Chị Kế Của Lọ Lem

Chương 11: Rõ ràng , ái muội , vĩnh không ma diệt

/16


Nếu Cinderella không phải Daphne;

Vì cái gì mà cây nguyệt quế sẽ vì nước mắt của cô mà lớn lên?

Nếu Cinderella là Daphne;

Vì cái gì nó không cảm giác được tình yêu mà kiếp trước nó từng nồng nhiệt dành cho cô.

Nếu Cinderella không phải Daphne;

Vì cái gì lại có sức mạnh nào đó dắt nó đi đến nơi này?

Nếu Cinderella là Daphne……

Vì cái gì khi cái cô gái trên cửa sổ mắt lạnh nhìn nó lại làm cho nó cảm thấy phiền muộn?

_______________________________________________

Cô không nghĩ tới, Depp chẳng những không phản bác mà còn thừa nhận. Chẳng lẽ cô đánh bậy đánh bạ lại trúng, viên ngọc Artemis trong tay Hans là giả ? Không, không đúng, không có khả năng! Khi cô thu mua các thẩm định viên để gạt Hans, cô cũng đã dặn bọn họ nhất định phải xem xét kĩ lưỡng, sau đó, khi bọn họ được đưa tới phòng bí mật cũng đã chứng nhận viên ngọc đó là thật .

Như vậy, vì cái gì mà Depp lại nói thế?

Hans nghe vậy càng thêm kích động, cả người tức đến phát run : “Cậu, cậu, cậu thế nhưng thật sự……”

“Đừng kích động như vậy. Kỳ thật năm đó tôi gặp chút khó khăn, muốn hỏi anh mượn chút tiền, nhưng tôi biết anh là kẻ keo kiệt khẳng định sẽ không đồng ý, bất đắc dĩ tôi mới bày trò gạt anh thôi.” Depp cười hì hì , một chút áy náy hổ thẹn cũng không có.

“Ngươi, ngươi lừa đảo! Ta muốn kiện ngươi!”

“Đừng nói như vậy, lúc trước là anh tự mình muốn viên ngọc kia , cũng không phải tôi bức anh. Nếu anh thật muốn kiện đến quan tòa thì phải tốn tiền thuê luật sư, anh thật sự bỏ được sao?” Mắt thấy hai mắt Hans trừng trừng lại muốn nổi bạo, Depp đưa tay trấn an,“Đừng nóng giận đừng nóng giận, như vậy đi, để bù lại tình cảm hữu nghị của chúng ta, hơn nữa gần đây tôi cũng có chút dư dả, tôi sẽ dùng giá gốc để mua thứ hàng giả trong tay anh, thế nào? Tốt xấu đó cũng là ngọc, cũng đáng ít tiền. Như vậy, anh cũng không tính lỗ vốn , đúng hay không?”

Hans tức giận kêu : “Ta thà rằng đập nát nó, cũng không bán lại cho ngươi! Người tới, đem thứ hàng giả đó đến đây cho ta.”

Lập tức có người hầu vội vàng chạy đi, chỉ chốc lát sau lại ôm chiếc hòm đựng viên ngọc trở lại phòng bài.

Hans đoạt lái chiếc hòm, lại cầm một chiếc búa lớn bắt đầu giơ cao lên, trong lòng Sriranda vang lên một tiếng rên rỉ, mà Melanie là đau khổ che mặt lại không dám nhìn — xong rồi, một búa này đi xuống thì ngọc nát, thế là hết .

Trái lại Depp vẫn giữ nụ cười trên khóe môi như trước, một bộ dạng không sao cả.

Hans giơ búa nửa ngày, thở sâu muốn nện xuống, lại nửa đường đột nhiên dừng lại, quay đầu đối với Depp nói : “200 vạn.”

Nhất thời Sriranda ngả ngồi xuống sô pha bên cạnh.

Mà Depp cũng một ngụm đáp ứng : “Thành giao.”

Vì thế một người buông búa, một người lấy ra 20 cái đồng xu của phòng bài thành Mira từ trong túi tiền, thực hiện cuộc giao dịch.

Melanie nhìn đến đây mới hiểu được, náo loạn nửa ngày thì ra Hans vẫn không bỏ được, cuối cùng lấy giá 200 vạn bán lại viên ngọc cho Depp, thật đúng là danh phù kỳ thực, quỷ keo kiệt a!

Sau khi Depp tiếp nhận viên ngọc, cười hì hì bắt tay nói : “Hợp tác vui vẻ.”

Hans lại mạnh mẽ hất tay hắn ra, lạnh lùng nói : “ Về sau chúng ta không còn là bạn bè nữa, hừ!” Dứt lời ngẩng đầu rời đi, còn dùng rất nhiều sức đóng sầm cánh cửa lớn phòng bài lại.

Melanie không thể kiềm được, cười ha ha. Thật sự cô chưa thấy qua người nào khôi hài hơn Hans, khôi hài đến mức làm cho ngươi ta cảm thấy thực vô lực.

Trên thế giới này sao lại có kẻ dở hơi như vậy? Cũng khó trách đến đời hắn thì cái biển vàng ‘thuyền vương thế gia’ lại xuống dốc không phanh như thế, năm nay không bằng năm trước.

Đối lập với sự vui vẻ của cô thì Sriranda cũng đau lòng khôn xiết.

Viên ngọc kia tuyệt đối là thật , hiện tại chỉ dùng giá 200 vạn đã bị bán lại cho Depp. Trơ mắt nhìn cái bẫy mà mình tỉ mỉ thiết kế lâu như vậy vì hắn mà thành công cốc, thật là có chút không cam lòng.

Nhưng trước khi biết trong hồ lô đối phương bán cái gì thì cô không thể hành động thiếu suy nghĩ.

Cô lẳng lặng nhìn Depp, vừa lúc ánh mắt Depp dạo qua một vòng cũng rơi xuống trên người cô, cho cô một nụ cười ngả ngớn.

Sriranda lập tức hiểu được — người này có chuẩn bị mà đến.

“Cô chính là Sriranda tiểu thư ? Nghe danh đã lâu.” Depp chủ động tiến lên, nâng tay cô hôn xuống, khi ngẩng đầu lên hai ánh mắt lòe lòe tỏa sáng,“Thế nào, thất vọng sao?”

Cô quyết định lấy bất biến ứng vạn biến,“Tôi không quá hiểu được ý tứ của ngài.”

Depp cười ha ha, dựa vào càng thêm gần, tư thế ái muội giống như đang tán tỉnh tình nhân,“Tôi là nói, viên ngọc Artemis bị tại hạ dùng với giá 200 vạn liền mua được, Sriranda tiểu thư lại chỉ có thể trơ mắt ở bên cạnh nhìn, cái gì cũng không làm được, thực thất vọng đi?”

Sriranda rút tay mình thoát khỏi tay hắn, lùi lại vài bước, tránh cho hắn dựa gần vào mình, sau đó mới trả lời : “Theo như ngài nói, vậy thật ra tôi nên chúc mừng ngài đã kiếm được món hời.”

Depp sờ sờ mũi, chậm rãi nói : “Như vậy, Sriranda tiểu thư muốn lấy nó từ trong tay tôi hay không?”

Sắc mặt Sriranda ngưng trệ vài giây.

