của Tiểu Bạch bên trong Thiên Đình xa xôi kia. Trải qua kinh ngạc ngắn ngủi, Cổ Thần lập tức trở nên cuồng hỉ, khiến cho rất nhiều người đều hiểu lầm Cổ Thần cùng Yêu tộc cường giả Hắc Xà Vương có quan hệ gì đó. Vốn tưởng còn phải chịu dày vò bởi nỗi khổ tương tư bốn trăm năm, lúc này biết được, tùy thời đều có thể gặp lại Tiểu Bạch, Cổ Thần sao không cuồng hỉ cho được
- Cổ Thần.... sao ngươi lại đến Đông Hải này?
Ngao Liệt cùng Ngạo Nhụy Nhi, nghiêm túc nhìn về phía thân ảnh của Cổ Thần đang đi đến. Đợi cho đến khi Cổ Thần cùng Ngọc Kình Vương đi đến trước mặt, Ngao Liệt ôm quyền nói:
- Ngọc Kình Vương đại giá quang lâm, xin mời vào trong.
Ngao Nhụy Nhi vô cùng kinh ngạc nhìn Cổ Thần nói:
- Cổ Thần, mới vài chục năm không gặp, vậy mà ngươi đã bước vào Độ Hư cảnh nha?
Hiện tại đã qua vài ngày kể từ khi Cổ Thần thoát khỏi phần mộ Hắc Đế. Cổ Thần bước vào Độ Hư cảnh, tin tức Cổ Thần chém giết Độ Hư cường giả của Thánh Đình bên trong phần mộ Hắc Đế sớm đã lan truyền khắp Cổ Hoang này. Bên trong Long Cung đại điện, các vị cường giả, yêu tu nhìn Cổ Thần trong ánh mắt đều lộ rõ vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Tấn chức Độ Hư Cảnh có bao nhiêu khó khăn, trong thâm tâm của mỗi vị tu sĩ đều vô cùng tinh tường. Ngàn năm qua, cao thủ có thể bước vào cảnh giới Minh Khiếu hậu kỳ đỉnh phong, số lượng không ít. Nhưng là bước vào Độ Hư cảnh cường giả, chỉ có một người. Đó là Long tộc cường giả- Ngạo Liệt.
Cổ Thần từ trong khiếp sợ lập tức khôi phục lại, thu hồi ánh mắt trên người Hắc Xà Vương, nhìn Ngao Nhụy Nhi cười nhạt một tiếng, nói:
- May mắn mà thôi
Ngao Liệt vẻn vẹn chỉ là tiến lên dẫn đường, tiếp đãi thoáng một phen. Đợi Ngọc Kình Vương đi đến bên cạnh Hắc Xà Vương cùng một vị đại hán thân cao hai trượng có thừa, Đông Long Vương liền tự mình ra nghênh đón
Sau khi Đông Long Vương bị Ngô Tinh thu phục, tự biết rằng thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân. Ngay cả việc thống nhất Long Tộc hắn còn không làm được,chớ nói chi đến chuyện nhất thống Cổ Hoang. Hôm nay tám chi Long Tộc được thống nhất, Đông Long Vương biết Ngô Tinh muốn cứu Thượng Cổ Long Hoàng, liền đem Đông Hải long cung biến thành một cái cư điểm của Ngô Tinh.
Chính bởi vì nguyên nhân như vậy, Ngao Liệt mới trở lại Đông Hải Long Tộc. Nếu như Đông Long Vương một mực gian ngoan mất linh, vọng tưởng có thể nhất thống Cổ Hoang. Ngao Liệt cùng vị phụ thân này của hắn, chỉ sợ vĩnh viễn sẽ không bao giờ ở cùng một chỗ. Ngọc Kình Vương đi đến bên cạnh hai vị Yêu Tộc cường giả, Cổ Thần cùng Đông Long Vương chỉ chào hỏi qua loa một phen, sau đó liền bị Ngao Liệt cùng Ngao Nhụy Nhi dẫn qua một bên.
- Long huynh, tại sao không đi theo bên cạnh Ngô Tinh đại ca tiến vào bên trong phần mộ Hắc Đế?
