Vì vậy, trong lĩnh vực thời gian, đại thần thông vô thượng Trấn Cổ của Hồng triệt để trấn áp được Cổ Thần.
Nhìn Hồng thi triển ra đại thần thông vô thượng Trấn Cổ, mấy cự đầu đều lộ rõ quang mang hưng phấn lẫn sợ hãi trong mắt.
Sợ hãi là bởi vì vô cùng kiêng kỵ đối với lực lượng của Trấn Cổ, một chưởng này đủ trấn áp được cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn, khó có thể xoay người, trăm năm trước, Hồng còn chưa tìm hiểu được một chiêu này, có thể một chưởng trấn áp được cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn.
Hưng phấn là bởi vì mục tiêu công kích của Cổ Thần, Cổ Thần chính là cái đinh trong lòng bọn họ, hiện tại rốt cuộc được nhổ đi, làm sao không hưng phấn?
Bất quá, thần sắc của Cổ Thần lại ngoài dự liệu của các cự đầu.
Hắn không nhanh không chậm, không nóng không vội, khí định thần nhàn.
Cổ Thần bước nhẹ một tiếng, giống như thiên tử tản bộ, tự tại tiêu dao, hắn lớn tiếng nói:
- Ta không chỉ tồn tại trong quá khứ, còn tồn tại trong tương lai, ta trong tương lai hành tẩu, xuyên qua trong thời không, không người có thể ngăn cản được thân ảnh của ta!
Cổ chi đại đạo dưới lực lượng của Trấn Cổ hầu như không thể vận chuyển, thế nhưng bàn cổ đại đạo cầu chính là tương lai bất diệt, vĩnh tồn bất hủ, giống như thuyền đi trên mặt biển, vĩnh viễn không vẫn lạc.
Cự chưởng Trấn Cổ kia đánh vào người Cổ Thần, Cổ Thần giống như một con thuyền đi trên biển rộng, vô luận cự chưởng có đánh kịch liệt như thế nào, Cổ Thần vẫn có thể theo lực lượng kinh khủng qua lại mà biến hóa, không hề bị thương tổn dù chỉ một chút.
Cái gì? Dĩ nhiên hóa giải được lực lượng trong một chiêu đại thần thông vô thượng Trấn Cổ này của Hồng?
Các cự đầu đứng quan sát trận chiến xa xa đều ngẩn ra, thất kinh.
Một chưởng Trấn Cổ chính là đại thần thông vô thượng cho dù là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn đều sẽ bị trấn áp trong nháy mắt, Cổ Thần hiện tại dưới bàn tay khổng lồ do Trấn Cổ ngưng tụ thành có thể thoải mái hành tẩu, tuy rằng lực lượng bốn phía đủ sức hủy diệt vạn vật thiên địa, hình thành một cơn lốc sát lục khổng lồ.
Thế nhưng, bản thân Cổ Thần lại giống như con truyền đi trên mặt biến vĩnh viễn không chìm nghỉm, giống như thuyền đi trên nước, bàn chi đại đao phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, trong cơn lốc sát lục, giống như lững thững hành tẩu trong sân vắng, vững vàng xuyên toa.
Cho dù là Hồng, trong ánh mắt đều lóe lên một tia kinh ngạc.
Thực lực của Cổ Thần có chút ngoài dự liệu cua hắn.
Hồng tại vũ trụ chi tâm tham ngộ quy tắc sinh mệnh hơn mười vạn năm, tìm hiểu đại đạo vĩnh sinh bất tử, tuy rằng còn xa mới đạt tới trình độ quy tắc sinh mệnh, thế nhưng tìm hiểu đối với pháp tắc sinh mệnh đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn cực chí.
Sinh mệnh! Thời gian!
Hai loại quy tắc huyền hảo nhất trong vũ trụ, so với quy tắc thiên địa còn quỷ dị, huyền ảo hơn, bởi vì, cho dù là cổ thần chi vương như Thiên và Địa cũng chỉ nắm giữ được quy tắc sinh mệnh và thời gian không trọn vẹn, chỉ lĩnh ngộ được chín trâu mất một sợi lông.
Mà Hồng đã tìm hiểu pháp tắc sinh mệnh tới cảnh giới đại viên mãn cực hạn, so với quy tắc sinh mệnh không trọn vẹn của Thiên và Địa nắm giữ còn cường đại hơn nhiều.
Sinh mệnh và thời gian, không thể phân chia, giữa hai loại quy tắc này mặc dù có sự khác biệt về bản chất, thế nhưng cũng có nhiều chỗ tương tự, sinh mệnh chính là thông qua thời gian dài ngắn để thể hiện, mà sinh mệnh vĩnh hằng lại cần tới thời gian vĩnh viễn.