“Tôi biết Sriranda tiểu thư cùng Gary vương tử đều vì bộ ngọc này mà đến, mà ở trên thương trường, chỉ cần ngươi đưa ra điều kiện đủ tốt, tôi không có đạo lý cự tuyệt. Mà cô lại là vị –” Hắn nói tới đây, cố ý tạm dừng, nhìn chắm chú vào cô,“Nữ sĩ mê người như vậy, tâm tình tốt tôi cũng càng vui vẻ giao dịch với cô. Thế nào? Sriranda tiểu thư, đã nghĩ tốt điều kiện gì giao dịch với tôi hay chưa?”

Hắn thế tới rào rạt, thẳng thắn, Sriranda lại bắt đầu có chút chần chờ.

Nguyên nhân là — vị Depp này đến thật sự rất khéo ! Sớm không đến, muốn không đến, cố tình khi cô lừa được Hans tin tưởng lại đột nhiên xuất hiện, quấy rầy toàn bộ kế hoạch của cô.

Cô có dự cảm đây là một âm mưu được thiết kế tỉ mỉ, hơn nữa, là nhắm vào cô. Chỉ tiếc, trước mắt thông tin cô có được quá ít, ít đến mức cô không thể lập tức đánh trả.

Bởi vậy cô chỉ đành thản nhiên cười, đem đề tài đẩy lại cho hắn : “Không biết Depp tiên sinh nghĩ muốn cái điều kiện gì đây?”

Depp ngưng mắt nửa ngày, ý cười từ thiển đến thâm, chậm rãi nói : “Vậy muốn xem Sriranda tiểu thư là muốn mua một viện Artemis, hay là muốn mua luôn cả hai viên còn lại trong tay tôi?”

Hắn lại ra ngoài dự kiến của cô, làm cho đề tài thêm sâu. Sriranda nhịn không được nhíu mày, sự tình phát triển theo hướng không tốt, bị động như thế không phải là tác phong làm việc của cô. Cô phải hóa bị động thành chủ động, đem quyền chủ động một lần nữa nắm trong tay mới được.

“Có cái gì khác nhau sao?”

“Đương nhiên là có. Nếu chỉ muốn mua viên ngọc Artemis này……” Depp cười ánh mắt loan loan,“Nghe nói bản lĩnh Sriranda tiểu thư am hiểu nhất chính là phát hiện vật báu, một cái đĩa bình thường sau khi được ngươi quan sát, giá trị lập tức lên tới 6 lần, tôi thật rất hâm mộ, tâm tôi ngứa ngáy, cũng muốn học hỏi một phen ……”

Sriranda chọn lông mi nói : “Nói cách khác, giá gốc của viên Artemis là 200 vạn, hiện tại ngài cũng muốn nâng tới 6 lần, bán với giá 1200 vạn?”

“Sai!” Ánh mắt Depp đột nhiên bén nhọn như châm,“Là bắt đầu từ 1200 vạn, cô cùng Gary vương tử, ai ra giá cao, liền bán cho người đó.”

Melanie cầm tay Sriranda có chút lo lắng thay cho cô, Depp mở cuộc giao dịch này là nhân cơ hội nâng giá. Ai cũng biết Gary vương tử phú khuynh thiên hạ, Sisi dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng sao có khả năng đấu giá với hắn?

Nhưng mà ánh mắt Sriranda cơ hồ cũng chưa trát một chút, tựa hồ Depp đưa ra yêu cầu này hoàn toàn nằm trong dự kiến của cô,“Như vậy, nếu muốn cả ba viên thì sao?”

Trong mắt Depp hiện lên một chút dị quang, biểu tình nhất thời trở nên vô cùng nhu hòa,“Nếu như vậy thì…… Artemis, liền tặng không cho cô.”

Melanie chấn động, không thể nào? Hắn sẽ tốt tâm như vậy? Tặng không?

Thần sắc Sriranda không thay đổi, dị thường bình tĩnh nói : “Viên này tặng không, mặt khác giá trị hai viên còn lại sẽ càng quý đi?”

Depp nhìn cô nửa ngày, bỗng nhiên ngửa đầu cười ha ha.

Ở trong tiếng cười của hắn, Melanie đứng ngồi không yên, Sriranda nhếch khóe môi, vài người khác ở đây lại vựng vựng hồ hồ, nghe có chút hiểu được, lại như không quá hiểu được.

Uớc chừng qua một phút đồng hồ, hắn mới dừng lại tiếng cười, từ trong túi tiền lấy ra hai thứ để tới trước mặt bàn của Sriranda, dùng âm thanh nhẹ nhàng ôn nhu thì thầm nói : “Nếu muốn tiến thêm một bước nghe điều kiện thì…12 giờ đêm, tôi chờ cô.”

Nói xong lại ý vị thâm trường nhìn cô một cái, khom mình hành lễ, nghênh ngang rời đi.

Trên mặt bàn gỗ lim bóng loáng có một chiếc chìa khóa, bên trên còn có một khối bài, trên bài viết ba chữ “Thúy tinh thạch”.

Ba sắc hồng, vàng, lục ở trong mắt Sriranda chậm rãi ngưng tụ, sắc mặt của cô lập tức trầm xuống.

Đó là một loại cảm giác bất an của phái nữ khi bị người khác phái mời.

Hai giờ sau, một cái thiệp thật dày mang danh Depp được đưa đến tay Sriranda. Cô tinh tế nhìn một lần, sau đó đứng dậy bắt đầu thay quần áo.

Melanie lo lắng nói : “Em thật sự muốn đi sao?”

Sriranda ừ một tiếng, sắc mặt lạnh nhạt.

“Hãy nghe chị nói, Sisi, hắn không có ý gì tốt đâu! Không có thân sĩ nào sẽ mời một thục nữ một mình đến phòng của hắn lúc 12 giờ đêm, này, như thế này thực không hợp tình hợp lý!” Sriranda thay một chiếc váy dài màu lục xanh biếc, giống như những ngày trước kia, khi cô còn ở nhà Nicole thử qua rất nhiều loại mũ. Cô nhớ rất rõ, lúc ấy thợ may số một thành Jacos Sibi ở bên tai cô lãi nhãi khen ngợi chiếc mũ kia hợp với cô thế nào, nhưng mà cuối cùng cô vẫn không có mua.

Bởi vì, có một đoạn thời gian rất dài trong tiềm thức của cô bài xích màu lục – màu sắc này sẽ làm cho cô nhớ tới màu mắt của Isaac. Giống như ánh mắt câu hồn của những con mèo sẽ làm cho cô rất bất an.

Nhưng lại không biết là bắt đầu từ khi nào mà cô đã không còn chán ghét màu lục nữa , ngược lại cảm thấy nó tươi mát rất khác biệt, những thứ có màu sắc này lại trở nên thu hút đến lạ.

Giống như đóa hoa hồng điêu khắc từ ngọc lục bảo kia.

Giống như chiếc váy dài cô mặt lúc này.

“Sisi, Depp là cái dạng người gì chúng ta đều rất rõ ràng, hắn căn bản chính là kẻ lưu manh, chuyện gì cũng đều làm được , em cứ đi như vậy rất nguy hiểm !” Melanie đi qua giữ chặt cánh tay đang kẻ mi của cô, vô cùng nghiêm túc nói,“Không được, chị không đồng ý, chị không thể trơ mắt nhìn em đi vào hang hổ!”

Sriranda nửa hạ ánh mắt, vẻ mặt nhàn tĩnh.

