Những điều trong bí kíp ghi lại quả thực không giả, chỉ cần có chút thành tựu ở đệ nhất trọng cảnh giới, "Phá Thiên Chỉ" lập tức có thể miểu sát Hư Không sơ kỳ siêu cấp cường giả, quả thực không có nửa điểm giả dối, Tàng Khôn Huyền dưới một chỉ đã lập tức mất mạng.
Tàng Khôn Huyền trước mặt Cổ Thần nói vào câu, sau đó bị một chỉ của Cổ Thần miểu sát, thời gian bất quá chỉ là trong nháy mắt. Một cái nháy mắt, Trịnh Diệc Đào cũng đã thuấn di được năm lần. Trịnh Diệc Hồng rớt lại phía sau Tàng Khôn Huyền năm nghìn dặm.
Khi Tàng Khôn Huyền chỉ còn cách Cổ Thần một ngàn trượng, khoảng cách này đã kéo dãn thành bảy tám ngàn trượng. Đợi cho đến khi Tàng Khôn Huyền mất mạng, khoảng cách đã rút ngắn chỉ còn năm ngàn dặm.
- Ủa?
Một lần thuấn di, Trịnh Diệc Hồng vượt qua quãng đường hơn năm trăm dặm
Tàng Khôn Huyền bị một chỉ của Cổ Thần miểu sát, Trịnh Diệc Hồng hoàn toàn không ngờ đến. Hắn chưa từng nghĩ rằng, Tàng Khôn Huyền sẽ chết ở trên tay Cổ Thần. Sau khi Tàng Khôn Huyền mất mạng, hắn vẫn theo thói quen thuấn di tiếp tục tiến về phía trước.
Trong nháy mắt này, thân ảnh Cổ Thần lóe lên, xuát hiện bên cạnh Tàng Khôn Huyền, tung ra một trảo đem Càn Khôn Trạc của Tàng Khôn Huyền thu vào trong tay, sau đó tung ra một bước, đá văng thi thể của Tàng Khôn Huyền ra xa. Đến lúc này, Trịnh Diệc Hồng mới kịp phản ứng, Tàng Khôn Huyền đã chết. Trong máy mắt đó, Tàng Khôn Huyền đã chết trên tay Cổ Thần.
Tình huống bất thình lình chuyển biến, biến thành đả kích trầm trọng.
"Đông", một tiếng vang thật lớn, nội tâm của Trịnh Diệc Hồng giống như bị gõ một cái thật mạnh, thân thể chấn động. Lập tức đình chỉ tiến về phía trước, nhìn Cổ Thần giống như một tên ma quỷ. Trong ánh mắt không còn chút vui mừng nào, chỉ còn lại vô tận sợ hãi.
- A..........
Trịnh Diệc Hồng hét lên một tiếng thê lương, sau đó đột nhiên qua người bỏ chạy, kéo dãn khoảng cách giữa hắn và Cổ Thần lên năm ngàn dặm.
- Đến rồi thì cần gì đi vội vã như thế? Hôm nay ta cũng cho các ngươi những kẻ cao cao tại thượng Chư Tử thế gia này nếm thử tư vị bị người đuổi giết.
Thấy Trịnh Diệc Hồng chạy trối chết, Cổ Thân đem Càn Khôn Trạc của Tàng Khôn Huyền đặt ở bên hông, thân ảnh lóe lên, liền đuổi theo, một lần thuấn di vượt qua ba ngàn dặm. Khoảng cách giữa hai người lập tức bị thu hẹp chỉ còn hai ngàn dặm. Nhưng Trịnh Diệc Hồng cũng thuấn di một lần kéo dãn khoảng cách lên thành hai ngàn năm trăm dặm.
Hai người lại một lần nữa thuấn di. Trịnh Diệc Hồng kéo dãn khoảng cách giữa hai bên lên thành ba ngàm dặm. Chỉ là, Cổ Thần thuấn di đạt tới quãng đường hơn ba ngàn dặm. Trong chốc lát đã chỉ còn cách Trịnh Diệc Hồng một ngàn trượng.
Chiến Thần Diệt Tinh Quyền!
Cổ Thân hai tay kết ấn Chiến Thần Diệt Tinh , xuất ra hai quyền.