Vì vậy, Hồng đã tìm hiểu pháp tắc sinh mệnh tới đại viên mãn cực hạn, tự nhiên tạo nghệ đối với phương diện pháp tắc thời gian cũng sẽ không kém quá mức.
Tuy rằng Cổ Thần đã dung hợp bàn cổ đại đạo, quá khứ, vị lai là pháp tắc thời gian, có thể nói tạo nghệ sâu khắc, một số gần như viên mãn, nhưng cổ chi đại đạo cũng bị Hồng ngăn chặn, nếu như không có tương lai bất diệt của bàn cổ đại đạo mà nói, cự chưởng Trấn Cổ của Hồng vừa rồi đã đủ để trấn áp Cổ Thần rồi.
Thế nhưng, pháp tắc sinh mệnh là pháp tắc, quy tắc là quy tắc, mặc dù Hồng đã lĩnh ngộ tới cảnh giới đại viên mãn cực hạn, nhưng cũng chỉ dừng lại ở mức pháp tắc sinh mệnh.
Pháp tắc thời gian cũng như vậy!
Mà lực lượng Cổ Thần nắm giữ không chỉ có là lực lượng quy tắc thời gian, còn có lực lượng quy tắc vũ trụ, quy tắc ngũ hành, quy tắc âm dương, quy tắc khôn gian, hầu như tất cả các loại quy tắc dưới quy tắc thiên địa, Cổ Thần đã nắm giữ được bộ phận rất lớn.
Bởi vì ngũ hành là bản nguyên vũ trụ, tuyên cổ tới nay chưa từng có người nào đồng thời nắm giữ quy tắc ngũ hành, duy nhất chỉ có một mình một người Cổ Thần, căn cứ vào quy tắc ngũ hành, Cổ Thần có thể tìm hiểu ra được rất nhiều loại quy tắc vũ trụ khác.
Huống chi, Cổ Thần còn nắm giữ lực lượng quy tắc âm dương, quy tắc ngũ hành, điều này hầu như đã là mô hình cơ bản của vũ trụ bản nguyên rồi, ngoại trừ quy tắc sinh mệnh, quy tắc thời gian và quy tắc thiên địa cao nhất ra, hầu như không có loại quy tắc nào không diễn hóa ra được.
Lực lượng quy tắc, bản chất nhất, vượt qua lực lượng pháp tắc.
Tuy rằng tạo nghệ của Cổ Thần đối với pháp tắc thời gian so với pháp tắc sinh mệnh của Hồng kém hơn rất nhiều, thế nhưng lực lượng của Cổ Thần lại là bản chất, có phần khắc chế Hồng, thực lực của Hồng so với Thiên tuyệt đối không kém hơn dù chỉ một chút, nhưng tính nguy hiểm đối với Cổ Thần lại không nguy hiểm bằng Thiên.
Bởi vì Thiên nắm giữ chính là lực lượng quy tắc thiên địa, đây là lực lượng quy tắc so với Cổ Thần càng thêm cường đại hơn, hoàn toàn khắc chế Cổ Thần, mà lực lượng pháp tắc thời gian và pháp tắc sinh mệnh Hồng nằm giữ, tuy rằng vô cùng kinh khủng, nhưng cũng không phải là Cổ Thần không thể chống đối.
Uy lực của một chưởng Trấn Cổ này kinh khủng tuyệt luân, mấy cự đầu trận doanh Chư Thiên nhìn đều sợ hãi trong lòng, nhưng Cổ Thần lại hóa giải được dễ dàng, giống như đi lại trong sân vắng, hành tẩu trong chưởng cương, sao không khiến mọi người khiếp sợ.
- Tạo nghệ đối với pháp tắc thời gian dĩ nhiên khắc sâu như vậy, phạm vi ảnh hưởng tới dĩ nhiên vượt qua quá khứ bất biến và tương lai bất diệt? Đây là lực lượng thuộc về quy tắc thời gian? Còn có một loại lực lượng tinh thần tồn tại mà không tồn tại?
Thanh âm của Hồng kinh ngạc vang lên, ánh mắt người này vô cùng tinh minh, liếc mắt liền nhìn ra được bản chất lực lượng của Cổ Thần, nguyên nhân chính là lực lượng bàn chi đại đạo của Cổ Thần ẩn chứa tương lai bất diệt và quá khứ bất biến, như vậy mới có thể hành tẩu dễ dàng vững chắc dưới một chưởng Trấn Cổ của Hồng.
Tuy rằng trong thanh âm của Hồng tiết lộ vẻ kinh ngạc, thế nhưng lại không hề uể oải, nói:
- Ta là Hồng, ta không gì không làm được, quy tắc thời gian ngươi tìm hiểu không quá khắc sâu, không bằng được pháp tắc thời gian đại viên mãn cực hạn của ta, lực lượng tương lai bất diệt là có thể ngăn cản được ta sao? Tiếp ta một chiêu đại thần thông vô thượng – Trảm Diệt Vị Lai (chém giết tương lai)!