Vì thế Melanie càng thêm lo lắng, nói thêm : “Không phải chỉ là vì viên ngọc kia thôi sao? Chúng ta sẽ còn biện pháp khác, không tất yếu phải vì vật ngoài thân mà để mình lâm vào cục diện nguy hiểm, đúng hay không? Mọi việc đều có mức độ, em chỉ là làm thuê cho Haera vương tử, cũng không phải bán cho hắn , sao phải vì thứ hắn muốn mà hy sinh chính mình? Sisi, hãy nghe chị nói, chị lớn hơn em, có lẽ không thông minh nhiều kiến thức như em, nhưng, chị đã từng kết hôn, có đứa nhỏ, chị đã yêu, cũng trải qua nỗi thống khổ khi mất người yêu, chị biết đối với một người phụ nữ thứ quan trọng nhất là cái gì! Bởi vậy em không thể……” Nói còn chưa nói xong Sriranda đột nhiên quay đầu ôm lấy cô.

Melanie nhất thời giật mình.

Sau khi hai người bọn họ trải qua nạn sinh tử trên chuyến tàu kia liền trở thành bạn bè thân thiết, vẫn làm bạn đồng hành của nhau, thậm chí còn cùng ở trong một cái phòng. Nhưng mà, Sriranda là một người hướng nội, theo góc độ nào đó mà nói, cô ấy sẽ không kể ra tâm sự của mình cho người ngoài, bởi vậy có rất nhiều thời điểm Melanie cũng không biết cô ấy suy nghĩ cái gì, chỉ có thể yên lặng ngồi một bên cô ấy, xem cô ấy hô phong hoán vũ, trong thương trường như cá gặp nước.

Nhưng mà, đối lập với những người khác chỉ thấy vẻ bên ngoài sáng lạn của Sriranda, Melanie lại thấy những thứ che dấu trong đó : Trong lạnh lùng của cô có ôn nhu, dưới kiên cường lại có yếu ớt, những chăm chỉ, vất vả của cô…… Tất cả tất cả đều làm cho Melanie rung động, đồng thời càng cảm thấy thương tiếc.

Cũng bởi vì như thế cho nên trong thời khắc mấu chốt này cô ngăn cản cô ấy lại. Cô không thể nhìn cô bé mình thật lòng thưởng thức phạm phải sai lầm mà sau này chắc chắn cô ấy sẽ hối hận!

Cô chỉ làm theo tâm tư của mình, kết quả liền đổi lấy cái ôm của Sriranda.

Tuy rằng chưa bao giờ hiểu biết cô ấy, không biết cô ấy suy nghĩ cái gì, hoàn toàn không thể cùng cô ấy tâm ý tương thông, nhưng tại một khắc này lại có thể rõ ràng đây là một cái ôm đầy ôn nhu, một cái ôm tràn ngập cảm kích.

“Cám ơn……” Sriranda nhẹ nhàng nói,“Melanie, được biết chị thật tốt.”

“Sisi……”

“Em nói thật, em thật sự cảm thấy…… Thật ấm áp.” Sriranda tựa đầu lên vai Melanie, nghe mùi hoa sơn chi độc đáo trên người cô, cảm thấy cô ấy càng như thân nhân của mình hơn chị và mẹ.

Loại cảm giác được quan tâm, được lo lắng thật sự thật rất…… Ấm áp.

Cũng bởi vậy cô quyết định nói thật với cô ấy.“Nghe Melanie, sự tình cũng không phải như chị tưởng tượng.”

“Ách?” Giống như rất nhiều lần trong dĩ vãng, mỗi khi Melanie không rõ liền mở to mắt ra mà xem, cô có một ánh mắt đơn thuần trong suốt.

“Có lẽ có rất nhiều người đàn ông sẽ chú trọng sắc đẹp hơn tất cả, nhưng Depp tuyệt đối không phải loại người như vậy. Theo lý lịch của hắn ta có thế nhìn ra, hắn là một kẻ rất biết suy nghĩ, lý trí, lãnh khốc, cũng không làm việc xúc động, nếu không cũng sẽ không từ một cô nhi không có một đồng xu trong người, biến thành phú thương gia tài hàng tỉ.”

“Nhưng……”

“Nhưng cách làm người của hắn lại hoàn toàn không thể gọi là quang minh chính đại, cách làm việc quỷ dị thích đùa bỡn người khác, làm cho người ta ngoài ý muốn, đây cũng là nguyên nhân vì cái gì mà hắn lại hẹn ta lúc 12 giờ đêm đến phòng hắn. Nếu chúng ta vì trong lòng run sợ băn khoăn này băn khoăn nọ mà không đến hẹn, ngược lại sẽ mất đi cơ hội tốt.” Sriranda nói tới đây, tự giễu cười cười,“Melanie, chị nhìn em xem, chị thật sự cho rằng em có được mị lực làm cho đàn ông thần hồn điên đảo không tiếc tất cả cũng muốn có được sao?”

Melanie há miệng thở dốc, vốn định thốt ra từ không, nhưng dừng lại đột ngột

Đứng ở trước mắt cô gái có dung mạo trên mức trung, phong tư yểu điệu, nhưng mà, nét mặt quá mức thâm trầm, khí chất quá mức lạnh lùng, lại quá mức trí tuệ, xác thực mà nói là khuyết thiếu đặt tính dịu dàng quyến rũ thu hút đàn ông, là loại cô gái mà đàn ông không thể nắm trong tay bởi vậy mà khó có thể thích.

“Bởi vậy, em nghĩ không phải Depp coi trọng mỹ mạo của em, cho nên mới hẹn đến phòng của hắn, mà là — em, Sriranda · Cameron, một người con gái của một hoa tượng, dựa vào 5000 vạn Haera vương tử cho đi đến Oka Biscay, không có thân phận hiển hách, không có bối cảnh hùng hậu, thậm chí có thể nói, không có địa vị xã hội gì, hắn muốn một phụ nữ như em làm cái gì? Em có giá trị lợi dụng gì sao?” Sriranda nói sự thật, Melanie nghe mà đau lòng, nhịn không được ôm chặt cô, muốn cho cô một ít an ủi.

Nhưng mà, Sriranda lại không cho phép chính mình đắm chìm trong cảm xúc yếu đuối lâu, vỗ vỗ bả vai của cô, đem cô đẩy ra, sau đó nghiêm túc nói : “Em nghĩ em nghĩ, suy nghĩ thật lâu cũng không ra đáp án, cho đến khi xem lại tư liệu của hắn mới đột nhiên phát hiện một vấn đề.”

“Vấn đề gì?”

Sriranda muốn nói lại thôi, cuối cùng lắc đầu, xin lỗi nói : “Sự tình trọng đại, trước khi chưa chứng thật em không thể khẳng định. Bởi vậy, hiện tại em sẽ đi chứng thật phán đoán của em có đúng hay không.” Nói xong, cầm lấy một cái hộp trên bàn trang điểm mở cửa đi ra ngoài.

Melanie giữ chặt cô, trầm giọng nói : “Vạn nhất, chị là nói vạn nhất, gặp phải chuyện gì không thể ứng phó liền lớn tiếng kêu lên, nghe thấy tiếng vang chúng ta sẽ lập tức đi vào cứu em!”

Sriranda cho cô một nụ cười an tâm, sau đó ra khỏi phòng.

Đồng hồ điểm 11 giờ 45 đêm, phần lớn khách trong lâu đài đều đã ngủ yên, trên hành lang chỉ còn mấy ngọn đèn liu hiu.

Cô mang giày cao gót đi trên nền đá cẩm thạch tạo nên những tiếng vang thanh thúy, cạch…cạch, tựa hồ như đánh vào lòng người.

