Trong lúc nhất thời, tín ngưỡng của Sở Vân nhận được tăng cường cực lớn. Mà tín ngưỡng của nhóm người Du Hoàng lại bị đả kích một cách mãnh liệt. Trong Lục Mộc Thành, sắc mặt đám người Tôn Viêm trở nên trắng bệch. Bọn hắn ngơ ngác nhìn m Dương Đại Hậu Cung lơ lửng trên bầu trời, toàn thân chết lặng. Khi nghe được tiếng hô hoán tràn đầy cuồng nhiệt, hai chân bọn hắn trở nên run rẩy.
- Tốt nhất chúng ta vẫn nên trở về thôi.
Một vị ngự yêu sư Vương cấp nuốt một ngụm nước miếng, kinh hồn táng đảm nói.
- Có đạo lý!
Mọi người bừng tỉnh đại ngộ, vốn đang định phát động bạo động, nhưng giờ cả đám lập tức chạy trở về nhà lao.
- Linh Đế này sao lại mạnh đến như vậy? Thực quá không hợp lý!
Bên trong Du châu, Độc Tinh Vương đã đầu nhập vào Du Hoàng rống lớn, thanh âm tràn ngập không tin.
- Ai, nếu lúc trước chúng ta đầu nhập vào Linh Đế...
Vẻ mặt Dược Tinh Vương đầy hối hận.
- Tại sao có thể như vậy? Không ngờ sư tôn lại thua trận, điều này sao có thể?
- Trời ạ, ta nhìn thấy gì vậy? Chẳng lẽ hết thảy chỉ là ảo giác?
Cảm thấy khó tiếp nhận nhất vẫn là ba người Thiên Vận, Hồng Phi, Thanh Quả. Bọn họ trở thành môn hạ của tam hoàng, một mực cảm giác được mười phần ưu việt. Nhưng hôm nay, hiện thực tàn khốc đã hoàn toàn phá hủy tự đại trong lòng bọn hắn.
- Sư tôn, thì ra sư tôn lại cường đại đến như vậy! Trời ạ, cường đại, quá cường đại, thực là lợi hại. Bảy vị Đế Hoàng liên thủ cũng không phải là đối thủ của sư tôn... Ta thực là may mắn, không ngờ có thể bái tạ làm môn hạ của sư tôn.
Toàn thân Bàn Thạch run rẩy, kích động đến chảy nước mắt.
- Thánh vật, Sở Vân ngươi làm sao có thể nắm giữ thánh vật? Tuy rằng mấy năm nay tốc độ tăng trưởng tu vi của người vô cùng khủng bố, nhưng tuyệt đối sẽ không vượt quá Hoàng cấp trung đoạn!
Du Hoàng kêu lớn, ngữ khí tràn ngập không tin. Rốt cục hắn vẫn là Hoàng cấp đỉnh phong, tu vi thâm hậu nhất, là người thứ nhất từ dưới mặt đất bay lên. Sau đó là Thư Hoàng, Nhân Hoàng cũng lục tục đi theo Du Hoàng, bay lên không trung, giằng co cùng Sở Vân.
Trước đó bọn hắn hùng hổ hưng sư vấn tội Sở Vân. Nhưng hiện tại lại thất bại thảm hại, không chỉ hình tượng mười phần chật vật, hơn nữa, sắc mặt đều trắng bệch, thần sắc tràn ngập khiếp sợ cùng nghi hoặc.
- Ha ha, ai nói ta có tu vi Hoàng cấp trung đoạn thì không thể chưởng quản thánh vật? Tiền vô cổ nhân chưa chắc đã đại biểu cho hậu vô lai giả. Bất cứ kỳ tích gì đều là do con người sáng tạo, không phải sao? Ta dùng thân phận Hoàng cấp, chưởng quản thánh vật, từ nay về sau cứ gọi là Thánh Hoàng đi!
Sở Vân ngồi ở chủ vị trong đại điện m Dương Đại Hậu Cung, thanh âm như hoàng chung đại lữ, vang vọng khắp thiên địa.
- Thánh Hoàng!