Đang khi nói chuyện, pháp ấn hai tay Hồng biến đổi liên tục, hai tay hợp thành hình chữ thập, một thanh cự kiếm che trời đột nhiên từ lòng bàn tay của Hồng nổ bắn ra.
Kiếm này dài tới vô số tỉ dặm, thẳng trùng cửu trọng vân tiêu, khiến vòm trời bị đâm thủng thành một lỗ cực kỳ to lớn.
- Trảm Diệt Vị Lai!
Hồng hét lớn một tiếng, cương kiếm khổng lồ không gì sánh được đột nhiên chém xống.
Toàn bộ thiên địa đều bị bổ ra, chia thành hai nửa.
Không gian bị chém qua toàn bộ hóa thành một mảnh tĩnh mịch, không còn bất cứ dấu hiệu sinh mệnh nào.
Một kiếm chém tới, diệt sát tương lai!
Sắc mặt của Cổ Thần cả kinh, tương lai không thể nắm bắt, có thể xác định, thế nhưng một kiếm của Hồng dĩ nhiên có thể trảm diệt tương lai?
- Không, đây không phải là lực lượng của pháp tắc thời gian, đây là pháp tắc tử vong do pháp tắc sinh mệnh diễn hóa ra, lấy pháp tắc tử vong diệt sát sinh cơ tương lai!
Cổ Thần hít một ngụm khí lạnh, loại thủ đoạn như thế này, cho dù là cổ thần thiên địa cũng không thể làm được.
Pháp tắc tử vong thuộc về chi nhánh của pháp tắc sinh mệnh, có sinh tức có diệt, sinh mệnh là một trong hai loại lực lượng huyền ảo vô thượng, lực lượng ẩn chứa cực kỳ pháp tạp, tự nhiên vô cùng vô tận, sống hay chết đều ở trong đó.
- Thuần âm thuần dương, thiên địa vô thường, Bàn cổ đại đạo, bất biến bất diệt, quá khứ bất biến, ta là vĩnh hằng!
Hai tay Cổ Thần kết pháp ấn biến đổi, đại đạo chi âm từ bốn phương tám hướng vang lên, chỉ thấy quy tắc âm dương quay xung quanh hắn mà vận chuyển, hóa thành hình thái cực vô cùng khổng lồ, ẩn chứa thiên cơ vận chuyển, vũ trụ diễn biến, quá khứ vĩnh hằng bất biến đều có mặt trong đó.
Cổ Thần đứng thẳng trong hư không, hai tay kết pháp ấn hợp thành chữ thập, lập trước ngực, giống như một pho tượng, tuyên cổ không nhúc nhích.
Xoẹt…
Kiếm cương cực lớn khiến thiên địa cũng bị chém thành hai nủa trong nháy mắt chém xuống, một kiếm này ẩn chứa lực lượng pháp tắc sinh mệnh và lực lượng pháp tắc thời gian cực kỳ cường đại, khiến tồn tại tương lai cũng bị giết chết trong nháy mắt, trong sát na liền chém vào đồ hình thái cực bên ngoài cơ thể Cổ Thần.
Kiếm cương thật lớn kia bị ngăn cản, nhưng kiếm ý kiếm thế cường đại không gì sánh được hoàn toàn trảm diệt hư không mười ức tám nghìn vạn dặm bốn phía hóa thành một mảnh đen kịt và tĩnh mịch.
Thái cực đồ chỉ tồn tại trong nháy mắt, lực lượng quy tắc âm dương bị kiếm cương thật lớn chém trúng, lập tức bị nát bấy, trong nháy mắt liền bị hóa thành hư vô, kiếm cương hơi chững lại rồi tiếp tục chém vào thân thể Cổ Thần.
Trong sát na xuyên thấu qua thân thể.
Tất cả bốn phía đều bị trảm diệt rồi, lần này, không chỉ có hư không mười ức tám nghìn vạn dặm, mà là kiếm cương chém tới, tất cả mọi thứ trong khoảng cách mấy trăm tỉ dặm đều hóa thành đen kịt và tĩnh mịch, từ nay về sau, phiến hư không này sẽ bị pháp tắc tử vong bao phủ, không thể sinh ra được bất cứ sinh mệnh gì khác, cho dù là không gian cũng không có,
Cho dù là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn cũng không dám tiến đến, sẽ bị pháp tắc tử vong bị thương nặng.
Bất quá tại phiến hư không hắc tám và tĩnh mịch này, Cổ Thần vẫn như trước lặng yên không có việc gì đứng thẳng, hai tay hợp thành hình chữ thập, giống như một pho tượng, toàn thân giống như tuyên cổ tới nay đã tồn tại, vĩnh hằng bất diệt, vĩnh viễn đứng tại nơi đó, không có bất cứ lực lượng nào có thể thay đổi.