Mở chiếc hòm trên tay ra, bên trong là chiếc vòng tay thủy tinh đen mà trong buổi thương hội hôm qua cô mua được .

Chiếc vòng tinh tế dưới ánh đèn tảo ra ánh sáng ngọc.

Cô đem nó đeo lên cánh tay phải, kể từ đó, nó gắt gao bao lấy da thịt lộ ra của cô, cùng một sắc với màu mi và đôi mắt.

Chiếc hòm bị vứt bỏ lăn vài cái đến góc tường âm u.

Mà bóng dáng của cô cũng bị ngọn đèn mờ kéo dài một đường, đi từng bước một, thong thả mà chấp nhất tiến về phía trước.

Phòng phỉ thúy.

Hành lang phía bắc, lầu hai, căn phòng thứ sáu, tấm bảng gắn ở trên cửa tuyên bố đích đến đã tới.

Sriranda nâng tay gõ cửa nhưng không có người đáp lại.

Xem ra, đối phương cố ý muốn tự cô mở cửa đi vào.

Cô đành lấy chìa khóa, mở cửa ra. Trong phòng không có thắp đèn, chỉ có ánh trăng mờ nhạt xuyên qua cánh cửa sổ không được khép lại chiếu vào, ánh mắt còn chưa thích ứng với ánh sáng trong phòng thì một bóng đen đã lẻn nhanh vào phòng đóng cửa lại, sau đó khống chế bả vai của cô, đẩy cô áp sáp lên cửa.

Bởi vì bóng dáng bị che khuất cho nên cô chỉ thấy ngũ quan mơ hồ và đôi mắt sáng tinh, giống như con báo nhìn thấy con mồi, không chớp mắt nhìn cô chằm chằm ở trong khoảng cách gần, chuyên chú mà đầy nguy hiểm.

Sriranda cố sức làm cho mình không lộ ra nét sợ hãi, lạnh lùng mở miệng : “Ngài làm cái gì vậy?”

Depp không nói gì chỉ lấy chiếc chìa khóa trong tay cô rồi lắp vào ổ khóa trên cách cửa. Động tác của hắn rất chậm, thanh âm rất nhỏ của bánh răng chuyển động ở trong không gian yên tĩnh phá lệ rõ ràng, cuối cùng, răng rắc một tiếng, đã khóa.

Tâm Sriranda cũng trầm xuống theo.

Giống như nhìn ra bất an của cô, Depp cười, lộ ra hàm răng trắng chói, sau đó đưa tay vung lên, chiếc chìa khóa vẽ thành một đường vòng cung theo cánh cửa sổ duy nhất bay ra ngoài.

Sriranda hơi hơi nhíu mi. Ở thành Mira, mỗi khách chỉ có một chiếc chìa khóa của phòng mình, mà giờ phút này hắn lại đem chiếc chìa khóa duy nhất đó ném đi, là ngụ ‎ ý muốn nói cái gì ? Là muốn nói trong buổi tối hôm nay, bọn họ ai cũng không thể ra khỏi phòng này sao?

Mà Depp lại dựa vào càng gần, đến khoảng cách đối phương có thể cảm nhận hô hấp lẫn nhau mới thấp giọng cười,“Cô dùng nước hoa gì?”

“Tôi không dùng nước hoa.”

“Nhưng cô rất thơm.” Ngữ điệu ái muội mà ngả ngớn.

Cạch… ở căn phòng nào đó kế bên vang lên một tiếng vang rất nhỏ.

Sriranda ban đầu muốn quay mặt đi, nhưng khi ánh mắt chuyển động suy nghĩ lại học bộ dạng của hắn nở nụ cười : “Cám ơn đã khen tặng, được tình nhân của Lady phu nhân khích lệ như thế ta thực cảm thấy vinh hạnh.”

Tươi cười của Depp nhất thời biến mất, ánh mắt càng phát ra ánh sáng lạnh, đè nặng thanh âm nói : “Sao cô biết?”

“Biết cái gì? Biết ngài là tình nhân của Lady phu nhân sao? Hay là biết……” Cô cố ý tạm dừng, ngữ điệu thả chậm,“Thân phận khác của ngài?”

Hơi thở áp sát người phút chốc rời đi, Depp buông cô ra, xoay người thắp đèn trong phòng.

Sriranda theo bản năng nâng tay che khuất ánh mắt, một hồi lâu mới thích ứng lại được. Cũng giống như phòng ngọc bích, phòng ngủ bị một tấm màn che đỏ thẩm ngăn cách với phòng khách.

Lúc này, trên chiếc bàn dài trong phòng khách bày đủ loại rượu vang và đồ dùng. Depp vươn tay cầm hai cái cốc có chân dài, hỏi : “Uống chút gì chứ? Whiskey? Brandy? Hay là…… Sữa?”

Trong lời nói của hắn có một loại tự tin, tuy rằng bị cô phát hiện ra thân phận đã phải dừng lại hành động tán tỉnh, nhưng thần sắc vẫn thực trấn định. Nhất là một từ sữa cuối cùng, rõ ràng là đang ám chỉ cô, hắn cũng có chút hiểu biết về cô. Sriranda nghĩ đến đây mới đáp : “Sữa.”

“Thật đáng ngạc nhiên .” Nhưng Depp vẫn tìm một bình sữa, rót vào chiếc cốc có chân dài đưa cho cô.

“Tôi chỉ cảm thấy thức uống này lành mạnh mà thôi.”

“Tốt lắm, thói quen này tôi thích. Sinh mệnh ngắn ngủi, chúng ta hẳn nên phải yêu quý chính sinh mệnh của mình.” Depp tự rót cho mình một ly rượu brandy, ngồi vào trên sô pha, thư giản đôi chân dài, uống một ngụm, sau đó nhắm mắt lại tinh tế phẩm vị.

Sriranda chú ý tới chiếc hòm chứa ngọc trên bàn, trừ bỏ Artemis màu ngân bạch đã thấy qua, còn có hai viên ngọc khác, một viên thuần đen, một viên màu đỏ, nói vậy chính là Hades cùng Ares.

Depp mở mắt thấy cô đang nhìn chằm chằm ba viên ngọc trên bàn liền kéo khóe môi nở nụ cười lần nữa : “Kỳ thật, tôi luôn đoán xem cô có thể đến hay không, dù sao không phải nữ sĩ nào cũng đều có dũng khí một mình một người tiến vào căn phòng của kẻ có tiếng xấu lan truyền lúc 12 giờ đêm.”

“Oh?”

“Bởi vậy tôi cũng nói với chính mình, nếu Sriranda tiểu thư dám đến như đã hẹn, như vậy, tôi liền đem Hades tặng cho cô.”

Sriranda đi đến bên cạnh bàn, một bên đoan trang cẩn thận cầm viên ngọc màu đỏ lên, vừa nói : “Tôi thật muốn nói ‘tôi thật cao hứng’, nhưng, bởi vậy mà viên Ares lại càng khó có được đúng không?”

“Thông minh.” Depp giơ ngón tay cái lên với cô,“Mọi thứ đều phải trả đại giới , tôi nghĩ đạo lý này cô càng rõ ràng hơn so với tôi.”

“Như vậy, Depp tiên sinh nghĩ muốn cái đại giới gì đây?”

Depp lại không đáp mà đem rượu uống cạn, sau đó buông cái ly rơi xuống sàn.

Loảng xoảng… ly thủy tinh vở nát.

