Châu Viên Ngọc Ẩn

Chương 63: Ngoại truyện 3: A Viện

/71


Huyên Hướng có một nữ nhân khiến tất cả mọi người trên thiên hạ đều hâm mộ, chính là đương kim hoàng hậu Uất Trì, ta cũng không ngoại lệ.

Ta mười bốn tuổi tiến cung, khi đó tiên hoàng còn đang tại vị. Hắn là một người cực kỳ nghiêm khắc bảo thủ, mọi người trong cung đều sống trong tâm trạng nơm nớp lo sợ. Sau khi tiên hoàng qua đời tân hoàng đăng cơ, ta từng ở trong ngự hoa viên xa xa nhìn thấy hoàng thượng và hoàng hậu một lần. Tuy cách khá xa không thấy rõ dung nhan, nhưng vẫn cảm thấy hoàng thượng thân tư cao lớn mạnh mẽ, bên cạnh hắn là hoàng hậu thướt tha xinh đẹp.

Mọi người hâm mộ hoàng hậu, nguyên nhân chỉ có một, hậu cung ba ngàn giai nhân, hoàng thượng cư nhiên không có nạp phi, mặc dù đại hôn cùng hoàng hậu đã qua hơn hai năm, cũng không thấy hoàng thượng có động tĩnh gì.

Đảo mắt chính là tết trung thu, ta tiến cung đã mười năm, dựa theo lệ thường cũng nên được phóng xuất cung.

Ngày đó, ta mang theo một cái bọc đồ nhỏ đứng ở cửa cung chờ tỷ muội tốt Lâm nhi. Chúng ta cùng nhau tiến cung, cùng nhau xuất cung, rốt cuộc từ trong nhà giam mười năm lấy lại được tự do. Kìm nén cảm giác vui sướng trong lòng, ở cửa cung người đến kẻ đi, ta không dám, liền cứ như vậy giật giật khóe miệng chịu đựng, thật sự rất không thoải mái. Vì thế ta lén núp dưới một tàng cây, yên tâm cười rộ lên, trong lòng vui mừng nhảy nhót thể hiện hết ra bên ngoài. Rốt cuộc có thể rời đi nơi này.

Đột nhiên, ta cảm giác thấy một đạo ánh mắt dừng ở trên mặt ta. Ta tùy ý nhìn lướt qua, trong lòng nhảy dựng. Trong cung chỉ có một người có thể mặc y phục màu vàng. Ta hoảng hốt vội vàng quỳ xuống, vạn vạn không nghĩ ở nơi này gặp được hoàng thượng. Vừa rồi, ta cư nhiên còn làm ra bộ dáng cười ngây ngô.

Ta bất an không yên quỳ trên mặt đất, nửa ngày vẫn không nhìn thấy góc áo vàng di động.

- “Ngươi tên là gì?”

- “Nô tỳ tên gọi Tề Viện.”

Một khắc kia tựa hồ kéo dài rất lâu, ta quỳ trên mặt đất dường như chết lặng.

Hắn đi rồi, ta lại bị giữ lại. Cửa cung ngay ở phía sau lưng, nhưng từ nay về sau ta không có cách nào bước qua đó.

Ta thường thường cảm thấy khó có thể tưởng tượng, chỉ một cái liếc mắt ngày đó, ta từ một cung nữ đến hạn xuất cung trở thành phi tử của hắn.

Ngày ta được phong làm Vân phi, có một phụ nhân đến, nàng nhìn ta thoáng sửng sốt một chút, rồi sau đó lã chã khóc. Nàng cũng không nói gì, chỉ giúp ta chải đầu.

Sau khi chuẩn bị xong, nàng đưa ra một bộ y phục, nói là hoàng thượng thưởng. Trong lòng ta rất kỳ quái, nếu muốn mặc y phục đến tạ thánh ân, tại sao lại cho ta mặc một bộ quần áo cũ. Nhưng thân phận ta thấp kém, cũng không dám hỏi nhiều, chính là thuận theo.

Một khắc đối diện với hoàng thượng, ta không dám nhìn hắn. Hoàng bào trên người hắn rực sáng như ánh mặt trời, hắn ở trong ánh hào quang đó, ta không dám nhìn lên.

Hắn giống như lần trước, yên lặng nhìn ta thật lâu, sau đó đi tới, kéo tay ta.

- “A Viện.”

Thanh âm của hắn còn rất trẻ, hơi trầm thấp. Ta giật mình, hắn làm sao biết nhũ danh ở nhà của ta?

- “A Viện.” Hắn dịu dàng gọi một tiếng.

