Chỉ Hoan Không Yêu: Tổng Giám Đốc Xấu Xa Chớ Thô Lỗ

Chương 158 - Chương 152.1

/279


Editor: Mèo ™

Diệp Dịch Lỗi khó mà bình tĩnh lại được, lúc nhìn thấy người đàn ông kia trong khách sạn đã khơi lên cảm giác lo lắng trong anh. Người đàn ông đó là ai, bây giờ anh vẫn chưa điều tra ra được, nhưng đã có thể xác định đó chính là người đã ở bên cạnh Băng Ngưng trong suốt bốn năm, mà bốn năm trước, cũng chính người đó mang Băng Ngưng đi mất. Năm đó Băng Ngưng vừa phẫu thuật xong, cơ thể vẫn còn yếu, trong một khoảng thời gian ngắn vốn không thể nào tự mình rời khỏi thành phố C được, sau đó bọn anh còn cử rất nhiều người tìm kiếm, nhưng cũng không sao tìm ra được bọn họ. Có thể lẳng lặng bí mật mang người rời đi, không thể không nói người này rất có bản lĩnh.

Công ty nhà họ Diệp

Văn Tuấn thấp thỏm bước vào phòng Tổng giám đốc. Sáng sớm nay, anh được bảo vệ trực nhật báo cáo lại là Tổng giám đốc đã đến công ty từ rất sớm, hơn nữa sắc mặt cực kì khó coi, nghe đến đó tim của anh ta như bị treo lên cành cây. Đoán chừng là chuyện có liên quan đến tiểu thư Băng Ngưng, thật ra thì... Cũng khó trách sắc mặt của anh không được tốt. Băng Ngưng vừa trở về mới có mấy ngày, mà làng giải trí của thành phố C đã liên tục đưa tin về cô. Sáng sớm hôm nay lại đăng tiếp những tin tức của Andy. Đêm qua Andy đã đến buổi dạ tiệc ở khách sạn với một người đàn ông ‘thần bí’, nói là thần bí nhưng thật ra người này không phải xa lạ gì. Thời báo Toronto từng có một khoảng thời gian tốn biết bao giấy mực về đề tài này, trên báo viết rằng Andy đã mang thai con của một người đàn ông, mà người đàn ông này cũng coi như là một nhân vật có thế lực trong giới kinh doanh ở Toronto.

“Tổng giám đốc!” Văn Tuấn gõ cửa.

“Vào đi!” Diệp Dịch Lỗi mệt mỏi đáp lời.

Lúc Văn Tuấn đẩy cửa đi vào còn tưởng là mình đi nhằm vào hiện trường một vụ hoả hoạn nào đó. Trong phòng không mở điều hoà lẫn quạt thông gió, khói thuốc lượn lờ mù mịt xung quanh, anh ta tiện tay bật quạt thông gió lên.

“Tổng giám đốc.” Anh ta thử gọi một tiếng, Diệp Dịch Lỗi ngẩng đầu lên.

“Có chuyện gì không?” Anh uể oải hỏi.

“...” Văn Tuấn sờ sờ chóp mũi, bây giờ mình quay ra còn kịp không? Là Tổng giám đốc gọi anh ta vào mà! “Anh sao vậy?”

“Chuyện mà tôi nhờ cậu điều tra, sao rồi?” Anh rất nóng lòng muốn biết người kia là ai.

“Lăng Vĩ Luân?” Văn Tuấn thở dài. “Việc này có chút khó khăn, trước đây anh ta luôn ở Pháp, sau đó mới đến Toronto phát triển việc làm ăn của mình, dù vẫn chưa điều tra được gì, nhưng mà... Có tin đồn trước đây anh ta ở trong giới hắc đạo. Sau đó vì vợ mang thai, nên anh ta mới cho giải tán tổ chức, đưa vợ đến Toronto sinh sống.”

Bộpp—! Đồ gạt tàn trên bàn rơi xuống đất để lại một lõm nông dưới mặt sàn bằng gỗ. “Vợ?” Anh thẫn thờ.

“Thân phận của vợ của anh ta vẫn luôn là bí mật.” Biết anh có thể bị hiểu lầm, cho nên Văn Tuấn vội vàng giải thích.

