Chí Tôn

Q.3 - Chương 139 - Lục Thần Phi Hôi Kiếp, Dạ Vũ (Thượng)

/1102




- Đáng giận, rõ ràng đã chuẩn bị ứng phó chu đáo đến như vậy. Vốn là còn muốn...

- Cường long không áp được địa đầu xà, đối phương quân dung cường đại, tốt hơn vẫn là quan sát từ phía xa!

Có người xao động, muốn động quyền cước, cưỡng ép xông ra. Đã bị người kéo lại, chỉ tay về phía thân ảnh Thư Thiên Hào trầm ổn như núi đứng trên đỉnh phủ thành chủ, lập tức cảm thấy không ổn. Mọi người không có biện pháp nào, bị Thư gia quân ngăn cản, đành phải hậm hực quay lại

- Phong kiếp đệ nhất trọng bị Sở Vân đỡ được rồi!

Có người hô to.

- Thiên Hồ không hổ là yêu thú tuyệt phẩm, vì triệt tiêu lần phong kiếp này, trong thời gian ngắn đã tung ra ít nhất mười loại đạo pháp, liên tục làm suy yếu đệ nhất kiếp. Đến khi phong cầu chỉ còn to bằng một chiếc xe ngựa, lại dùng đạo pháp phòng hộ hành thổ ngạnh kháng.

Có người sợ hãi than.

- Vượt qua đệ nhất kiếp rồi. Bất quá Phi nhận phong lao kiếp cũng không chỉ có như vậy...

Thư Thiên Hào chăm chú nhìn về phương xa, lòng bàn tay đã ướt đẫm mồ hôi lạnh. Sở Vân độ kiếp so với việc bản thân độ kiếp hắn còn cảm thấy lo lắng hơn.

- Thiên Hồ là yêu thú tuyệt phẩm, lần độ kiếp này lại đang ở trạng thái đỉnh phong.

Vượt qua số kiếp lần thứ nhất, cũng không quá kỳ lạ. Mấu chốt vẫn là số kiếp phía sau…

Bầu trời vốn đen như hũ nút, lúc này lại lộ ra một vòng ánh sáng màu lam. Trong không khí độ ẩm trở nên cực cao, thanh âm sóng cả cuồn cuộn, truyền đến vang vọng toàn bộ Thư gia đảo. Giống như là trên đỉnh đầu mọi người đang treo một đại dương cực lớn, chỉ là bị kiếp vân che khuất mà thôi.

Thấy tình cảnh này, thần sắc Thư Thiên Hào đại biến.

- Đây không phải là Phi nhận phong lao kiếp!

Thân hình Sở Vân chấn động.

Xoạt!

Trong lúc mọi người còn đang khiếp sợ, bàn tán ầm ĩ, kiếp vân đã giống như một con hồng hoang cự thú, mở cái miệng cực lớn giống như chậu máu ra, một đạo thủy trụ khổng lồ, có đường kính ước chừng hơn mười trượng, giống như Cửu Thiên Ngân Long hạ phàm, như ngân hà ngập trời đổ xuống hồng trần, mang theo uy thế phô thiên cái địa, ầm ầm nện xuống.

Thủy quang xanh thăm thẳm, dưới nền trời đen kịt đã trở thành tia sáng duy nhất.

Thủy nguyên khí mãnh liệt, tung hoành bốn phía, sóng nước bàng bạc có xu thế hình thành một tiểu đại dương.

- Mẹ ơi! Lần yêu kiếp này lại là Lục thần phi hôi kiếp!

Bên trong đám sứ đoàn, những người nhãn quang cao minh, nhìn thấy cảnh tượng như thế, lập tức kinh hãi hô lên.

Lời này giống như một tảng đá lớn ném xuống mặt hồ phẳng lặng lập tức nhấc lên tầng tầng sóng gió.

- Có trò hay coi rồi! Lục thần phi hôi kiếp, trong quá khứ mười kẻ độ kiếp không còn đến một. Ha ha, Sở Vân quá kiêu ngạo đến mức ngay cả lão thiên cũng nhìn không vừa mắt rồi.

Rất nhiều người có chút hả hê. Sở Vân phát triển, mang cho bọn hắn áp lực cực lớn.

Bọn hắn sẽ vô cùng vui vẻ nếu Thiên Hồ của Sở Vân mất mạng trong Linh Yêu kiếp lần này.

“Có lẽ không cần phải xuất động Ám kỳ cũng có thể diệt trừ được Thư gia…”

Trong tròng mắt của Thủy Nhược Lan in hình thủy quang thao thao bất tuyệt, tận đáy lòng bất chợt dâng lên một cỗ cảm giác chờ mong.

- Ầm ầm!

