Chí Tôn

Q.4 - Chương 150 - Vì Yêu Mà Dũng Cảm (Thượng)

/1102


- Trận chiến này, thế lực của Thư gia được mở rộng, bài danh của Tiểu Bá Vương leo lên thứ tám trên Kỳ Nhân bảng. Không chỉ có như vậy, không những Thư Thiên Hào có thể thể trở về Đằng bẳng, hơn nữa còn leo lên vị trí thứ mười bảy trên Dị Sĩ bảng. Còn có Hoàng Hiếu, thay thế Cuồng Nho Tướng Quân, trở thành một trong mười đại danh tướng Tinh Châu. Hoa Anh và Nhan Khuyết đều được tấn chức lên Tuấn Kiệt bảng. Thư gia có nhiều nhân tài, đánh bại đại quân Thủy gia cũng là điều có thể lý giải.

- Thủy gia sớm nở tối tàn, khó có đứng vững. Tình thế tại Chư Tinh Quần Đảo đã thay đổi, hiện tại chỉ có Thư gia và Thiết gia có thể tranh đoạt quyền bá. Xem ra, bây giờ ưu thế của Thư gia là vượt trội hơn cả...

Sau bốn ngày, các loại nghị luận bay lả tả. Thiết Ngao thống lĩnh tất cả võ tướng và binh lính tinh nhuệ của Thiết gia tập trung tại chiến hạm trước mặt.

- Đây, đây không phải chiến hạm Phi Thiên sao?

- Thật không ngờ Thiết gia chúng ta lại có chiến hạm Phi Thiên trong tay.

- Trong trận chiến với Thủy gia, cũng không thấy chiến hạm này. Lần này Thiết Ngao đảo chủ triệu tập chúng ta, là có ý gì?

Các tướng sĩ trông thấy chiến hạm này, đều vô cùng ngạc nhiên.

- Từ trận hải chiến kia tới nay, đã trải qua bốn ngày. Trong bốn ngày này, có rất nhiều tướng sĩ hỏi ta, vì sao không chinh phạt Thủy gia mở rộng địa bàn? Ngày hôm nay ta sẽ cho các ngươi câu trả lời.

Thiết Ngao đứng trước mặt các tướng sĩ, chỉ vào những chiến hạm Phi Thiên, thốt ra ngữ khí kinh người.

- Ít phút nữa, chúng ta sẽ lên những chiến hạm này, tập kích bất ngờ Thư gia chủ đảo, công chiếm Hỏa Đức thành!

- Cái gì?

- Như vậy chính là xóa bỏ minh ước, bắt đầu một cuộc chiến không báo trước sao?

- Hóa ra là vậy, lúc trước không muốn hành động, chính là vì không muốn Thư gia để ý tới. Hiện tại đại quân của Thư gia đã công phạt các hòn đảo của Thủy gia. Đây đúng là lúc trên chủ đảo trống rỗng!

Các tướng sĩ liên tục phát ra tiếng kinh hô, thần sắc rung động.

- Không sai.

Thiết Ngao trầm giọng nói.

- Các ngươi chính là những tướng sĩ có chiến lực mạnh nhất của Thiết gia ta. Cũng có thể nhìn ra tình hình hiện nay. Hiện tại ưu thế của Thư gia quá lớn, nếu như không xuất độc chiêu, e là Thiết gia chúng ta khó có thể chống lại. Bây giờ tại Thư gia chủ đảo không có lực lượng phòng thủ, hơn nữa còn có Hỏa Đức Văn Thư. Nếu như có thể cướp được Hỏa Đức Văn Thư, chúng ta sẽ chiếm được đại nghĩa. Đồng thời Hỏa Đức Thành chính là một hùng thành không kém Sơn gia chủ thành, dân chúng trên Thư gia đảo đều là những dũng sĩ gan dạ trong Chư Tinh Quần Đảo. Có tin tình báo, trên Thư

gia đảo có một thế giới ngầm, tài nguyên rất phong phú, không kém gì Sâm gia chủ đảo. Nếu như có thể công chiếm Thư gia chủ đảo, như vậy sẽ có ý nghĩa vô cùng to lớn. Trận chiến này, chúng ta nhất định phải thắng!