Hắn đứng lên, bước về phía cô, ý thức được nguy hiểm làm cô muốn tránh nhưng đã không kịp, Depp chống tay lên bàn, đem cô vây quanh chính giữa cái bàn và hắn, lại là một khoảng cách gần trong gan tấc.

“Cô tên là Sriranda?”

Thật là một vấn đề kì quái. Hơn nữa, ánh mắt của hắn làm cho cô liên tưởng đến dã thú bị bệnh, không biết vì sao, đồng thời với thời điểm hung mãnh lại có vài phần thống khổ không kể xiết.

Sriranda gật gật đầu.

“Lớn lên ở trang viên Vienna Caesar ?”

Sriranda lại gật gật đầu.

Depp vươn một bàn tay, nhẹ nhàng chạm vào đỉnh đầu cô, như là trêu chọc, hoặc như là trấn an. Mà Sriranda cũng giữ tư thế đứng như vậy, không nhúc nhích, tùy ý hắn khinh bạc.

May mắn hành động của hắn cũng không có tiến thêm một bước, chỉ là đứng trước mặt cô, trong ánh mắt thêm cảm xúc phức tạp.

Căn cứ vào tình báo của gia tộc Cruise, Depp là đứa trẻ bị vứt bỏ ở cô nhi viện, khi mười bốn tuổi hắn lẻ loi một mình đi vào Florence ngợp trong vàng son, trong túi tiền chỉ có 6 Farrell. Cơ hồ là hắn đã trải qua tất cả các công việc, nhưng luôn bị vận rủi dây dưa, không có việc gì làm đến chốn. Thời điểm tệ hại nhất của hắn, còn là trong đêm tuyết lớn, hắn bị đuổi ra khỏi phòng với nguyên nhân là ông chủ hoài nghi hắn trộm 100 Farrell. Sau đó hắn bắt đầu buôn lậu các thứ có thể buôn được, hơn nữa bằng vào mánh khóe lừa bịp xuất thần nhập hóa hắn nhanh chóng trữ được một lượng lớn tiền tài. Lại sau đó, hắn dần dần trở thành nhân vật nổi tiếng, cùng nhóm mười đại phú hào cùng ngồi cùng ăn. Mọi người đều chán ghét hắn, nhưng cũng không dám đắc tội với hắn.

Tuy rằng ở trong phương diện kinh thương hắn mang tiếng xấu, nhưng ở phương diện tình cảm lại giữ mình trong sạch, không có một chút chuyện xấu. Nhưng căn cứ vào tình báo của Cruise thì đó chẳng qua là vì hắn là tình nhân của chị quốc vương Oka Biscay – Lady phu nhân, cái bà lão đã gần sáu mươi quyền thế to lớn, hơn nữa lại hay ghen tị làm cho hắn không dám phong lưu ở bên ngoài mà thôi.

Cũng bởi vậy mà vừa rồi khi cô nói ra tên của Lady phu phân, quả nhiên Depp liền buông cô ra .

Một người nam nhân đã trải qua những chuyện như vậy, tuyệt đối so với hồ ly càng giảo hoạt, so với sói càng kiên nhẫn, so với xà càng vô tình. Nhưng mà giờ phút này hắn lại chuyên chú nhìn cô như thế, lộ ra một loại biểu tình hoang mang, rồi mê mang lại có chút bị thống.

Thật làm cho người ta cảm thấy bất an.

“Sriranda……” Hắn lại khẽ gọi tên của cô, bỗng nhiên nói,“Làm tình nhân của tôi đi.”

Dù Sriranda đang cố trấn định, nhưng khi nghe xong những lời này cũng không tự chủ được mà mở to hai mắt.

Cạch, căn phòng nào đó lại vang lên tiếng vang rất nhỏ khó có thể nghe thấy.

Depp dương khóe môi, đôi mắt màu lam thâm trầm như biển, mang theo mị lực độc hữu của nam nhân thành thục, trong mềm mại có một chút thô cứng,“Chỉ cần cô đồng ý thì ba viên ngọc này đều là của cô .”

Đồng tử của Sriranda bắt đầu co rút lại, biến thành màu đen thâm thúy của bóng đêm.

“Thế nào? Hửm?” Thanh âm của hắn mang theo chút âm giọng mũi, tại khoảng cách gần thế này lại dễ nghe dị thường.

Sriranda nhìn hắn, không nói lời nào, qua một đoạn thời gian rất dài mới vươn tay, nhẹ nhàng khoát lên bờ vai của hắn.

Lông mi Depp khẽ nhếch, chờ đợi động tác tiếp theo của cô.

Ai ngờ sau khi Sriranda đặt tay lên bờ vai của hắn cũng không có hành động gì, thùy hạ ánh mắt thấp giọng nói : “Ngài không sợ Lady đại phu nhân biết?”

“Bà ta?” Ánh mắt Depp lộ ra mấy phần chán ghét,“Lão yêu bà kia bệnh đến độ sắp chết, nếu không như thế thì tôi đã sớm tới thành Mira .”

“Là sắp chết, nói cách khác là còn chưa có chết.”

“Bà ta rất nhanh sẽ chết, tin tưởng tôi, không vượt qua ngày mai bà ta khẳng định sẽ chết.” Lời nói lạnh nhạt nhưng lại mang theo nồng đậm nguyền rủa, nghe xong làm cho người tôi không rét mà run.

“Chậc chậc trách.” Sriranda lắc đầu than nhẹ, trong ánh mắt tràn đầy thương hại,“Đáng thương.”

“Cô thương cảm thay bà ta? Loại người như bà ta thì có gì mà đáng thương ……”

“Không, là đáng thương thay cho ngài”

Lông mài Depp chậm rãi nhăn lại.

Cánh tay Sriranda khoát trên vai hắn bắt đầu di chuyển, áp lên má hắn, tiếp tục dùng âm thanh thương hại nói : “Tôi đang suy nghĩ, một người đến tột cùng có thể đáng thương đến tình trạng gì? Từ nhỏ bị cha mẹ vứt bỏ, có tính đáng thương không? Bị khuất nhục nghèo khó, có tính đáng thương không? Vì sinh tồn bán đứng chính mình, cùng người đàn bà tuổi đủ để làm bà nội mình kết giao, có tính đáng thương không? Hay là…… Giờ này khắc này, vì mục đích nào đó lại bắt đầu nói dối và vi phạm ý nguyện chân thật của mình, đi dụ dỗ một người đàn bà khác, là đáng thương?”

Thân hình Depp xê dịch một chút.

Sriranda nheo ánh mắt lại, vuốt ve chòm râu trên mặt hắn, bỗng nhiên nhoẻn miệng cười : “Tôi tin tưởng, chỉ cần bỏ đi bộ râu này thì ngài sẽ so với bất kì một vị nam sĩ nào ở trong thành Mira đều anh tuấn hơn, nếu không Lady đại phu nhân mà mọi người đều biết là khó tính cũng sẽ không lựa chọn ngài, như vậy, nếu muốn dụ dỗ tôi sao ngài không cạo sạch bộ râu này đi? Có lẽ với tôi mà nói, vẻ bề ngoài anh tuấn so với ba viên ngọc này càng có sức hút hơn.”

Cái này, đến phiên hắn đứng im không nhúc nhích, mặc cô khinh bạc.

“Nhưng, ngài không dám……” Sriranda hạ thanh âm, quỷ dị nói : “Depp tiên sinh, ngài không dám cạo râu, bởi vì, một khi bỏ đi thì rất nhiều người sẽ phát hiện ra một cái bí mật khác của ngài, một cái bí mật bị che dấu suốt hai mươi lăm năm.”

