Trong tích tắc em đã lỡ nhìn thấy cảnh tượng chị L không mảnh vải che thân. Chỉ tích tắc thôi. Em vội đóng sầm cửa lại, xin lỗi luôn mồm rồi đi lên quán. Lúc này em hoàn toàn hoang mang, chẳng còn biết trời trăng gì nữa, hình ảnh đó cứ nhấp nháy liên tục trong đầu em. Em ngồi vào bàn, bật laptop lên mà chẳng biết làm gì, cứ vào Chrome rồi lại thoát ra. Thực sự lúc này đây, em không còn mặt mũi nào nhìn chị L được nữa, suy nghĩ về việc nghỉ việc thoáng qua trong đầu em, nhưng rồi cũng cho qua. Cảm giác lúc này lạ lắm, vừa sợ, vừa lo, vừa bồi hồi mà lại vừa thích, tim cứ đập thình thịch. Em còn không dám nhìn về hướng nhà vệ sinh, sợ phải thấy chỉ. Em quay lại liếc về hướng toilet thì chị L đã lù lù bước về hướng em từ lúc nào, có lẽ tiếng nhạc đã át đi tiếng bước chân của chỉ, khiến em không lường trước được. Tim em như ngưng đi một nhịp, em quay lại, giả bộ chăm chú vào laptop. Em thật sự không dám quay mặt lại hướng quầy cũng như không tài nào nhấc chân ra khỏi ghế được, tay em bắt đầu đổ mồ hôi, lạnh ngắt.
Lúc này thì có khách vào quán, là bổn phận của mình, em lấy hết can đảm đứng dậy quay lại phia quầy lấy menu cho khách, em liếc thoáng qua chỗ chị L hay ngồi thì thấy chỉ đang ghi sổ sách, vẻ mặt như chưa có gì xảy ra cả. Em tới bàn khách đưa menu rồi vào gọi con Lacoste làm thức uống cho khách, nó chả nói năng gì, cứ lầm lầm lì lì mà làm. Thật ra thì con Lacoste này không đến nỗi xấu như con cá sấu, chỉ là cách ăn mặc, cách cột tóc với cặp mắt kính nên nhìn nó giống như một con Nerd vậy, theo em nghĩ nếu nó cắt tóc giống chị L, mặc áo ôm vào một tý, tháo cặp mắt kính già nua ấy đi thì có lẽ cũng xinh phết. Đoạn rồi nó làm xong thức uống rồi em bưng lên cho khách, em lại một lần nước liếc trộm chị L, chỉ vẫn chăm chú vào đống sổ sách đó. Em cứ nhìn mãi mà không đi ý xung quanh, vấp cái chân ghế, đổ nguyên ly sinh tố xuống sàn cái xoảng. Khách giật cả mình, em thì cuống cuồng cúi xuống nhặt các mảnh vỡ lên khay mà luôn miệng xin lỗi khách. Nhặt xong miểng chai thì em quay vào đinh lấy cây lau nhà, vừa quay lại thì chị L đã đứng ngay sau lưng em, trên tay cầm đồ lau nhà. Em nhìn vào mắt chỉ được nửa giây thì cúi mặt xuống nhìn không định hướng.
- Lần sao cẩn thận nha em…!
Rồi đưa cây lau nhà cho em. Em cứ lau lấy lau để như máy móc, trong đầu lúc này suy nghĩ lung tung lên cả.
Đã 07:15 PM, trong quán có khoảng 4, 5 khách gì đấy, và họ đã có thức uống rồi, cũng không có khách nào vô thêm, thời gian nhàn rỗi lại đến. Trên cái quầy dài, chị L ngồi ở đầu bên trái, em thì ngồi gần giữa giữa, hơi dịch sang bên phải, nơi làm việc của con Lacoste, nó đang bấm điện thoại. Chị L đang nói chuyện điện thoại với ai đó, em thì cũng bình tĩnh được phần nào, thường thì hay ngồi gần bên quầy chị L, nhưng hôm nay em chả dám ngồi đấy nữa, ngồi sang bên phải gần chỗ con Lacoste, ngồi gần nó cả cũng lâu rồi mà chả nói chuyện gì thấy cũng kỳ kỳ, em liền bắt chuyện:
- Ủa bạn tên gì vậy ha?
Nó ngước lên nhìn em
- B.N
Lần đầu tiên em nghe được giọng nó, giọng miền nam, giọng cũng dễ thương. Em hỏi tiếp:
- Ùm……Bạn mấy tuổi ta?
