Ánh mắt ba người liếc nhau, ánh mắt Chiến thần Hình và Tiêu Diêu Tiên Tổ kiên định, Long Tổ hơi có chút do dự, tuy rằng bọn họ là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp, thế nhưng, hiển nhiên đối mặt với Hồng có tính phiêu lưu nhất định.
Bất quá, chỉ chờ trong chốc lát, ánh mắt Long Tổ lập tức kiên định, Long tộc luôn thế nhược, bị người khác coi như thực vật, vô số long tử long tôn của hắn đều bị tu sĩ trận doanh Chư Thiên ăn thịt, thậm chí trong trận doanh Vạn Giới cũng có người âm thầm ăn thịt rồng.
Nếu như Cổ Thần chết, như vậy trận doanh Vạn Giới định trước không còn nữa rồi, hi vọng đối kháng với trận doanh Chư Thiên tan biến, Long tộc yếu thế càng trở nên yếu thế hơn, thậm chí còn mất đi hai minh hữu Cổ Vu Điện và Đạo Hư Cung, Long tộc rất dễ bị các thế lực khác triệt để cắn nuốt.
Hiện tại phải cùng tiến lui với Chiến thần Hình, Tiêu Diêu Tiên Tổ mới có thể thành công, như vậy Long tộc còn có cơ hội xoay người.
Lúc này, khắp thiên địa, trong lòng đường nhìn đều hóa thành một mảnh hoang vắng, trong thiên địa lóe lên quang mang tuyên cổ quỷ dị không gì sánh được, thần quang chớp lòe, thiên địa dường như đã trở về thời kỳ ban đầu, thanh âm thê lương kia vang lên, dĩ nhiên ẩn chứa lực lượng bản nguyên thiên địa, uy lực vô cùng kinh khủng.
Mọi người nghe vào trong tay đều giống như nhìn thấy đại kiếp nạn hủy diệt chân chính phủ xuống hậu thể, trước mắt không còn đường sống, sinh ra cảm giác tuyệt vọng, thanh âm kia tràn ngập trong đầu, tràn ngập sinh linh, khiến người khác phải hồn phi phách tán.
May mà mục tiêu công kích chủ yếu của Hồng chính là ảnh tượng của Côn Ngô Tiên Đế, vì vậy công kích của Thiên Địa Thương Ca hầu như có tới chín thành tập trung vào Côn Ngô Tiên Đế, mọi người còn lại chỉ nghe trên dưới một thành của sóng âm tiếng ca này, nhưng vẫn cảm thấy trong lòng vô cùng thê lương, đại não nặng như chì, khó có thể khống chế.
Mọi người ở đây đều là cự đầu, cường giả đỉnh phong thiên địa vô lượng kiếp, đối với trên dưới một thành Thiên Địa Thương Ca dù cũng có ảnh hưởng nhất định, nhưng còn trong vòng chịu đựng được, đổi thành tu sĩ khác, cho dù là cường giả vô địch âm dương sinh tử kiếp đại viên mãn nghe được Thiên Địa Thương Ca của Hồng thi triển ra sợ rằng phải tan vỡ, thực sự cho rằng thiên địa đều diệt, thần hồn theo đó tử vong tan biến.
Một người duy nhất có mặt ở đây không phải là tu sĩ đại cự đầu thiên địa vô lượng kiếp chính là Cổ Thần, bất quá thanh âm thê lương kia vừa mới rơi vào trong tai Cổ Thần, Càn Khôn Ngọc Bích liền lập tức tuôn ra khí tức mát mẻ, để Cổ Thần thần thanh khí sảng, không bị Thiên Địa Thương Ca ảnh hưởng.
Càn Khôn Ngọc Bích cũng là một kiện tiên thiên linh bảo cao cấp nhất, bất quá là loại hình phụ trợ, không hề chủ động công kích, thế nhưng lại có lực chống đối rất mạnh đối với những lực lượng hư huyễn, ví dụ như hỏa diễm, thanh âm các loại.
Ba người Chiến thần Hình, Long Tổ, Tiêu Diêu Tiên Tổ đồng thời khởi xướng công kích về phía Nhất, cùng thời khắc đó, Bảo Tháp Thiên Vương cũng góp tay, biết Hồng vô cùng khó đối phó, từ phương hướng của Hồng hiển nhiên không có khả năng đột phá vòng vây, cũng chuyển hướng công kích về phía Nhất.
Đối mặt với công kích của hai vị cự đầu, hai vị cường giả đỉnh phong liên thủ, tuy rằng thực lực của Nhất đang thời kỳ cường thịnh, đồng thời tự đại vô cùng, thế nhưng cũng không dám coi thường công kích của bốn người, càng không dám đón đỡ, thân thể nhất thời lóe lên, tránh thoát công kích của mấy người.
