Tất ca mọi người đều biết thời gian khẩn cấp, dứt khoát gật đầu.
- Cổ Thần đạo hữu, chúng ta đi trước một bước!
Âm Tôn Lăng Phong không chút kéo dài thờ gian, biết ở lại bên cạnh Cổ Thần cũng không thể giúp được hắn, không bằng hộ tống bằng hữu thê tử của Cổ Thần, tiến vào trong Âm giới, để Côn Ngô Giới có thể thừa ra một ít vị trí.
Âm Tôn Lăng Phong và Hư Tử Uyên rời khỏi Côn Ngô Giới, đều thuấn vi về phía Lam Không Sơn trước kia.
Cổ Thần cũng rời khỏi Côn Ngô Giới, bàn tay to nắm nhẹ, trực tiếp chộp lấy Bàn Cổ Phiên cao ba nghìn ba trăm ba mươi ba trượng vào trong tay.
Lực cảm ứng của Cổ Thần tản ra, tất cả mọi ngõ ngách trong thánh địa Ngũ Hành đều nằm trong vòng cảm ứng của hắn, Cổ gia từ Cổ Thần và Cổ Lam trở xuống đã phát triển mấy trăm năm, số lượng thành viên Cổ gia đã lên tới mấy nghìn người, thế nhưng trong Côn Ngô Giới căn bản không thể dung nạp nhiều người như vậy, Cổ Thần phải bỏ qua một ít, chọn một số đệ tử hậu bối có tư chất tốt, cùng với đạo lữ của hai người Cổ Thiền và Cổ Lam.
Những người này đều đang ở trong thánh địa Ngũ Hành, đột nhiên có một lực lượng vô cùng cường đại khiến bọn họ đang ở trong không gian tiên giới Cổ Hoang lôi ra ngoài, hút vào trong Côn Ngô Giới, Cổ Thần để thừa ba vị trí trong Côn Ngô Giới, thân thể chợt lóe liền thuấn di về phía Lam Không Sơn.
Phạm Âm theo Âm Tôn Lăng Phong, Hư Tử Uyên chạy tới nơi ở của Long tộc, tìm kiếm Ngô Tinh, Cổ Thần và Hư Nam Thiên, tiểu long nữ Ngao Nhị Nhi, thất thái tử Đông Hải Ngao Liệt gặp mặt, không kịp nói chuyện với nhau bao nhiêu câu, liền đưa bọn họ thu vào trong Côn Ngô Giới.
Làm xong tất cả chuyện này, ngũ hành thoát thai kiếp, âm dương sinh tử kiếp, thiên địa vô lượng kiếp đã từ phương bắc cuồn cuộn ập tới, bao trùm Trung thổ, diệt sát tất cả sinh linh.
Cho dù là cường giả vô địch âm dương sinh tử kiếp đại viên mãn gặp phải thiên địa vô lượng kiếp cũng phải vẫn lạc, sinh linh tiên giới Cổ Hoang làm sao có thể ngăn cản được, kiếp số vừa chạm, trong nháy mắt liền mất đi tính mệnh.
- Bàn!
Cổ Thần hét lớn một tiếng, thanh âm xuyên thấu qua khổ hải vô cùng vô tận, vang vọng tại chỗ sâu nhất bất cứ đầu cùng nào, hắn cầm Bàn Cổ Phiên trong tay, mạnh mẽ huy vũ, thu nạp toàn bộ ý niệm linh hồn của những sinh linh đã chết dưới kiếp số vào Bàn Cổ Phiên.
Xoay quy tắc thiên địa, cho dù là Thiên chi cổ thần cũng phải tập trung toàn lực, trong lúc đại kiếp nạn thiên địa phủ xuống, căn bản không thể nào chia lực lượng đối phó Cổ Thần.
