Chí Tôn Nữ Hoàng Quật Khởi Ở Mạt Thế

Chương 94 - Chương 66

/136


Đối với ý tưởng của Cận Hi, Sở Thanh không rãnh để ý, đã lâu cô không cùng tiểu hồ ly vui vẻ đùa giỡn, ý kiến của người khác không quan trọng.

Tuy là chưa đến mùa hè nhưng đến giữa trưa vẫn rất nóng, mọi người nhìn một con hồ ly vừa nhảy vừa liếc mắt đưa tình. Sau đó, tất cả mọi người thấy được một màn đau cả bụng.

Sở Thanh, cô không cảm thấy hồ ly cô nuôi có chút quỷ dị sao? hồ ly nhảy điệu van-sơ, Cận Hi càng cảm giác quái dị.

Hả? Quỷ dị? Có không? Hay cậu muốn nói tôi dạy có vấn đề, chẳng lẽ cậu thích điệu múa Phi Thiên? Cái đó có chút khó a. . . . . . Nghiêm túc quan sát chân tay của tiểu hồ ly đều ngắn, Sở Thanh tỏ thái độ điệu múa Phi Thiên rất khó khăn, dù có nhảy ra người khác cũng không nhất định sẽ biết.

Trong nháy mắt, Cận Hi không phản bác được, cậu cảm thấy hồ ly mà biết khiêu vũ cũng đã đủ quỷ dị rồi, vậy mà người ở trước mặt này lại trả lời càng làm cho người khác choáng váng. Điệu múa Phi Thiên? Hồ ly có thể sẽ không té sao!

Sở Thanh trong lòng cảm thấy buồn cười, thật ra Cận Hi có ý gì cô làm sao có thể không hiểu. Nhưng Nguyệt yêu không phải hồ ly bình thường, điều này cô không thể nói được thành lời.

Ở bên cạnh Sở Thanh, Tuyết nhìn tiểu hồ ly ánh mắt đờ đẫn, mang theo hâm mộ rõ ràng. Nó cũng muốn a Thanh đối với nó như vậy, nó cũng thích loại cảm giác đó, thích a Thanh.

Nhưng nói Tuyết cảm thấy rõ ràng thái độ của a Thanh đối với nó cùng con hồ ly kia không giống nhau.

Thanh, Thanh. . . . . . bên tai nghe được âm thanh nũng nịu, tầm mắt Sở Thanh nhìn vào trên người Tuyết, trong mắt nó ngấn nước. Lại nhìn tiểu hồ ly trong ngực, không biết vì sao a, trong nháy mắt, nó cảm thấy hai vật nhỏ lại giống nhau.

Thế nào? Một cái tay trêu chọc tiểu hồ ly, tay còn lại nhẹ nhàng vuốt đầu thiếu niên, một màn này quả thật...

Ai thấy được một màn này đều bị hấp dẫn, cái này chính là quan hệ huyết thống.

Rốt cuộc lúc hai người một thú cảm thấy đã chơi chán loại trò chơi này, đoàn người đã đi đến địa điểm tiến quân kế tiếp. Trong lúc tiến vào, tầm mắt nhiều người không ngừng hướng đến Sở Thanh cùng Tuyết, nhất là lúc Tuyết nói nhỏ với Sở Thanh, những người khác đều ghen tị, thiếu niên đáng yêu như vậy bọn họ cũng muốn thân cận a!

Dĩ nhiên, không phải là chưa có ai thử qua, không ít cô gái tình mẹ tràn lan cố gắng đến gần thiếu niên, nhưng kết quả vô cùng đáng tiếc, mặc kệ là ai đến gần, Tuyết vĩnh viễn đều chỉ có một phản ứng đó chính là lôi kéo tay áo Sở Thanh, núp ở phía sau của cô, dùng đôi mắt tiểu bạch thỏ cảnh giác nhìn người đến gần.

Giống như là có ngọn gió nào thổi cỏ lay thì sẽ hoảng hốt chạy trốn, mọi người nhìn muốn tan nát cõi lòng.

Dĩ nhiên, đây chỉ là cảm giác của những cô gái đó, Cận Hi sẽ không cho rằng như vậy.