Trao đổi một ít kinh lịch trong thời gian này, Cổ Thần hỏi:
Ngạo Liệt nói:
- Theo kế hoạch, vốn là ta sẽ đi theo bên cạnh Ngô Tinh đại ca. Chỉ là nửa tháng trước điểm tận cùng của Đông Hải, Phong Bạo Thâm Uyên lại đột nhiên bạo động... càn quét toàn bộ Đông Hải. Tạo thành những con sóng lớn cao đến ngàn trượng, biên giới giữa Long Cung cùng Phong Bạo Thâm Uyên cách đây chừng hơn ba trăm vạn dặm, nhưng lực lượng trùng kích truyền đến thiếu chút nữa đã đánh nát phòng ngự tráo của Long cung. Toàn bộ Long cung đều rung chuyển kịch liệt, giống như là gặp phải động đất. Vì tra rõ nguyên nhân Đông Hải chấn động, ta liền đi đến Phong Bạo Thâm Uyên điều tra một phen, nên không thể tiến vào phần mộ Hắc Đế.
-Điểm tận cùng của Đông Hải. Phong Bạo Thâm Uyên?
Cổ Thần liếc mắt nhìn về phía đông, tựa hồ xuyên qua hư không, nhớ lại tình cảnh khi vượt qua lôi kiếp lần thứ sáu, thầm nghĩ: " Đến tột cùng sâu bên trong Phong Bạo Thâm Uyên chứa đựng đồ vật gì? Hấp dẫn cả Thiên Đạo? Mà buông tha việc diệt sát ta?”
Sau đó, Cổ Thần suy đoán. Lúc độ liếp. cái gương mặt đen kịt vô cùng khổng lồ, ngưng tụ từ hàng vạn tia sấm sét hóa thành hủy diệt lôi kiếp kia. Tất nhiên chính là do Thiên Đạo biến thành. Thiên đạo vì đạo tâm “Phá đạo” của hắn mà phẫn nộ, lập tức muốn diệt sát hắn. Khảo nghiệm lôi kiếp mới biến thành hủy diệt lôi kiếp.
Lúc hắn độ kiếp, vô cùng vô tận hủy diệt lôi kiếp đánh xuống, Cổ Thân ngăn cản không được bao lâu. Chỉ cần tiên lực bên trong thể nội cạn kiệt, sẽ bị hủy diệt lôi kiếp tiêu diệt. Nếu ở phương đông không xuất hiện dị trạng, cứu Cổ Thần một mạng. Chỉ sợ Cổ Thần sớm đã bị hủy diệt lôi kiếp đánh thành hư vô rồi.
Chương 56: Phong Bạo Thâm Uyên. (Hạ)
Đối với vật bên trong Phong Bạo Thâm Uyên, Cổ Thần có dục vọng tìm hiểu vô cùng lớn. Nghe ngữ khí của Cổ Thần, tựa hồ chưa từng nghe nói qua Phong Bạo Thâm Uyên. Ngao Liệt giải thích nói:
- Thế nhân đều nói, Đông Hải vô cùng mênh mông, vô cùng vô tận. Trên thực tế Đông Hải cũng có điểm cuối cùng, phía đông tiếp giáp với Yêu vực, phía nam tiếp giáp với Nam Hoang Hỏa Vực. Mà điểm cuối cùng phía đông, là một cái vòng xoáy vô cùng lớn, gọi là Phong Bạo Thâm Uyên.
Phong Bạo Thâm Uyên có phải là điểm cuối cùng của Đông Hải hay không? Không ai biết được, bởi vì ai cũng không thể vượt qua Phong Bạo Thâm Uyên, Bên trong Phong Bạo Thâm Uyên là một cái xoáy nước cực lớn. Lực hấp dẫn tỏa ra bốn phía cho dù là Chư Tử đại tiên thời thượng cổ, cũng sẽ bị hút vào, không cách nào thoát ra được. Theo ghi chép của tổ tiên Long Tộc từ thời thượng cổ. Từ biên giới của Phong Bạo Thâm Uyên, đến biên giới của vòng xoáy chừng hơn hai trăm vạn dặm. Mà từ biên giới của vòng xoáy, đến trung tâm vòng xoáy cũng có khoảng cách hơn hai trăm vạn dặm.
Mặt khác, trên bầu trời của trung tâm vòng xoáy có một cơn cuồng phong lớn vô cùng. Nối thẳng từ mặt biển lên đến chín tầng trời. Phía dưới là một cái vực sâu cực lớn, bên trong một mảng đen kịt, không nhìn thấy đáy, không trông thấy bờ bên kia. Nếu đã tiến vào trung tâm vòng xoáy, cho dù ngươi có tu vi thông thiên, cũng đành phải bó tay. Nếu cố tình vượt qua, lập tức bị vòng xoáy hút vào bên trong vực sâu, thi cốt không còn, biến mất vô ảnh vô tung. Cho nên không có cách nào biết được Phong Bạo Thâm Uyên có phải là điểm cuối cùng của Đông Hải hay không. Bởi vì chưa từng có một ai có thể vượt qua đến bờ bên của Phong Bạo Thâm Uyên, Một nửa xoáy nước đã vượt qua hơn hai trăm vạn dặm rồi, coi như là Chư Tử đại tiên cũng nhìn không ra cảnh tượng của bờ bên kia.