Depp một tay đẩy cô ra.

Thân mình Sriranda không vững lảo đảo lui về phía sau, nhưng tươi cười càng thêm khoái trá,“Đáng tiếc a, cho dù ngài không cạo râu, tôi cũng nhìn ra bí mật này, bởi vì……” Cô thối lui đến trước tấm mành đỏ thẩm, nói tới đây, đột nhiên đem toàn bộ chiếc mành giật mạnh–

Tê …, thanh âm vải dệt bị xé cắt qua không gian yên tĩnh, sau khi ngọn đèn trong phòng khách chợt tắt, lại lần nữa sáng ngời.

Trên chiếc giường được ngăn với phòng khách bởi một tấm mành có một người đang lẳng lặng nằm.

Tóc dài màu trà, ánh mắt xanh biếc như màu chiếc váy dài của cô, trên gương mặt tái nhợt là ngũ quan tuấn tú như thần.

Quen thuộc như thế. Trong tình huống xấu hổ như thế, lại ngoài ý muốn gặp nhau lần nữa.

Isaac a một tiếng, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó chần chờ, cuối cùng bài ra một chút mỉm cười : “Hi……”

Sriranda nhìn hắn lại nhìn nhìn Depp bên kia sắc mặt tối tăm, ánh mắt lạnh như băng.

Isaac vội vàng nói : “Tôi có thể giải thích!”

“Không cần .” Sriranda hừ một tiếng,“Tôi hoàn toàn có thể tự mình giải thích. Hắn –” Cô chỉ Depp,“Là anh trai cùng cha khác mẹ của anh, tôi chưa nói sai đi, Isaac thiếu gia?”

Depp giật mình nói : “Sao cô lại biết?”

Nhưng mà so với Depp giật mình, Isaac lo lắng lại là một chuyện hoàn toàn khác– so với việc bị cô phát hiện quan hệ giữa hai người bọn họ, càng tệ hơn là hắn lại lần nữa nghe thấy cô gọi hắn “Isaac thiếu gia”, xong rồi, chỉ dưới hai loại tình huống cô mới xưng hô với hắn như vậy, xem ra kế hoạch lần này lại chọc giận cô rồi.

“Bởi vì các người lớn lên rất giống nhau.” Sriranda xả ra một cái mỉm cười không có ‎ý cười, nhìn Isaac tâm lại lạnh vài phần.

Depp trầm giọng nói : “Tôi để râu mà cô cũng có thể nhìn ra?”

“Nếu là người khác, có lẽ không có khả năng, nhưng tôi……” Ánh mắt Sriranda hướng qua phía Isaac, lại trong nháy mắt khi hắn nhìn về phía cô liền thu hồi,“Từ khi ngài đi vào phòng bài, tôi liền cảm thấy ngài thực quen mắt, tựa hồ đã gặp qua ở đâu. Vì thế tôi đã nghĩ, đến tột cùng là đã gặp qua ở đâu? Căn cứ vào tư liệu của ngài, ngài vẫn sống ở Oka Biscay đại lục, tôi tuyệt đối không có khả năng trước đó gặp qua ngài. Sau đó khi tôi ở trong phòng chọn quần áo, cân nhắc nên mặc váy màu gì để đến gặp ngài lại đột nhiên thấy chiếc váy này — cũng chính là chiếc tôi đang mặc trên người.”

“Váy này của cô thì làm sao?”

Sriranda nhấc váy đi đến bên giường, cố ý đứng song song cùng Isaac, váy của cô quả nhiên cùng con ngươi của hắn cùng một màu sắc.“Hiện tại xem hiểu được ? Khi tôi nhìn thấy váy này nhất thời liền tỉnh ngộ, tôi sở dĩ không nhận ra ngài là vì bị màu sắc đánh lừa, nếu đem ánh mắt màu lam của ngài đổi thành màu lục thì có thể nhận ra – Bộ dạng của Depp tiên sinh rất giống Isaac thiếu gia!”

Lại là một tiếng Isaac thiếu gia, trong lòng Isaac gào thét.

Depp nghe cô nói nửa ngày, mới hừ nói : “Trên thế giới có rất nhiều người giống nhau, bằng thế này đã nói chúng ta là anh em cũng thật thái quá .”

“Đương nhiên, còn có một vài chỗ mà các người cũng rất giống, tỷ như — đều am hiểu nói dối.” Nói tới đây, Sriranda quay đầu thoáng nhìn Isaac, Isaac vội vàng nhìn cô cười lấy lòng, cô không có phản ứng gì, tiếp tục bình tĩnh như nước nói,“Còn có, ngài nhiều năm qua tìm kiếm một vị nữ sĩ tên là Sophia · tây ngõa, có tư liệu nói rằng có thể người này chính là mẹ của ngài.”

Depp biến sắc, làm như bị chạm trúng chỗ đau.

“Mà kỳ diệu là tôi từng gặp qua cái tên Sophia · tây ngõa này — ở trong tàng thư Vienna Caesar, có mười sáu bức thư tình dưới danh Isaac công tước viết cho cô ấy. Bởi vì lúc ấy tuổi nhỏ, không biết đó là thư tình, cho rằng thơ ca nên đọc , viết rất hay, trong đó còn có câu ‘Khi em đến tuổi già, ban đêm, em ở dưới ánh đèn, ngồi giữ bên bếp lò, vừa khâu áo……”

Depp đột nhiên kích động cắt đứt lời cô : “Dừng! Không cần nói nữa! Không được nói nữa!”

Sriranda cười nhẹ,“Nhưng, đây đều chẳng qua là dấu vết để lại mà thôi, nếu không phải bởi vì những hành động ngài đối với tôi từ khi tôi tiến vào, cùng với cái yêu cầu không hợp lý này thì tôi cũng sẽ không khẳng định ngài chính là con tư sinh lưu lạc bên ngoài của Vera công tước, là hai đương sự các người tự mình chứng thật ý nghĩ của tôi.”

Mỗi lần khi Depp làm ra những hành động hoặc ngôn ngữ quá phận với cô thì phòng ngủ bên kia đều truyền đến động tĩnh rất nhỏ : Khi âm thanh thứ nhất vang lên cô liền đoán được trong phòng có người thứ hai; Khi tiếng thứ hai vang lên cô đã khẳng định người kia không thể nghi ngờ — trừ bỏ hắn, chỉ sợ cũng không có người thứ hai sẽ để ý như thế.

Mà cô xuất kỳ bất ý giật mạnh tấm mành đem Issac lộ mặt đồng thời nói ra kết luận bọn họ là anh em, Depp quả nhiên rất khiếp sợ, nói ra một câu “Sao cô lại biết?”

Lời này vừa nói ra, một lời xác định.

Sriranda vỗ vỗ tay, nghiêm túc nói : “Tốt lắm, vở xiếc của hai anh em các người đã bị tôi xem rõ, không cần thiết phải tiếp tục giả thần lộng quỷ , có cái gì cần nói thì nói thẳng đi, muốn thế nào mới đem ngọc đưa cho tôi?”