Mấy người vui vẻ, Bảo Tháp Thiên Vương mang theo Cổ Thần, lập tức phóng về phía ba người Chiến thần Hình, Long Tổ và Tiêu Diêu Tiên Tổ.
Chính vào lúc này, đột nhiên vang lên một tiếng bạo tạc.
Rung trời động đất.
Tất cả mọi người ở đây đều bị thanh âm này hấp dẫn, quay đầu nhìn lại, thất kinh, sắc mặt biến đổi lớn.
Ảnh tượng của Côn Ngô Tiên Đế sau khi chống lại Thiên Địa Thương Ca của Hồng nhất thời nửa khắc, cuối cùng cũng không thể đỡ được, nhất thời thân thể bị đánh văng đi hàng tỉ dặm, ảnh tượng nguyên bản hư huyễn lúc này sản sinh rất nhiều vết rách, càng trở nên hư huyễn hơn rất nhiều, tựa hồ sẽ mai một.
- Không tốt!
Chiến thần Hình hô to một tiếng:
- Côn đế không đỡ được rồi, chúng ta đi mau!
Hai vị cự đầu Hình và Long Tổ trước tiên chạy tới bên cạnh Cổ Thần, kéo Cổ Thần thuấn di bỏ chạy.
Chính vào lúc này, một chưởng của Hồng đánh đến, phía trước đột nhiên truyền tới cự chưởng che trời, lớn không biết bao nhiêu tỉ dặm, giống như một vách tưởng vô tận, phân chia không gian thành hai nửa, ngăn cản trước mặt mọi người.
Ánh mắt của Hồng rơi vào người Cổ Thần, nói:
- Truyền nhân của Côn đế? Tốc độ trưởng thành quả nhiên không phải chuyện đùa, so với ta và Côn đế năm đó còn nhanh hơn nhiều, năm đó ta dò xét thiên cơ, cảm thụ được một tia uy hiếp, xem ra chính là bởi vì ngươi tiên độ phàm gian, từ tiên giới Cổ Hoang tiến vào vũ trụ phàm gian, bất quá ngày hôm nay chúng ta gặp gỡ rồi, tất cả mọi đối sách trước kia đều không cần phải sử dụng nữa, trực tiếp gạt bỏ ngươi, mọi chuyện kết thúc, Càn Khôn Ngọc Bích đang ở trên người ngươi đúng không? Ha ha ha ha… Đây là một kiện chí bảo thiên địa, có thể dung hợp với bản nguyên, hơn mười vạn năm qua ta vẫn không thể tìm thấy được, hiện tại ngươi đưa tới cửa cho ta, ta còn phải cảm ơn ngươi cẩn thận, cầm qua đây cho ta!
Theo tiếng nói của Hồng vừa dứt, cự chưởng che trời trong hư không kia đột nhiên thu nhỏ lại, bắt về phía Cổ Thần.
Bàn tay còn chưa tới, một cỗ lực lượng vô cùng vô tận liền trói buộc tất cả hư không, ngay cả Chiến thần Hình và hai vị cự đầu Long Tổ đều bị ảnh hưởng, cảm thấy không gian trầm trọng như núi, Cổ Thần tức thì bị ép như rơi vào vũng bùn, khó có thể nhúc nhích.
Thần tình của Hồng rất dễ dàng, đạm nhiên tự nhiên, tựa hồ là tiện tay nắm lên một thứ gì đó, mắt thấy sẽ rơi vào trong tay, rơi vào người Cổ Thần.
- Âm Dương Phá! Hỗn Độn Khai! Thiên Địa Biến! Lưỡng Giới Hành!
Đột nhiên, một thanh âm to rõ ràng lên, đạo ảnh tượng ý chí của Côn Ngô Tiên Đế trong sát na tới bên cạnh Cổ Thần.
Hư không bốn phía đột nhiên chia lìa sang hai bên, giống như bị một thanh cự phủ bổ ra
Chém mở không gian, hóa thành một phiến hỗn độn, thiên địa biến ảo, trong sát na Cổ Thần cảm thấy đầu óc choáng váng, đây là cảm giác thật lâu trước đây cũng chưa từng xuất hiện qua.
Cổ Thần và ảnh tượng Côn Ngô Tiên Đế trong sát na biến mất không thấy, bàn tay của Hồng chụp vào trong khoảng không, bàn tay của hắn đột nhiên xuyên qua hư không, tựa hồ như tiến vào chỗ sâu trong hõn độn, giống như bàn tay đâm vào cồn cát, theo bàn tay xoay chuyển, khí hỗn độn giống như hạt cát bị đào ra ngoài.
Hồng liên tục đào hơn mười lần, toàn bộ hư không đều bị hắn đào thành hắc động hỗn độn cực lớn dài tới trăm nghìn vạn dặm, nhưng cũng không thể đào được ảnh tượng của Côn Ngô Tiên Đế và Cổ Thần.