Bán kính bên ngoài của vòng xoáy đã là hai trăm vạn dăm rồi, trung tâm vòng xoáy càng là vô biên vô hạn. Trên bầu trời lại có một trận cuồng phong vô tận nối thẳng bầu trời với mặt biển. Trong đầu Cổ Thần tưởng tượng ra hình dáng của Phong Bạo Thâm Uyên, hắn không khỏi hít một hơi khí lạnh. Đây là cảnh tượng đồ sộ đến bực nào. Đối mặt với lực lượng như vậy ngay cả Đô Hư cường giả cũng cảm thấy nhỏ bé.
Nhân tộc tu sĩ đối với Cổ Hoang hiểu rất rõ, đại bộ phận đều thuộc Trung Thổ, tiếp theo là đông, tây, nam bắc tứ hoang. Nói tóm lại trong ngũ hoang, tứ hải, chỉ có năm hoang, là được ghi chép lại tương đối kĩ càng. Còn đối với tứ hải, ghi chép vô cùng sơ sài. Bởi vì khoảng cách đến tứ hải quá mức xa xôi. Có lẽ thời kỳ thượng cổ từng có Nhân tộc cường giả thăm dò qua tứ hải. Chỉ là không có để lại ghi chép, hoặc là ghi chép phần lớn nằm trong tay các thế lực siêu cấp. Người bình thường, căn bản là không có cách nào biết được.
Cho nên, kiếp trước Cổ Thần mặc dù sống hớn năm trăm năm, nhưng cũng chỉ biết được Cổ Hoang thế giới có ngũ hoang tứ hải. Nhưng đối với tin tức chi tiết, một chút cũng không rõ ràng lắm. Điểm cuối cùng của Đông hải, Phong Bạo Thâm Uyên, hắn giờ phút này mới nghe nói qua.
Cổ Thần nói:
- Long huynh tại Phong Bạo Thâm Uyên có điều tra được tin tức gì không?
Ngao Liệt lắc đầu nói:
Chỉ có Hợp Đạo kỳ Chư Tử đại tiên, mới có thực lực, tiến vào bên trong trung tâm xoáy nước, Độ Hư cường giả Hợp Đạo kỳ trở xuống. Chỉ có thể đi đến khu vực biên giới. Khu vực biên giới cũng đã dài chừng hơn hai trăm vạn dặm. Với thực lực của ta, cũng chỉ có thể tiến vào sâu thêm một trăm vạn dặm. Cho nên mới hướng Yêu Tộc cường giả xin trợ giúp, liên thủ tìm kiếm. Bên trong Phong Bạo Thâm Uyên truyền ra linh khí vô cùng phồn thịnh. Hơn nữa nửa tháng trước phát sinh dị tượng cực lớn. Có thể khẳng định, bên trong Phong Bạo Thâm Uyên có lẽ là có trọng bảo hiện thế. Có lẽ là Thượng Cổ, thậm chí Thái Cổ di chỉ xuất hiện.
- Thái Cổ di chỉ...?
Cổ Thần nhịn không được kinh hô một tiếng, hắn từng tiến vào mộ Hiên Viên đế, mộ Xích Đế, mộ Hắc Đế, đều là mộ của năm vị đại đế thời thượng cổ. Coi như là bên trong Thượng Cổ di chỉ đã đạt đến đỉnh điểm rồi. Nhưng Thái Cổ di chỉ, hắn còn chưa từng gặp qua.
Ngao Liệt gật đầu nói:
- Không sai, có khả năng lớn sẽ là Thái Cổ di chỉ. Bởi vì Phạm Âm đã từng tiến vào trong đó, Côn Ngô Tiên Kiếm cũng là được hắn giác tỉnh ở bên trong di chỉ kia. Côn Ngô Tiên Kiếm là một kiện Vô Thượng tiên bảo. Hơn nữa ta đã từng thấy qua Vô thượng tiên bảo, uy lực tuyệt đối không thể so sánh cùng với Côn Ngô Tiên Kiếm. Thanh kiếm này tuyệt đối không phải là do Chư Tử đại tiên thời thượng cổ chế tạo ra. Người đúc ra Côn Ngô Tiên Kiếm chỉ sợ ít nhất cũng là một vị đại năng cấp bậc Tiên Tôn từ thời Thái Cổ....