Rất nhanh, đại kiếp nạn thiên địa liền bao phủ toàn bộ Trung thổ, sinh linh vạn vật đều bị diệt sạch trong trường hạo kiếp này, bất quá ý niệm linh hồn đều bị Cổ Thần thu vào trong Bàn Cổ Phiên, không để bọn họ trầm luân trong khổ hải, đợi sau này có thể thay bọn họ đúc lại thân thể.
Toàn bộ sinh cơ tại tiên giới Cổ Hoang diệt sạch, không có mấy vạn năm phát triển, căn bản không thể xuất hiện sinh linh mới, đã hóa thành một thế giới chết chóc. Cổ Thần thu lại Bàn Cổ Phiên, lẻn vào Âm Minh Đàm, đi qua vách ngăn hai giới Âm Dương, tới Nam Âm Hải.
Thân ảnh Cổ Thần chợt lóe, trong sát na liền xuất hiện ngay trên bầu trời biển rộng.
Ba người Hư Tử Uyên, Ngô Tinh, Phạm Âm đứng chung một chỗ xa xa, Âm Tôn Lăng Phong đang đại chiến với một người mặc hắc y.
Người mặc hắc y kia bốc lên âm khí lạnh lẽo, đấu với Âm Tôn Lăng Phong không phân được thắng bại, hai người đều có thể khống chế Âm chi quy tắc, người mặc hắc y kia chính là Âm chi cổ thần.
Nguyên bản thực lực của Âm Tôn Lăng Phong mạnh hơn Âm chi cổ thần một chút, thế nhưng bị Dương chi cổ thần trấn áp hơn mười vạn năm, đồng thời cuối cùng còn bị Dương chi cổ thần và Thiên chi cổ thần công kích, bị hao tổn rất lớn, thực lực hiện tại không bằng Âm chi cổ thần.
Thế nhưng trong tay Âm Tôn Lăng Phong chính là Trấn Minh Ngọc Bi, đối với Âm chi cổ thần có lực khắc chế nhất định, ngược lại hơi chút chiếm thượng phong.
Cổ Thần vừa tới, Âm chi cổ thần tựa như một trận âm phong, đột nhiên phiêu tán, trong sát na liền biến mất không còn bóng dáng tăm hơi, sau khi ăn mệt một lần trên tay Cổ Thần, hiển nhiên đối với Cổ Thần rất e ngại.
- Cổ Thần, đã tới rồi!
Hư Tử Uyên chớp mắt một cái, nói:
- Sinh linh tiên giới Cổ Hoang…
Cổ Thần nói:
- Nam Thiên tiền bối, Ngao Liệt cùng với hậu bối Cổ gia, ta đều đã thu vào trong tiên giới Cổ Hoang, những người còn lại ta chỉ có thể thay bọn họ thu thập ý niệm linh hồn.
Hư Tử Uyên thở dài một hơi, biết đây là cố gắng lớn nhất Cổ Thần có thể làm, không nói thêm điều gì.
- Cổ Thần!
Phạm Âm và Ngô Tinh cũng đã đi tới.
- Tiểu hòa thượng, Ngô Tinh đại ca!
Ánh mắt Cổ Thần nhìn về phía hai người.
Phạm Âm và Cổ Thần mới gặp mặt lần đầu tiên từ khi Cổ Thần tới vũ trụ phàm gian đến nay, trong ánh mắt hai người đều có vẻ thổn thức bất tận.
Xác định Âm chi cổ thần đã chạy, Âm Tôn Lăng Phong cũng thuấn di tới.
Cổ Thần nói:
- Thiên chi cổ thần kết thúc đại kiếp nạn thiên địa rất có khả năng sẽ đuổi tới Âm giới, nơi này không thích hợp ở lâu.
Âm Tôn Lăng Phong nói:
- Thiên chi cổ thần chỉ có ở tiên giới Cổ Hoang mới giữ được thực lực cường đại nhất của mình, Âm giới thứ hai, vũ trụ phàm gian thấp nhất, lực lượng của hắn tại không gian càng kiến cố, thực lực càng mạnh, hắn đã từng ăn thiệt thòi dưới tay Côn Ngô Tiên Đế tại vũ trụ phàm gian, khi chúng ta tới vũ trụ phàm gian, Thiên chi cổ thần trên cơ bản sẽ không đuổi theo.