- M…Mười bảy.
Nghe xong cũng không bất ngờ gì, nhìn nó cũng đoán chừng 17, 18 tuổi là cùng. Mà con này nó nói chuyện với em mà cứ cúi mặt xuống, lâu lâu lại ngẩng lên, cứ như nó sợ em ăn thịt nó vậy. nói thì lí nhí trong miệng. Im lặng một hồi em nói vui với nó:
- Sao em không cắt tóc kiểu khác đi, anh nghĩ em cắt mấy kiểu hàn quốc hợp lắm đó.
Nó chẳng nói gì cả, nghe xong cấu đó nó cứ dúi mặt vào cái điện thoại bấm bấm. thiệt chả hiểu nổi. Hình như em đụng chạm gì tới nó rồi thì phải, nhiều khi nó nghỉ em chê tóc nó xấu. Thôi kệ mẹ nó, em chả them nói chuyện nữa. Ngồi một hồi thì gần 08:00 PM, nó thu xếp đồ chuẩn bị đi về, con này chắc cũng làm 2 ca giống em mà ca tối nó làm tới 8h thôi, chắc thân con gái không dám về khuya một mình.
Đây là thời điểm em sợ nhất, em mong càng nhiều khách vào càng tốt, chứ để em một mình với chị L ở đây chắc em có nước độn thổ mất. Khách khứa lần lượt ra về, rồi người cuối cùng cũng đi ra, chả có ma mới nào vào nữa. Và bây giờ…trong quán, chỉ còn mình em và chị L…Em cảm thấy không khí nặng nề vô cùng, dường như không thở nổi, em ngồi chơi laptop, vào mấy trang báo kéo lên kéo xuống mãi, mồ hồ tay cứ tuôn ra. Em lại nhớ đến cảnh tượng khỏa thân của chị L, tuy chỉ thấy trong tích tắc thôi nhưng cứ ám ảnh em mãi. Thực sự lúc này cũng có hơi rạo rực trong người đó, dường như chị L cũng xấu hổ nên cứ lôi giấy tờ ra mà soạn đi soạn lại, chả nhìn lấy em một cái. Rồi cũng lác đác vài ba khách tới uống, chị L pha, em bưng ra cho khách, chả ai nói ai câu nào.
Rồi cũng tới giờ về, em dọn bàn ghế, sắp xếp đồ đạc ngăn nắp, xong xuôi hết rồi cùng chị L ra ngoài. Chị L khóa cửa, em thì chằng muốn nán lại chút nào, nổ máy về trước, chẳng dám mở miệng chào chị một câu.
Về tới nhà, em tắm rửa rồi vào phòng nằm phịch xuống mà ngủ luôn, một ngày quá căng thẳng.
Hôm sau đi làm, vừa bước vào cửa, nhìn vào quầy. Em ngớ người ra như trời trồng, con Lacoste đã cắt tóc hàn quốc, nhìn cute vãi ra các thím ạ…
Lúc này thì có khách vào quán, là bổn phận của mình, em lấy hết can đảm đứng dậy quay lại phia quầy lấy menu cho khách, em liếc thoáng qua chỗ chị L hay ngồi thì thấy chỉ đang ghi sổ sách, vẻ mặt như chưa có gì xảy ra cả. Em tới bàn khách đưa menu rồi vào gọi con Lacoste làm thức uống cho khách, nó chả nói năng gì, cứ lầm lầm lì lì mà làm. Thật ra thì con Lacoste này không đến nỗi xấu như con cá sấu, chỉ là cách ăn mặc, cách cột tóc với cặp mắt kính nên nhìn nó giống như một con Nerd vậy, theo em nghĩ nếu nó cắt tóc giống chị L, mặc áo ôm vào một tý, tháo cặp mắt kính già nua ấy đi thì có lẽ cũng xinh phết. Đoạn rồi nó làm xong thức uống rồi em bưng lên cho khách, em lại một lần nước liếc trộm chị L, chỉ vẫn chăm chú vào đống sổ sách đó. Em cứ nhìn mãi mà không đi ý xung quanh, vấp cái chân ghế, đổ nguyên ly sinh tố xuống sàn cái xoảng. Khách giật cả mình, em thì cuống cuồng cúi xuống nhặt các mảnh vỡ lên khay mà luôn miệng xin lỗi khách. Nhặt xong miểng chai thì em quay vào đinh lấy cây lau nhà, vừa quay lại thì chị L đã đứng ngay sau lưng em, trên tay cầm đồ lau nhà. Em nhìn vào mắt chỉ được nửa giây thì cúi mặt xuống nhìn không định hướng.