Nơi cực xa, hai mắt của mấy vị cự đầu trận doanh Chư Thiên trợn trừng, tròng mắt hầu như lọt ra ngoài, một kiếm Trảm Diệt Vị Lai này có uy lực cực mạnh, so với một chưởng Trấn Cổ kia còn mạnh hơn rất nhiều, thế nhưng vẫn không thể gây thương tổn tới Cổ Thần.
Sắc mặt của Hồng thay đổi, từ kinh ngạc hóa thành phẫn nộ!
Trấn Cổ và Trảm Sát Vị Lai chính là hai đại thần thông vô thượng trong trăm năm trở lại đây liên tục tìm hiểu đại đạo vĩnh sinh bất tử thành công, pháp tắc thời gian và pháp tắc không gian đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn cực han mới sáng tạo ra.
Cái trước có thể trong nháy mắt trấn áp được cự đầu thiên địa vô lượng kiếp địa viên mãn, cái sau càng có thể bị thương nặng, thậm chí --- Diệt sát!
Đại thần thông sát thuật cường đại như vậy, cho dù là Côn Ngô Tiên Đế sống lại cũng phải tạm thời né tránh phong mang, thế nhưng hai đại thần thông sát thuật đều bị Cổ Thần hóa giải, dĩ nhiên ngay cả một cọng lông tóc cũng không hề bị tổn thương.
Hồng tự xưng là thiên hạ đệ nhất nhân, không gì không làm được, thế nhưng liên tục hai lần không thể làm gì được Cổ Thần, kẻ vốn bị hắn coi như nghịch tặc, như kiến hôi, trong lòng làm sao không giận?
- Tốt! Tốt! Tốt!
Hồng giận dữ thành cười, nói:
- Ha ha ha, ngươi dĩ nhiên có thể hóa giải được hai đại thần thông vô thượng Trấn Cổ và Trảm Sát Vị Lai, bất quá, nếu ngươi cho rằng hai chiêu này chính là lực lượng cường đại nhất của ta, vậy thì ngươi nghìn sai vạn sai rồi, cho ngươi kiến thức lực lượng cuối cùng của ta, cường hóa thàn thông Thiên Địa Thương Ca, tử vong chi ca -- -Chư Thần Hoàng Hôn!
Theo tiếng nói của Hồng vừa dứt, nhất thời hai tay hắn kết pháp ấn, vung lên bốn phía, trong sát na, không gian phương viên hàng tỉ dặm xuất hiện sóng gợn vô cùng vô tận, hình thành một vòng đại hồng chung cực kỳ khổng lồ.
Đôi môi của Hồng hé ra, bộc phát một âm phù quỷ dị tới cực điểm, lại chói tai khó nghe kinh khủng, âm phù này từ trong miêng hắn thoát ra, hình thù kỳ quái, tựa hồ như phù văn từ tiên thiên nào đó đã tồn tại.
Âm phù kia vừa mới ra khỏi miệng đã bị đại hồng chung hình thành từ gợn sóng vô cùng vô tận phương viên hàng tỉ dặm trong không gian khuếch tán, cuối cùng hình thành tự phù lớn hàng tỉ dặm, thanh âm cực kỳ khủng bố vang vọng mấy trăm tỉ dặm.
Trong đầu Cổ Thần bị đạo âm phù này trùng kích, toàn thân thiếu chút nữa từ trong hư không rơi xuống.
Tử vong chi ca --- Chư Thần Hoàng Hôn!
Ngay cả các cổ thần thiên địa nghe được âm phù này đều trở thành hoàng hôn của chư thần, đến tột cùng kinh khủng tới mức nào?
Đại đạo chi âm.
Vô hình vô tướng, không chỗ nào không có!
Hồng sử dụng Tử Vong Chi Ca --- Chư Thần Hoàng Hôn. Âm phù tiên thiên quỷ dị, hoàn toàn tràn ngập bất cứ không gian, vị diện, thời không nào.
Vô luận chân thân ở nơi nào, ở phiến thời không nào, bị Tử Vong Chi Ca tiếp xúc tới đều sẽ bị pháp tắc tử vong bao phủ, sinh sơ diệt sạch, thân tử đạo tiêu.
Ngay cả chư thần đều phải đối mặt với hoàng hôn, đối mặt với Tử vong chi ca tử vong, cho dù là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn nghe được chỉ sợ cũng phải vẫn lạc.
Pháp tắc sinh mệnh đại viên mãn cực hạn, vô luận là bị vây trong đoạn thời gian nào, quá khứ, hiện tại, tương lai đều phải bị Tử vong chi ca hoàn toàn diệt sát.
Cổ Thần vận chuyển Bàn cổ đại đạo cũng không thể chống đỡ được Tử vong chi ca ăn mòn.