Tựa hồ hai người đã triệt để biến mất, đã không còn ở trong thế giới này.
Cổ Thần có cảm giác trời đất xoay chuyển, nhưng không duy trì bao lâu, thiên địa xung quanh biến ảo, trong sát na lại biến thành bình tĩnh.
Hắn đứng trên đại địa đen kịt, bầu trời âm u, nhưng không hề có mây đen, tựa hồ như đây là màu sắc vốn có của nơi này.
Chiến thần Hình, Long Tổ, Bảo Tháp Thiên Vương ngay bên cạnh đã biến mất không thấy rồi, Tiêu Diêu Tiên Tổ, Nhất, Hồng cũng không còn ở trong tầm nhìn, càng không cảm giác được sự tồn tại của bọn họ, cho dù là bàn tay của Hồng lúc trước chụp tới chỉ cách một thước
Một con gió nhẹ thổi tới, băng hàn tới xương, âm khí bức người.
Cổ Thần đánh giá bốn phía, cả kinh nói:
- Đến tột cùng chúng ta tới địa phương nào?
- Nơi này là Âm giới!
Côn Ngô Tiên Đế đột nhiên mở miệng nói.
Cổ Thần còn tưởng rằng Côn Ngô Tiên Đế đã khôi phục ý thức, nhất thời vui vẻ, chuyển mắt nhìn lại, chỉ thấy Côn Ngô Tiên Đế và trước kia giống nhau, không hề có nửa điểm biểu tình, tuy rằng ánh mắt nhìn Cổ Thần, thế nhưng không hề có màu sắc tình cảm.
Đồng thời, toàn thân Côn Ngô Tiên Đế đều là vết thương, tựa hồ lúc nào cũng sẽ bị nghiền nát, hóa thành hư vô.
Côn Ngô Tiên Đế nói:
- Nguyên tưởng rằng còn có cơ hội, có thể tại lúc ngươi hoàn thành nguyện vọng của ta, ta còn có cơ hội cuối cùng liếc nhìn, nhưng không ngờ tới thực lực của Hồng dĩ nhiên đã đạt tới trình độ như thế này, cho dù là chân thân của ta sống lại cũng không làm gì được hắn.
- Côn Ngô tiền bối!
Cổ Thần muốn nói lại phát hiện Côn Ngô Tiên Đế căn bản không hề nghe lời hắn nói, chỉ là lẩm bẩm, tựa hồ như Côn Ngô Tiên Đế đã sớm chuẩn bị sẵn lời mình muốn nói.
Côn Ngô Tiên Đế tiếp tục nói:
- Cổ Thần, nếu như thân phận của ngươi triệt để bại lộ, cổ thần thiên địa tại vũ trụ phàm gian, tiên giới Cổ Hoang, toàn bộ vũ trụ đều sẽ phát lệnh truy nã ngươi, vũ trụ phàm gian có Hồng, tiên giới Cổ Hoang có Thiên, đối với ngươi mà nói đều là địa phương vô cùng nguy hiểm!
- Chỉ có Âm giới minh gian, bên trong không có cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn, tương đối mà nói, là địa phương an toàn nhất đối với ngươi, thế nhưng tại Âm giới, tu vi của ngươi không thể đạt tới cảnh giới thiên địa vô lượng kiếp, nếu như tu vi của ngươi đạt tới ngũ hành năm kiếp đại viên mãn phải trở về tiên giới Cổ Hoang một chuyến, với đáy Phong Bạo Thâm Uyên, lấy Côn Ngô Giới ta chuẩn bị cho ngươi vào tay!
- Côn Ngô Giới chính là tâm huyết suốt đời của ta, sáng tạo ra một phương thế giới mới, tuy rằng nó không lớn, thế nhưng lại không hề bị vũ trụ bản nguyên ảnh hưởng, ngươi thu được Côn Ngô Giới, cho dù là đối mặt với Hồng, Thiên, bọn họ cũng không có biện pháp tổn thương ngươi, ngươi đã có lực tự bảo vệ mình.
Âm giới có âm chi bản nguyên tồn tại, là địa phương tốt nhất để tu luyện âm chi pháp tắc, ngươi phải nắm chặt cơ hội, đối với việc đột phá âm dương sinh tử kiếp của ngươi có lợi ích thật lớn, trở về tiên giới Cổ Hoang tại Âm Nam hải phía nam Âm giới, phía tây đảo Quỷ Dạ Hoa, một nghìn dặm dưới đáy biển.
- Nơi này có một thông đạo, có thể trở về Âm Minh Đàm tại Côn Ngô Bí Cảnh, từ nay về sau ta sẽ biến mất triệt để, ngươi phải một mình một ngươi chống lại Hồng, Thiên, phải nỗ lực nhiều hơn, hi vọng ngươi có thể hoàn thành được nguyện vọng của ta, chúc ngươi thành công.