Isaac cười khổ : “Ngọc vốn muốn tặng cho cô. Tôi chỉ là muốn hắn làm khó dễ cô một chút, miễn cho cô hoài nghi, bởi vì tôi biết, đối với thứ dễ dàng tới tay thì cô ngược lại sẽ đông tưởng tây tưởng, nhận định trong đó có trá. Ai ngờ hắn lại muốn chơi cái trò gì mà đêm khuya kinh hồn, đem sự việc làm cho hỏng bét……”

“A?” Sriranda lại nửa điểm cảm động cũng không có, chọn mi nhìn về phía Depp,“cảm tình của hai anh em các người khi nào thì trở nên tốt như vậy ? Cư nhiên có thể làm cho cái người lục thân không nhận, chim chết cũng phải bạt lông lại chắp tay đem ngọc nhường cho tôi? Phải biết rằng, nếu đem ba viên ngọc bán cho Gary vương tử thì khẳng định có thể bán được với cái giá cực kì tốt nha.”

Depp vừa muốn trả lời, Isaac đã trát trát mắt cười nói : “Có một số việc so với tiền càng quan trọng hơn, đúng hay không a? Anh trai?”

Nghe thấy tiếng anh trai này, ánh mắt Depp lóe ra một chút, rất phối hợp cũng nở nụ cười theo.

Mà lông mi của Sriranda cũng rung rung.

Isaac vui vẻ nói : “Chính như cô thấy, cảm tình của hai anh em chúng ta thật tốt, bởi vậy, của anh trai cũng chính là của tôi, mà của tôi cũng chính là của cô, ba viên ngọc này đã là của cô , cô còn chờ cái gì?”

Sriranda mang biểu tình phức tạp nhìn hai người, sau đó đi đến phía trước bàn cầm lấy hòm đựng ngọc quan sát trong chốc lát, lại quay đầu nhìn về phía Isaac. Isaac hướng cô gật gật đầu.

Cô đang cầm hòm đi đến trước mặt Depp vươn tay : “Chìa khóa.”

Depp nhún vai : “Như cô vừa thấy, ném đi rồi.”

Sriranda bất vi sở động, lạnh lùng nói : “Tôi cần chìa khóa.”

Depp liếc nhìn Isaac một cái, tươi cười trở nên có chút quỷ dị, cuối cùng thở dài nói : “Thật là thua cô.” Từ trong túi áo lấy ra một chiếc chìa khóa khác giao cho cô.

Sriranda dùng chìa khóa mở cửa ra lại đem chìa khóa vứt lại lên sô pha, chưa nói gì đã đi ra ngoài, thậm chí cũng không liếc mắt nhìn Isaac một cái.

Depp không nháy mắt nhìn chằm chằm cô, cho đến khi bóng dáng của cô biến mất hoàn toàn mới thu hồi tươi cười, đối với Isaac nằm ở trên giường nói : “ Cô gái ngươi xem trọng thật đúng là không giống người thường, ngay cả một tiếng cảm ơn cũng không nói đã đi rồi, nếu cô ta biết ngươi dùng cái gì để đổi ba viên ngọc từ tay tôi……”

Isaac lạnh lùng cắt lời hắn : “Cô ấy sẽ không biết . Trong hiệp nghị của chúng ta có một điều khoản là giữ bí mật điều này, nếu anh đem việc này tiết lộ ra ngoài, ước định của chúng ta liền mất đi hiệu lực .”

“Đương nhiên, tôi đương nhiên sẽ không tiết lộ.” Depp vuốt râu bày ra một bộ dạng biết chừng biết mực ,“Nhưng 50% tài sản Vera gia tộc kia, cho dù là kẻ ngốc cũng biết có bao nhiêu quan trọng, tuyệt đối sẽ không tiết lộ.”

“Tốt lắm, hy vọng anh nói được làm được.” Sau khi Isaac lạnh nhạt nói xong câu đó, nghĩ nghĩ, lại thêm một câu,“Lần sau còn dám dựa vào cô ấy gần như vậy, lại nói lung tung không có chừng mực đừng trách tôi đối với anh không khách khí.”

Depp chuyển động nhãn châu, thế nhưng lại cúc một vòng cung, dùng một loại thanh âm nói móc trả lời : “Tuân mệnh thưa Isaac thiếu gia si tình.”

5 phút sau, cửa phòng ngọc bích bị xao vang.

Melanie đang lo âu bất an ngồi ở trên sô pha, nghe tiếng vội vàng nhảy dựng lên chạy ra mở cửa, ngoài cửa, quả nhiên là Sriranda.

“Thật tốt quá! Chị còn đang nghĩ chừng nào thì em có thể trở về, nếu đến 2 giờ còn chưa trở về chị liền đi đón em, kết quả hiện tại vừa mới 1 giờ em đã trở lại ……” Melanie kéo cô vào trong phòng, sau đó đóng cửa lại,“Thế nào? Các em đã nói những gì? Sisi? Sisi?”

Sắc mặt Sriranda thực bình tĩnh, bình tĩnh làm cho người ta có chút sợ hãi.

Tâm Melanie bắt đầu trầm xuống,“Em gái thân mến? Đã xảy ra chuyện gì sao? Hắn đã làm cái gì quá phận sao? Em nói chuyện a, vô luận như thế nào, mở miệng nói chút cái gì được không?”

Sriranda đưa chiếc hòm trong tay cho cô.

Melanie nghi hoặc mở nắp hòm ra, sau khi nhìn thấy ba viên ngọc nằm yên ổn bên trong lại thất thố kêu ra tiếng : “Trời ạ, em lấy được! Ba viên em đều lấy được!”

Nhưng mà trên mặt Sriranda lại không có nửa phần vui sướng, duy trì một bộ dạng yên lặng, giống như tất cả cảm xúc đều bị đóng băng không thể biểu hiện ra được.

Melanie lôi kéo cô ngồi xuống sô pha, ôn nhu nói : “Đến, hiện tại nói cho chị biết, nói cho người bạn em tin tưởng nhất Melanie, em làm thế nào mà có thể lấy được ba viên ngọc này?”

Ánh mắt Sriranda thực mơ hồ,“Hắn tặng cho em ……”

“Tặng cho em? Không có điều kiện gì?” Sao có khả năng? Cái kẻ được xưng đại vương lừa đảo lại làm ra cái loại chuyện lỗ vốn này sao? Melanie còn đang kinh ngạc, Sriranda đã ôm cổ cô, thân mình bắt đầu run run, run rẩy làm cho người ta không biết làm sao, tâm loạn như ma.

Melanie đành phải không ngừng vuốt ve mái tóc của cô, mượn hành động này an ủi cô.

“Melanie……” Trong thanh âm của Sriranda tràn đầy thống khổ,“Melanie…… Chị biết không?”

“Biết cái gì? Em gái”

“Có một tên ngu ngốc! Thật là một kẻ đại ngu ngốc!”

Melanie ngẩn ra : Ngu ngốc? Cái gì ngu ngốc?

“Từ nhỏ hắn cũng rất ngốc, bên ngoài thì rất ra vẻ, nhưng kỳ thật một chút cũng không biết tạo niềm vui cho con gái, bởi vậy thường xuyên chọc cho cô gái thực tức giận……”

Này….. Chuyện này cùng chuyện các viên ngọc có quan hệ gì?

