Chàng rể phi thường - Full

Chương 222: Thắc mắc của Thẩm Lăng Khê

/522


Khi Thẩm Lăng Khê định dò hỏi về lai lịch của Sở Phàm thì đột nhiên từ hàng ghế phía sau hai người truyền đến một giọng nói.

“Này, mọi người nhìn dáng người phía trước kìa, hình như giống với Lăng Khê thì phải!”

Nghe thấy những lời này, sắc mặt Thẩm Lăng Khê chợt thay đổi, trong giới giải trí này cô cũng có không ít fan cuồng bởi vì quá yêu thích thần tượng của mình cho nên cho dù chỉ nhìn thấy bất kỳ bộ phận nào trên cơ thể thì đều có thể nhận ra thần tượng của mình ngay.

Cô không ngờ rằng ở đây cũng có thể gặp được fan cuồng của mình, thật là trùng hợp.

Nhưng giờ phút này cô lại không thể rời đi được, nếu vậy thì chẳng khác nào thừa nhận thân phận của cô và như vậy chắc chắn sẽ gây náo loạn ở phía dưới khán đài cho xem.

Lý do là bởi vì cô không kiềm chế được sự tò mò đối với Sở Phàm cho nên mới giấu Lục Bình âm thầm chạy tới đây, nếu chẳng may gây náo loạn ở đây thì chắc chắn sẽ bị Lục Bình mắng cho một trận té tát.

Nghĩ như vậy nên cô gần như không ngần ngại gì mà nghiêng đầu sát vào phía vai Sở Phàm, đồng thời bàn tay còn chủ động nắm lấy tay của Sở Phàm, để cố tình tạo ra một cảnh tượng thân mật.

Sở Phàm toàn thân run lên, lúc đó anh chỉ cảm thấy cả người cứng đơ.

Hai người ở hàng ghế phía sau vừa rồi vẫn còn bàn tán xôn xao thì lập tức bác bỏ những suy đoán ban nãy.

“Đừng đoán linh tinh nữa, đó làm sao có thể là Lăng Khê được chứ, Lăng Khê vẫn còn độc thân mà, làm sao có thể ôm ấp người đàn ông khác trước mặt bao nhiêu người như vậy?”

“Cũng đúng, có thể là dáng người giống nhau mà thôi, đừng đoán mò nữa.”

Nói xong thì phía sau mới yên tĩnh trở lại.

Thẩm Lăng Khê thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại không dám ngẩng đầu lên, cô sợ khiến người khác nghi ngờ nên nói nhỏ: “Anh Sở, thật ngại quá, tôi làm phiền anh rồi.”

Lúc này cơ thể Sở Phàm mới dần thả lỏng ra, anh hiểu ý của Thẩm Lăng Khê nên chỉ biết cười gượng: “Phiền hay không phiền thì chẳng phải cô đã dựa rồi hay sao, lúc này mới nói thì còn có tác dụng gì nữa.”

Khuôn mặt Thẩm Lăng Khê chợt ửng hồng lên, nhưng trong ánh mắt lại tỏ ra không hài lòng.

Anh chàng này thật là quá đáng, nếu đổi lại là người đàn ông khác khi được cô dựa vào như vậy thì chắc chắn sẽ vui mừng đến mức không biết nên làm gì nữa, nhưng Sở Phàm thì ngược lại anh lại tỏ ra vẻ hơi chê bai, vậy là sao chứ!

Lâm Khải ngồi bên cạnh đang đút bỏng ngô cho bạn gái nhưng cũng không quên liếc nhìn sang Sở Phàm, cậu ấy muốn anh nếm thử một chút hương vị ngọt ngào của tình yêu.

Nhưng khi cậu ấy nhìn thấy cô gái lạ kia đang tựa đầu vào vai Sở Phàm, cảnh tượng đó khiến cả người cậu ấy chợt rùng mình, làm rơi bỏng ngô thì thôi đi nhưng còn đút cả bỏng vào mũi của bạn gái cậu ấy nữa.