- A, nguyên lai còn có việc này, trách không được Thiên chi cổ thần chung quy ở trong tiên giới Cổ Hoang mà không tới vũ trụ phàm gian, bất quá, tới vũ trụ phàm gian chúng ta vẫn phải cẩn thận, vũ trụ phàm gian có một tồn tại đáng sợ tương đương với Thiên chi cổ thần, là Hồng!
Căn cứ vào một ít tin tức Côn Ngô Tiên Đế lưu lại cho hắn, Cổ Thần biết, tại cực bắc Bắc Minh Châu Âm giới có một địa phương kết nối với không gian vũ trụ phàm gian, có thể thông qua lực lượng mạnh mẽ, lao ra khỏi Âm giới.
Rất nhanh, đám người Cổ Thần liền tới chỗ giao giới giữa vũ trụ phàm gian và Âm giới, Cổ Thần thi triển Nhị bất diệt, trực tiếp xé rách một đạo hư không dài tới hàng tỉ dặm.
Cổ Thần vung tay lên, cương tráo tiên lực thuần dương bao phủ bốn người Âm Tôn Lăng Phong, Hư Tử Uyên, Phạm Âm và Ngô Tinh, quang mang chợt léo, liền biến mất trong vết rách hư không dài hàng tỉ dặm.
Liên tục thuấn di mấy mươi lần, không gian phía trước đột nhiên trở nên rộng rãi, không gian hạo hãn vô cùng, mà không gian này giống như làm băng giấy, tu sĩ Hợp Đạo kỳ trở lên đã có thể đơn giản phá vỡ không gian, so với tiên giới Cổ Hoang dễ dàng hơn trăm nghìn lần.
- Ở đây chính là vũ trụ phàm gian sao?
- Cổ Thần đạo hữu, chúng ta đi trước một bước!
Âm Tôn Lăng Phong không chút kéo dài thờ gian, biết ở lại bên cạnh Cổ Thần cũng không thể giúp được hắn, không bằng hộ tống bằng hữu thê tử của Cổ Thần, tiến vào trong Âm giới, để Côn Ngô Giới có thể thừa ra một ít vị trí.
Âm Tôn Lăng Phong và Hư Tử Uyên rời khỏi Côn Ngô Giới, đều thuấn vi về phía Lam Không Sơn trước kia.
Cổ Thần cũng rời khỏi Côn Ngô Giới, bàn tay to nắm nhẹ, trực tiếp chộp lấy Bàn Cổ Phiên cao ba nghìn ba trăm ba mươi ba trượng vào trong tay.
Lực cảm ứng của Cổ Thần tản ra, tất cả mọi ngõ ngách trong thánh địa Ngũ Hành đều nằm trong vòng cảm ứng của hắn, Cổ gia từ Cổ Thần và Cổ Lam trở xuống đã phát triển mấy trăm năm, số lượng thành viên Cổ gia đã lên tới mấy nghìn người, thế nhưng trong Côn Ngô Giới căn bản không thể dung nạp nhiều người như vậy, Cổ Thần phải bỏ qua một ít, chọn một số đệ tử hậu bối có tư chất tốt, cùng với đạo lữ của hai người Cổ Thiền và Cổ Lam.
Những người này đều đang ở trong thánh địa Ngũ Hành, đột nhiên có một lực lượng vô cùng cường đại khiến bọn họ đang ở trong không gian tiên giới Cổ Hoang lôi ra ngoài, hút vào trong Côn Ngô Giới, Cổ Thần để thừa ba vị trí trong Côn Ngô Giới, thân thể chợt lóe liền thuấn di về phía Lam Không Sơn.
