Chí Tôn

Q.4 - Chương 23 - Điện Mang Lôi Mao Thụ (Hạ)

/1102


Ta cũng từng nói với nàng rồi, dựa vào linh cảm gần giống như thiên phú, giống như mắt người có thể nhìn, tai người có thể nghe, không thể giải thích.

Sở Vân lắc đầu trả lời.

- Nói như vậy cái này thực sự chỉ là một loại trực giác?

Dịch Yên rất không cam lòng nhìn về phía Sở Vân, chờ mong hắn nói nhiều hơn.

- Tin hay không tùy nàng, dù sao ta vẫn tin.

Sở Vân buông tay, dáng vẻ này theo Dịch Yên thấy vô cùng lười biếng.

- Điện Mang Lôi Mao Thụ, xác thực là một đối thủ không tồi, rất thích hợp rèn luyện năng lực tác chiến kéo dài và lực phản ứng của đoàn đội, bất kể có thu hoạch hay không, ta đã quyết định sẽ chiến đấu.

Hoa Mai lúc này đi tới, nàng mặc trên người một bộ y phục bằng gấm, thân hình căng tròn đầy đặn, trên dưới toàn thân toát ra khí chất thành thục giỏi giang.

Sở Vân nhìn nàng không khỏi tâm sinh kính ý.

Môn phái du hiệp bình thường, phần lớn lấy việc lợi ích trước mắt làm chủ. Với loại xương cốt khó nhằn như Điện Mang Lôi Mao Thụ, thu hoạch lại ít, rất nhiều du hiệp đều không thích tiến hành loại chiến đấu cật lực khó khăn này.

Nhưng Hoa Mai lại không như vậy, nàng không tính toán chi li lợi ích trước mắt, mà chỉ tính toán làm thế nào phát triển toàn bộ môn phái, chỉ riêng điểm này đã khiến rất nhiều người không bằng nàng.

Chẳng trách sau mấy năm, nàng đã trở thành một trong những nhân vật hết sức quan trọng của giới du hiệp. Phong cách của môn chủ Yên Chi Môn cũng được lưu truyền rộng rãi, có rất nhiều người ái mộ.

Điện Mang Lôi Mao Thụ, tương đối cao to, cao chừng ba trượng, thân cây hùng tráng, năm sáu người trưởng thành cũng ôm không xuể. Nhánh cây rất thưa thớt, nhưng thẳng tắp như đao thương. Đặc biệt nhất là, trên vỏ cây mọc đầy lông dài lam sắc.

Đây là “Lôi mao”. Trên mao tiêm lóe ra điện mang sắc bén, phát ra những tiếng động nhỏ “ba ba”, bất cứ lúc nào cũng nhắc nhở người khác rằng gốc cây đại thụ này cực kỳ nguy hiểm.

- Khai quái!

Đây là ngôn ngữ trong nghề của giới du hiệp, theo tiếng ra lệnh của Hoa Mai, một đội gồm ba vị ngự yêu sư lập tức cầm đại thuẫn, tiến lên thu hút hỏa lực.

Đồng thời phía sau các nàng, đội hai lén lút thoát ra, thôi động các loại đạo pháp, nhất tề thi triển, đổ ập tới.

Tiếng nổ “ầm ầm” vang lên liên miên không dứt. Hiệu quả của đạo pháp sáng chói, giống như pháo hoa nhất tề cùng phóng, vô cùng sáng lạn.

Đột nhiên, một chùm sấm sét lam sắc nổ vang trong đống pháo hoa, mạnh mẽ bành trướng ra. Điện Mang Lôi Mao Thụ bị mạo phạm đã phát uy, lôi mao dựng thẳng như châm, điện quang kích thiểm bắn ra bốn phía. Thoáng chốc xung quanh đều tràn ngập lôi quang lam sắc, bao phủ phạm vi hơn mười trượng, hình thành cảnh tượng sấm sét điện ngục đáng sợ.

Tiếng la hét nổi lên bốn phía, thế tiến công của Yên Chi Môn nhất thời bị kiềm hãm, ngay cả ba vị thuẫn thủ phòng ngự trác việt nhất cũng tạm thời bị đánh lui.

- Điện Mang Lôi Mao Thụ này quả nhiên lĩnh ngộ một loại lôi pháp thượng đẳng. Ghê gớm, ghê gớm.

Phi Yến bị lôi điện đánh liên tiếp chỉ biết ôm lấy đầu, hoàn toàn không dám ngẩng đầu lên.

Nguy cơ hiện ra trước mắt, vẫn là Dịch Yên xuất thủ, tiến lên ngăn đỡ.

- Đội ba gia tăng lực độ trị liệu, đội hai áp dụng chiến thuật công kích ba đoạn, đội một kiên trì ở lại.

Ngữ khí của Hoa Mai cũng hơi gấp gáp. Tình huống trước mắt, có chút nằm ngoài dự liệu của nàng.