- Đảo chủ anh minh ah! Công chiếm Thư gia chủ đảo, công chiếm Thư gia chủ đảo!

Có người dẫn phát cổ động lòng người, nguyên bản có một số tướng sĩ còn do dự, dần dần cũng bị bầu không khí cuồng nhiệt lôi cuốn.

- Chúng ta sẽ sáng lập ra một thời đại mới trên Chư Tinh Quần Đảo!

- Đây đúng là một đội quân thần kỳ, không ai có thể ngờ, chúng ta lại có chiến hạm Phi Thiên!

- Chiến hạm Phi Thiên có thể bay lượn trên chín tầng mây, không ai có thể phát hiện. Trận chiến này, chúng ta tất thắng!

- Đúng vậy, ắt sẽ thắng! Trước kia, chúng ta đánh bất ngờ Thư gia chủ đảo bị thất bại, thất bại từ đâu đứng dậy từ đó. Lúc này đây, ta nhất định sẽ không thất bại!

Hai mắt Thiết Ngao chớp chớp, chiến ý hừng hực. Kế hoạch này, hắn đã ấp ủ từ rất lâu, lúc này rốt cục cũng thực thi, khiến hắn vô cùng tự tin.

Nhất thời, chiến hạm Phi Thiên khiến chiến ý của mọi người sôi trào.

Vừa vặn đêm nay, nguyệt hắc phong cao, chính là có thể che dấu chiến hạm Phi Thiên của chúng ta.

- Nguyệt hắc phong cao, đêm tối giết người, chính là cơ hội của chúng ta!

- Một khí khống chế được Thư gia chủ đảo, chính là đánh trực tiếp vào đại bản doanh của đối phương, điều này quả là đã kích rất lớn tới sĩ khí của tướng sĩ Thư gia.

- Lúc này, ngay cả ông trời cũng giúp ta, các tướng sĩ hãy lên đường giết địch lập công!

- Vì sao, trong lòng ta loại cảm thấy bất an?

Bạch Miễn chính là thống lĩnh phụ trách phòng thủ Thư gia chủ đảo, trong lòng rầu rĩ không vui, bỏ bát cơm xuống. Vốn cơm canh rất ngon, nhưng lại rất khó nuốt trôi.

- Trận hải chiến đã kết thúc, trong khoảng thời gian ngắn, cũng khó có thể có cuộc chiến mới. Nếu như Thư gia thống nhất Chư Tinh Quần Đảo, mang đến hòa bình, ắt ta phải cảm thấy vui vẻ.

Hắn thở dài một hơi, lại bưng bắt cơm lên.

Thế nhưng, còn chưa ăn được miếng cơm nào, hắn liền trông thấy toàn thân một thân binh đẫm máu, chạy tới bẩm báo:

- Báo! Địch, có địch tập kích! Thiết gia đảo chủ đích thân dẫn sĩ tốt, dựa vào một chiến hạm Phi Thiên, từ trên trời giáng xuống. Đã giết chết đảo quân canh giữ trên đảo!

Keng.

Bát cơm rơi xuống mặt đất, liền vỡ tan.

Bạch Miễn đứng phắt dậy, trên mắt hiện rõ vẻ hoảng sợ và bối rối.

- Tại sao có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy? Rõ ràng Thiết gia đã xóa bỏ minh ước, bắt đầu một cuộc chiến không báo trước, bất ngờ công kích qua đây! Mấu chốt chính là, đảo chủ, thiếu đảo chủ, Hoàng Hiếu đều đang chinh phạt ở rất xa...

Sắc mặt Thỏ Tướng Quân trắng bệch, toàn thân run lên, đầu váng mắt hoa.

- Ha ha ha, quả thực phòng ngự quá yếu kém!

- Xem kìa, thành trì hùng võ cỡ nào, quả thực Thư gia đã đạt đến một mức độ nào đó, rõ ràng kiến tạo cho chúng ta một hùng thành như vậy!

- Giết, giết, giết! Giết chết đám người không có mắt.