Côn Ngô Tiên Đế vừa nói xong, thân ảnh càng lúc càng trở nên hư huyễn, càng lúc càng không rõ, chờ khi Côn Ngô Tiên Đế nói xong đã trở nên trong suốt, một trận âm phong thổi qua, nhất thời theo gió tan biến!
Côn Ngô Tiên Đế triệt để tan biến.
Cảm giác của Cổ Thần tựa hồ tở lại lúc tận mắt nhìn thấy Côn Ngô Tiên Đế vẫn lạc, trong lòng tràn ngập thương cảm.
Nhìn thân ảnh Côn Ngô Tiên Đế theo gió tiêu tán, thật lâu sau Cổ Thần mới hồi
Lúc Côn Ngô Tiên Đế vẫn lạc, hóa thành linh hồn mầm móng, vẫn luôn luôn làm bạn bên cạnh Cổ Thần, vì vậy trong lòng Cổ Thần còn một phần trông mong, cũng giống như Côn Ngô Tiên Đế vẫn còn tồn tại ngay bên cạnh chính mình.
Thế nhưng, từ lúc này trở đi, Cổ Thần chân chính một mình một người, đối mặt với cường giả Chư Thiên, cổ thần thiên địa, trước trên một con đường từ trước tới nay chưa từng có người nào đi hết, con đường cho dù là Côn Ngô Tiên Đế cũng thất bại.
“Hồng, cổ thần thiên địa! Ta sẽ cho các ngươi biết, các ngươi không phải là cao nhất, chung quy có một ngày ta sẽ đánh rơi hết thảy các ngươi khỏi đám mây, đạp các ngươi dưới chân, cho các ngươi cảm thụ một chút, những sinh linh phàm nhân bị các ngươi coi như kiến hôi phải chịu đựng những gì.”
Thân thể Cổ Thần tựa hồ càng lúc càng cao hơn, lưng của hắn càng lúc càng thẳng, càng cứng.
Côn Ngô Tiên Đế triệt để biến mất không những không đánh tan được tín niệm của Cổ Thần, ngược lại càng để hắn thêm kiên định.
Trong mắt Cổ Thần đã không còn vẻ uể oải, đã không có thương cảm, có, chỉ là hi vọng, chỉ là kiên định.
Nhìn bầu trời âm u khắp nơi, lực cảm ứng của Cổ Thần tản đi bốn phía.
Không gian Âm giới so với vũ trụ phàm gian vững chắc hơn rất nhiều lần, nhưng so với tiên giới Cổ Hoang hơi kém hơn một chút, lực cảm ứng của Cổ Thần tản đi, đủ cảm thụ được tất cả không gian phương viên hàng tỉ dặm.
“Uhm, quả nhiên, Âm giới có rất nhiều quỷ vật, trong đó cũng có một ít kẻ khá cường đại.”
Cổ Thần cảm thụ được không ít quỷ vật Độ Hư bí cảnh, thậm chí còn có một số tồn tại Hợp Đạo sơ kỳ, Hợp Đạo trung kỳ cũng có ít ỏi mấy người.
“Không gian Âm giới thực rộng lớn vô cùng, ta cảm ứng được không gian phương viên hàng tỉ dặm, nhưng vẫn không thấy đầu cùng, ở chỗ này không có ban ngày, không có ánh dương quang, không biết phương hướng như thế nào, thông đạo trở về tiên giới Cổ Hoang lại Âm Nam Hải phía nam Âm giới, phía tây đảo Quỷ Dạ Hoa, nghìn dặm dưới đáy biển, không biết Âm Nam hải ở phương hướng nào? Trước tiên tìm một ít quỷ vật hỏi một chút.”
Trong lòng Cổ Thần suy nghĩ, trong nháy mắt liền tập trung vào một tu sĩ quỷ hồn tu vi Hợp Đạo trung kỳ, thân thể chợt lóe, liền thuấn di biến mất.
Đây là quỷ vật sinh trưởng tại địa phương Âm giới này, thân cao hơn mười thước, trên mặt là hình dáng mặt ngựa, trên đầu còn có bộ lông màu hồng, phối hợp với khuôn mặt ngựa thật lớn kia, thực sự xấu tới mức người khác sợ hãi than.
Quỷ hồn mặt ngựa này đang ngồi trên chủ tọa đại điện đen thùi, bên trong đại điện có rất nhiều quỷ hồn tu vi Độ Hư bí cảnh đứng thẳng.
Một quỷ hồn tu vi Hư Không hậu kỳ đang vuốt mông quỷ hồn mặt ngựa, nói:
- Thần Mã Quỷ Vương, ngài thực sự là vũ dũng vô song, lúc này đây Ngưu Quỷ Đại Vương, Xà Thần Quỷ Vương đều thua dưới tay ngài, ngài chính là đệ nhất cường giả trong phương viên hơn trăm vạn dặm xung quanh, chúng ta được theo Thần Mã Quỷ Vương ngài thực sự là tam sinh hữu hạnh, tám đời tích phúc a!