Tiếng bạo tạc đinh tai nhức óc, giống như là hàng vạn tiếng sấm sét đồng thời nổ vang. Sở Vân ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy sóng nước ngập trời, đổ ập xuống mặt đất. So sánh với cơn sóng lớn này, thân hình Sở Vân thực sự là quá nhỏ bé, giống như là một con voi và một

con kiến. Đối mặt với Thiên uy cấp độ này, nội tâm Sở Vân không khỏi trùng xuống, cảm thấy áp bức trầm trọng giống như bị một ngọn núi lớn đè nặng trên người. Nếu đổi lại một Ngự yêu sư phổ thông, chỉ sợ là đã sớm kinh hoàng đến chết lặng cả người hoặc là triển khai thất thường rồi. Bất quá trên con đường nhân sinh, Sở Vân đã đạt đến cảnh giới Bất hoặc , tâm thần luôn ở trạng thái bình tĩnh, vẫn suy nghĩ:

- Ngũ hành tương sinh tương khắc, cho dù là yêu kiếp thì vẫn phải tuân theo đại đạo.

Thổ khắc thủy, tối ưu nhất là nên chủ dùng đạo pháp hành thổ!

Dưới sự chỉ huy của Sở Vân, bốn chân Thiên Hồ đạp lửa, bay thẳng lên trời. Các loại đạo pháp hành thổ, liên tiếp được tung ra.

Mặc dù cơn sóng lớn liên tục bị suy yếu, nhưng cuối cùng bởi vì thể tích quá lớn, cho nên thân ảnh Thiên Hồ hoàn toàn bị chôn vùi trong sóng nước. Ngay cả tiếng gầm thét của Thiên Hồ, cũng bị tiếng sóng nước ngập trời che phủ. Thiên Hồ giống như là một con thuyền nhỏ đang vật lộn trong cơn bão dữ, hơi nước đánh tan từng tầng từng tầng đạo pháp phòng ngự hành thổ vây quanh Thiên Hồ, Thiên Hồ phun ra từng ngụm máu

tươi, hai con ngươi trong sáng cũng đã hoàn toàn bị ánh sáng màu xanh da trời bao phủ, dường như sắp mất phương hướng dưới uy lực khủng bố của Thiên địa.

- Thiên Hồ, gắng chịu đựng!

Sở Vân cảm thấy không ổn, lập tức thông qua linh quang hô hoán, truyền đạt tin tức khích lệ. Thiên Hồ được khích lệ, dũng khí tăng gấp đôi, mặc kệ bị bao nhiêu lần sóng kích, vẫn cứng rắn chống cự, chiến ý bất khuất chèo chống thân thể nó. Con sóng này cũng

phi thường quỷ quái, ngưng tụ ở giữa không trung, dòng hải lưu chỉ quay vòng xung quanh Thiên Hồ, không hề rơi xuống. Từ đằng xa nhìn lại giống như là một hải dương nhỏ treo trên bầu trời, vô cùng đồ sộ.

- Chịu đựng...

Trên mái nhà phủ thành chủ, ánh mắt Thư Thiên Hào bạo trướng, chăm chú nhìn thân ảnh nhỏ nhắn của Thiên Hồ trong sóng nước ngợp trời.

- Chết đi! Chết, chết, chết...

Bên trong sứ đoàn, vô số kẻ đang âm thầm nguyền rủa, vô cùng hy vọng Thiên Hồ sẽ không gượng dậy nổi, bị sóng nước nhấn chìm. Nhưng mà lần lượt hy vọng để rồi thất vọng.

Thiên Hồ cuối cùng vẫn trụ vững được, toàn thân nó đã ướt nhẹp, bộ lông vì phải ngâm nước đã biến thành vô cùng bết bát, mở miệng thở dốc, tuyệt đối bị thụ thương không nhẹ.

- Thiên Hồ cuối cùng vẫn là Thiên Hồ, chiến lực của yêu thú tuyệt phẩm quả nhiên vô cùng khủng bố!

- Không ngờ lại vượt qua được, bất quá xem ra vẫn bị thương.

- Phù...

Thủy Nhược Lan thở dài, ánh mắt hết sức phức tạp.

Thiên Hồ hạ xuống, Sở Vân lập tức đút cho nó ăn đan dược đã chuẩn bị từ trước.

Nhưng chưa được một khắc, trong kiếp vân lại tỏa ra ánh vàng rực.

Một đạo trường thương cực lớn màu hoàng kim, đầu thương chúc xuống, mũi thương trực tiếp chỉ thẳng vào Thiên Hồ. Bầu không khí lập tức biến thành vô cùng nặng nề, giống như là nơi này đã biến thành một chiến trường, sát khí trầm trọng.

- Đây chính là Kim Thần Kiếp trong Lục Thần Phi Hôi Kiếp. Hành hỏa khắc kim...

Sở Vân thì thào nói, bỗng nhiên thanh âm chợt biến lớn.

- Thiên Hồ, dùng Diệt Thế Hồng Liên!


/1102

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status