Chỉ Hoan Không Yêu: Tổng Giám Đốc Xấu Xa Chớ Thô Lỗ

Chương 136 - Chương 137

/279


Diệp Thị.

Chuyện Diệp Thiệu Quân bị bắt cóc vẫn không có tiến triển. Nhiều lần Diệp Thị tiến hành hạng mục, bất ngờ phát giác ra, công ty và Đường thị hợp tác cũng xuất hiện vấn đề, mà những thứ này trước đây là do Lưu Duệ Hàng phụ trách. Sau khi Lâm Thanh Âm tìm người thay thế, anh ta cũng nhân tiện trốn được trách nhiệm, đồng thời chuyển thẳng tới Đường thị. Đợi đến khi hiểu được tất cả đều là âm mưu thì đã quá muộn. Mà sau khi Diệp Thiệu Kỳ gặp chuyện không may, cho dù Lưu Duệ Hàng biết chuyện này là một âm mưu, nhưng vì báo thù cũng sẽ đứng về phía của Đường Sâm. Lúc này đột nhiên Diệp Dịch Lỗi hoài nghi, sự việc của cô có phải cũng là do Đường Sâm làm không? Như vậy có thể ung dung mà ly gián tình cảm vốn đã yếu ớt giữa bọn họ, nhân cơ hội phá hủy Diệp Thị và trả thù nhà họ Diệp. . . .

Giám đốc! Tôi nghĩ chuyện này chỉ có thể báo cảnh sát giải quyết. Chúng ta không tra được thông tin gì của Đường Sâm vậy, ‘ bọn bắt cóc ’ lại trì hoãn không nói chuyện gặp mặt, tôi sợ càng kéo dãi thì àng bất lợi với Phó tổng giám đốc.

Hôm nay tôi sẽ hẹn gặp Lưu Duệ Hàng một lần, cậu chờ tin tức của tôi.

Diệp Dịch Lỗi đứng dậy. Có lẽ. . . .Anh đã hiểu sai ý chúng. Có lẽ mục đích của bọn chúng không phải là tiền chuộc, mà chỉ là để trì hoãn thời gian mà thôi. Ba còn ở trong tay bọn chúng thêm một ngàylà thêm một ngày phải chịu hành hạ, mà bọn họ cũng thêm một ngày đau khổ và lo lắng. . . .

Bệnh viện.

Cơ thể của Băng Ngưng đã khôi phục như bình thường. Diệp Dịch Lỗi muốn Văn Tuấn bắt tay vào chuẩn bị cho việc Băng Ngưng rời khỏi nước. Đối với tất ca chuyện này, Băng Ngưng không có bất kỳ ý kiến gì, giống như tất cả mọi thứ đều không có ý nghĩa gì với cô.

Khi xuất viện, Lâm Thanh Âm tới đón Băng Ngưng. Vì lỗ tai không nghe được nên hai người cũng không giao tiếp gì, thậm chí không còn thân mật giống như trước đây. Mặc dù Lâm Thanh Âm vẫn đi bên cạnh cô, nhưng cũng không nhìn thấy sự dịu dàng trong ánh mắt nữa. Giờ phút này, người trước mắt đối với cô mà nói, chỉ giống như một người nộm, thậm chí giống như một quả bom không hẹn giờ nổ. . . .

Mẹ! Con muốn đi gặp một người bạn! Trên đường về, Băng Ngưng nói với Lâm Thanh Âm.

. . . . Ừ, được! Vậy con nhớ về sớm, không nên chơi quá muộn, nhớ chưa? Không ngờ Lâm Thanh Âm cũng không có hỏi Băng Ngưng đi nơi nào, liền đồng ý với lời nói của Băng Ngưng.

Được! Băng Ngưng nhìn bà gật đầu một cái. Thật ra thì. . . . Cô không hề gặp bạn bè. Joy đi thăm cha mẹ cô ấy rồi, Dương Tư Thần không rõ tung tích, Tư Đồ Mạch. . . . Căn bản là tính kế với cô. Bây giờ,cô đâu còn có bạn bè, chỉ là muốn ra ngoài đi một chút mà thôi.