Bất quá, chỉ chờ trong chốc lát, ánh mắt Long Tổ lập tức kiên định, Long tộc luôn thế nhược, bị người khác coi như thực vật, vô số long tử long tôn của hắn đều bị tu sĩ trận doanh Chư Thiên ăn thịt, thậm chí trong trận doanh Vạn Giới cũng có người âm thầm ăn thịt rồng.
Nếu như Cổ Thần chết, như vậy trận doanh Vạn Giới định trước không còn nữa rồi, hi vọng đối kháng với trận doanh Chư Thiên tan biến, Long tộc yếu thế càng trở nên yếu thế hơn, thậm chí còn mất đi hai minh hữu Cổ Vu Điện và Đạo Hư Cung, Long tộc rất dễ bị các thế lực khác triệt để cắn nuốt.
Hiện tại phải cùng tiến lui với Chiến thần Hình, Tiêu Diêu Tiên Tổ mới có thể thành công, như vậy Long tộc còn có cơ hội xoay người.
Lúc này, khắp thiên địa, trong lòng đường nhìn đều hóa thành một mảnh hoang vắng, trong thiên địa lóe lên quang mang tuyên cổ quỷ dị không gì sánh được, thần quang chớp lòe, thiên địa dường như đã trở về thời kỳ ban đầu, thanh âm thê lương kia vang lên, dĩ nhiên ẩn chứa lực lượng bản nguyên thiên địa, uy lực vô cùng kinh khủng.
Mọi người nghe vào trong tay đều giống như nhìn thấy đại kiếp nạn hủy diệt chân chính phủ xuống hậu thể, trước mắt không còn đường sống, sinh ra cảm giác tuyệt vọng, thanh âm kia tràn ngập trong đầu, tràn ngập sinh linh, khiến người khác phải hồn phi phách tán.
May mà mục tiêu công kích chủ yếu của Hồng chính là ảnh tượng của Côn Ngô Tiên Đế, vì vậy công kích của Thiên Địa Thương Ca hầu như có tới chín thành tập trung vào Côn Ngô Tiên Đế, mọi người còn lại chỉ nghe trên dưới một thành của sóng âm tiếng ca này, nhưng vẫn cảm thấy trong lòng vô cùng thê lương, đại não nặng như chì, khó có thể khống chế.
Mọi người ở đây đều là cự đầu, cường giả đỉnh phong thiên địa vô lượng kiếp, đối với trên dưới một thành Thiên Địa Thương Ca dù cũng có ảnh hưởng nhất định, nhưng còn trong vòng chịu đựng được, đổi thành tu sĩ khác, cho dù là cường giả vô địch âm dương sinh tử kiếp đại viên mãn nghe được Thiên Địa Thương Ca của Hồng thi triển ra sợ rằng phải tan vỡ, thực sự cho rằng thiên địa đều diệt, thần hồn theo đó tử vong tan biến.
Một người duy nhất có mặt ở đây không phải là tu sĩ đại cự đầu thiên địa vô lượng kiếp chính là Cổ Thần, bất quá thanh âm thê lương kia vừa mới rơi vào trong tai Cổ Thần, Càn Khôn Ngọc Bích liền lập tức tuôn ra khí tức mát mẻ, để Cổ Thần thần thanh khí sảng, không bị Thiên Địa Thương Ca ảnh hưởng.
Càn Khôn Ngọc Bích cũng là một kiện tiên thiên linh bảo cao cấp nhất, bất quá là loại hình phụ trợ, không hề chủ động công kích, thế nhưng lại có lực chống đối rất mạnh đối với những lực lượng hư huyễn, ví dụ như hỏa diễm, thanh âm các loại.
Ba người Chiến thần Hình, Long Tổ, Tiêu Diêu Tiên Tổ đồng thời khởi xướng công kích về phía Nhất, cùng thời khắc đó, Bảo Tháp Thiên Vương cũng góp tay, biết Hồng vô cùng khó đối phó, từ phương hướng của Hồng hiển nhiên không có khả năng đột phá vòng vây, cũng chuyển hướng công kích về phía Nhất.
Đối mặt với công kích của hai vị cự đầu, hai vị cường giả đỉnh phong liên thủ, tuy rằng thực lực của Nhất đang thời kỳ cường thịnh, đồng thời tự đại vô cùng, thế nhưng cũng không dám coi thường công kích của bốn người, càng không dám đón đỡ, thân thể nhất thời lóe lên, tránh thoát công kích của mấy người.
Mấy người vui vẻ, Bảo Tháp Thiên Vương mang theo Cổ Thần, lập tức phóng về phía ba người Chiến thần Hình, Long Tổ và Tiêu Diêu Tiên Tổ.