Tử vong chi ca xa xa không phải chỉ là một âm phù tiên thiên
Nhìn Hồng thi triển ra đại thần thông vô thượng Trấn Cổ, mấy cự đầu đều lộ rõ quang mang hưng phấn lẫn sợ hãi trong mắt.
Sợ hãi là bởi vì vô cùng kiêng kỵ đối với lực lượng của Trấn Cổ, một chưởng này đủ trấn áp được cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn, khó có thể xoay người, trăm năm trước, Hồng còn chưa tìm hiểu được một chiêu này, có thể một chưởng trấn áp được cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn.
Hưng phấn là bởi vì mục tiêu công kích của Cổ Thần, Cổ Thần chính là cái đinh trong lòng bọn họ, hiện tại rốt cuộc được nhổ đi, làm sao không hưng phấn?
Bất quá, thần sắc của Cổ Thần lại ngoài dự liệu của các cự đầu.
Hắn không nhanh không chậm, không nóng không vội, khí định thần nhàn.
Cổ Thần bước nhẹ một tiếng, giống như thiên tử tản bộ, tự tại tiêu dao, hắn lớn tiếng nói:
- Ta không chỉ tồn tại trong quá khứ, còn tồn tại trong tương lai, ta trong tương lai hành tẩu, xuyên qua trong thời không, không người có thể ngăn cản được thân ảnh của ta!
Cổ chi đại đạo dưới lực lượng của Trấn Cổ hầu như không thể vận chuyển, thế nhưng bàn cổ đại đạo cầu chính là tương lai bất diệt, vĩnh tồn bất hủ, giống như thuyền đi trên mặt biển, vĩnh viễn không vẫn lạc.
Cự chưởng Trấn Cổ kia đánh vào người Cổ Thần, Cổ Thần giống như một con thuyền đi trên biển rộng, vô luận cự chưởng có đánh kịch liệt như thế nào, Cổ Thần vẫn có thể theo lực lượng kinh khủng qua lại mà biến hóa, không hề bị thương tổn dù chỉ một chút.
Cái gì? Dĩ nhiên hóa giải được lực lượng trong một chiêu đại thần thông vô thượng Trấn Cổ này của Hồng?
Các cự đầu đứng quan sát trận chiến xa xa đều ngẩn ra, thất kinh.
Một chưởng Trấn Cổ chính là đại thần thông vô thượng cho dù là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn đều sẽ bị trấn áp trong nháy mắt, Cổ Thần hiện tại dưới bàn tay khổng lồ do Trấn Cổ ngưng tụ thành có thể thoải mái hành tẩu, tuy rằng lực lượng bốn phía đủ sức hủy diệt vạn vật thiên địa, hình thành một cơn lốc sát lục khổng lồ.
Thế nhưng, bản thân Cổ Thần lại giống như con truyền đi trên mặt biến vĩnh viễn không chìm nghỉm, giống như thuyền đi trên nước, bàn chi đại đao phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, trong cơn lốc sát lục, giống như lững thững hành tẩu trong sân vắng, vững vàng xuyên toa.
Cho dù là Hồng, trong ánh mắt đều lóe lên một tia kinh ngạc.
Thực lực của Cổ Thần có chút ngoài dự liệu cua hắn.
Hồng tại vũ trụ chi tâm tham ngộ quy tắc sinh mệnh hơn mười vạn năm, tìm hiểu đại đạo vĩnh sinh bất tử, tuy rằng còn xa mới đạt tới trình độ quy tắc sinh mệnh, thế nhưng tìm hiểu đối với pháp tắc sinh mệnh đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn cực chí.
Sinh mệnh! Thời gian!
Hai loại quy tắc huyền hảo nhất trong vũ trụ, so với quy tắc thiên địa còn quỷ dị, huyền ảo hơn, bởi vì, cho dù là cổ thần chi vương như Thiên và Địa cũng chỉ nắm giữ được quy tắc sinh mệnh và thời gian không trọn vẹn, chỉ lĩnh ngộ được chín trâu mất một sợi lông.
Mà Hồng đã tìm hiểu pháp tắc sinh mệnh tới cảnh giới đại viên mãn cực hạn, so với quy tắc sinh mệnh không trọn vẹn của Thiên và Địa nắm giữ còn cường đại hơn nhiều.
Sinh mệnh và thời gian, không thể phân chia, giữa hai loại quy tắc này mặc dù có sự khác biệt về bản chất, thế nhưng cũng có nhiều chỗ tương tự, sinh mệnh chính là thông qua thời gian dài ngắn để thể hiện, mà sinh mệnh vĩnh hằng lại cần tới thời gian vĩnh viễn.
Vì vậy, Hồng đã tìm hiểu pháp tắc sinh mệnh tới đại viên mãn cực hạn, tự nhiên tạo nghệ đối với phương diện pháp tắc thời gian cũng sẽ không kém quá mức.
