.
Chương 14: Uy hiếp mạnh mẽ
Sắc mặt của Dạ Thích Thiên càng thêm âm u, toàn thân tỏa ra hơi thở lạnh lùng. Lửa giận của anh, ai ai cũng đều cảm nhận được.
Diệp Như Mộng cũng không khỏi hoảng hốt. Cô ấy không ngờ rằngDạ Thích Thiên bùng phát lửa giận lại có sức uy hiếp mạnh mẽ đến vậy. Nếu thật sự chọc vào anh thì.....
Không , cô ấy không được sợ anh , nhất định không bị thế lực hung ác đánh bại.
Chính ngay thời khắc ngay đầu ngọn súng , Diệp An Kỳ đột nhiên lên tiếng:
“ Ôi chao,cậu chủ Dạ Thích Thiên tôn quý, anh không sẽ tức giận thật đó chứ? Cô gái nhỏ như tôi không giỏi nói chuyện, anh cao quý như vậy cũng không nên chấp nhặt với tôi.”
Nhìn tốc độ thay đổi sắc mặt của Diệp An Kỳ,một đám người đều ngạc nhiên há hốc mồ.
Dạ Thích Thiên cong môi suy nghĩ : “Tôi chấp nhặtvới cô chẳng phải là sẽ không tôn quý?”
“Người cao quý sẽ không nhỏ nhen tính toán với những người bình thường.” Diệp An Kỳ tiếp tục tâng bốc anh.
Dạ Thích Thiên lười biếng dựa người vào ghế , bộ dạng uể oải : “Được, tôi không chấp nhặt với cô, bây giờ cô lập tức lên xe cho tôi.”
Cùng anh và Diệp Như Mộng ngồi chung một xe, đây là đang chê cô chưa chết sớm đây mà.
Lát nữa xảy ra đấu súng, không phải cô sẽ trực tiếp trở thành bia đỡ đạn sao.
“ Nhưng mà tôi muốn về nhà ,vẫn còn rất nhiều đồ chưa thu dọn.Cậu chủ Dạ , anh sai người đưa tôi về đi, ngày mai tôi sẽ đến chỗ anh, thế nào?” Diệp An Kỳ thiện ý hỏi.
Dạ Thích Thiên không kiên nhẫn: “Không được, lên xe ngay cho tôi.”
“Buổi tối tôi sẽ đến chỗ anh được chưa?”
“Rốt cuộc cô muốn làm cái gì?” Dạ Thích Thiên nghi ngờ nhìn cô: “Tại sao cô nhất định phải quay về , tôi biếtcô không hề có chút tình cảm gìvới căn nhà đó.”
Anh rất thông minh, khả năng đóng kịch của Diệp An Kỳ cô cũng không tệ . “Dù không có tình cảm thì đó cũng là nhà của tôi.”
“ Cô cần thu dọn những gì , tôi sai người đi lấy?”
“ Có những thứ chỉ có tôi mới có thể thu dọn”
Dạ Thích Thiên Không kiên nhẫn : “Rốt cuộc là cái gì?”
Não của Diệp An Kỳ chuyển động rất nhanh : “Là đồ của mẹ tôi để lại.”
Diệp An Kỳ là con của vợ đầu Diệp Văn Sơn, chỉ là về sau bị bệnh mà qua đời. Diệp Như Mộng là con của tình nhân Diệp Văn Sơn, bọn họ không phải do một mẹ ra, do đó hai người vẫn luôn không hợp nhau .
Dạ Thích Thiên trầm mặc một lúc, hình như có chút thả lỏng.
Diệp An Kỳ tiếp tục kiên trì : “Tôi chỉ thu dọn một chút đồ đạc rồi đi sẽ không mất nhiều thời gian đâu. Không tin anh có thể sai người theo sát tôi.”
“Tôi cũng cần về nhà.” Diệp Nư Mộng bất ngờ lên tiếng: “Tôi về cùng chị ta.”
Diệp An Kỳ thầm mắng , cô ấy tham gia vào làm gì.
Cho dù Dạ Thích Thiên có muốn cho cô về thì cũng không cho nổi.
Anh sao có thể để Diệp Như Mộng rời đi.
“Em muốn về làm gì?” Dạ Thích Thiên nhìn chằm chằm Diệp Như Mộng.
“Tôi cũng cần thu dọn đồ đạc.”Diệp Như Mộng học theo khẩu khí của Diệp An Kỳ:“Cũng là đồ mẹ tôi để lại.”
Dạ Thích Thiên cười chế giễu: “Mẹ các cô đều mất rồi à?”
“ Đúng.”Diệp Như Mộng gật đầu.
“ Tôi sẽ sai người đem tất cả đồ của các cô đến chỗ tôi, ai cũng đừng mong đi đâu!”
Diệp An Kỳ liền biết trước kết quả, cô bình tĩnh ngăn cản : “Không cần, đồ của tôi không cần người khác động vào, có thời gian tôi tự quay về lấy. Chỉ là bây giờ tâm trạng tôi đang rất không tốt, tôi muốn ăn kem.”
Dạ Thích Thiên nhìn cô quái dị .
Đây là yêu cầu gì ?
Đôi mắt phượng hoàng dài hẹp của Diệp An Kỳ lườm nguýt : “Làm sao, ngay cả cái yêu cầu nhỏ nhoi này cậu chủ Dạ cũng không thể đồng ý với tôi?”
Dạ Thích Thiên cũng không có keo kiệt như lời cô nói: “Sau khi đến nơi, cô muốn ăn bao nhiêu cũng được!”
/1516
|