- Phạm Âm không phải đã đến Đông Hải rồi sao? Hắn ở đâu?
Nghe Ngao Liệt nhắc đến Phạm Âm, Cổ Thần mới nhớ ra. Nửa tháng trước Phạm Âm đã đến Đông Hải rồi, hắn đi cùng Ngạo Nhụy Nhi. Hiên tại Ngao Nhụy Nhi ở đây, nhưng lại không thấy Phạm Âm. Ngao Liệt nói:
- Phạm Âm tu vi càng ngày càng cao, phát huy ra lực lượng của Côn Ngô Tiên Kiếm càng lúc càng lớn. Bảy ngày trước, ta với Phạm Âm cùng đi do thám Phong Bạo Thâm Uyên. Côn Ngô Tiên Kiếm tựa như là nhận được triệu hoán, uy lực đại tăng. Kiếm quang bùng lên, một kiếm bổ ra liền ngăn cản toàn bộ nước biển trước mặt đem Phạm Âm kéo vào bên trong Phong Bạo Thâm Uyên, còn ta thì bị chặn ở ngoài
Ngao Nhụy Nhi có chút lo lắng nới:
- Phạm Âm đã đi vào mấy ngày rồi, một điểm tin tức đều không có. Ta quả thực là lo cho hắn, chỉ sợ hắn gặp chuyện không may....
Cổ Thần nói:
- Phạm Âm đã từng nói qua, hắn từng ngây người bên trong một di chỉ dưới đáy biển hơn hai năm. Cuối cùng, đem Côn Ngô Tiên Kiếm giác tỉnh, nó mới mang hắn ra bên ngoài. Xem ra, Côn Ngô Tiên Kiếm cùng cái di chỉ kia có quan hệ rất lớn. Có Côn Ngô Tiên Kiếm trong tay, Phạm Âm cũng không có chuyện gì đâu!
Ngao Liệt nói:
- Không sai! Phạm Âm lần trước tiến vào bên trong di tích kia, giác tỉnh được Côn Ngô Tiên Kiếm, khiến cho hắn tu vi từ Bồi Nguyên kỳ trực tiếp bạo tăng lên bước vào Mệnh Tuyền Cảnh. Hiện tại Phạm Âm đã là cao thủ Minh Khiếu hậu kỳ, nếu có thêm cơ duyên một lần nữa. Nói không chừng có thể bước vào Độ Hư cảnh. Như vậy Nhân tộc lại xuất hiện thêm một đại thiên tài rồi.
Ngao Nhụy Nhi, cũng bình tâm trở lại, trong nội tâm kinh hỷ.
Cổ Thần nói:
- Bao lâu nữa thì chúng ta xuất phát đi Phong Bạo Thâm Uyên?
Ngao Liệt nói:
- Chờ bọn họ thương thảo một phen, chúng ta sớm là tốt công tác chuẩn bị, đợi chút nữa liền xuất phát.
- Tốt...!
Cổ Thần nhẹ gật đầu, truyền âm nói:
- Long huynh, ta có một chuyện muốn hỏi huynh ?
Thấy Cổ Thần dùng tiên lực truyền âm, Ngao Liệt biết rõ hắn có ẩn tình, thần thức truyền âm nói truyền âm nói:
- Mời nói........
Cổ Thần truyền âm nói:
- Long huynh có biết cửa vào Thiên Đình ở nơi nào không?
Ngao Liệt vẻ mặt xin lỗi, truyền âm nói truyền âm nói:
- Thiên Đình là địa phương tuyệt mật của Yêu tộc. Chỉ có Yêu tộc Độ Hư cường giả mới có thể biết được đường đi. Long Tộc chúng ta cũng không thể biết được, kể cả Ngô Tinh đại ca. Cổ huynh, ngươi muốn đi Thiên Đình làm gì?
Cổ Thần truyền âm nói:
- Gặp một vị cố nhân. Chín mươi năm trước, bên trong Côn Ngô Bí Cảnh ta và một vi bằng hữu bị Yêu tộc cường giả bắt vào bên trong Thiên Đình. Hiện tại đã có thực lực, ta muốn mang nàng ra ngoài.
/889
|