Tuy rằng Cổ Thần đã dung hợp bàn cổ đại đạo, quá khứ, vị lai là pháp tắc thời gian, có thể nói tạo nghệ sâu khắc, một số gần như viên mãn, nhưng cổ chi đại đạo cũng bị Hồng ngăn chặn, nếu như không có tương lai bất diệt của bàn cổ đại đạo mà nói, cự chưởng Trấn Cổ của Hồng vừa rồi đã đủ để trấn áp Cổ Thần rồi.
Thế nhưng, pháp tắc sinh mệnh là pháp tắc, quy tắc là quy tắc, mặc dù Hồng đã lĩnh ngộ tới cảnh giới đại viên mãn cực hạn, nhưng cũng chỉ dừng lại ở mức pháp tắc sinh mệnh.
Pháp tắc thời gian cũng như vậy!
Mà lực lượng Cổ Thần nắm giữ không chỉ có là lực lượng quy tắc thời gian, còn có lực lượng quy tắc vũ trụ, quy tắc ngũ hành, quy tắc âm dương, quy tắc khôn gian, hầu như tất cả các loại quy tắc dưới quy tắc thiên địa, Cổ Thần đã nắm giữ được bộ phận rất lớn.
Bởi vì ngũ hành là bản nguyên vũ trụ, tuyên cổ tới nay chưa từng có người nào đồng thời nắm giữ quy tắc ngũ hành, duy nhất chỉ có một mình một người Cổ Thần, căn cứ vào quy tắc ngũ hành, Cổ Thần có thể tìm hiểu ra được rất nhiều loại quy tắc vũ trụ khác.
Huống chi, Cổ Thần còn nắm giữ lực lượng quy tắc âm dương, quy tắc ngũ hành, điều này hầu như đã là mô hình cơ bản của vũ trụ bản nguyên rồi, ngoại trừ quy tắc sinh mệnh, quy tắc thời gian và quy tắc thiên địa cao nhất ra, hầu như không có loại quy tắc nào không diễn hóa ra được.
Lực lượng quy tắc, bản chất nhất, vượt qua lực lượng pháp tắc.
Tuy rằng tạo nghệ của Cổ Thần đối với pháp tắc thời gian so với pháp tắc sinh mệnh của Hồng kém hơn rất nhiều, thế nhưng lực lượng của Cổ Thần lại là bản chất, có phần khắc chế Hồng, thực lực của Hồng so với Thiên tuyệt đối không kém hơn dù chỉ một chút, nhưng tính nguy hiểm đối với Cổ Thần lại không nguy hiểm bằng Thiên.
Bởi vì Thiên nắm giữ chính là lực lượng quy tắc thiên địa, đây là lực lượng quy tắc so với Cổ Thần càng thêm cường đại hơn, hoàn toàn khắc chế Cổ Thần, mà lực lượng pháp tắc thời gian và pháp tắc sinh mệnh Hồng nằm giữ, tuy rằng vô cùng kinh khủng, nhưng cũng không phải là Cổ Thần không thể chống đối.
Uy lực của một chưởng Trấn Cổ này kinh khủng tuyệt luân, mấy cự đầu trận doanh Chư Thiên nhìn đều sợ hãi trong lòng, nhưng Cổ Thần lại hóa giải được dễ dàng, giống như đi lại trong sân vắng, hành tẩu trong chưởng cương, sao không khiến mọi người khiếp sợ.
- Tạo nghệ đối với pháp tắc thời gian dĩ nhiên khắc sâu như vậy, phạm vi ảnh hưởng tới dĩ nhiên vượt qua quá khứ bất biến và tương lai bất diệt? Đây là lực lượng thuộc về quy tắc thời gian? Còn có một loại lực lượng tinh thần tồn tại mà không tồn tại?
Thanh âm của Hồng kinh ngạc vang lên, ánh mắt người này vô cùng tinh minh, liếc mắt liền nhìn ra được bản chất lực lượng của Cổ Thần, nguyên nhân chính là lực lượng bàn chi đại đạo của Cổ Thần ẩn chứa tương lai bất diệt và quá khứ bất biến, như vậy mới có thể hành tẩu dễ dàng vững chắc dưới một chưởng Trấn Cổ của Hồng.
Tuy rằng trong thanh âm của Hồng tiết lộ vẻ kinh ngạc, thế nhưng lại không hề uể oải, nói:
- Ta là Hồng, ta không gì không làm được, quy tắc thời gian ngươi tìm hiểu không quá khắc sâu, không bằng được pháp tắc thời gian đại viên mãn cực hạn của ta, lực lượng tương lai bất diệt là có thể ngăn cản được ta sao? Tiếp ta một chiêu đại thần thông vô thượng – Trảm Diệt Vị Lai (chém giết tương lai)!