Chính vào lúc này, đột nhiên vang lên một tiếng bạo tạc.
Rung trời động đất.
Tất cả mọi người ở đây đều bị thanh âm này hấp dẫn, quay đầu nhìn lại, thất kinh, sắc mặt biến đổi lớn.
Ảnh tượng của Côn Ngô Tiên Đế sau khi chống lại Thiên Địa Thương Ca của Hồng nhất thời nửa khắc, cuối cùng cũng không thể đỡ được, nhất thời thân thể bị đánh văng đi hàng tỉ dặm, ảnh tượng nguyên bản hư huyễn lúc này sản sinh rất nhiều vết rách, càng trở nên hư huyễn hơn rất nhiều, tựa hồ sẽ mai một.
- Không tốt!
Chiến thần Hình hô to một tiếng:
- Côn đế không đỡ được rồi, chúng ta đi mau!
Hai vị cự đầu Hình và Long Tổ trước tiên chạy tới bên cạnh Cổ Thần, kéo Cổ Thần thuấn di bỏ chạy.
Chính vào lúc này, một chưởng của Hồng đánh đến, phía trước đột nhiên truyền tới cự chưởng che trời, lớn không biết bao nhiêu tỉ dặm, giống như một vách tưởng vô tận, phân chia không gian thành hai nửa, ngăn cản trước mặt mọi người.
Ánh mắt của Hồng rơi vào người Cổ Thần, nói:
- Truyền nhân của Côn đế? Tốc độ trưởng thành quả nhiên không phải chuyện đùa, so với ta và Côn đế năm đó còn nhanh hơn nhiều, năm đó ta dò xét thiên cơ, cảm thụ được một tia uy hiếp, xem ra chính là bởi vì ngươi tiên độ phàm gian, từ tiên giới Cổ Hoang tiến vào vũ trụ phàm gian, bất quá ngày hôm nay chúng ta gặp gỡ rồi, tất cả mọi đối sách trước kia đều không cần phải sử dụng nữa, trực tiếp gạt bỏ ngươi, mọi chuyện kết thúc, Càn Khôn Ngọc Bích đang ở trên người ngươi đúng không? Ha ha ha ha… Đây là một kiện chí bảo thiên địa, có thể dung hợp với bản nguyên, hơn mười vạn năm qua ta vẫn không thể tìm thấy được, hiện tại ngươi đưa tới cửa cho ta, ta còn phải cảm ơn ngươi cẩn thận, cầm qua đây cho ta!
Theo tiếng nói của Hồng vừa dứt, cự chưởng che trời trong hư không kia đột nhiên thu nhỏ lại, bắt về phía Cổ Thần.
Bàn tay còn chưa tới, một cỗ lực lượng vô cùng vô tận liền trói buộc tất cả hư không, ngay cả Chiến thần Hình và hai vị cự đầu Long Tổ đều bị ảnh hưởng, cảm thấy không gian trầm trọng như núi, Cổ Thần tức thì bị ép như rơi vào vũng bùn, khó có thể nhúc nhích.
Thần tình của Hồng rất dễ dàng, đạm nhiên tự nhiên, tựa hồ là tiện tay nắm lên một thứ gì đó, mắt thấy sẽ rơi vào trong tay, rơi vào người Cổ Thần.
- Âm Dương Phá! Hỗn Độn Khai! Thiên Địa Biến! Lưỡng Giới Hành!
Đột nhiên, một thanh âm to rõ ràng lên, đạo ảnh tượng ý chí của Côn Ngô Tiên Đế trong sát na tới bên cạnh Cổ Thần.
Hư không bốn phía đột nhiên chia lìa sang hai bên, giống như bị một thanh cự phủ bổ ra
Chém mở không gian, hóa thành một phiến hỗn độn, thiên địa biến ảo, trong sát na Cổ Thần cảm thấy đầu óc choáng váng, đây là cảm giác thật lâu trước đây cũng chưa từng xuất hiện qua.
Cổ Thần và ảnh tượng Côn Ngô Tiên Đế trong sát na biến mất không thấy, bàn tay của Hồng chụp vào trong khoảng không, bàn tay của hắn đột nhiên xuyên qua hư không, tựa hồ như tiến vào chỗ sâu trong hõn độn, giống như bàn tay đâm vào cồn cát, theo bàn tay xoay chuyển, khí hỗn độn giống như hạt cát bị đào ra ngoài.
Hồng liên tục đào hơn mười lần, toàn bộ hư không đều bị hắn đào thành hắc động hỗn độn cực lớn dài tới trăm nghìn vạn dặm, nhưng cũng không thể đào được ảnh tượng của Côn Ngô Tiên Đế và Cổ Thần.
Tựa hồ hai người đã triệt để biến mất, đã không còn ở trong thế giới này.
