Bé con Julian Grindelwald cực kì không thích Clarence nhà Snape, trong đám bằng hữu, rõ ràng bé là người lớn tuổi nhất, nhưng mọi người cứ nghe theo lời Clarence, tên kia rõ ràng nhỏ hơn bé tới 4 tuổi! Hơn nữa hắn còn giống hệt cha hắn, Snape tiên sinh, nghiêm túc, cứng nhắc, vì cái gì mà hai nhóc con nhà Malfoy, Della nhà Lockhart, còn có tiểu mĩ nhân Luca nhà Black cũng thích vây quanh hắn! Luca là người Julian trộm xem là vị hôn thê tương lai của mình!
Julian thực sự rất thương tâm.
Bé thật sự không nghĩ ra, Harry rõ ràng ôn nhu như vậy sao lại sinh ra một đứa con mặt than! Quả thực hắn chính là phối hợp hoàn hảo giữa Snape tiên sinh và Heinrich!
Một ngày nào đó, nhóm tiểu bằng hữu họp lại ở trang viên Malfoy—— Cặp song sinh nhà Malfoy, Aldrich và Ansi tổ chức tiệc sinh nhật bốn tuổi, Julian nhìn một đám nhóc ngồi thành vòng tròn bên người Clarence, nghe hắn kể chuyện hai vị ba ba vào rừng cấm hái thuốc, đột nhiên cảm nhận sự khác biệt của mình và đám bằng hữu 3, 4 tuổi.
Bé Julian 7 tuổi chống cằm u buồn nghĩ: ai, Luca của ta a, sao ngươi không hiểu được, nam nhân thành thục như ta mới đáng để dựa vào a……
Nghĩ xong bé mới phát hiện nhóm người lớn đều quay đầu lại nhìn bé, sau đó cười rộ lên.
Bé không cẩn thận nói ra……..
Clarence mặt không chút thay đổi nhìn bé, nhưng Julian thề rằng hắn nhất định đang cười nhạo bé!
Sirius cùng Lupin nhìn con gái Luca chớp mắt, hỏi Sirius: “Ba ba, Julian vì cái gì nói con là của hắn? Con không phải của ba ba sao?”
Sirius ho khan một chút, nhịn cười nói: “Con đương nhiên của ta a, Luca bảo bối, Julian già lắm, ba ba luyến tiếc gả con cho nó!”
Julian bị tổn thương mang vẻ mặt buồn bã chạy ra ngoài.
Nhóm người lớn vô lương tâm lại cười ha hả.
Julian chạy tới hoa viên Malfoy, túm lấy một con khổng tước oán giận ngắt véo nó, con khổng tước hung hăng mổ bé một ngụm chạy mất. Julian chán nản ngồi xuống mặt cỏ, chống cằm tự hỏi.
“Ai, chẳng lẽ ta rất già sao? Bây giờ đã bị người ta ghét bỏ, lỡ sau này không tìm được vợ thì sao bây giờ…….” Bé thở dài thật sâu.
“Ngươi nghĩ nhiều quá.” Một âm thanh cứng nhắc vang lên từ sau lưng.
Bé xoay người lại thấy Clarence ăn mặc đen thui hệt Snape tiên sinh, lập tức nhảy dựng lên: “Ngươi tới làm gì! Cười nhạo ta à? Hừ, ta mới không đem Luca của ta tặng cho ngươi!”
Clarence nhíu mày: “Đã bảo ngươi nghĩ nhiều quá, Julian Grindelwald, ngươi quên rằng mình chỉ mới 7 tuổi sao? Làm gì có đứa nhỏ nào mới 7 tuổi đã đi tranh giành tình nhân chứ?”
Julian hầm hừ đi tới trước mặt hắn, ỷ mình cao hơn nhìn xuống: “Hừ, ngươi ngu ngốc mới không biết! Gilderoy nói cho ta biết, cô gái tốt phải chọn từ khi còn bé!”
Clarence hé ra gương mặt nhỏ nhắn khinh bỉ nhìn bé: “Ngươi cư nhiên cũng tin? Cha ta nói, lời của Gilderoy và Metilda không thể tin.”
Julian phẫn nộ quay mặt đi không thèm nhìn hắn.
Clarence trầm mặt một chốc, sau đó nghiêm túc nói: “Ngươi đừng lo, nếu sau này Luca thực sự thích ta, ta liền gả em gái cho ngươi.”
“Em gái ngươi còn trong bụng Harry!” Julian hoảng sợ nói: “Ta mới không cần một thai nhi làm hôn thê! Ai biết nó lớn lên có xinh đẹp hay không a! Lỡ như lớn lên giống cha ngươi thì sao bây giờ!”
Clarence tức giận: “Ngươi cư nhiên dám ghét bỏ em gái ta! Sau này không cho phép tới nhà ta xin độc dược!”
“Ai thèm! Ta có thể bảo cha ta làm!” Julian khinh thường nói.