“Bởi vậy cái cô gái kia chán ghét hắn, chán ghét rất nhiều rất nhiều năm, sau đó lại xảy ra một việc, cô gái ra đi, không thể mỗi ngày đều gặp mặt như trước kia, bởi vì mỗi khi ngẫu nhiên gặp mặt, hai người đều lớn hơn. Ngu ngốc vẫn thực ngốc, vẫn không biết cách ăn nói, hai người vừa thấy mặt liền cãi nhau, thậm chí còn nói ra câu muốn vĩnh viện oán hận đối phương.” Sriranda chôn đầu trên vai Melanie , nói đứt quãng,“Hắn nói : ‘Hận tôi đi. So với chán ghét càng mạnh liệt oán hận tôi đi!’ biểu tình khi hắn nói câu nói kia cô gái vẫn nhớ kỹ, rành mạch, một chút cũng chưa từng quên. Cũng từ một khắc đó cô đột nhiên ý thức được, ngu ngốc trước giờ cô chán ghét, ở trong lòng cô thì ra vẫn vẫn tồn tại , giống như gốc cây, mọc rễ, đâm chồi. Cô đột nhiên cảm thấy thực sợ hãi, vì thế mà bắt đầu trốn, né ra xa, nghĩ rằng chỉ cần giữ khoảng cách là có thể thoát khỏi cái loại cảm giác vô lực này.”

Melanie nghe đến đó cuối cùng cũng hiểu được — cô là đang nói Isaac.

“Cô trốn, ngu ngốc liền truy, dọc theo từng nơi có dấu vết của cô mà tìm kiếm, cuối cùng còn làm mình bị thương. Hắn biết cô gái sẽ không để ý đến hắn, liền cố ý giả bệnh rất nặng, làm cho cô gái kia lo lắng, kết quả lời nói dối bị vạch trần , cô gái càng thêm tức giận, bỏ qua những cành hoa giải thích của hắn, hắn đưa, cô liền vứt bỏ. Kỳ thật cô cũng không biết cô tức giận không nhận hoa của hắn như vậy là vì cái gì, có lẽ chẳng qua là vì cô biết, hắn tuyệt đối sẽ không giận, vẫn sẽ lấy lòng cô.”

Melanie cúi đầu thở dài. Kỳ thật, tình yêu không phải đều như vậy sao? Cãi nhau, phân phân hợp hợp, hợp tự nhiên đến không hợp tự nhiên đi. Người trong cuộc liều mạng để tâm vào chuyện vụn vặt, người ngoài cuộc xen vào không những phí sức còn phí công.

“Lại sau đó, ngu ngốc biết cô gái luôn luôn tìm kiếm một thứ, hắn cũng biết người nào có, vì có thể làm cho cô gái thuận lợi lấy được thứ đó hắn đã phạm phải một việc hết sức ngu ngốc……”

Melanie nghe đến đó, nhịn không được hỏi : “Isaac làm việc gì ngốc ?”

Sriranda ngẩng đầu, đôi mắt mênh mông , tràn đầy bi thương : “Em nghe thấy hắn kêu Depp là anh trai.”

“Cái gì?”

“Depp là con tư sinh của Vera công tước.”

“A? Còn có việc này?” Melanie khiếp sợ! Chẳng lẽ lúc trước Sriranda nói là đi xác thực một chuyện quan trọng là chỉ chuyện này?

“Đó không phải trọng điểm, trọng điểm là, Isaac kêu Depp là anh trai!”

Melanie còn chưa thoát khỏi kinh ngạc, ngốc hỏi : “Hắn không nên kêu hắn ta là anh trai sao?”

“Melanie, một người có thân phận như Isaac thì không thể xưng hô loạn, chị có biết một tiếng gọi anh trai này có ý nghĩa không?”

Melanie nghĩ a nghĩ, chần chờ nói : “Ý nghĩa…… Hắn thừa nhận thân phận… Depp là con của Vera công tước?”

Sriranda trầm trọng gật gật đầu,“Như vậy,‎ ý nghĩa khi thừa nhận thân phân này là gì đây?”

“Ý nghĩa…… Depp mới là con trai lớn của Vera công tước, có được…… Quyền kế thừa?” Melanie nghĩ đến đây, giật mình che miệng lại,“Không thể nào? Hắn sẽ không làm như vậy đi?”

Ánh mắt Sriranda vô cùng bi ai,“Cố tình hắn lại làm như vậy .”

“A, thượng đế của tôi! Ý của em là…… Isaac dùng một nửa gia sản của Vera gia tộc đổi lấy ba viên ngọc trong tay Depp, sau đó lại làm cho Depp tùy tiện tìm một cái cớ thuận lợi đưa cho em?”

Sriranda lại gật đầu.

“Trời ạ, hắn điên rồi!” Melanie nhảy dựng lên.

“Bởi vậy em mới nói hắn là kẻ ngu ngốc……” Ánh mắt Sriranda rơi xuống người con búp bê vải đang được đặt ở một góc sáng sủa của sô pha, đó là lễ gặp mặt Isaac đưa cho cô lần này, mủ màu đỏ quần màu lục, ghi lại khoảng thời thơ ấu không vui vẻ của cô và hắn, chuyện cũ rõ ràng, sao quên được?

Melanie cũng trầm mặc , tin tức này thật sự là khó có thể tin, rất rung động ! Ngẫm lại, Vera gia tộc, đó là gia tộc giàu có trăm năm, thâm căn cố đế cỡ nào, có được danh hiệu thừa kế công tước, có được trang viên đẹp nhất Maya đại lục, có được tàng thư độc nhất vô nhị, có được vô số điền sản…… Mà cái vị Isaac thiếu gia kia lại nhẹ nhàng đem một nửa trong số đó cho Depp, chỉ là vì ba viên ngọc này? Lại hoặc là nói, chỉ là vì hắn muốn Sriranda vui vẻ? Thật không biết là nên nói hắn ngu xuẩn mới đúng, hay là nói hắn si tình mới đúng……

“Em nên làm cái gì bây giờ?” Sriranda cầm tay cô cầu xin giúp đỡ,“Melanie em nên làm cái gì bây giờ? Một phần lễ nặng như vậy, em, em, sao em có thể thanh thản được a…… Sao có thể thanh thản được a! Này ngu ngốc , này ngu ngốc, vì cái gì hắn không hiểu được là em căn bản không cần hắn hy sinh đến tình trạng này? Hắn thế này, hắn giúp em thế này sẽ chỉ làm em không biết theo ai, làm cho em không biết làm sao, làm cho em không có biện pháp, làm cho em hoàn hoàn toàn toàn mất đi chủ trương a……”

Mặt nạ hoàn mỹ mà cô cố duy trì đến giờ phút này loảng xoảng vỡ nát, cô ôm lấy đầu mình, trong lòng hỗn loạn cơ hồ không khống chế được. Cô không phải ngu ngốc, cô biết quan hệ lợi hại trong đó, buồn cười là hắn lại còn muốn giấu diếm, ở trước mặt cô bày ra một bức tranh anh em tốt cùng với Depp, nhìn thế tâm cô lại loạn mà đau lòng.

Không vạch trần hắn, là vì sợ. Hình thức ở chung của cô và hắn là đến cuối cùng đều bởi vì ai cũng kiên trì ý kiến của mình mà đi đến tử cục, cô không muốn mỗi lần đều như vậy, mỗi lần náo cùng hắn thì cô liền thương tích đầy người. Nhưng có một số việc xảy ra, bức cô không thể không đối mặt, không thể không nhìn thẳng vào.

Một người con trai, có thể làm được những gì cho một cô gái?

Mà Isaac đã vì cô mà làm ra đến tình trạng gì?

Ngu ngốc ngu ngốc ngu ngốc ngu ngốc!

Thật đúng là một kẻ ngu ngốc, ngu ngốc nhất thiên hạ!

Nhưng……

Kẻ ngu ngốc kia yêu cô.

Dùng phương thức toàn tâm toàn ý trả giá vì một người trên thế giới này mà yêu cô.

/16

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status