Phạm Âm theo Âm Tôn Lăng Phong, Hư Tử Uyên chạy tới nơi ở của Long tộc, tìm kiếm Ngô Tinh, Cổ Thần và Hư Nam Thiên, tiểu long nữ Ngao Nhị Nhi, thất thái tử Đông Hải Ngao Liệt gặp mặt, không kịp nói chuyện với nhau bao nhiêu câu, liền đưa bọn họ thu vào trong Côn Ngô Giới.
Làm xong tất cả chuyện này, ngũ hành thoát thai kiếp, âm dương sinh tử kiếp, thiên địa vô lượng kiếp đã từ phương bắc cuồn cuộn ập tới, bao trùm Trung thổ, diệt sát tất cả sinh linh.
Cho dù là cường giả vô địch âm dương sinh tử kiếp đại viên mãn gặp phải thiên địa vô lượng kiếp cũng phải vẫn lạc, sinh linh tiên giới Cổ Hoang làm sao có thể ngăn cản được, kiếp số vừa chạm, trong nháy mắt liền mất đi tính mệnh.
- Bàn!
Cổ Thần hét lớn một tiếng, thanh âm xuyên thấu qua khổ hải vô cùng vô tận, vang vọng tại chỗ sâu nhất bất cứ đầu cùng nào, hắn cầm Bàn Cổ Phiên trong tay, mạnh mẽ huy vũ, thu nạp toàn bộ ý niệm linh hồn của những sinh linh đã chết dưới kiếp số vào Bàn Cổ Phiên.
Xoay quy tắc thiên địa, cho dù là Thiên chi cổ thần cũng phải tập trung toàn lực, trong lúc đại kiếp nạn thiên địa phủ xuống, căn bản không thể nào chia lực lượng đối phó Cổ Thần.
Rất nhanh, đại kiếp nạn thiên địa liền bao phủ toàn bộ Trung thổ, sinh linh vạn vật đều bị diệt sạch trong trường hạo kiếp này, bất quá ý niệm linh hồn đều bị Cổ Thần thu vào trong Bàn Cổ Phiên, không để bọn họ trầm luân trong khổ hải, đợi sau này có thể thay bọn họ đúc lại thân thể.
Toàn bộ sinh cơ tại tiên giới Cổ Hoang diệt sạch, không có mấy vạn năm phát triển, căn bản không thể xuất hiện sinh linh mới, đã hóa thành một thế giới chết chóc. Cổ Thần thu lại Bàn Cổ Phiên, lẻn vào Âm Minh Đàm, đi qua vách ngăn hai giới Âm Dương, tới Nam Âm Hải.
Thân ảnh Cổ Thần chợt lóe, trong sát na liền xuất hiện ngay trên bầu trời biển rộng.
Ba người Hư Tử Uyên, Ngô Tinh, Phạm Âm đứng chung một chỗ xa xa, Âm Tôn Lăng Phong đang đại chiến với một người mặc hắc y.
Người mặc hắc y kia bốc lên âm khí lạnh lẽo, đấu với Âm Tôn Lăng Phong không phân được thắng bại, hai người đều có thể khống chế Âm chi quy tắc, người mặc hắc y kia chính là Âm chi cổ thần.
Nguyên bản thực lực của Âm Tôn Lăng Phong mạnh hơn Âm chi cổ thần một chút, thế nhưng bị Dương chi cổ thần trấn áp hơn mười vạn năm, đồng thời cuối cùng còn bị Dương chi cổ thần và Thiên chi cổ thần công kích, bị hao tổn rất lớn, thực lực hiện tại không bằng Âm chi cổ thần.
Thế nhưng trong tay Âm Tôn Lăng Phong chính là Trấn Minh Ngọc Bi, đối với Âm chi cổ thần có lực khắc chế nhất định, ngược lại hơi chút chiếm thượng phong.