Ầm..........
Hai đạo quyền cương lập tức xuất ra, giống như là hai đạo sao băng, lạp tức đánh tới phía sau lưng Trịnh Diệc Hồng Thuấn di?
Thuấn di?
Một luồng lực lượng khổng lồ đánh úp lại từ sau phương, Trịnh Diệc Hồng đang muốn thuấn di né tránh. Chỉ là lập tức một một cỗ lực lượng khổng lồ truyền đến từ bốn phương tám hướng, khiến cho hắn cảm giác giống như là hãm vào bên trong vũng bùn. Thuấn di lập tức mất đi hiệu lực, Trịnh Diệc Hồng trốn cũng không thể trốn, tránh cũng không thể tránh, ngoại trừ liều mạng, hắn không còn lựa chọn nào khác.
Ầm........
Ầm..........
Hai tiếng nổ lớn vang lên, quyền cương của Chiến Thần Diệt Tinh Quyền lập tức tiêu tán, đạo quang mạc màu vàng đất không hề dao động. Trịnh Diệc Hồng trốn sau đạo quang mạc này, không có chút thương tổn gì.
- Trung phẩm tiên bảo phòng ngự?
Cổ Thần nhướng mày, cho dù dồng thời đánh ra sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền, trong thời gian ngắn cũng rất khó có thể phá hủy một kiên trung phẩm tiên bảo phòng ngự. Trung phẩm tiên bảo phòng ngự ngay cả công kích của Hư Không kỳ cường giả cũng có thể ngăn cản được một vài lần. Nếu sử dụng "Phá Thiên Chỉ" , một chỉ điểm ra lập tức có thể đem quang mạc màu vàng đất này xuyên thủng, đánh chết Trịnh Diệc Hồng. "Phá Thiên Chỉ" đạt được chút thành tựu ở đệ nhất trọng cảnh giới, trừ phi là thượng phẩm tiên bảo phòng ngự mới có thể chống đỡ được.
Đáng tiếc, "Phá Thiên Chỉ", quá mức nghịch thiên, một ngày chỉ có thể sử dụng một lần. Nếu còn tiếp tục dùng đến lần thư hai, Cổ Thần sẽ lập tức gặp phải cắn trả, người gặp thiệt thòi lại là hắn.
Ngặn được công kích của Cổ Thần, Trịnh Diệc Hồng trong lòng mừng rỡ, thu hồi quang mạc vào bên trong mi tâm. Thân ảnh lóe lên, thuấn dị một cái vượt qua quãng đường năm trăm dặm. Cổ Thần theo sát Trịnh Diệc Hồng như hình với bóng. Lại xuất hiện phía sau lưng Trịnh Diệc Hồng, đánh ra một quyền.
Chiến Thần Diệt Tinh Quyền, một quyền tung ra.
Tu luyện "Phá Thiên Chỉ", Cổ Thần phải đem trận pháp trong thiên hạ dung nhập vào bên trong một đạo chỉ cương, khiến cho lực công kích của "Phá Thiên Chỉ" trở nên cường đại chưa từng có. Vừa rồi khi đánh ra hai đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền. Cổ Thần nội tâm khẽ động, phải chăng có thể đem Chiến Thần Diệt Tinh Quyền dung hợp với nhau giống như "Phá Thiên Chỉ".
"Phá Thiên Chỉ" dung hợp vô số trận pháp, Chiến Thần Diệt Tinh Quyền cũng có lẽ cũng có thể hai quyền hợp thành một quyền, ba quyền hợp thành một quyền...mười quyền hợp thành một quyền. Nếu như có thể hợp mười quyền hợp nhất, Cổ Thần đánh ra một quyền tuy không thể biến thái bằng "Phá Thiên Chỉ", nhưng cũng có thể miểu sát cường giả Giá Vụ Kỳ.
Chiến Thần Diệt Tinh Quyền cũng là một loại bí pháp công kích tiêu hao rất nhiều tiên lực, nhưng so với "Phá Thiên Chỉ", một ngày chỉ được dùng một lần, vẫn tốt hơn nhiều. Mười quyền hợp thành một quyền, Cổ Thần còn không cách nào làm được. Nhưng nếu Cổ Thần dùng thần thông ba đầu sáu tay đồng thời đánh ra sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền. Đã có kinh nghiệm tu luyện "Phá Thiên Chỉ", hợp nhất sáu quyền này cũng không phải là chuyện gì khó.
