Chí Tôn Nữ Hoàng Quật Khởi Ở Mạt Thế

Chương 87 - Chương 62.3

/136


“Hôm nay có bữa trưa rồi.” Nhìn những con thú biến dị kia, Mặc Phỉ chợt lên tiếng, trong ánh mắt mang theo một tia thiết tha. Thật ra những thứ này không phải không thể ăn, có điều cần xử lí một chút, nếu không sẽ chẳng khác gì một loại độc chết người.

“Có thể ăn thú biến dị?” Vẫn là lần đầu Sở Thanh nghe nói ăn được thứ này, ngay cả Hoàng Á Lê cũng chưa từng đề cập đến, chỉ là cô cũng không có nói không thể ăn, nói cách khác từ xưa tới nay chưa có ai biết có ăn được thú biến dị hay không?

Mặc Phỉ gật đầu một cái: “Ừ, thứ này thật sự ăn được, chỉ cần xử lí đúng cách.”

Nghe xong câu này, Sở Thanh nhíu mày, ngay lúc một con thú biến dị xuất hiện cô đã vượt lên trước xông tới chỗ nó, những dị năng giả khác đang muốn giúp một tay lại bị Mặc Phỉ cản lại: “Không cần phải giúp, thực lực dien. Đlqđ của A Thanh không tệ, một mình cô ấy cũng có thể giải quyết, mọi người đứng nhìn là được.”

Dọc đường đi chứng kiến Sở Thanh chiến đấu đều khiến Mặc Phỉ hoa mắt chóng mặt, cho nên với trường hợp nhỏ như này anh hoàn toàn không cho rằng Sở Thanh không giải quyết được, hơn nữa… hình như thịt rắn có vẻ ăn rất ngon.

Không sai, trước mặt Sở Thanh lúc này là một con Cự Mãng biến dị, thân dài hơn mười thước, thân thể thô nhám to như thùng nước khoanh một vòng đã có thể chặn hết đường lui, mà nhìn Sở Thanh lại có vẻ hoàn toàn không để ý, trong mắt cô đây chỉ là một con rắn nhỏ mà thôi, căn bản không cần phải để ý, nhưng nếu Mặc Phỉ đã nói là đồ ăn tốt, vậy thì không thể làm hỏng thịt Cự Mãng, như vậy cũng tuyệt đối không thể dùng lôi điện.

Ngay sau đó, mọi người kinh dị nhìn trong tay Sở Thanh bay ra một dòng nước nhỏ. Đang lúc tất cả mọi người đều cho rằng những công kích này sẽ bị Cự Mãng tránh được, đạo nước này lại càng ngày càng trở nên thô, cuối cùng biến thành một con Thủy Long còn dài hơn cả Cự Mãng.

Rồng và rắn, huyết mạch chính thống liền quyết định được thắng hay bại, Thủy Long của Sở Thanh mặc dù thoạt nhìn giống như một dạng của dị năng, nhưng cũng là rồng thứ thiệt, cho nên thời điểm đối mặt từ sâu trong nội tâm Cự Mãng cũng cảm thấy sợ hãi nhưng có lẽ là vì đã biến dị, nó vẫn có năng lực chống đỡ với Thủy Long, cho dù sợ hãi, nhưng không phải ngay cả chạy trốn cũng không thể.

Chỉ là Thủy Long cũng không cho nó cơ hội kia, chủ nhân muốn ăn thịt rắn thì nó tự nhiên muốn thỏa mãn cô, bây giờ chẳng phải con rắn nhỏ này nên lập tức dâng thịt của mình cho chủ nhân ăn no nê hay sao, lại vẫn dám chạy trốn!

Không thể không nói, chủ như nào sẽ có thú khế ước đúng như vậy, có ai gặp qua người không nói lí lẽ như vậy chưa? Người khác muốn mạng của nó mà nó không được phép chạy, cái thế giới này còn có công lí sao!?

May mắn con Cự Mãng này không thể nói chuyện, nếu không đoán chừng bây giờ cũng sẽ chửi ầm lên!

Nhưng tâm tình của nó bây giờ tột cùng là như thế nào cũng chẳng ai quan tâm, Sở Thanh và Mặc Phỉ muốn ăn thịt rắn, Thủy Long dĩ nhiên muốn thỏa mãn yêu cầu của cô, cho nên chỉ có thể nói con Cự Mãng này xui xẻo, vốn là bá chủ một phương, nhưng bởi vì cảm nhận được năng lượng nồng đậm mà muốn tới xem là thức ăn gì, không nghĩ tới thứ nhìn thấy không phải thức ăn, mà mình lại thành đồ ăn của người khác. Nếu như nó biết trước mình sẽ rơi vào tình trạng này, thì dù cả đời không thể tiến hóa nó cũng đều không rời khỏi ổ rắn của mình.

Chỉ tiếc bây giờ hiểu thì đã quá muộn rồi, nó nhất định phải trở thành đồ ăn của hai người vô lương tâm kia.

“Tốt lắm, hôm nay có cơm trưa.” Ngay tại lúc những người đó muốn đi lên trợ giúp lại co quắp khóe miệng phát hiện vốn diendanlequydon dĩ Sở Thanh cũng không cần trợ giúp của bọn họ, bởi vì một mình cô đang từ từ xách theo cái đuôi mãng xà trở về, thực sự không có chút vẻ tốn sức nào, chẳng lẽ Sở Thanh là dị năng giả cường hóa hay sao? Một người mảnh khảnh như vậy… thật sự quá kinh khủng!

Cận Hi nhìn Cự Mãng muốn nói nếu không được thì có thể nghỉ ngơi chút ăn xong lại đi, nhưng Cận Hi lại phát hiện, Sở Thanh dường như hoàn toàn không cảm thấy nặng chút nào, giống như đây căn bản không phải là con Cự Mãng gì mà chỉ là đeo một cái ruy băng thôi. Nhưng kinh khủng nhất còn không phải là những thứ này, mà là sau đó vẫn xuất hiện thú biến dị, thế nhưng Sở Thanh lại dùng con trăn lớn như dùng một cái roi, bỏ rơi hổ hổ sinh uy, kết quả vừa hạ tay liền đem đối phương đập bét như bánh nhân thịt, người xung quanh nhìn cũng không nhịn được lùi về sau một bước, chỉ sợ bị biến thành bánh




/136

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status