Nhưng mà biểu hiện tiếp theo của Điện Mang Lôi Mao Thụ càng khiến người ta giật mình. Nó không chỉ sở hữu rất nhiều đạo pháp lôi hệ thượng đẳng, ngay cả đạo pháp mộc hành chí ít cũng là cấp số trung đẳng. Thậm chí còn có một đạo pháp phục nguyên trung đẳng.

Yên Chi Môn nhất thời rơi vào khổ chiến, để chiếu cố an nguy của môn nhân, không lâu sau không chỉ có Dịch Yên, ngay cả Hoa Mai cũng cầm thương thượng tràng.

- Vô lý! Điện Mang Lôi Mao Thụ này rất có thể đã trải qua đào tạo của ngự yêu sư. Phong cách chiến đấu của nó, biết tiến biết lui, công thủ nhiều mặt, không thể tự nhiên hình thành được.

Chiến đấu hơn nửa canh giờ, sắc mặt Dịch Yên dần dần ngưng trọng, phát hiện chỗ không thích hợp.

- Tiếp tục chiến đấu, đội bốn chuẩn bị thay đội hai.

Hoa Mai cau mày, lúc này đã đâm lao phải theo lao, chỉ có tiếp tục chiến đấu. Nàng rất biết nhìn đại cục, một mặt chiến đấu, một mặt tiếp tục thống lĩnh toàn cục, dần dần dưới sự chỉ huy của nàng, tràng diện bắt đầu ổn định.

Vù!

Đúng lúc này, bỗng nhiên một đạo ánh đao đột nhiên lóe lên, chém thẳng vào phương vị rễ cây của Điện Mang Lôi Mao Thụ.

Một tiếng “Ầm ầm” vang lên, đại địa chấn động, mặt đất trực tiếp bị bổ ra, lộ ra địa đàn ẩn giấu trong đất.

- Cái này…

- Là địa đàn!

Tiếng kinh hô của chúng nữ còn chưa dứt, Sở Vân thôi động kỳ môn tam tài đao pháp, cuồng phách tam đao hủy diệt địa đàn. Không có địa đàn chống đỡ, Điện Mang Lôi Mao Thụ nhất thời mất đi phân nửa địa lợi, lập tức lộ vẻ uể oải.

Trên dưới Yên Chi Môn được tiếp thêm sĩ khí, đánh vỡ cục diện bế tắc, lập tức ép Điện Mang Lôi Mao Thụ vào thế hạ phong. Một lát sau, đại thụ ầm ầm tan rã, hóa thành một viên yêu tinh màu xanh.

Chúng nữ đều thở phào nhẹ nhõm, ngay sau đó đưa ánh mắt nhìn về phía công thần lớn nhất của trận chiến này —— Sở Vân.

- Tại sao ngươi lại phát hiện ra địa đàn này?

Hai mắt Dịch Yên lấp lánh, đi tới cạnh Sở Vân đặt câu hỏi.

- Đây là dựa vào linh cảm. Ta cũng không biết tại sao, chỉ là dựa vào cảm giác mà làm vậy thôi.

Câu trả lời của Sở Vân rất lửng lơ, khiến Dịch Yên cảm thấy chán nản.

Phi Yến chạy tới, vẻ mặt sùng bái nhìn Sở Vân:

- Đây là thuật bốc quẻ của Sở Vân ca ca sao? Thực sự lợi hại! Ngay cả Dịch Yên tỷ tỷ cũng không phát hiện ra.

- Ha ha, may mắn, may mắn.

Sở Vân khiêm tốn nói. Hắn nhìn thấy Tiểu Phi Yến hai mắt lấp lánh nhìn mình, cũng cảm thấy có chút ngại ngần. Hắn chẳng qua chỉ dựa vào kinh lịch mà Yên Chi Môn công bố kiếp trước, vậy mà lại đi lừa các nàng.

Kiếp trước, khi Yên Chi Môn đánh Điện Mang Lôi Mang Thụ mãi không xong. Trong một lần oanh kích, đạo pháp bất ngờ đã phá vỡ mặt đất, để lộ ra địa đàn phía dưới, lúc này chân tướng mới rõ ràng.

Địa đàn có tác dụng ngưng tụ nguyên khí xung quanh, có phụ trợ cực đại với Điện Mang Lôi Mang Thụ. Nếu không có phụ trợ của địa đàn, yêu nguyên của yêu thụ không dư thừa thiên hồ, dưới sự thi triển của các loại đạo pháp thượng trung đẳng, lập tức yêu nguyên không còn đông đảo, cho dù có đạo pháp phục hồi trung đẳng, cũng dần dần uể oải, cuối cùng rơi vào tay Yên Chi Môn.

- Đây không phải yêu thực hoang dại, là ai ác như vậy, lại mắc địa đàn ở đây?

- Địa đàn này hình như từ rất xưa rồi.


/1102

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status