Nỗi kinh sợ trong lòng ta dần dần bình ổn, rốt cuộc cũng vụng trộm liếc nhìn hắn một cái, hắn lớn lên thực sự rất đẹp.

Hắn mỗi khi cùng ta một chỗ, cũng không nói nhiều. Chính là luôn thích kêu tên ta, sau đó yên lặng ngắm nhìn, khuôn mặt thoáng suy tư.

Ta trở thành đề tài trong mỗi câu chuyện ở hậu cung. Mọi người đều cảm thấy ta được thần tiên chiếu cố, cư nhiên một khắc trước khi xuất cung còn được hoàng thượng nhìn trúng, sau đó một bước lên trời, trở thành nữ nhân hắn sủng ái nhất.

Hắn không gần nữ sắc, nhưng đối với ta rất sủng, sủng đến mức ngay cả ngự thư phòng ta cũng có thể tự do ra vào. Thời điểm hắn phê duyệt tấu chương, ta thích nhất là ở bên cạnh mài mực.

Hắn thường thường họa một cái vòng tròn, sau đó bỗng nhiên dừng lại.

Một khắc ta nói với hắn mình mang thai, thần sắc hắn lập tức chấn động, đem ta ôm đến bên giường, sau đó đưa tay đặt ở trên bụng ta, cẩn cẩn dực dực.

Ta cảm thấy thực hạnh phúc, nhìn bàn tay ấm áp áp vào bụng mình. Đột nhiên ta phát hiện trên váy mình rơi xuống một giọt lệ. Ta kinh hoàng giương mắt, phát hiện đôi mắt hắn ẩm ướt.

Ta vươn tay giúp hắn lau đi những giọt lệ. Hắn nắm chặt bàn tay ta, giấu đôi mắt hắn vào trong đó. Ta không dám động, nước mắt trên bàn tay thực nóng, vẫn không ngừng trào ra, ẩm ướt hết cả lòng bàn tay.

Đó là lần duy nhất ta thấy hắn rơi lệ.

Hắn cấp cho hài tử tên gọi Triển Tư. Địa vị của ta kỳ thật đã vượt qua hoàng hậu. Ta thế mới biết, nguyên lai Uất hoàng hậu không giống như những gì mà mọi người hâm mộ ao ước, hắn đối với hoàng hậu chẳng qua chỉ là tôn trọng mà thôi.

Những năm về sau, ta chưa từng hoài nghi sự sủng ái mà hắn giành cho ta là tình yêu. Thẳng đến sau khi hắn băng hà, lưu cho Tư nhi một đạo mật chỉ, ta mới cảm thấy trong lòng thực không thoải mái.

Tiên hoàng khi còn sống đã bắt đầu tu sửa hoàng lăng. Trong hoàng lăng Triển thị mai táng tiên hoàng cùng tiên hoàng hậu, còn có Uất hoàng hậu. Ta sau trăm tuổi cũng sẽ được quy táng ở nơi đó. Hắn vì sao phải lưu lại ý chỉ muốn cùng Vân Tưởng công chúa tiền triều hợp táng? Ta không nghĩ ra, trong lòng vướng mắc chua xót khó chịu. Hắn thích ta như vậy, vì sao không muốn cùng ta một chỗ?

Ta thật sự luẩn quẩn trong lòng, nghĩ mãi không ra. Rốt cuộc ta quyết định đến lăng mộ của Vân Tưởng công chúa nhìn một lần.

Trong nháy mắt lăng mộ kia mở ra, ta sợ ngây người. Ta sống trong cung đã vài thập niên, ở trong chốn xa hoa nhất, vậy mà ở bên trong lăng mộ của Vân Tưởng công chúa, đều là những hi thế trân bảo ta chưa từng thấy qua. Trên đỉnh lăng tẩm có vô số dạ minh châu, chiếu rọi khắp không gian, khiến lăng tẩm sáng như ban ngày.

Mà lạ nhất là, trên mộ có một loại cây cỏ kỳ quái. Hương vị mát lạnh mà đắng chát, bộ dáng cũng vô cùng xấu xí, cùng những trân bảo kia ở một chỗ thật không tương xứng.

Ta đến gần hơn, muốn nhìn thêm một chút quan tài của vị công chúa kia. Trước quan tài có đặt một linh vị. Trong nháy mắt nhìn thấy, ta thực hối hận. Ta không nên đến nơi này. Hai chữ, đem hạnh phúc cả đời ta đánh nát.

Nguyên lai, hắn vẫn nhớ kỹ A Viện, kỳ thật là A Viên.

/71

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status