Tam hoàng tứ đế nghe được danh xưng này, ánh mắt ngưng tụ, thần sắc tràn đầy phức tạp.. Danh xưng bất quá chỉ là một biểu tượng, một cách xưng hô, nhưng chưa từng có người nào cuồng vọng dùng Thánh làm danh xưng. Trong quan điểm của tất cả ngự yêu sư, chữ thánh này đại biểu cho tu hành đỉnh phong, đại biểu cho cực hạn cường đại, đại biểu cho tính mạng thăng hoa.
Cửu châu to lớn như vậy, chỉ có chín vị tồn tại đỉnh phong, dùng thánh làm tên. Đó chính là chín đại Thánh nhân!
Trừ những người đó ra, không một ai dám tự xưng là Thánh . Coi như là ngự yêu sư Hoàng cấp đỉnh phong cũng không dám xưng hô như vậy.
Nhưng hôm nay, lại có một vị Hoàng giả, hơn nữa mới chỉ là ngự yêu sư gần kề Hoàng cấp trung đoạn, lại công khai tuyên bố như vậy.
Thánh Hoàng!
Ý tứ của danh hiệu này tức là Hoàng cấp, đã có được năng lực Thánh cấp.
Đây là danh xưng cuồng vọng cỡ nào, tự đại cùng kiêu ngạo cỡ nào. Trong cửu châu từng xuất hiện rất nhiều cường giả Hoàng cấp, nhưng chưa từng có một người nào dám tự xưng như vậy. Cho dù thực sự có người làm như vậy, chắc chắc sẽ dẫn tới sự cười nhạo, khinh thường của các vị Đế Hoàng.
Nhưng hôm nay, ánh mắt nhìn về phía Sở Vân, tam hoàng tứ đế lại không có chút tâm tình cười nhạo nào. Bọn hắn nhìn m Dương Đại Hậu Cung, nghe dư âm không ngừng quanh quẩn bên tai, không ai mở miệng nghi vấn.
Bởi vì sự thực luôn chiến thắng bất cứ lời hùng biện nào.
Ngay tại vừa rồi, cho dù bảy người bọn hắn liên thủ nhưng cũng không đỡ nổi một chiêu của Sở Vân.
Đây chính là lực lượng hoàng trung chi hoàng!
Nương theo m Dương Đại Hậu Cung, giờ phút này, Sở Vân đã đánh vỡ ghi chép của cửu châu. Tạo thành một truyền kỳ bên trong cường giả Đế Hoàng. Hắn áp đảo hết thảy Đế Hoàng, bất kể là quá khứ, hiện tại, hay là tương lai. Hắn là Đế Hoàng đệ nhất nhân, không ai tranh luận!
- Tốt nhất chúng ta vẫn nên trở về thôi.
Một vị ngự yêu sư Vương cấp nuốt một ngụm nước miếng, kinh hồn táng đảm nói.
- Có đạo lý!
Mọi người bừng tỉnh đại ngộ, vốn đang định phát động bạo động, nhưng giờ cả đám lập tức chạy trở về nhà lao.
- Linh Đế này sao lại mạnh đến như vậy? Thực quá không hợp lý!
Bên trong Du châu, Độc Tinh Vương đã đầu nhập vào Du Hoàng rống lớn, thanh âm tràn ngập không tin.
- Ai, nếu lúc trước chúng ta đầu nhập vào Linh Đế...
Vẻ mặt Dược Tinh Vương đầy hối hận.
- Tại sao có thể như vậy? Không ngờ sư tôn lại thua trận, điều này sao có thể?
- Trời ạ, ta nhìn thấy gì vậy? Chẳng lẽ hết thảy chỉ là ảo giác?
Cảm thấy khó tiếp nhận nhất vẫn là ba người Thiên Vận, Hồng Phi, Thanh Quả. Bọn họ trở thành môn hạ của tam hoàng, một mực cảm giác được mười phần ưu việt. Nhưng hôm nay, hiện thực tàn khốc đã hoàn toàn phá hủy tự đại trong lòng bọn hắn.
- Sư tôn, thì ra sư tôn lại cường đại đến như vậy! Trời ạ, cường đại, quá cường đại, thực là lợi hại. Bảy vị Đế Hoàng liên thủ cũng không phải là đối thủ của sư tôn... Ta thực là may mắn, không ngờ có thể bái tạ làm môn hạ của sư tôn.
Toàn thân Bàn Thạch run rẩy, kích động đến chảy nước mắt.