- Thật kỳ lạ, dân chúng đã chạy đi đâu rồi? Vì sao chỉ có quân phòng thủ, mà không thấy một người dân bình thường?

Trong khi tướng sĩ Thiết gia chém giết khắp nơi, toàn thân Bạch Miễn run lên, cầm theo chiến thương che trước mặt bọn họ.

- Aizzz, ai vậy?

- Chà chà... Là Thỏ Tướng Quân a. Ngươi chạy đến đây làm gì? Mau đầu hàng đi?

- Ngươi không biết sao, nghe nói Thỏ Tướng Quân tới phò tá Thư gia được Tiểu Bá Vương khen ngợi đó.

- Ha ha ha...

Các tướng sĩ Thiết gia nghe thấy danh tiếng của Bạch Miễn đều phá cười.

- Bạch Miễn, vừa vặn ngươi tới. Đây chính là cơ hội tốt để ngươi trở về Thiết gia ta, ngươi biết rõ lực lượng phòng ngự trên đảo, mau giúp chúng ta công chiếm Hỏa Đức thành.

Thiết Ngao đi ra khỏi đám người, ra lệnh cho Bạch Miễn.

Ngoài dự đoán của mọi người, Bạch Miễn lắc đầu, run run nói:

- Ta, ta đến đây để ngăn cản các ngươi. Các ngươi không nên đi nữa, bây giờ lui về còn kịp.

Rõ ràng hắn rất sợ hãi, chiến thương trong tay cũng rung rung bất ổn.

Các tướng sĩ Thiết gia đang im lặng, bỗng nhiên lại phát ra tiếng cười lớn hơn, có người ôm bụng cười, có người cười chảy nước mắt.

- Ta là tướng lĩnh của Thư gia đảo, có nhiệm vụ bảo vệ nơi này. Không được phá hủy thế ngoại đào nguyên nơi đây! Mọi người đang ở đây, an cư lạc nghiệp, ngày ngày trò chuyện vui vẻ... Ta muốn bảo vệ nơi này!

Bạch Miễn càng nói càng nghiêm túc, sau cùng hét lớn.

- Ngươi nghĩ vậy sao? Ý chí của ta không ai có thể cưỡng lại, nếu tiếp tục ngăn cản, ngươi sẽ mất mạng.

Sắc mặt Thiết Ngao lạnh ngắt, nói.

- Ta đang rất nghiêm túc! Ta là Bạch Miễn, ta muốn bảo vệ nơi này! Cho dù mất mạng, cũng không tiếc!

Nói đến đây, bỗng nhiên Bạch Miễn không còn cảm thấy sợ hãi. Hắn cầm chiến thương trong tay, còn Phong Lôi Hống đứng trên vai hắn, ánh mắt đen bóng nhìn chằm chằm vào mọi người, dáng vẻ hung ác khiến người ta phải tức cười.

- Vậy người sẽ phải chết, Thỏ Tướng Quân!

Một viên đại tướng Thiết gia phát tiếng cười cợt, huy đao đánh tới.

Bạch Miễn dùng thương chống trả, cùng hắn chiến đấu kịch liệt.

- Ủa, giết một tên Thỏ Tướng Quân, cũng mất nhiều công sức vậy sao?

Chỉ trong một thời gian ngắn, các võ tướng Thiết gia đều không thể kiềm chế nổi.

- Các ngươi hãy cùng xuất thủ, tránh biến cố xảy ra.

Sắc mặt Thiết Ngao hiện lên vẻ hổ thẹn. Chiến lực của Bạch Miễn khiến hắn giật mình, tại sao trước đây chính mình không nhận ra?

- Con thỏ con này, chúng ta sẽ băm người thành tám mảnh.

Một đám người vây quanh, tên nào tên đấy cũng nhe răng cười.

Sau khoảng một khắc...

Đột nhiên phát ra một tiếng rống kinh thiên động địa, tiếng gào thét hóa thành cuồng phong khoét sâu vào trời cao, làm chấn động toàn bộ Thư gia đảo.

Ác mộng của tướng sĩ Thiết gia đã bắt đầu tới rồi.

...