Thiếu niên mặc dù nhìn gầy yếu, nhưng thân hình thon dài nhìn không giống thiếu dinh dưỡng. Mặc dù bộ dáng cậu ta nhìn Sở Thanh lúc nào cũng tỏ ra đáng thương, nhưng khi tầm mắt của nhiều người nhìn vào Sở Thanh, cậu ta sẽ quay đầu lại nhìn người kia, trong mắt lóe tinh quang. Cận Hi không có cách nào thuyết phục chính bản thân, thiếu niên đó thật sự là vô hại.

Mặc kệ là ánh mắt sắc bén hay trình độ nhạy cảm cũng làm cho Cận Hi cảm thấy thiếu niên này không đơn giản.

Dĩ nhiên, những lời này Cận Hi không có cách nào nói với Sở Thanh. Bởi vì cậu có loại dự cảm, một khi nói những lời đó với Sở Thanh, thiếu niên này sẽ làm ra chuyện tình mà cậu không muốn.

Khi ánh mắt của Cận Hi đang nhìn trên người của Sở Thanh, cậu cảm thấy trên người chợt lạnh, ngẩng đầu lên liền thấy một đôi con mắt đỏ ngầu, trong ánh mắt kia không che giấu sát ý đối với cậu. Vào lúc này, con ngươi trong suốt như hồng ngọc có vẻ quỷ dị mà điên cuồng.

Lui về phía sau một bước, ngẩng đầu lần nữa nhìn thiếu niên, lại phát hiện ánh mắt của cậu ta dại ra, ngơ ngác nhìn Cận Hi, cảm giác cỏ vẻ ngu ngốc, chẳng lẽ mới vừa rối là ảo giác?

Thanh. . . . . . Lôi kéo ống tay áo của Sở Thanh, hình như có chút sợ núp ở sau lưng của Sở Thanh, thận trọng duỗi ra ngón tay chỉ Cận Hi, cậu ta, nhìn tôi.

. . . . . . Trong nháy mắt Cận Hi hoàn toàn không có biện pháp hình dung tâm tình thê lương của mình lúc này, nhất là chung quanh ánh mắt kinh ngạc, khinh bỉ đang nhìn, cậu có cảm giác mình nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch!

Mình lúc nào thì nhìn cậu ta, tại sao mình hoàn toàn không biết a! Nhìn cậu ta! ? Mình cũng chỉ không cẩn thận ngẩn người mà thôi a!

“Nhìn cậu?” Thiếu niên vừa nhìn lên liền cuối đầu xuống sợ Sở Thanh nghi ngờ mình nói dối, Sở Thanh nhìn có chút buồn cười, “nhìn dáng vẻ gầy yếu của cậu kìa, ai rãnh mà nhìn cậu, cậu nghĩ nhiều.” Nói xong ngắt gò má của Tuyết, ý là bộ dạng xanh xao vàng vọt sẽ không ai có chuyện gì mà nhìn chằm chằm.

Sau lưng một đám muốn gào khóc, trên cái thế giới này sao có hai người xứng đôi vậy, gào khóc gào khóc ~

Dĩ nhiên, chuyện này Sở Thanh là hoàn toàn không biết. Hơn nữa Sở Thanh cũng không có ý định lộn xộn lung tung, đối với Sở Thanh, lưu lại Tuyết chỉ là vì cậu ta và Nguyệt yêu thật sự quá giống!

Thanh, là thật! Bởi vì cùng Sở Thanh trao đổi, cho nên hiện tại Tuyết đã có thể hiểu để biểu đạt ý của mình. Cũng bởi vậy nên Cận Hi mới có thể thê thảm như vậy, cảm giác bị người khác khinh bỉ thật vô cùng không tốt!

“Tốt, tốt, là thật.” Vuốt vuốt tóc của Tuyết, mặc dù nói không biết tại sao Tuyết phải nói như vậy, nhưng cô thực không tin tưởng Cận Hi có tâm tư đặc biệt gì, không trở ngại việc cô nhạo báng Cận Hi, Cận Hi, dù cậu thật sự thích Tuyết cũng phải dè đặt một chút, nếu không mạo phạm người đẹp, chịu tội vẫn là mình.

Mạo phạm em gái cậu a! Tôi không phải Gay!

Vừa


/136

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status