Đang khi nói chuyện, pháp ấn hai tay Hồng biến đổi liên tục, hai tay hợp thành hình chữ thập, một thanh cự kiếm che trời đột nhiên từ lòng bàn tay của Hồng nổ bắn ra.
Kiếm này dài tới vô số tỉ dặm, thẳng trùng cửu trọng vân tiêu, khiến vòm trời bị đâm thủng thành một lỗ cực kỳ to lớn.
- Trảm Diệt Vị Lai!
Hồng hét lớn một tiếng, cương kiếm khổng lồ không gì sánh được đột nhiên chém xống.
Toàn bộ thiên địa đều bị bổ ra, chia thành hai nửa.
Không gian bị chém qua toàn bộ hóa thành một mảnh tĩnh mịch, không còn bất cứ dấu hiệu sinh mệnh nào.
Một kiếm chém tới, diệt sát tương lai!
Sắc mặt của Cổ Thần cả kinh, tương lai không thể nắm bắt, có thể xác định, thế nhưng một kiếm của Hồng dĩ nhiên có thể trảm diệt tương lai?
- Không, đây không phải là lực lượng của pháp tắc thời gian, đây là pháp tắc tử vong do pháp tắc sinh mệnh diễn hóa ra, lấy pháp tắc tử vong diệt sát sinh cơ tương lai!
Cổ Thần hít một ngụm khí lạnh, loại thủ đoạn như thế này, cho dù là cổ thần thiên địa cũng không thể làm được.
Pháp tắc tử vong thuộc về chi nhánh của pháp tắc sinh mệnh, có sinh tức có diệt, sinh mệnh là một trong hai loại lực lượng huyền ảo vô thượng, lực lượng ẩn chứa cực kỳ pháp tạp, tự nhiên vô cùng vô tận, sống hay chết đều ở trong đó.
- Thuần âm thuần dương, thiên địa vô thường, Bàn cổ đại đạo, bất biến bất diệt, quá khứ bất biến, ta là vĩnh hằng!
Hai tay Cổ Thần kết pháp ấn biến đổi, đại đạo chi âm từ bốn phương tám hướng vang lên, chỉ thấy quy tắc âm dương quay xung quanh hắn mà vận chuyển, hóa thành hình thái cực vô cùng khổng lồ, ẩn chứa thiên cơ vận chuyển, vũ trụ diễn biến, quá khứ vĩnh hằng bất biến đều có mặt trong đó.
Cổ Thần đứng thẳng trong hư không, hai tay kết pháp ấn hợp thành chữ thập, lập trước ngực, giống như một pho tượng, tuyên cổ không nhúc nhích.
Xoẹt…
Kiếm cương cực lớn khiến thiên địa cũng bị chém thành hai nủa trong nháy mắt chém xuống, một kiếm này ẩn chứa lực lượng pháp tắc sinh mệnh và lực lượng pháp tắc thời gian cực kỳ cường đại, khiến tồn tại tương lai cũng bị giết chết trong nháy mắt, trong sát na liền chém vào đồ hình thái cực bên ngoài cơ thể Cổ Thần.
Kiếm cương thật lớn kia bị ngăn cản, nhưng kiếm ý kiếm thế cường đại không gì sánh được hoàn toàn trảm diệt hư không mười ức tám nghìn vạn dặm bốn phía hóa thành một mảnh đen kịt và tĩnh mịch.
Thái cực đồ chỉ tồn tại trong nháy mắt, lực lượng quy tắc âm dương bị kiếm cương thật lớn chém trúng, lập tức bị nát bấy, trong nháy mắt liền bị hóa thành hư vô, kiếm cương hơi chững lại rồi tiếp tục chém vào thân thể Cổ Thần.
Trong sát na xuyên thấu qua thân thể.
Tất cả bốn phía đều bị trảm diệt rồi, lần này, không chỉ có hư không mười ức tám nghìn vạn dặm, mà là kiếm cương chém tới, tất cả mọi thứ trong khoảng cách mấy trăm tỉ dặm đều hóa thành đen kịt và tĩnh mịch, từ nay về sau, phiến hư không này sẽ bị pháp tắc tử vong bao phủ, không thể sinh ra được bất cứ sinh mệnh gì khác, cho dù là không gian cũng không có,
Cho dù là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn cũng không dám tiến đến, sẽ bị pháp tắc tử vong bị thương nặng.
Bất quá tại phiến hư không hắc tám và tĩnh mịch này, Cổ Thần vẫn như trước lặng yên không có việc gì đứng thẳng, hai tay hợp thành hình chữ thập, giống như một pho tượng, toàn thân giống như tuyên cổ tới nay đã tồn tại, vĩnh hằng bất diệt, vĩnh viễn đứng tại nơi đó, không có bất cứ lực lượng nào có thể thay đổi.