Cổ Thần có cảm giác trời đất xoay chuyển, nhưng không duy trì bao lâu, thiên địa xung quanh biến ảo, trong sát na lại biến thành bình tĩnh.
Hắn đứng trên đại địa đen kịt, bầu trời âm u, nhưng không hề có mây đen, tựa hồ như đây là màu sắc vốn có của nơi này.
Chiến thần Hình, Long Tổ, Bảo Tháp Thiên Vương ngay bên cạnh đã biến mất không thấy rồi, Tiêu Diêu Tiên Tổ, Nhất, Hồng cũng không còn ở trong tầm nhìn, càng không cảm giác được sự tồn tại của bọn họ, cho dù là bàn tay của Hồng lúc trước chụp tới chỉ cách một thước
Một con gió nhẹ thổi tới, băng hàn tới xương, âm khí bức người.
Cổ Thần đánh giá bốn phía, cả kinh nói:
- Đến tột cùng chúng ta tới địa phương nào?
- Nơi này là Âm giới!
Côn Ngô Tiên Đế đột nhiên mở miệng nói.
Cổ Thần còn tưởng rằng Côn Ngô Tiên Đế đã khôi phục ý thức, nhất thời vui vẻ, chuyển mắt nhìn lại, chỉ thấy Côn Ngô Tiên Đế và trước kia giống nhau, không hề có nửa điểm biểu tình, tuy rằng ánh mắt nhìn Cổ Thần, thế nhưng không hề có màu sắc tình cảm.
Đồng thời, toàn thân Côn Ngô Tiên Đế đều là vết thương, tựa hồ lúc nào cũng sẽ bị nghiền nát, hóa thành hư vô.
Côn Ngô Tiên Đế nói:
- Nguyên tưởng rằng còn có cơ hội, có thể tại lúc ngươi hoàn thành nguyện vọng của ta, ta còn có cơ hội cuối cùng liếc nhìn, nhưng không ngờ tới thực lực của Hồng dĩ nhiên đã đạt tới trình độ như thế này, cho dù là chân thân của ta sống lại cũng không làm gì được hắn.
- Côn Ngô tiền bối!
Cổ Thần muốn nói lại phát hiện Côn Ngô Tiên Đế căn bản không hề nghe lời hắn nói, chỉ là lẩm bẩm, tựa hồ như Côn Ngô Tiên Đế đã sớm chuẩn bị sẵn lời mình muốn nói.
Côn Ngô Tiên Đế tiếp tục nói:
- Cổ Thần, nếu như thân phận của ngươi triệt để bại lộ, cổ thần thiên địa tại vũ trụ phàm gian, tiên giới Cổ Hoang, toàn bộ vũ trụ đều sẽ phát lệnh truy nã ngươi, vũ trụ phàm gian có Hồng, tiên giới Cổ Hoang có Thiên, đối với ngươi mà nói đều là địa phương vô cùng nguy hiểm!
- Chỉ có Âm giới minh gian, bên trong không có cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn, tương đối mà nói, là địa phương an toàn nhất đối với ngươi, thế nhưng tại Âm giới, tu vi của ngươi không thể đạt tới cảnh giới thiên địa vô lượng kiếp, nếu như tu vi của ngươi đạt tới ngũ hành năm kiếp đại viên mãn phải trở về tiên giới Cổ Hoang một chuyến, với đáy Phong Bạo Thâm Uyên, lấy Côn Ngô Giới ta chuẩn bị cho ngươi vào tay!
- Côn Ngô Giới chính là tâm huyết suốt đời của ta, sáng tạo ra một phương thế giới mới, tuy rằng nó không lớn, thế nhưng lại không hề bị vũ trụ bản nguyên ảnh hưởng, ngươi thu được Côn Ngô Giới, cho dù là đối mặt với Hồng, Thiên, bọn họ cũng không có biện pháp tổn thương ngươi, ngươi đã có lực tự bảo vệ mình.
Âm giới có âm chi bản nguyên tồn tại, là địa phương tốt nhất để tu luyện âm chi pháp tắc, ngươi phải nắm chặt cơ hội, đối với việc đột phá âm dương sinh tử kiếp của ngươi có lợi ích thật lớn, trở về tiên giới Cổ Hoang tại Âm Nam hải phía nam Âm giới, phía tây đảo Quỷ Dạ Hoa, một nghìn dặm dưới đáy biển.
- Nơi này có một thông đạo, có thể trở về Âm Minh Đàm tại Côn Ngô Bí Cảnh, từ nay về sau ta sẽ biến mất triệt để, ngươi phải một mình một ngươi chống lại Hồng, Thiên, phải nỗ lực nhiều hơn, hi vọng ngươi có thể hoàn thành được nguyện vọng của ta, chúc ngươi thành công.
Côn Ngô Tiên Đế vừa nói xong, thân ảnh càng lúc càng trở nên hư huyễn, càng lúc càng không rõ, chờ khi Côn Ngô Tiên Đế nói xong đã trở nên trong suốt, một trận âm phong thổi qua, nhất thời theo gió tan biến!