- Thật không ngờ, Thỏ Tướng Quân ngày thường mềm yếu khiếp nhược, lại có thể dũng cảm như vậy.

- Nếu như không nhầm, đó chính là tiếng gầm của Phong Lôi Hống? Loại yêu thú này được gọi là vua của âm công, rất am hiểu quần công. Hắn chính là Bạch Miễn sao?

Trong lầu các Hỏa Đức Thành, Hoa Anh và Nhan Khuyết đang đứng bên cạnh Sở Vân, vừa ngắm nhìn chiến hạm phía xa, vừa mở miệng nói.

- Có đi bảo vệ cái gì đó, mới không sợ hãi. Thân phận của Phong Lôi Hống, ta cũng chưa nói cho Bạch Miễn, mong rằng trong thời gian chiến đấu hắn có thể bạo phát. Bây giờ ta mới biết được, Thỏ Tướng Quân của chúng ta là quá mức thiện lương. Muốn hắn bạo phát chỉ dựa vào tình huống hiện nay.

Sở Vân từ từ nói.

Tình hình cụ thể tại kiếp trước, hắn cũng không rõ lắm. Thế nhưng hiện tại, xem ra trong thời gian Bạch Miễn phòng thủ, sức mạnh của chính mình đã bộc phát tới cực hạn.

Từ khi nghe được suy đoán của Dịch Yên, Sở Vân vẫn luôn nghiền ngẫm những từ ‘Đại cát đại lợi’ này. Đại cát chính là thoát khỏi nguy hiểm, đại lợi chính là thu hoạch được một thứ gì đó. Lúc đó, dựa theo trực giác khiến hắn nhớ tới Thỏ Tướng Quân.

Bây giờ xem ra, bí mật từ tiền tuyến trở về chủ đảo, quả thực không sai.

- Một mình độc đấu cùng tướng sĩ Thiết gia, đúng là dũng tướng. Tiếng gào thét của Phong Lôi Hống, có thể khiến người ta phải choáng váng, đạo pháp âm công này đúng là trời cho. Thảo nào nhiều người như vậy cũng không thể vây bắt được Bạch Miễn, ngược lại còn thương vong rất nhiều.

- Hắc hắc, qua mỗi trận đánh, chiến lực của Bạch Miễn lại càng mạnh thêm. E là Hoàng Hiếu và chúng ta cũng rất khó đánh lại hắn. Thảo nào thiếu đảo chủ lại quan tâm tới hắn như vậy. Quả thực là người có con mắt tinh tường ah...

Nhan Khuyết và Hoa Anh chậm rãi nói.

- Được rồi, đừng vỗ mông ngựa. Tám đầu Kiếp Yêu của ta đều ẩn núp trên đảo, đang chăm chú nhìn Bạch Miễn chiến đấu. Chiến đấu lâu như vậy, chắc chắn bọn họ sẽ không kiềm chế được. Trong ít phút nữa, nhất định sẽ đứng ra giải quyết tất cả.

Sở Vân chậm rãi bước từng bước.

Nhan Khuyết và Hoa Anh trông thấy Sở Vân chậm rãi bước đi, liền liếc mắt nhìn nhau. Bọn họ cũng biết, một bước này có ý nghĩa như thế nào, đây chính là một bước tiến cực nhanh trong quá trình thống nhất Chư Tinh Quần Đảo!



Miệng Thiết Ngao cảm thấy đắng chát, nhìn thấy Bạch Miễn trước mắt đại phát thần uy, quả thực là kinh hồn bạt vía.

Trước đây, khi còn ở tuổi vị thành niên, nếu hắn không bị kích động vì ái tình, một lòng không để ý tới lời khuyên can của Long Đạo Chi, bất ngờ tấn công Thư gia.

Trong chuyến đi này, hắn cũng từng lường trước được khả năng sẽ thất bại.

Thế nhưng bước đi này, hắn phải đi. Không đi một bước này, bản thân mình xác định sẽ giữ chắc thất bại. Nếu đi một bước này, còn có thể tiến hành đánh một trận.

Nhưng mà kết quả, vẫn nằm ngoài dự kiến cuả hắn.


/1102

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status