Sẽ không đâu. Diệp Dịch Lỗi lắc đầu, Băng Ngưng sao có thể là vợ của anh ta được chứ. Không! Tuyệt đối không thể nào...

“Việc đó... Tôi nghe nói, Lăng Vĩ Luân đã giải tán tổ chức từ lâu, trước cả khi quyết định kết hôn. Cho nên... Tôi cho rằng, không phải là tiểu thư Băng Ngưng đâu.”

Diệp Dịch Lỗi gật gật đầu, dường như đã nhẹ nhõm rất nhiều sau khi nghe thấy câu này. “Được rồi, cậu đi làm việc đi! Vẫn luôn làm phiền cậu vì chuyện riêng của tôi, thật có lỗi...”

“Anh đừng nói vậy.” Văn Tuấn lắc đầu, mặc dù quan hệ của hai người họ là cấp trên cấp dưới, nhưng trong lòng anh ta vẫn xem Diệp Dịch Lỗi là bạn bè, đương nhiên cũng hy vọng anh được vui vẻ. “Tổng giám đốc, tất cả rồi sẽ ổn thôi!”

“Ổn? Chỉ mong được vậy...”

——— —————

Cả đêm Băng Ngưng không ngủ, trong đầu chỉ là một mảnh trống không. Nhóc con bên cạnh sau một lúc quậy phá đã ngủ say sưa, cậu nhóc nằm trên bụng của Băng Ngưng, nước miếng chảy ra ướt một mảng áo của cô. Băng Ngưng không nỡ đánh thức cậu nhóc dậy, khẽ vuốt ve cái đầu nho nhỏ cho nhóc con có thể ngủ ngoan hơn.

Lúc Dương Tư Thần đến, Băng Ngưng vẫn còn đang ngẩn người, nhìn thấy quầng thâm dưới mắt cô, anh bất đắc dĩ lắc lắc đầu.

“Lại ngủ không được àh?” Anh hỏi theo thói quen, cô cũng gật đầu theo thói quen. “Chuyện của chị, là chuyện gì vậy?”

“Là chị của em.” Băng Ngưng đính chính lại.

“Được được được!” Dương Tư Thần phụ hoạ theo. “Ngưng nhi... Em vẫn chưa chấp nhận anh!” Lại nói tới vấn đề này, hai người họ nói cứ như đang chuyện trò bình thường. “Lúc trước em nói hân phận anh rể em có chút đặc biệt. Không muốn liên luỵ đến anh, vậy bây giờ thì sao?”

“Không phải đã nói là sẽ không nhắc lại chuyện này nữa àh!” Băng Ngưng mệt mỏi, không có chút tinh thần nào. “Tư Thần, em nói em muốn chúng ta chỉ làm bạn thân thôi, có phải rất ích kỷ không?”

Dương Tư Thần không trả lời, đúng là rất ích kỷ! Nhưng... Anh không muốn bản thân anh phải... Bi luỵ van xin tình cảm của cô. Anh cho rằng làm bạn thân vẫn còn tốt hơn là người xa lạ. Anh không muốn sau này ngay cả cơ hội được nhìn thấy cô cũng không có.

“Cô bé ngốc, có phải em cho rằng anh không dám bỏ rơi em có đúng không?”

“Là em không xứng.” Băng Ngưng cười nhạt. “Thật ra có lúc em cũng tự cảm thấy rất ghét thế giới showbiz đầy cạm bẫy ăn thịt người này.”

“Ngốc! Em để tâm đến lời nói của người khác làm gì?” Dương Tư Thần ngồi xuống bên cạnh cô. “Chỉ cần tự bản thân em biết mình không phải loại người đó thì được rồi. Coi như em không để ý, anh cũng không thèm quan tâm, vậy là xong.”

“Trái tim em bây giờ đã không thể yêu thêm một ai khác nữa rồi, Tư Thần! Anh hiểu ý em chứ?” Băng Ngưng mệt mỏi ngẩng đầu.

Là không thể yêu thêm một ai khác, hay là... Ngoài Diệp Dịch Lỗi ra, không thể yêu một ai khác? Ngưng nhi, anh




/279

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status