“Vãi thật, Sở Phàm cậu cũng ghê gớm thật đấy!”

Chẳng còn quan tâm đến ánh mắt hình viên đạn của bạn gái, Lâm Khải lập tức gọi với sang.

Những người còn lại nhìn theo hướng âm thanh phát ra và cũng vô cùng ngạc nhiên.

Thằng cha Sở Phàm này từ khi nào đã trở thành thánh yêu rồi? Vừa mới vài phút trước còn chưa quen biết nhau vậy mà lúc này đã ngồi sát lại nhau mà còn nắm tay nhau nữa?

Lí Dục và những người khác đều nhìn nhau nhưng lại không dám lên tiếng, nhỡ may người phụ nữ này thực sự có quan hệ gì với Sở Phàm mà bọn họ lại nói linh tinh thì chẳng phải sẽ khiến người ta không vui hay sao.

Sở Phàm gượng cười, nhìn về phía bọn Lí Dục bằng ánh mắt vô tội, anh trưng ra biểu cảm thực sự không muốn như vậy.

Nhưng làm sao bọn Lí Dục có thể tin anh, không những thế bọn họ còn lấy điện thoại ra chụp lại cảnh Sở Phàm và Thẩm Lăng Khê ngồi dựa vào nhau nữa, đây quả là việc có lợi vô cùng, sau này lấy những bức ảnh này ra uy hiếp Sở Phàm có khi lại khiến anh phải chi vài bữa cơm mời bọn họ cũng nên.

Nhìn thấy đám bạn đểu cáng này khiến Sở Phàm suýt nữa thì tức điên lên.

Cũng may lúc này tiết mục biểu diễn trên sân khấu đang đến đoạn cao trào, cho nên bọn Lí Dục chỉ chụp đại vài bức ảnh rồi quay mặt lại về phía sân khấu, không còn trêu chọc anh nữa.

“Tôi xin lỗi, tôi làm ảnh hưởng đến anh rồi.”

Giọng nói trong trẻo của Thẩm Lăng Khê vẫn vang lên bên tai Sở Phàm.

Sở Phàm đành bất lực nhún vai nói: “Không sao đâu, cây ngay không sợ chết đứng mà, giữa chúng ta đương nhiên là trong sạch, hơn nữa bạn gái tôi chắc chắn cũng không tin đâu, một ngôi sao như cô làm sao có thể có quan hệ mờ ám gì với tôi được chứ.”

“Anh đã có bạn gái rồi à?” Thẩm Lăng Khê tỏ ra ngạc nhiên.

“Đúng vậy, sao thế?” Vẻ mặt Sở Phàm tỏ vẻ khó hiểu.

Thẩm Lăng Khê mím chặt đôi môi đỏ mọng, lắc đầu nói: “Không có gì cả, chỉ là tôi hơi thắc mắc tại sao anh lại không dẫn bạn gái đến xem biểu diễn thôi.”

Sở Phàm cười ngượng ngùng, tay xoa lên mũi mà không nói thêm gì.

Anh có thể nói thêm gì được chứ, cũng không thể nói rằng anh có hai người bạn gái, nếu dẫn cả hai đi thì chẳng ra sao cả, mà chỉ dẫn một người đi thì cũng không được, vậy nên không dẫn ai theo cả là tốt nhất.

“À đúng rồi, anh Sở, hôm nay tôi rất cám ơn anh đã tốt bụng ra tay giúp đỡ tôi giải quyết rắc rối.”

Lúc này Thẩm Lăng Khê mới nhớ ra chuyện quan trọng, lập tức nói luôn.

Sở Phàm chỉ xua tay: “Cô đừng khách sáo, nếu là người khác trong hoàn cảnh ấy đều sẽ giúp thôi, mấy tên lưu manh đó đúng là ức hiếp người quá đáng mà.”