“Hừ, ngươi chắc không? Cha ngươi không phải đã đi du lịch với ba ba ngươi rồi sao?” Clarence nhíu mày, thoạt nhìn hệt như phiên bản thu nhỏ của giáo sư độc dược Hogwarts: “Cuối cùng cũng không phải lại chạy tới làm nũng với ba ba ta!”
“Ngươi mới làm nũng! Ta đã 7 tuổi rồi, mới không giống ngươi mỗi ngày đều làm nũng với Harry, như mới cai sữa ấy!” Julian hầm hừ nói.
Clarence tức giận tới đỏ mặt, xoay người đi: “Ta không thèm nói chuyện với thứ quỷ con không có đầu óc!”
“Ngươi mới là quỷ con!” Julian từ phía sau nhào tới, đè lên người hắn.
Clarence không cam lòng yếu thế lộn một vòng áp lại, hai bé lăn qua lăn lại trên bãi cỏ.
Sau bụi hoa bên kia, mấy cái đầu nhỏ túm lại thì thào.
“Clarence sẽ không bị thương đi? Vóc dáng Julian lớn như vậy……” Aldrich lo lắng hỏi.
Luca khoát tay, không chút để ý nói: “Đừng động bọn họ, họ toàn như vậy.”
“Nhưng mà Luca, ngươi có thích Clarence không?” Della tò mò hỏi.
“Thích a!” Luca cười sảng khoái nói: “Ta thích mọi người, thích ngươi, thích Aldrich, Ansi, em gái Clarence cũng thích a! Thật không hiểu nỗi sao bọn họ cứ cãi nhau, Julian cũng đâu phải không thích Clarence, cứ nói về hắn mãi, đúng không Ansi?”
Ansi mờ mịt quay đầu lại: “Gi cơ?”
“Ai, ngươi không hiểu!” Luca quay đầu nhìn hai người bên kia đang vật lộn hăng say, vội vàng lao về phòng, gọi to với Harry: “Harry, Clarence với Julian lại đánh nhau rồi!”
Harry bất đắc dĩ đỡ trán.
Severus ngồi cạnh nhìn cái bụng lớn 7 tháng của bầu bạn, cau mày đứng lên đi ra ngoài, mỗi lần 2 nhóc này ồn ào đều là y đi giải quyết, phiền muốn chết.
Ở phía sau, Sirius cười ha hả: “Đây gọi là hoan hỉ oan gia đây mà.”
Lockhart phu nhân cười hắc hắc: “Cái này gọi là tương ái tương sát.”
Rất không may, bọn họ thực sự nói đúng.
Hai bé con ầm ĩ từ nhỏ tới lớn, sau đó Clarence tốt nghiệp Hogwarts không lâu thì liền cưới Julian về nhà………
Julian thực sự rất thương tâm.
Bé thật sự không nghĩ ra, Harry rõ ràng ôn nhu như vậy sao lại sinh ra một đứa con mặt than! Quả thực hắn chính là phối hợp hoàn hảo giữa Snape tiên sinh và Heinrich!
Một ngày nào đó, nhóm tiểu bằng hữu họp lại ở trang viên Malfoy—— Cặp song sinh nhà Malfoy, Aldrich và Ansi tổ chức tiệc sinh nhật bốn tuổi, Julian nhìn một đám nhóc ngồi thành vòng tròn bên người Clarence, nghe hắn kể chuyện hai vị ba ba vào rừng cấm hái thuốc, đột nhiên cảm nhận sự khác biệt của mình và đám bằng hữu 3, 4 tuổi.
Bé Julian 7 tuổi chống cằm u buồn nghĩ: ai, Luca của ta a, sao ngươi không hiểu được, nam nhân thành thục như ta mới đáng để dựa vào a……
Nghĩ xong bé mới phát hiện nhóm người lớn đều quay đầu lại nhìn bé, sau đó cười rộ lên.
Bé không cẩn thận nói ra……..
Clarence mặt không chút thay đổi nhìn bé, nhưng Julian thề rằng hắn nhất định đang cười nhạo bé!
Sirius cùng Lupin nhìn con gái Luca chớp mắt, hỏi Sirius: “Ba ba, Julian vì cái gì nói con là của hắn? Con không phải của ba ba sao?”
Sirius ho khan một chút, nhịn cười nói: “Con đương nhiên của ta a, Luca bảo bối, Julian già lắm, ba ba luyến tiếc gả con cho nó!”
Julian bị tổn thương mang vẻ mặt buồn bã chạy ra ngoài.
Nhóm người lớn vô lương tâm lại cười ha hả.
Julian chạy tới hoa viên Malfoy, túm lấy một con khổng tước oán giận ngắt véo nó, con khổng tước hung hăng mổ bé một ngụm chạy mất. Julian chán nản ngồi xuống mặt cỏ, chống cằm tự hỏi.