- Lần sao cẩn thận nha em…!
Rồi đưa cây lau nhà cho em. Em cứ lau lấy lau để như máy móc, trong đầu lúc này suy nghĩ lung tung lên cả.
Đã 07:15 PM, trong quán có khoảng 4, 5 khách gì đấy, và họ đã có thức uống rồi, cũng không có khách nào vô thêm, thời gian nhàn rỗi lại đến. Trên cái quầy dài, chị L ngồi ở đầu bên trái, em thì ngồi gần giữa giữa, hơi dịch sang bên phải, nơi làm việc của con Lacoste, nó đang bấm điện thoại. Chị L đang nói chuyện điện thoại với ai đó, em thì cũng bình tĩnh được phần nào, thường thì hay ngồi gần bên quầy chị L, nhưng hôm nay em chả dám ngồi đấy nữa, ngồi sang bên phải gần chỗ con Lacoste, ngồi gần nó cả cũng lâu rồi mà chả nói chuyện gì thấy cũng kỳ kỳ, em liền bắt chuyện:
- Ủa bạn tên gì vậy ha?
Nó ngước lên nhìn em
- B.N
Lần đầu tiên em nghe được giọng nó, giọng miền nam, giọng cũng dễ thương. Em hỏi tiếp:
- Ùm……Bạn mấy tuổi ta?
- M…Mười bảy.
Nghe xong cũng không bất ngờ gì, nhìn nó cũng đoán chừng 17, 18 tuổi là cùng. Mà con này nó nói chuyện với em mà cứ cúi mặt xuống, lâu lâu lại ngẩng lên, cứ như nó sợ em ăn thịt nó vậy. nói thì lí nhí trong miệng. Im lặng một hồi em nói vui với nó:
- Sao em không cắt tóc kiểu khác đi, anh nghĩ em cắt mấy kiểu hàn quốc hợp lắm đó.
Nó chẳng nói gì cả, nghe xong cấu đó nó cứ dúi mặt vào cái điện thoại bấm bấm. thiệt chả hiểu nổi. Hình như em đụng chạm gì tới nó rồi thì phải, nhiều khi nó nghỉ em chê tóc nó xấu. Thôi kệ mẹ nó, em chả them nói chuyện nữa. Ngồi một hồi thì gần 08:00 PM, nó thu xếp đồ chuẩn bị đi về, con này chắc cũng làm 2 ca giống em mà ca tối nó làm tới 8h thôi, chắc thân con gái không dám về khuya một mình.
Đây là thời điểm em sợ nhất, em mong càng nhiều khách vào càng tốt, chứ để em một mình với chị L ở đây chắc em có nước độn thổ mất. Khách khứa lần lượt ra về, rồi người cuối cùng cũng đi ra, chả có ma mới nào vào nữa. Và bây giờ…trong quán, chỉ còn mình em và chị L…Em cảm thấy không khí nặng nề vô cùng, dường như không thở nổi, em ngồi chơi laptop, vào mấy trang báo kéo lên kéo xuống mãi, mồ hồ tay cứ tuôn ra. Em lại nhớ đến cảnh tượng khỏa thân của chị L, tuy chỉ thấy trong tích tắc thôi nhưng cứ ám ảnh em mãi. Thực sự lúc này cũng có hơi rạo rực trong người đó, dường như chị L cũng xấu hổ nên cứ lôi giấy tờ ra mà soạn đi soạn lại, chả nhìn lấy em một cái. Rồi cũng lác đác vài ba khách tới uống, chị L pha, em bưng ra cho khách, chả ai nói ai câu nào.
Rồi cũng tới giờ về, em dọn bàn ghế, sắp xếp đồ đạc ngăn nắp, xong xuôi hết rồi cùng chị L ra ngoài. Chị L khóa cửa, em thì chằng muốn nán lại chút nào, nổ máy về trước, chẳng dám mở miệng chào chị một câu.
Về tới nhà, em tắm rửa rồi vào phòng nằm phịch xuống mà ngủ luôn, một ngày quá căng thẳng.
Hôm sau đi làm, vừa bước vào cửa, nhìn vào quầy. Em ngớ người ra như trời trồng, con Lacoste đã cắt tóc hàn quốc, nhìn cute vãi ra các thím ạ…
/44
|