Chí Tôn

Q.3 - Chương 157 - Đôn Hoàng Phi Thiên Ấn, Ly Hợp Thần Quang (Thượng)

/1102




Sở Vân sớm đoán được Kim Bích Hàm sẽ hỏi như vậy, thế nhưng chung quy vẫn không thể nói cho nàng biết sự thật. Nói công chúa Đôn Hoàng Kim Bích Hàm này kỳ thực vô cùng mạnh mẽ, tương lai sẽ là nữ vương Đôn Hoàng, loại chỗ dựa này cần phải vững vàng ôm chặt.

Hắn sờ sờ mũi, trịnh trọng nói về Kim Bích Hàm:

- Kỳ thực ta đã sớm chú ý công chúa Đôn Hoàng. Nàng còn trẻ thông minh, tài cao chí lớn. Bản thân mạnh hơn cả Hoàng huynh của nàng, thế nhưng lại ẩn nhẫn chính mình, lấy đại cục làm trọng…

Sở Vân làm trò trước mặt Kim Bích Hàm, tương đối khoa trương liền thông qua. Cuối cùng tổng kết lại:

- Ta cho rằng, tương lai có thể thu thập tàn cục của Đôn Hoàng, chấp chưởng vương tọa Đôn Hoàng, chắc chắn là người này.

Kim Bích Hàm nghe được, mãi lúc lâu cũng không nói ra lời. Chỉ thấy con mắt sáng long lanh, chăm chú nhìn chằm chằm vào Sở Vân, vững vàng không tha.

- Này? Huynh nhìn ta chằm chằm như vậy làm gì?

Sở Vân không khỏi lui về phía sau một bước, cảm thấy có chút chột dạ, trong lòng không khỏi trở nên ngờ vực vô căn cứ. Loại giải thích này ta đã chuẩn bị từ lâu, là để đối phó với những nghi vấn của hắn. Vì sao phản ứng của nàng lại kịch liệt cổ quái như vậy?

Sở Vân cũng không biết thân phận chân chính của Kim Bích Hàm, mà Kim Bích Hàm lúc này lại đối với Sở Vân tràn đầy cảm kích.

Trên thực tế, khi đội nhân mã do quốc chú Đôn Hoàng an bài tìm được nàng, nàng cũng có chút do dự và hoài nghi chính mình. Tuy rằng hơn nửa năm này, nàng đã trở thành một viên thượng tướng, ma luyện trên chiến trường, dưỡng thành khí độ gặp nguy không loạn, mở rộng tầm mắt, nhưng dù sao Chư Tinh Quần Đảo cũng không phải Đôn Hoàng quốc, mình có thể bảo vệ thành công vương tọa sao?

Những lời Sở Vân đối với nàng mà nói, giống như người lữ khách bôn ba trên sa mạc bỗng nhiên thấy được một ốc đảo, như là giữa nơi khô hạn, đột nhiên rơi xuống mưa rào.

Bởi vậy, phần cảm kích này của nàng, càng mang theo hương vị tỉnh táo tương ứng.

Dưới đêm trăng, Kim Bích Hàm khẽ mân mê làn môi, xung động muốn bộc lộ thân phận năm lần bảy lượt dâng lên như sóng triều trong nội tâm nàng. Trong lòng nàng vô cùng khẩn trương, chưa bao giờ có cảm giác khẩn trương như vậy. Nếu Sở Vân biết thân phận của ta sẽ có phản ứng gì? Hắn có trách nàng lừa dối hắn hay không?

- Cảm tạ huynh, Sở Vân!

Cuối cùng, nàng cũng không nói ra chân tướng, mà đưa cho Sở Vân một kiện ngọc giản:

- Đây là bí quyết luyện đan Đôn Hoàng Phi Thiên Ấn, tặng cho huynh!

Đôn Hoàng Phi Thiên Ấn cũng là thủ pháp luyện đan thượng đẳng, có giá trị tương đồng với Bát Đoạn Cẩm, là chiêu bài lĩnh vực luyện đan tại Hoàng thất Đôn Hoàng, tại Tịnh Châu cũng có chút tiếng tăm.

- Hả?

Sở Vân nhướng mi, cảm thấy ngoài ý muốn:

- Mấy ngày nay đều nhờ có sự hỗ trợ của huynh. Vậy mà khi sắp chia tay còn muốn tặng ta bảo vật như vậy. Huynh cần gì cứ việc nói. Ta cướp sạch Vũ Đảo, yêu binh cất trong kho có thể nói là không ít.

Vừa nói, hắn vừa đưa tay tiếp nhận ngọc giản. Hắn cũng không khách khí. Bí quyết luyện đan thượng đẳng đều là độc nhất vô nhị. Đôn Hoàng Phi Thiên Ấn này, đối với tài nghệ luyện đan của hắn sẽ có ích lợi rất lớn.