“Ai, chẳng lẽ ta rất già sao? Bây giờ đã bị người ta ghét bỏ, lỡ sau này không tìm được vợ thì sao bây giờ…….” Bé thở dài thật sâu.
“Ngươi nghĩ nhiều quá.” Một âm thanh cứng nhắc vang lên từ sau lưng.
Bé xoay người lại thấy Clarence ăn mặc đen thui hệt Snape tiên sinh, lập tức nhảy dựng lên: “Ngươi tới làm gì! Cười nhạo ta à? Hừ, ta mới không đem Luca của ta tặng cho ngươi!”
Clarence nhíu mày: “Đã bảo ngươi nghĩ nhiều quá, Julian Grindelwald, ngươi quên rằng mình chỉ mới 7 tuổi sao? Làm gì có đứa nhỏ nào mới 7 tuổi đã đi tranh giành tình nhân chứ?”
Julian hầm hừ đi tới trước mặt hắn, ỷ mình cao hơn nhìn xuống: “Hừ, ngươi ngu ngốc mới không biết! Gilderoy nói cho ta biết, cô gái tốt phải chọn từ khi còn bé!”
Clarence hé ra gương mặt nhỏ nhắn khinh bỉ nhìn bé: “Ngươi cư nhiên cũng tin? Cha ta nói, lời của Gilderoy và Metilda không thể tin.”
Julian phẫn nộ quay mặt đi không thèm nhìn hắn.
Clarence trầm mặt một chốc, sau đó nghiêm túc nói: “Ngươi đừng lo, nếu sau này Luca thực sự thích ta, ta liền gả em gái cho ngươi.”
“Em gái ngươi còn trong bụng Harry!” Julian hoảng sợ nói: “Ta mới không cần một thai nhi làm hôn thê! Ai biết nó lớn lên có xinh đẹp hay không a! Lỡ như lớn lên giống cha ngươi thì sao bây giờ!”
Clarence tức giận: “Ngươi cư nhiên dám ghét bỏ em gái ta! Sau này không cho phép tới nhà ta xin độc dược!”
“Ai thèm! Ta có thể bảo cha ta làm!” Julian khinh thường nói.
“Hừ, ngươi chắc không? Cha ngươi không phải đã đi du lịch với ba ba ngươi rồi sao?” Clarence nhíu mày, thoạt nhìn hệt như phiên bản thu nhỏ của giáo sư độc dược Hogwarts: “Cuối cùng cũng không phải lại chạy tới làm nũng với ba ba ta!”
“Ngươi mới làm nũng! Ta đã 7 tuổi rồi, mới không giống ngươi mỗi ngày đều làm nũng với Harry, như mới cai sữa ấy!” Julian hầm hừ nói.
Clarence tức giận tới đỏ mặt, xoay người đi: “Ta không thèm nói chuyện với thứ quỷ con không có đầu óc!”
“Ngươi mới là quỷ con!” Julian từ phía sau nhào tới, đè lên người hắn.
Clarence không cam lòng yếu thế lộn một vòng áp lại, hai bé lăn qua lăn lại trên bãi cỏ.
Sau bụi hoa bên kia, mấy cái đầu nhỏ túm lại thì thào.
“Clarence sẽ không bị thương đi? Vóc dáng Julian lớn như vậy……” Aldrich lo lắng hỏi.
Luca khoát tay, không chút để ý nói: “Đừng động bọn họ, họ toàn như vậy.”
“Nhưng mà Luca, ngươi có thích Clarence không?” Della tò mò hỏi.
“Thích a!” Luca cười sảng khoái nói: “Ta thích mọi người, thích ngươi, thích Aldrich, Ansi, em gái Clarence cũng thích a! Thật không hiểu nỗi sao bọn họ cứ cãi nhau, Julian cũng đâu phải không thích Clarence, cứ nói về hắn mãi, đúng không Ansi?”
Ansi mờ mịt quay đầu lại: “Gi cơ?”
“Ai, ngươi không hiểu!” Luca quay đầu nhìn hai người bên kia đang vật lộn hăng say, vội vàng lao về phòng, gọi to với Harry: “Harry, Clarence với Julian lại đánh nhau rồi!”
Harry bất đắc dĩ đỡ trán.
Severus ngồi cạnh nhìn cái bụng lớn 7 tháng của bầu bạn, cau mày đứng lên đi ra ngoài, mỗi lần 2 nhóc này ồn ào đều là y đi giải quyết, phiền muốn chết.
Ở phía sau, Sirius cười ha hả: “Đây gọi là hoan hỉ oan gia đây mà.”
Lockhart phu nhân cười hắc hắc: “Cái này gọi là tương ái tương sát.”
Rất không may, bọn họ thực sự nói đúng.
Hai bé con ầm ĩ từ nhỏ tới lớn, sau đó Clarence tốt nghiệp Hogwarts không lâu thì liền cưới Julian về nhà………
/88
|