Chỉ Phúc Vi Hôn: Vương Phi Bốn Ngón

Chương 118 - Chương 117

/123


Sunlia

Tiểu Phượng thấy mình nói lộ liễu, vỗ lên má của mình một cái: Tiểu thư, sao ta lại không quản được miệng của mình?

Hành động của Tiểu Phượng chọc cười Vinh Lệ. Nàng cười khổ lắc lắc đầu, sửa lại lời của Tiểu Phượng: A Phượng, ngươi nên nói: thiếu gia, sao ta lại không quản được miệng của mình?

Được, thiếu gia. Tiểu Phượng cười xin lỗi. Nàng gọi Vinh Lệ là tiểu thư chừng đã mười năm. Nếu muốn đổi, thật đúng là không dễ dàng.

Tiểu Phượng, chúng ta đi thôi! Vinh Lệ lại nhảy lên ngựa một lần nữa, theo hướng Vương quốc Mộ Dung chạy đi. Tiểu Phượng vội vàng giục ngựa vượt qua, cùng đi một trước một sau với Vinh Lệ.

Lúc hai chủ tớ đến trước núi Thanh Long đã là giữa trưa. Tiểu Phượng ngắm nhìn núi Thanh Long hùng vĩ, trong lòng có chút do dự.

Tiểu thư, chúng ta ở trong khách điếm một đêm. Sau khi trời sáng mới đi núi Thanh Long đi! Như vậy, chúng ta nghỉ một chút, cũng có thể cho ngựa ăn một ít cỏ khô. Tiểu Phượng thấy phụ cận có một nhà tên là khách




/123

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status