Một quyền này đúng là hợp nhất từ sáu quyền, một đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền lực công kích tổng thể tương đương với sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền.
Bốn phía không gian bên cạnh Trịnh Diệc Hồng lại lập tức đông cứng lại, hiệu quả phong ấn không gian của một đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền này so với "Phá Thiên Chỉ" còn muốn biến thái hơn, trừ phi tu vi của mục tiêu viễn siêu hơn so với Cổ Thần, nếu không không có một nửa cơ hội chạy trốn.
Một cỗ lực lượng kinh khủng từ phía sau đánh tới Trịnh Diệc Hồng, tuy chỉ là một đạo quyền cương nhưng so vơi hai đạo quyền cương lúc trường còn cường đại hơn gấp mấy lần.
Ầm....
Quang mạc màu vàng đất lại hiện ra, ngăn trước mặt Trịnh Diệc Hồng. Ngay khi đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền kia đánh trúng quang mạc màu vàng đất.
Uỳnh........
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, quyền cương của Chiến Thần Diệt Tinh Quyền lại bị chấn nát bấy, chỉ là quang mạc màu vàng đất cũng bắt đầu lay động kịch liệt, nhưng cuối cùng vẫn chặn được một quyền này của Cổ Thần
- Bảy quyền hợp nhất.....
Cổ Thần hét lớn một tiếng. Tiên lực toàn thân tuôn ra, lại đánh ra thêm một quyền, một quyền này so với sáu quyền hợp nhất lại mạnh hơn mấy thành. Trịnh Diệc Hồng đang muốn thuấn di bỏ chạy, không gian lại bị phong ấn, hắn lên trời không được, xuống đất không xong, chỉ còn cách đỡ một quyền này.
Uỳnh.......
Quyền cương của Chiến Thần Diệt Tinh Quyền lại một lần nữa đánh lên quang mạc màu vàng đất, phát ra tiếng nổ kinh thiên, quang mạc màu vàng đất bị đánh lui trăm trượng , lung lay sắp đổ, rắc một tiếng, sinh ra một vếch rách rất nhỏ.
Tàng Khôn Huyền trước mặt Cổ Thần nói vào câu, sau đó bị một chỉ của Cổ Thần miểu sát, thời gian bất quá chỉ là trong nháy mắt. Một cái nháy mắt, Trịnh Diệc Đào cũng đã thuấn di được năm lần. Trịnh Diệc Hồng rớt lại phía sau Tàng Khôn Huyền năm nghìn dặm.
Khi Tàng Khôn Huyền chỉ còn cách Cổ Thần một ngàn trượng, khoảng cách này đã kéo dãn thành bảy tám ngàn trượng. Đợi cho đến khi Tàng Khôn Huyền mất mạng, khoảng cách đã rút ngắn chỉ còn năm ngàn dặm.
- Ủa?
Một lần thuấn di, Trịnh Diệc Hồng vượt qua quãng đường hơn năm trăm dặm
Tàng Khôn Huyền bị một chỉ của Cổ Thần miểu sát, Trịnh Diệc Hồng hoàn toàn không ngờ đến. Hắn chưa từng nghĩ rằng, Tàng Khôn Huyền sẽ chết ở trên tay Cổ Thần. Sau khi Tàng Khôn Huyền mất mạng, hắn vẫn theo thói quen thuấn di tiếp tục tiến về phía trước.
Trong nháy mắt này, thân ảnh Cổ Thần lóe lên, xuát hiện bên cạnh Tàng Khôn Huyền, tung ra một trảo đem Càn Khôn Trạc của Tàng Khôn Huyền thu vào trong tay, sau đó tung ra một bước, đá văng thi thể của Tàng Khôn Huyền ra xa. Đến lúc này, Trịnh Diệc Hồng mới kịp phản ứng, Tàng Khôn Huyền đã chết. Trong máy mắt đó, Tàng Khôn Huyền đã chết trên tay Cổ Thần.
Tình huống bất thình lình chuyển biến, biến thành đả kích trầm trọng.