Nơi cực xa, hai mắt của mấy vị cự đầu trận doanh Chư Thiên trợn trừng, tròng mắt hầu như lọt ra ngoài, một kiếm Trảm Diệt Vị Lai này có uy lực cực mạnh, so với một chưởng Trấn Cổ kia còn mạnh hơn rất nhiều, thế nhưng vẫn không thể gây thương tổn tới Cổ Thần.
Sắc mặt của Hồng thay đổi, từ kinh ngạc hóa thành phẫn nộ!
Trấn Cổ và Trảm Sát Vị Lai chính là hai đại thần thông vô thượng trong trăm năm trở lại đây liên tục tìm hiểu đại đạo vĩnh sinh bất tử thành công, pháp tắc thời gian và pháp tắc không gian đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn cực han mới sáng tạo ra.
Cái trước có thể trong nháy mắt trấn áp được cự đầu thiên địa vô lượng kiếp địa viên mãn, cái sau càng có thể bị thương nặng, thậm chí --- Diệt sát!
Đại thần thông sát thuật cường đại như vậy, cho dù là Côn Ngô Tiên Đế sống lại cũng phải tạm thời né tránh phong mang, thế nhưng hai đại thần thông sát thuật đều bị Cổ Thần hóa giải, dĩ nhiên ngay cả một cọng lông tóc cũng không hề bị tổn thương.
Hồng tự xưng là thiên hạ đệ nhất nhân, không gì không làm được, thế nhưng liên tục hai lần không thể làm gì được Cổ Thần, kẻ vốn bị hắn coi như nghịch tặc, như kiến hôi, trong lòng làm sao không giận?
- Tốt! Tốt! Tốt!
Hồng giận dữ thành cười, nói:
- Ha ha ha, ngươi dĩ nhiên có thể hóa giải được hai đại thần thông vô thượng Trấn Cổ và Trảm Sát Vị Lai, bất quá, nếu ngươi cho rằng hai chiêu này chính là lực lượng cường đại nhất của ta, vậy thì ngươi nghìn sai vạn sai rồi, cho ngươi kiến thức lực lượng cuối cùng của ta, cường hóa thàn thông Thiên Địa Thương Ca, tử vong chi ca -- -Chư Thần Hoàng Hôn!
Theo tiếng nói của Hồng vừa dứt, nhất thời hai tay hắn kết pháp ấn, vung lên bốn phía, trong sát na, không gian phương viên hàng tỉ dặm xuất hiện sóng gợn vô cùng vô tận, hình thành một vòng đại hồng chung cực kỳ khổng lồ.
Đôi môi của Hồng hé ra, bộc phát một âm phù quỷ dị tới cực điểm, lại chói tai khó nghe kinh khủng, âm phù này từ trong miêng hắn thoát ra, hình thù kỳ quái, tựa hồ như phù văn từ tiên thiên nào đó đã tồn tại.
Âm phù kia vừa mới ra khỏi miệng đã bị đại hồng chung hình thành từ gợn sóng vô cùng vô tận phương viên hàng tỉ dặm trong không gian khuếch tán, cuối cùng hình thành tự phù lớn hàng tỉ dặm, thanh âm cực kỳ khủng bố vang vọng mấy trăm tỉ dặm.
Trong đầu Cổ Thần bị đạo âm phù này trùng kích, toàn thân thiếu chút nữa từ trong hư không rơi xuống.
Tử vong chi ca --- Chư Thần Hoàng Hôn!
Ngay cả các cổ thần thiên địa nghe được âm phù này đều trở thành hoàng hôn của chư thần, đến tột cùng kinh khủng tới mức nào?
Đại đạo chi âm.
Vô hình vô tướng, không chỗ nào không có!
Hồng sử dụng Tử Vong Chi Ca --- Chư Thần Hoàng Hôn. Âm phù tiên thiên quỷ dị, hoàn toàn tràn ngập bất cứ không gian, vị diện, thời không nào.
Vô luận chân thân ở nơi nào, ở phiến thời không nào, bị Tử Vong Chi Ca tiếp xúc tới đều sẽ bị pháp tắc tử vong bao phủ, sinh sơ diệt sạch, thân tử đạo tiêu.
Ngay cả chư thần đều phải đối mặt với hoàng hôn, đối mặt với Tử vong chi ca tử vong, cho dù là cự đầu thiên địa vô lượng kiếp đại viên mãn nghe được chỉ sợ cũng phải vẫn lạc.
Pháp tắc sinh mệnh đại viên mãn cực hạn, vô luận là bị vây trong đoạn thời gian nào, quá khứ, hiện tại, tương lai đều phải bị Tử vong chi ca hoàn toàn diệt sát.
Cổ Thần vận chuyển Bàn cổ đại đạo cũng không thể chống đỡ được Tử vong chi ca ăn mòn.
Tử vong chi ca xa xa không phải chỉ là một âm phù tiên thiên
/889
|