Bởi vì tai không nghe được, Băng Ngưng luôn chú ý bên cạnh. Thật ra có rất nhiều lúc, nguy hiểm không phải mình chú ý là có thể tránh được. . . . Mà khi cô bước xuống từ trong xe thì tất cả cũng đã không còn nắm trong lòng bàn tay của mình nữa rồi. . . .

Cô đi trên đường nhưng không có nhận thấy được vẫn có một người vãn luôn đi theo phía sau của cô. Trong lòng của Băng Ngưng có chút loạn. Gần đây trong đầu của cô luôn hiện ra trân hỏa hoạn năm đó, tiếng la hét của ba mẹ, đốt cháy, tiếng nổ, còn có việc bản thân vẫn không nhìn thấy rõ bóng lưng kia cũng bắt đầu dần rõ ràng. Trong lúc nhất thời không thể kết luận người đó là người nào, nhưng là cô biết đó là bóng lưng của một người phụ nữ. Rốt cuộc người phụ nữa kia là ai, tại sao lại không quan tâm tới bọn họ, làm sao cô ta có thể xuất hiện ở đó . . . .

Có lẽ, Lưu Duệ Hàng biết chút gì đó. Anh ta đã nhiều lần nhắc nhở mình như vậy, có phải mình nên tìm anh ta hỏi một chút không. . . . . .

Diệp Dịch Lỗi hẹn Lưu Duệ Hàng để gặp mặt, không ngờ anh ta lại không mở miệng từ chối. Anh tưởng là vì chuyện đó mà sẽ bị Lưu Duệ Hàng làm khó anh một phen.

Tôi không ngờ anh thoải mái đáp ứng như vậy.

Tôi chỉ muốn xem bộ dáng chật vật hiện tại của cậu. Lưu Duệ Hàng cười.

Ông ngoại tuổi đã cao rồi, vừa lo lắng cho con gái, lại phải lo lắng cho con trai, công ty lại bị cậu làm ra như vậy.Sau này, cậu muốn ông phải làm thế nào yên tâm mà giao công ty lại cho cậu. Lưu Duệ Hàng mỉm cười giễu cợt.

Không phải nhìn thấy việc này đều khiến anh và Đường Sâm vui lòng sao! Diệp Dịch Lỗi nhíu mày.

Vậy thì sao? Lưu Duệ Hàng cười: Thay vì ở đây đấu đá với tôi, tốt hơn là cậu suy nghĩ một chút làm thế nào sau này. Với thực lực của Đường thị, muốn lật đổ Diệp Thị chỉ là vấn đề thời gian, còn có. . . . . . Năm đó hỏa hoạn của nhà họ Lạc, tội phóng hỏa giết người cũng không phải là chuyện đùa, quan trọng nhất là Băng Ngưng biết được tất cả sẽ hận chết các người!

Hôm nay tôi tìm anh, chỉ hỏi anh một vấn đề, ba tôi có phải là ở trong tay của Đường Sâm không.

Em họ!Việc này cậu đã làm khó tôi rồi. Mặc dù Đường Sâm với tôi cũng được coi như chỗ quen biết, nhưng chuyện lớn như vậy, làm sao ông ta sẽ nói cho tôi biết chứ?

Anh có biết Đường Sâm là ai không? Diệp Dịch Lỗi lạnh giọng hỏi.

Ông ta là ai có quan hệ gì với tôi! Lưu Duệ Hàng không hiểu.

Đường Sâm và nhà họ Diệp có thù oán, tất cả việc này căn bản là ông ta xếp đặt, ngay cả chuyện của cô cũng có thể là ông ta thiết kế.

Ồ! Lưu Duệ Hàng giống như nghe thấy chuyện cười.

Đây là cậu đang gấp gáp muốn gỡ tội cho mẹ cậu sao? Anh ta hỏi: Mẹ cậu là người thế nào, không phải là cậu rõ ràng hơn so với ai khác sao? Bà ấy


/279

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status