Côn Ngô Tiên Đế triệt để tan biến.
Cảm giác của Cổ Thần tựa hồ tở lại lúc tận mắt nhìn thấy Côn Ngô Tiên Đế vẫn lạc, trong lòng tràn ngập thương cảm.
Nhìn thân ảnh Côn Ngô Tiên Đế theo gió tiêu tán, thật lâu sau Cổ Thần mới hồi
Lúc Côn Ngô Tiên Đế vẫn lạc, hóa thành linh hồn mầm móng, vẫn luôn luôn làm bạn bên cạnh Cổ Thần, vì vậy trong lòng Cổ Thần còn một phần trông mong, cũng giống như Côn Ngô Tiên Đế vẫn còn tồn tại ngay bên cạnh chính mình.
Thế nhưng, từ lúc này trở đi, Cổ Thần chân chính một mình một người, đối mặt với cường giả Chư Thiên, cổ thần thiên địa, trước trên một con đường từ trước tới nay chưa từng có người nào đi hết, con đường cho dù là Côn Ngô Tiên Đế cũng thất bại.
“Hồng, cổ thần thiên địa! Ta sẽ cho các ngươi biết, các ngươi không phải là cao nhất, chung quy có một ngày ta sẽ đánh rơi hết thảy các ngươi khỏi đám mây, đạp các ngươi dưới chân, cho các ngươi cảm thụ một chút, những sinh linh phàm nhân bị các ngươi coi như kiến hôi phải chịu đựng những gì.”
Thân thể Cổ Thần tựa hồ càng lúc càng cao hơn, lưng của hắn càng lúc càng thẳng, càng cứng.
Côn Ngô Tiên Đế triệt để biến mất không những không đánh tan được tín niệm của Cổ Thần, ngược lại càng để hắn thêm kiên định.
Trong mắt Cổ Thần đã không còn vẻ uể oải, đã không có thương cảm, có, chỉ là hi vọng, chỉ là kiên định.
Nhìn bầu trời âm u khắp nơi, lực cảm ứng của Cổ Thần tản đi bốn phía.
Không gian Âm giới so với vũ trụ phàm gian vững chắc hơn rất nhiều lần, nhưng so với tiên giới Cổ Hoang hơi kém hơn một chút, lực cảm ứng của Cổ Thần tản đi, đủ cảm thụ được tất cả không gian phương viên hàng tỉ dặm.
“Uhm, quả nhiên, Âm giới có rất nhiều quỷ vật, trong đó cũng có một ít kẻ khá cường đại.”
Cổ Thần cảm thụ được không ít quỷ vật Độ Hư bí cảnh, thậm chí còn có một số tồn tại Hợp Đạo sơ kỳ, Hợp Đạo trung kỳ cũng có ít ỏi mấy người.
“Không gian Âm giới thực rộng lớn vô cùng, ta cảm ứng được không gian phương viên hàng tỉ dặm, nhưng vẫn không thấy đầu cùng, ở chỗ này không có ban ngày, không có ánh dương quang, không biết phương hướng như thế nào, thông đạo trở về tiên giới Cổ Hoang lại Âm Nam Hải phía nam Âm giới, phía tây đảo Quỷ Dạ Hoa, nghìn dặm dưới đáy biển, không biết Âm Nam hải ở phương hướng nào? Trước tiên tìm một ít quỷ vật hỏi một chút.”
Trong lòng Cổ Thần suy nghĩ, trong nháy mắt liền tập trung vào một tu sĩ quỷ hồn tu vi Hợp Đạo trung kỳ, thân thể chợt lóe, liền thuấn di biến mất.
Đây là quỷ vật sinh trưởng tại địa phương Âm giới này, thân cao hơn mười thước, trên mặt là hình dáng mặt ngựa, trên đầu còn có bộ lông màu hồng, phối hợp với khuôn mặt ngựa thật lớn kia, thực sự xấu tới mức người khác sợ hãi than.
Quỷ hồn mặt ngựa này đang ngồi trên chủ tọa đại điện đen thùi, bên trong đại điện có rất nhiều quỷ hồn tu vi Độ Hư bí cảnh đứng thẳng.
Một quỷ hồn tu vi Hư Không hậu kỳ đang vuốt mông quỷ hồn mặt ngựa, nói:
- Thần Mã Quỷ Vương, ngài thực sự là vũ dũng vô song, lúc này đây Ngưu Quỷ Đại Vương, Xà Thần Quỷ Vương đều thua dưới tay ngài, ngài chính là đệ nhất cường giả trong phương viên hơn trăm vạn dặm xung quanh, chúng ta được theo Thần Mã Quỷ Vương ngài thực sự là tam sinh hữu hạnh, tám đời tích phúc a!
/889
|