"Đông", một tiếng vang thật lớn, nội tâm của Trịnh Diệc Hồng giống như bị gõ một cái thật mạnh, thân thể chấn động. Lập tức đình chỉ tiến về phía trước, nhìn Cổ Thần giống như một tên ma quỷ. Trong ánh mắt không còn chút vui mừng nào, chỉ còn lại vô tận sợ hãi.
- A..........
Trịnh Diệc Hồng hét lên một tiếng thê lương, sau đó đột nhiên qua người bỏ chạy, kéo dãn khoảng cách giữa hắn và Cổ Thần lên năm ngàn dặm.
- Đến rồi thì cần gì đi vội vã như thế? Hôm nay ta cũng cho các ngươi những kẻ cao cao tại thượng Chư Tử thế gia này nếm thử tư vị bị người đuổi giết.
Thấy Trịnh Diệc Hồng chạy trối chết, Cổ Thân đem Càn Khôn Trạc của Tàng Khôn Huyền đặt ở bên hông, thân ảnh lóe lên, liền đuổi theo, một lần thuấn di vượt qua ba ngàn dặm. Khoảng cách giữa hai người lập tức bị thu hẹp chỉ còn hai ngàn dặm. Nhưng Trịnh Diệc Hồng cũng thuấn di một lần kéo dãn khoảng cách lên thành hai ngàn năm trăm dặm.
Hai người lại một lần nữa thuấn di. Trịnh Diệc Hồng kéo dãn khoảng cách giữa hai bên lên thành ba ngàm dặm. Chỉ là, Cổ Thần thuấn di đạt tới quãng đường hơn ba ngàn dặm. Trong chốc lát đã chỉ còn cách Trịnh Diệc Hồng một ngàn trượng.
Chiến Thần Diệt Tinh Quyền!
Cổ Thân hai tay kết ấn Chiến Thần Diệt Tinh , xuất ra hai quyền.
Ầm..........
Hai đạo quyền cương lập tức xuất ra, giống như là hai đạo sao băng, lạp tức đánh tới phía sau lưng Trịnh Diệc Hồng Thuấn di?
Thuấn di?
Một luồng lực lượng khổng lồ đánh úp lại từ sau phương, Trịnh Diệc Hồng đang muốn thuấn di né tránh. Chỉ là lập tức một một cỗ lực lượng khổng lồ truyền đến từ bốn phương tám hướng, khiến cho hắn cảm giác giống như là hãm vào bên trong vũng bùn. Thuấn di lập tức mất đi hiệu lực, Trịnh Diệc Hồng trốn cũng không thể trốn, tránh cũng không thể tránh, ngoại trừ liều mạng, hắn không còn lựa chọn nào khác.
Ầm........
Ầm..........
Hai tiếng nổ lớn vang lên, quyền cương của Chiến Thần Diệt Tinh Quyền lập tức tiêu tán, đạo quang mạc màu vàng đất không hề dao động. Trịnh Diệc Hồng trốn sau đạo quang mạc này, không có chút thương tổn gì.
- Trung phẩm tiên bảo phòng ngự?
Cổ Thần nhướng mày, cho dù dồng thời đánh ra sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền, trong thời gian ngắn cũng rất khó có thể phá hủy một kiên trung phẩm tiên bảo phòng ngự. Trung phẩm tiên bảo phòng ngự ngay cả công kích của Hư Không kỳ cường giả cũng có thể ngăn cản được một vài lần. Nếu sử dụng "Phá Thiên Chỉ" , một chỉ điểm ra lập tức có thể đem quang mạc màu vàng đất này xuyên thủng, đánh chết Trịnh Diệc Hồng. "Phá Thiên Chỉ" đạt được chút thành tựu ở đệ nhất trọng cảnh giới, trừ phi là thượng phẩm tiên bảo phòng ngự mới có thể chống đỡ được.
Đáng tiếc, "Phá Thiên Chỉ", quá mức nghịch thiên, một ngày chỉ có thể sử dụng một lần. Nếu còn tiếp tục dùng đến lần thư hai, Cổ Thần sẽ lập tức gặp phải cắn trả, người gặp thiệt thòi lại là hắn.