“Vậy à?”

Thẩm Lăng Khê cười một cách tinh nghịch, đôi mắt xinh đẹp nhìn chăm chú sang Sở Phàm: “ Cho dù biết rằng đối phương là nhà họ Tần khu Tịnh Yên và không phải ai cũng có thể gây sự được thì anh cũng không hề do dự mà ra tay sao? Anh Sở, lẽ nào anh không sợ họ sẽ tìm anh trả thù à?”

Sở Phàm ngẩn người, lắc đầu nói: “Có gì mà sợ, trên đời này đương nhiên sẽ có công lý, người làm chuyện sai trái là bọn họ, chẳng lẽ cuối cùng người tốt lại phải lo lắng sợ hãi chắc? Vậy thì thế giới này rốt cuộc sẽ như thế nào!”

Nghe đến đây, đột nhiên trong đầu Thẩm Lăng Khê cảm thấy như bị lu mờ.

Cô ấy đâu có muốn nghe mấy thứ đạo lý vớ vẩn này, cô chỉ muốn biết lai lịch thực sự của Sở Phàm mà thôi, nhưng không ngờ Sở Phàm lại giống như một thanh niên nghiêm túc, lời nói cũng tỏ ra vô cùng ngây thơ.

Có thể nào cô ấy nghĩ quá nhiều rồi không, việc Sở Phàm ra tay cứu cô chỉ là đơn thuần cứu giúp người khác lúc hoạn nạn?

Lúc này, Sở Phàm nghiêng đầu nhìn Thẩm Lăng Khê, nhìn thấy biểu cảm trên khuôn mặt cô, Sở Phàm cười nói: “Không phải cô cho rằng, tôi ra tay cứu các cô là vì tôi không hề sợ Tần Chí Thâm đấy chứ?”

Thẩm Lăng Khê gật đầu, thản nhiên để lộ ra suy nghĩ trong lòng.

Sở Phàm trầm tư trong giây lát mới nói tiếp: “Có thể cô nghĩ tôi ngây thơ nhưng con người tôi là như vậy đấy, tôi sẽ ra tay đánh Tần Chí Thâm không phải vì tôi giỏi giang gì cả, cho dù tôi là một người bình thường thì tôi cũng sẽ ra tay mà không chút do dự nào hết.”

“Trên đời này, đúng là đúng mà sai là sai, không thể bởi vì có người chống lưng, có quyền thế mà có thể đổi từ sai thành đúng, đổi từ trắng thành đen được.”

“Nhưng mà….”

Thẩm Lăng Khê do dự một lát rồi nói: “Tất cả những điều anh nói cũng chỉ là trong tình thế thuận lợi, nếu anh không có chỗ dựa nào cả mà cứ ra tay như vậy, thì sợ rằng sau này anh sẽ bị bọn chúng trả thù hết lần này đến lần khác, người thân của anh, bạn bè của anh, thậm chí là hàng xóm của anh cũng sẽ bị liên lụy theo.”

“Nếu xảy ra tình huống như vậy thì anh còn dám ra tay nữa không?”

Sở Phàm ngây người, không ngờ rằng Thẩm Lăng Khê lại bàn với anh về vấn đề này.

Anh cũng suy nghĩ nhưng tạm thời không thể đưa ra câu trả lời hợp lý.

Tình huống mà Thẩm Lăng Khê đưa ra là vô cùng thực tế, và cũng là điều đầu tiên mà nhiều người cần cân nhắc khi đối mặt với sự uy hiếp và bất công.

Trên đời này không có sự công bằng thực sự, có những người khi sinh ra đã thuộc dòng dõi đế vương, điểm xuất phát của họ chính là điểm đích cuối cùng mà nhiều người dù có phấn đấu cả đời cùng không thể nào đạt được, trong những trường hợp như vậy thì làm gì có thể bàn tới công bằng nữa.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 


/522

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status