- Thánh vật, Sở Vân ngươi làm sao có thể nắm giữ thánh vật? Tuy rằng mấy năm nay tốc độ tăng trưởng tu vi của người vô cùng khủng bố, nhưng tuyệt đối sẽ không vượt quá Hoàng cấp trung đoạn!
Du Hoàng kêu lớn, ngữ khí tràn ngập không tin. Rốt cục hắn vẫn là Hoàng cấp đỉnh phong, tu vi thâm hậu nhất, là người thứ nhất từ dưới mặt đất bay lên. Sau đó là Thư Hoàng, Nhân Hoàng cũng lục tục đi theo Du Hoàng, bay lên không trung, giằng co cùng Sở Vân.
Trước đó bọn hắn hùng hổ hưng sư vấn tội Sở Vân. Nhưng hiện tại lại thất bại thảm hại, không chỉ hình tượng mười phần chật vật, hơn nữa, sắc mặt đều trắng bệch, thần sắc tràn ngập khiếp sợ cùng nghi hoặc.
- Ha ha, ai nói ta có tu vi Hoàng cấp trung đoạn thì không thể chưởng quản thánh vật? Tiền vô cổ nhân chưa chắc đã đại biểu cho hậu vô lai giả. Bất cứ kỳ tích gì đều là do con người sáng tạo, không phải sao? Ta dùng thân phận Hoàng cấp, chưởng quản thánh vật, từ nay về sau cứ gọi là Thánh Hoàng đi!
Sở Vân ngồi ở chủ vị trong đại điện m Dương Đại Hậu Cung, thanh âm như hoàng chung đại lữ, vang vọng khắp thiên địa.
- Thánh Hoàng!
Tam hoàng tứ đế nghe được danh xưng này, ánh mắt ngưng tụ, thần sắc tràn đầy phức tạp.. Danh xưng bất quá chỉ là một biểu tượng, một cách xưng hô, nhưng chưa từng có người nào cuồng vọng dùng Thánh làm danh xưng. Trong quan điểm của tất cả ngự yêu sư, chữ thánh này đại biểu cho tu hành đỉnh phong, đại biểu cho cực hạn cường đại, đại biểu cho tính mạng thăng hoa.
Cửu châu to lớn như vậy, chỉ có chín vị tồn tại đỉnh phong, dùng thánh làm tên. Đó chính là chín đại Thánh nhân!
Trừ những người đó ra, không một ai dám tự xưng là Thánh . Coi như là ngự yêu sư Hoàng cấp đỉnh phong cũng không dám xưng hô như vậy.
Nhưng hôm nay, lại có một vị Hoàng giả, hơn nữa mới chỉ là ngự yêu sư gần kề Hoàng cấp trung đoạn, lại công khai tuyên bố như vậy.
Thánh Hoàng!
Ý tứ của danh hiệu này tức là Hoàng cấp, đã có được năng lực Thánh cấp.
Đây là danh xưng cuồng vọng cỡ nào, tự đại cùng kiêu ngạo cỡ nào. Trong cửu châu từng xuất hiện rất nhiều cường giả Hoàng cấp, nhưng chưa từng có một người nào dám tự xưng như vậy. Cho dù thực sự có người làm như vậy, chắc chắc sẽ dẫn tới sự cười nhạo, khinh thường của các vị Đế Hoàng.
Nhưng hôm nay, ánh mắt nhìn về phía Sở Vân, tam hoàng tứ đế lại không có chút tâm tình cười nhạo nào. Bọn hắn nhìn m Dương Đại Hậu Cung, nghe dư âm không ngừng quanh quẩn bên tai, không ai mở miệng nghi vấn.
Bởi vì sự thực luôn chiến thắng bất cứ lời hùng biện nào.
Ngay tại vừa rồi, cho dù bảy người bọn hắn liên thủ nhưng cũng không đỡ nổi một chiêu của Sở Vân.
Đây chính là lực lượng hoàng trung chi hoàng!
Nương theo m Dương Đại Hậu Cung, giờ phút này, Sở Vân đã đánh vỡ ghi chép của cửu châu. Tạo thành một truyền kỳ bên trong cường giả Đế Hoàng. Hắn áp đảo hết thảy Đế Hoàng, bất kể là quá khứ, hiện tại, hay là tương lai. Hắn là Đế Hoàng đệ nhất nhân, không ai tranh luận!
/1102
|