Ngặn được công kích của Cổ Thần, Trịnh Diệc Hồng trong lòng mừng rỡ, thu hồi quang mạc vào bên trong mi tâm. Thân ảnh lóe lên, thuấn dị một cái vượt qua quãng đường năm trăm dặm. Cổ Thần theo sát Trịnh Diệc Hồng như hình với bóng. Lại xuất hiện phía sau lưng Trịnh Diệc Hồng, đánh ra một quyền.
Chiến Thần Diệt Tinh Quyền, một quyền tung ra.
Tu luyện "Phá Thiên Chỉ", Cổ Thần phải đem trận pháp trong thiên hạ dung nhập vào bên trong một đạo chỉ cương, khiến cho lực công kích của "Phá Thiên Chỉ" trở nên cường đại chưa từng có. Vừa rồi khi đánh ra hai đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền. Cổ Thần nội tâm khẽ động, phải chăng có thể đem Chiến Thần Diệt Tinh Quyền dung hợp với nhau giống như "Phá Thiên Chỉ".
"Phá Thiên Chỉ" dung hợp vô số trận pháp, Chiến Thần Diệt Tinh Quyền cũng có lẽ cũng có thể hai quyền hợp thành một quyền, ba quyền hợp thành một quyền...mười quyền hợp thành một quyền. Nếu như có thể hợp mười quyền hợp nhất, Cổ Thần đánh ra một quyền tuy không thể biến thái bằng "Phá Thiên Chỉ", nhưng cũng có thể miểu sát cường giả Giá Vụ Kỳ.
Chiến Thần Diệt Tinh Quyền cũng là một loại bí pháp công kích tiêu hao rất nhiều tiên lực, nhưng so với "Phá Thiên Chỉ", một ngày chỉ được dùng một lần, vẫn tốt hơn nhiều. Mười quyền hợp thành một quyền, Cổ Thần còn không cách nào làm được. Nhưng nếu Cổ Thần dùng thần thông ba đầu sáu tay đồng thời đánh ra sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền. Đã có kinh nghiệm tu luyện "Phá Thiên Chỉ", hợp nhất sáu quyền này cũng không phải là chuyện gì khó.
Một quyền này đúng là hợp nhất từ sáu quyền, một đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền lực công kích tổng thể tương đương với sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền.
Bốn phía không gian bên cạnh Trịnh Diệc Hồng lại lập tức đông cứng lại, hiệu quả phong ấn không gian của một đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền này so với "Phá Thiên Chỉ" còn muốn biến thái hơn, trừ phi tu vi của mục tiêu viễn siêu hơn so với Cổ Thần, nếu không không có một nửa cơ hội chạy trốn.
Một cỗ lực lượng kinh khủng từ phía sau đánh tới Trịnh Diệc Hồng, tuy chỉ là một đạo quyền cương nhưng so vơi hai đạo quyền cương lúc trường còn cường đại hơn gấp mấy lần.
Ầm....
Quang mạc màu vàng đất lại hiện ra, ngăn trước mặt Trịnh Diệc Hồng. Ngay khi đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền kia đánh trúng quang mạc màu vàng đất.
Uỳnh........
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, quyền cương của Chiến Thần Diệt Tinh Quyền lại bị chấn nát bấy, chỉ là quang mạc màu vàng đất cũng bắt đầu lay động kịch liệt, nhưng cuối cùng vẫn chặn được một quyền này của Cổ Thần
- Bảy quyền hợp nhất.....
Cổ Thần hét lớn một tiếng. Tiên lực toàn thân tuôn ra, lại đánh ra thêm một quyền, một quyền này so với sáu quyền hợp nhất lại mạnh hơn mấy thành. Trịnh Diệc Hồng đang muốn thuấn di bỏ chạy, không gian lại bị phong ấn, hắn lên trời không được, xuống đất không xong, chỉ còn cách đỡ một quyền này.
Uỳnh.......
Quyền cương của Chiến Thần Diệt Tinh Quyền lại một lần nữa đánh lên quang mạc màu vàng đất, phát ra tiếng nổ kinh thiên, quang mạc màu vàng đất bị đánh lui trăm trượng , lung lay sắp đổ, rắc một tiếng, sinh ra một vếch rách rất nhỏ.
/889
|