Kim Bích Hàm lắc đầu, lấy ra chiếc vòng từ trên cổ tay. Bên trên vòng là giới chỉ bảo thạch màu lam. Đây là phỏng chế của giới chỉ mật thược Thiên Không Chi Thành mà lúc trước Kim Bích Hàm đã thu được tại hải vực Xà Tảo khi thuyền đắm.

Giới chỉ lam bảo thạch, bên trong ánh trăng sáng chói bao phủ một tầng sương mù, xinh đẹp như một vì sao mới hái xuống từ trên bầu trời đêm.

- Có nó như vậy đủ rồi.

Kim Bích Hàm hơi cười nói.

Thiên hạ không buổi tiệc nào là không tan.

Sáng sớm Kim Bích Hàm đã rời đi.

Cánh buồm cô lẻ mờ dần theo sóng biển cuối chân trời. Thẳng đến khi thuyền của nàng biến mất tại đường chân trời, Sở Vân mới thu hồi ánh mắt, hơi thở dài một tiếng.

Bằng hữu của Sở Vân rất ít, kiếp trước hắn chính là một mình hành hiệp. Cho nên kiếp này, hắn đặc biệt quý trọng tình bằng hữu này. Trong biển người mênh mông có thể tìm được một bằng hữu tâm đầu ý hợp với mình, đó chính là duyên phận.

Thế giới này quá lớn, con người lại quá nhỏ bé, chỉ có hai bên chứng tỏ sự tồn tại của nhau.

- Bằng hữu, chúng ta sẽ gặp lại!

Sở Vân thầm nghĩ. Đôn Hoàng quốc, hắn nhất định phải đi. Bởi vì, bởi vì nơi đây có bí tàng Đôn Hoàng Sa Nhãn. Đương nhiên bây giờ còn chưa đến lúc.

- Thạch Gia Minh đi thật không phải lúc a…

Nhan Khuyết ở bên cạnh thở dài một tiếng nói.

Thư gia có nguồn mộ lính, nhưng lại thiếu tướng lĩnh. Đây cũng là do nguyên nhân quật khởi qua nhanh, không có tích lũy. Tướng lĩnh chân chính có thể tín nhiệm ngoại trừ ba lão tướng cũng chỉ có Vũ Đại Đầu. Vương Trạch Long miễn cưỡng tính là một người. Về phần tướng lĩnh Viêm gia đầu hàng, đều phải thận trọng sử dụng.

Kim Bích Hàm vừa đi, làm cho tình huống này càng thêm họa vô đơn chí.

- Thải Hồng Đảo sắp tới sẽ mở rộng. Thiếu đảo chủ, đây là cơ hội của chúng ta. Nếu có thể từ trên đảo mời chào một hai viên thượng tướng là có thể giảm bớt khốn cục này rồi.

Nhan Khuyết đề nghị.

Sở Vân đại náo Vũ Đảo, ngàn dặm truy sát Thủy Nhược Lan, đắc tội với rất nhiều thế lực. Sớm muộn gì cũng có một hồi đại chiến bạo phát. Nếu Thư gia khuyết thiếu tướng lĩnh, tất nhiên sẽ rơi vào thế hạ phong.

Sở Vân gật đầu. Kỳ thực không cần Nhan Khuyết kiến nghị, hắn cũng sẽ đi. Hoàng Hiếu, một trong ba thần tướng, lúc này đang ở tại Thải Hồng Đảo, không có tiếng tăm gì, không làm người khác chú ý,

Trở lại thành Thư gia, Du Nha Đại Sư cầm quyển trục binh khí phổ của Bạch Tiểu Thánh cũng đến tìm Sở Vân.

- Thật không hổ là tác phẩm của Luyện binh tông sư Bạch Tiểu Thánh.

Vẻ mặt Du Nha tràn đầy cảm khái, thở dài nói: - Yêu binh này cấu tạo tinh xảo, bác đại tinh thâm, khiến ta tràn đầy thể ngộ. Thiếu đảo chủ có thể không lấy yêu binh này, tạm thời để ở chỗ ta được không? Ta nghĩ tốt hơn nên cẩn thận nghiên cứu một chút.

Sở Vân cười nói:

- Hoàn toàn không có vấn đề.

Du Nha đại sự nhất thời đại hỷ:

- Quá tuyệt vời! Chỉ cần nghiên cứu thấu triệt yêu binh này, tin tưởng rằng ta có thể một lần nữa cải tạo tiên nang Tinh Hải Long Cung, thậm chí luyện chế ra tiên nang trung đẳng cũng không phải là khó khăn a.

- Đúng rồi, đồ vật này thỉnh đại thúc ngài xem giúp!

Trong lòng Sở Vân khẽ động, đưa cho Du Nha đại sư một chiếc chén bể.

Đây là yêu binh lấy được từ chỗ của Trữ Thiên Vương, thế nhưng Sở Vân vẫn không tìm được phương pháp sử dụng.


/1102

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status