Cổ Thần vừa tới, Âm chi cổ thần tựa như một trận âm phong, đột nhiên phiêu tán, trong sát na liền biến mất không còn bóng dáng tăm hơi, sau khi ăn mệt một lần trên tay Cổ Thần, hiển nhiên đối với Cổ Thần rất e ngại.
- Cổ Thần, đã tới rồi!
Hư Tử Uyên chớp mắt một cái, nói:
- Sinh linh tiên giới Cổ Hoang…
Cổ Thần nói:
- Nam Thiên tiền bối, Ngao Liệt cùng với hậu bối Cổ gia, ta đều đã thu vào trong tiên giới Cổ Hoang, những người còn lại ta chỉ có thể thay bọn họ thu thập ý niệm linh hồn.
Hư Tử Uyên thở dài một hơi, biết đây là cố gắng lớn nhất Cổ Thần có thể làm, không nói thêm điều gì.
- Cổ Thần!
Phạm Âm và Ngô Tinh cũng đã đi tới.
- Tiểu hòa thượng, Ngô Tinh đại ca!
Ánh mắt Cổ Thần nhìn về phía hai người.
Phạm Âm và Cổ Thần mới gặp mặt lần đầu tiên từ khi Cổ Thần tới vũ trụ phàm gian đến nay, trong ánh mắt hai người đều có vẻ thổn thức bất tận.
Xác định Âm chi cổ thần đã chạy, Âm Tôn Lăng Phong cũng thuấn di tới.
Cổ Thần nói:
- Thiên chi cổ thần kết thúc đại kiếp nạn thiên địa rất có khả năng sẽ đuổi tới Âm giới, nơi này không thích hợp ở lâu.
Âm Tôn Lăng Phong nói:
- Thiên chi cổ thần chỉ có ở tiên giới Cổ Hoang mới giữ được thực lực cường đại nhất của mình, Âm giới thứ hai, vũ trụ phàm gian thấp nhất, lực lượng của hắn tại không gian càng kiến cố, thực lực càng mạnh, hắn đã từng ăn thiệt thòi dưới tay Côn Ngô Tiên Đế tại vũ trụ phàm gian, khi chúng ta tới vũ trụ phàm gian, Thiên chi cổ thần trên cơ bản sẽ không đuổi theo.
- A, nguyên lai còn có việc này, trách không được Thiên chi cổ thần chung quy ở trong tiên giới Cổ Hoang mà không tới vũ trụ phàm gian, bất quá, tới vũ trụ phàm gian chúng ta vẫn phải cẩn thận, vũ trụ phàm gian có một tồn tại đáng sợ tương đương với Thiên chi cổ thần, là Hồng!
Căn cứ vào một ít tin tức Côn Ngô Tiên Đế lưu lại cho hắn, Cổ Thần biết, tại cực bắc Bắc Minh Châu Âm giới có một địa phương kết nối với không gian vũ trụ phàm gian, có thể thông qua lực lượng mạnh mẽ, lao ra khỏi Âm giới.
Rất nhanh, đám người Cổ Thần liền tới chỗ giao giới giữa vũ trụ phàm gian và Âm giới, Cổ Thần thi triển Nhị bất diệt, trực tiếp xé rách một đạo hư không dài tới hàng tỉ dặm.
Cổ Thần vung tay lên, cương tráo tiên lực thuần dương bao phủ bốn người Âm Tôn Lăng Phong, Hư Tử Uyên, Phạm Âm và Ngô Tinh, quang mang chợt léo, liền biến mất trong vết rách hư không dài hàng tỉ dặm.
Liên tục thuấn di mấy mươi lần, không gian phía trước đột nhiên trở nên rộng rãi, không gian hạo hãn vô cùng, mà không gian này giống như làm băng giấy, tu sĩ Hợp Đạo kỳ trở lên đã có thể đơn giản phá vỡ không gian, so với tiên giới Cổ Hoang dễ dàng hơn trăm nghìn lần.
- Ở đây chính là vũ trụ phàm gian sao?
/889
|