"Liên quan với vấn đề này, ta không cách nào trả lời ngươi.
" Thánh Nhiên nhẹ nhàng lắc đầu.
"Con mẹ nó, hoặc là người biết nhưng không dám nói, hoặc là người không biết, vậy hỏi người thì có tác dụng gì?" Tê tê lại một lần không chịu được trực tiếp phiên muộn mở miệng nói.
"Nói cho người rồi? Mẹ nó, rõ ràng hắn chưa nói gì cả mà.
" Tê tê phiền muộn vô cùng sở cái đầu, thậm chí có chút hoài nghi nhân sinh của mình, có nói sao? Thánh Nhiên lão già kia ngay cả cái rắm cũng không thả một cái nữa.
Hàn Tam Thiên và Thánh Nhiên nhìn nhau cười một tiếng, cho dù Thánh Nhiên việc gì cũng đều không nói, nhưng cũng vừa vặn.
bởi vì hắn không nói, ngược lại, nói cho Hàn Tam Thiên biết một ít thông tin.
Nguyên nhân ma tâm không ở trong ma tộc hiển nhiên là cùng một nhịp thở với quá khứ mà hắn không dám nói ra.
Đồng thời, cũng làm cho Hàn Tam Thiên hiểu rõ và khẳng định, chuyện này còn lâu mới đơn giản như trong tưởng tượng của anh.
Có lẽ, có một bí mật kinh thiên động địa đang chậm rãi tới gần anh.
"Mẹ nó, hai người các ngươi, thân thần bí bí, tất nhiên có gian tình.
" Thấy hai người như thế, tê tê bất mãn lầm bầm một câu, sau đó hắn nói: "Được rồi, không nói cho lão tử thì thôi, lão tử theo đuổi Tiên Nhi, trở thành con rể của lão già này, đến lúc đó người tên ngốc này, có bí mật gì mà ta có thể không biết?"
"Nếu ngươi có thể theo đuổi được thì lão phu cũng không để ý.
" Thánh Nhiên cười nói.
Tê tê nhướng mày: "Con mẹ nó, ngươi lão già này, hôm nay đổi tính hả, thế mà không phản đối ta theo đuổi con gái của ngươi? Nếu là trước đây, cho dù người không mắng ta thì cũng sẽ nói cái gì Tiên Nhi bề bộn nhiều việc! "
"Ha ha, tất nhiên ta không phản đối.
Nhưng tên tiểu tử ngươi phải theo đuổi được thì mới nói.
" Thánh Nhiên khẽ cười nói.
"Hiện tại Bùi Hổ đi rồi, Hàn Tam Thiên người
ta cũng có vợ, ta không còn đối thủ cạnh tranh nào nữa, còn cần phải chờ cơ hội nữa sao?" Tê tê buồn bực oa oa kêu to, thậm chí trong hai mắt đã có ước ao và hi vọng với tương lai.
"Thật là như vậy sao?" Thánh Nhiên cười nhẹ nhìn qua hắn.
Nhìn thấy bộ dáng của Thánh Nhiên, ánh mắt tê tê chỉ kiên trì một giây, liền đột nhiên chột dạ nhìn về phía nơi khác, bên trong miệng hùng hùng hổ hổ nói: "Ta con mẹ nó biết mà, người tên vương bát đản này căn bản sẽ không đột nhiên tốt bụng như vậy, mẹ nó.
"
"Các người đang nói cái gì?" Lần này đến phiên Hàn Tam Thiên.
.
/2851
|