Chỉ Hoan Không Yêu: Tổng Giám Đốc Xấu Xa Chớ Thô Lỗ

Chương 172 - Chương 161

/279


Editor: Thiên Y

Diệp Dịch Lỗi thấy trống không, máu trên mặt lướt qua mắt, dường như ý thức dần dần cũng bắt đầu mơ hồ. Anh nắm chặt tay của Băng Ngưng, không nhịn được bắt đầu cười nhạo mình. Lúc mới nãy còn nói phải bảo vệ Băng Ngưng, nhưng mà bây giờ. . . . . . Ha ha. . . . . .

Thế nào, em không nỡ bỏ anh sao? Anh cười: Ngưng nhi! Anh không sao đâu, em ra ngoài trước đi, ngoan!

Băng Ngưng hơi nghẹn ngào. Lúc này, làm sao cô có thể tin tưởng lời nói của anh, làm sao sẽ không có việc gì. Bọn họ có thể sẽ chết ở chỗ này không? Cô nhìn người đàn ông bên cạnh, đã từng chán ghét trong lòng như vậy, hận như vậy, nhưng lúc này, dường như mọi thứ cũng đã thay đổi, không còn giống như lúc ban đầu nữa.

Anh Dịch Lỗi, chúng ta có thể chết ở đây không?

Sẽ không! Anh lắc đầu, ít nhất anh sẽ không để cô xảy ra chuyện gì.

Ngưng nhi! Nghe lời, đi ra ngoài nhanh lên! Anh cố sức kéo Băng Ngưng, nhưng ở trong không gian này, động tác di chuyển chủa bản thân bị hạn chế rất lớn. Anh không kéo được Băng Ngưng ra.

Nhanh lên một chút. Anh đang nói, đột nhiên nghe thấy âm thanh phía sau xe.

Từ phía cửa sổ bị vỡ nhìn sang, thấy chiếc xe kia xông đến.

Mau đi ra, có nghe thấy không! Diệp Dịch Lỗi gầm lên, cố sức kéo Băng Ngưng ra ngoài.

Một màn ngoài cửa xe thật sự khiến Băng Ngưng sợ hãi, bọn họ giống như là dê đợi làm thịt. rõ ràng cái gì cũng nắm được, nhưng lại chỉ có thể để mặc cho người ta chém giết. Bọn họ đều hiểu, cho dù lúc này muốn đi ra ngoài, cũng đã không còn kịp nữa.

Giữa ngọn đèn chói mắt, bọn họ nắm nắm tay của nhau thật chặt, nhìn đối phương. . . .

Băng Ngưng! Anh yêu em! Diệp Dịch Lỗi nói: Anh thật sự rất hối hận vì đã không thương yêu em thật tốt, hối hận đã mang đến cho em quá nhiều tổn thương.

Băng Ngưng nghẹn ngào. Lúc này dường như cái gì cô cũng không nghe được nữa, trong mắt chỉ nhìn thấy Diệp Dịch Lỗi, chỉ nghe thấy câu anh yêu em kia. Cô không nói lời nào nhưng lúc này, trong lòng đã gào thét thật lớn! Thật ra thì. . . . Cô cũng yêu. Mặc dù đã qua nhiều năm như vậy, mặc dù tổn thương đã khắc sâu vào lòng, nhưng mà lúc này moi thứ giống như đã không còn quan trọng nữa. Như là Diệp Dịch Lỗi nói, đến lúc mất đi ở trước mặt, cái gì cũng không quan trọng. . . .

Nhưng. . . . . . Tại sao có thể như vậy? Khi bọn hắn ý thức được thời điểm, lại là ngày chết của bọn hắn.

Thạch Đầu! Không nói nhiều lời, nhưng chỉ đơn giản hai chữ này đã khiến Diệp Dịch Lỗi cảm thấy trời đất quay cuồng. Tạch Đầu? Anh cho là cả đời này mình cũng không nghe được nữa. Ngưng nhi cứ như vậy gọi anh, trong lúc nhất thời khiến anh kích động không nói ra lời, chỉ biết nắm thật chặt tay của Băng Ngưng. . . .

Quên mất lúc này bản thân đang ở đâu, quên đi nguy hiểm, chỉ nhìn nhau như vậy, chiếc xe càng ngày càng đến gần.

Tiếp đó

Bùm! Âm thanh vang dội xẹt qua phía chân trời, nhưng. . . .

Diệp Dịch Lỗi chợt mở mắt, mất khống chế nhìn về phía ven đường vọt. Âm thanh vừa rồi chính là tiếng súng sao? Bọn họ còn không kịp phản ứng, chỉ nhìn thấy mấy chiếc xe xông tới, đến gần chỗ bọn họ liền dừng lại. Ánh đèn khiến cho họ có chút khó mở mắt, nhưng mà người từ bên trong lao ra chính là người mà Băng Ngưng biết. Là chị . . . .

Chị đã tới, bọn họ không sao rồi .

*****************

Trong bệnh viện xảy ra hỗn loạn, rất nhanh đã kinh động đến cảnh sát. Bỗng nhiên xảy ra một màn tai nạn xe và nổ súng tại thành phố C vốn yên ổn đã lâu, chuyện này cũng coi là một chuyện xấu. Diệp Dịch Lỗi bị đưa vào trong phòng phẫu thuật vẫn chưa hề đi ra. Lúc này Băng Ngưng đã đưa vào phòng bệnh, cũng may vết thương của cô không nặng, cũng may mà bọn họ đến kịp thời. Nếu như chậm một chút, không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Ở hiện trường tai nạn xe, người gây tai nạn đã chạy đi, ở trên xe cũng không tìm thấy vân tay. Ở trên bánh xe của bọn họ, phát hiện thấy một viên đạn. Gần như có thể kết luận, người nổ súng là có ý giúp hai người bọn họ, nếu không . . . . Lúc này, rất có thể chỉ còn hai cỗ thi thể ở đây.

Diệp Thiệu Quân và Lâm Thanh Âm nhận được tin tức, khi chạy tới đã là rạng sáng. Nhìn người trong hành lang, Lâm Thanh Âm suýt nữa ngất tại chỗ.

Đã xảy ra chuyện gì? Sao Diệp Dịch Lỗi lại xảy ra tai nạn? Lâm Thanh Âm lao tới trước mặt của Lạc Tử Úc, thất thanh quát.

Tôi cũng muốn hỏi bà.... Tại sao con trai bà muốn mang em gái của tôi đi, còn liên lụy khiến nó xảy ra tai nạn. Lâm Thanh Âm! Cũng may hôm nay em gái tôi không có việc gì, bằng không tôi sẽ cho con trai của bà chôn theo!

Băng Ngưng không có việc gì?

Vậy Dịch Lỗi đâu rồi, Dịch Lỗi thế nào?

Bác gái, trước hết bác cứ bình tĩnh một chút. Thấy tâm tình của bà kích động, Hạ Vân Tường tiến lên trấn an.

Dịch Lỗi sẽ không có chuyện gì. Hiện tại chúng tôi gần như đã tập trung được người tình nghi, nhưng mà chúng tôi đang có một số việc muốn hỏi bác trai. Anh ta nói xong




/279

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status