Bởi vì mới đi công tác trở về, công ty cho cô thời gian một ngày nghỉ ngơi sau đó mới phải quay lại làm việc. Điều này tạo cơ hội cho Mộ Trừng Dục tiếp tục dính lấy cô.
“Mộ Trừng Dục, em còn phải nấu cơm! Đừng nghịch!” Nghê Thi Đinh vỗ mạnh lên hai bàn tay đang lộn xộn dưới áo trước ngực mình.
“Nghê Nghê nấu cơm vất vả! Anh mát xa cho Nghê Nghê.” Người đàn ông phía sau không hề nghe lời, tiếp tục vuốt ve hai luồng tròn trịa kia.
Bởi vì đang ở nhà, từ trước đến nay Nghê Thi Đinh không thích mặc áσ ɭóŧ. Lúc này lại cho Mộ Trừng Dục cơ hội xuống tay. Đôi tay từ phía sau thò vào vạt áo của Nghê Thi Đinh, tìm được hai cái bánh bao mềm mại, tùy ý vuốt ve.
Nghê Thi Đinh trợn trắng mắt, để mặc anh.
Cô bước trái, Mộ Trừng Dục liền bước sang trái, cô bước phải, Mộ Trừng Dục liền bước sang phải. Không một phút nào buông tha cho hai bầu ngực trong tay.
Dưới sự quấy nhiễu của Mộ Trừng Dục, cuối cùng Nghê Thi Đinh vẫn thuận lợi làm xong đồ ăn.
Mộ Trừng Dục giống như một chiếc đuôi nhỏ đi theo phía sau lưng cô, dưới lớp áo nhẹ nhàng xoa nắn. Trong tình huống này, Nghê Thi Đinh vẫn vững vàng đặt bát canh nóng hổi xuống bàn ăn.
“Đi lấy chén đũa, ăn cơm.” Quay đầu lại, hôn nhẹ lên môi người đàn ông.
Tựa như vừa được ăn đường, Mộ Trừng Dục cảm thấy cực kỳ mỹ mãn, rốt cuộc anh cũng buông lỏng hai bầu ngực trong tay, vô cùng cao hứng đi vào phòng bếp lấy chén đũa.
Hai người cơm nước xong xuôi, Mộ Trừng Dục rửa sạch bát đũa, sau đó tung ta tung tăng mò tới sô pha tìm Nghê Thi Đinh đang nhàn nhã ngồi xem ti vi.
“Nghê Nghê, anh rửa xong rồi.” Ngữ khí tranh công hoàn toàn không thể che giấu.
“Lại đây.” Nghê Thi Đinh ngoắc ngoắc ngón tay với người đàn ông bên cạnh, anh ngoan ngoãn cúi người tới gần cô.
Nghê Thi Đinh nâng gương mặt tuấn tú kia lên, vươn lưỡi liếm liếm đôi môi người đàn ông, sau đó dễ như trở bàn tay cạy hàm răng, cuốn lấy chiếc lưỡi linh hoạt của Mộ Trừng Dục một cách triền miên.
Hai người càng hôn càng gấp gáp, không biết từ khi nào hai người đã ôm nhau ngã trên sô pha. Thời điểm tiếp xúc với lớp đệm mềm mại phía sau, Nghê Thi Đinh mới hoàn hồn.
“Ngô… Ngô… Mộ Trừng Dục, được rồi…” Nghê Thi Đinh đẩy đẩy bả vai người đàn ông.
Lúc này Mộ Trừng Dục mới ủy khuất buông cô ra, ủ rũ nằm yên trên người cô. Nghê Thi Đinh nhìn thấy đôi môi mỏng của người đàn ông còn dính một lớp nước bọt trong suốt, khiến cho nhan sắc kia càng trở nên mê người, không ngờ tới một người đàn ông lại có thể gợi cảm như vậy.
Nghê Thi Đinh cho rằng tất cả những điều cô không ngờ tới đều xuất hiện trên người Mộ Trừng Dục.
Dưới sự đe dọa của Nghê Thi Đinh, cuối cùng Mộ Trừng Dục chỉ có thể ngoan ngoãn ôm cô ngồi trên đùi mình, cùng cô xem TV.
Chỉ là bàn tay kia vẫn tiếp tục không an phận tiến vào vạt áo cô tìm nơi xoa nắn, một tay khác luồn xuống làn váy cô, lách qua mép qυầи ɭóŧ thọc vào cái miệng nhỏ nhắn ấm áp bên dưới.
Nghê Thi Đinh trừng mắt nhìn anh, người đàn ông khó chịu dụi đầu vào trong hõm vai cô rầm rì thở dốc, dáng vẻ đáng thương muốn chết. Dù sao cái miệng này ngay cả ƈôи ŧɦịŧ của anh cũng ăn qua rồi, anh chỉ cắm một ngón tay vào chắc không có vấn đề gì đâu nhỉ.
Chẳng qua Nghê Thi Đinh đã quá coi thường du͙ƈ vọиɠ của đàn ông, thời điểm cô còn đang cuốn theo mạch truyện trên phim, không biết từ khi nào tiểu huynh đệ của anh đã dựng thẳng lên phía sau mông Nghê Thi Đinh, bại lộ trong không khí.
“Đừng nhúc nhích!” Người đàn ông phía sau không thành thật, luôn nhích tới nhích lui. Ngồi ở trong lòng anh, Nghê Thi Đinh đương nhiên cũng bị anh làm cho bực bội.
Khi bộ phim đang chiếu tới đoạn cao trào, trong nháy mắt Nghê Thi Đinh cảm giác được váy mình bị vén lên, một đồ vật to lớn lập tức tách hai cánh môi âm hộ ra cắm thẳng vào trong huyệŧ.
“A…”
Tất cả mọi động tác được thực hiện một cách lưu loát liền mạch, chỉ vài giây sau cô đã vững vàng ngồi trên đùi người đàn ông, ƈôи ŧɦịŧ của anh vùi sâu trong vách tường thịt ấm áp của cô.
Cúi đầu nhìn xuống, không biết từ khi nào qυầи ɭóŧ đã bị kéo xuống dưới, treo lỏng lẻo trên mắt cá chân.
/99
|