Cao tầng Đông Hải Phái án binh bất động, ban đầu còn lơ đễnh, lúc này lại nhất tề biến sắc.
Dưới đòn công kích như vậy, bọn họ đều cảm thấy bản thân mình nhỏ bé.
Gầm!
Ngay cả này đầu Lục Kình Tiên Thiên Kiếp Yêu, cũng ý thức được nguy hiểm tới sinh mạng đang ở ngay mặt lâm, phát ra một tiếng rống kinh thiên động địa.
Phịch.
Cửu Mệnh Yêu Quân ngã ngồi dưới đất, hai mắt hắn vô thần nhìn đao kiếm thiên hà, môi run run, lẩm bẩm lặp đi lặp lại:
- Hắn là người sao, hắn vẫn là người sao?
Những người khác ở xung quanh hắn, biểu hiện cũng không khá hơn so với Cửu Mệnh Yêu Quân là mấy. Biểu tình khiếp sợ cực độ, đọng lại ở trên mặt bọn họ.
- Nếu có một ngày, ta đối mặt với đòn công kích như vậy...
Một giả thiết nho nhỏ khiến cường giả như Vô Thường Hầu, cũng cảm thấy trong lòng dâng lên một cỗ khí lạnh!
Đòn công kích cuồn cuộn như vậy, chỉ có Vương giả mới có thể trực tiếp ngăn cản.
Giờ phút này, lại không người nào không tin tưởng Sở Vân đã giết chết Tham Lang Vương là chuyện thật!
Ánh sáng ngọc bạch rực rỡ, chiếu sáng lên toàn bộ chiến trường âm u. Lúc này, ánh đao kiếm khí tầng tầng lớp lớp vô tận, cuồn cuộn tuôn đến, quét ngang phía chân trời. Thiên hà sáng lạng rộng chừng trăm trượng, dài đến nghìn trượng bắt đầu từ vị trí Sở Vân
đang đứng, hướng về phía Lục Kình.
Mặc kệ là cao tầng Đông Hải Phái, hay các anh hào trên yến hội, hoặc án binh bất động, còn đang chờ đợi thời cơ chiến đấu với tướng sĩ Thư Gia, đều có động tác dùng ánh mắt kinh sợ, chấn động, nhìn lên không trung. Nhìn lên một thân hình sừng sững trong thiên hà.
Sở Vân!
Hắn như chiến thương tuyệt thế, ngạo nghễ đứng thẳng. Đao khí cuồng bạo, vờn xung quanh hắn. Kiếm quang sắc bén lưu chuyển bên cạnh hắn.
Hắn mặc chiến giáp Đại Lôi Trạch Huyền Kim, đầu đội Luân Hồi Kính, tay phải cầm Tiên Thiên Túy Tuyết Đao, tay trái cầm Băng Hà Kiếm. Hắc phong ***g lộng, ánh mắt như băng, giống như Chiến thần Thượng cổ từ trên trời giáng xuống. Tất cả trở ngại đều bị cuốn sạch, bị bao phủ, bị phá hủy!
- ...
Cửu Mệnh Yêu Quân ngã ngồi dưới đất, cũng đã quên bò dậy, ngửa đầu nhìn thiên hà trên đầu.
- Chiến lực cường đại như thế, khó trách Tham Lang Vương cũng phải nuốt hận!
Vô Thường Hầu trầm mặc không nói, hai mắt sâu kín.
- Đạo pháp thần thông! Đây tuyệt đối là điều khiến Vương giả vô cùng đau đầu. Hôm nay, hắn muốn đánh một trận, như ngọa long thăng thiên!
Toàn thân Tử Tiêu kích động đến mức run nhè nhẹ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Sở Vân tràn ngập một ánh sáng cuồng nhiệt.
- Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Đòn công kích như vậy, chúng ta căn bản không thể ngăn cản!
Sắc mặt cao tầng Đông Hải Phái đều thảm đạm.
Ánh sáng trắng của đao kiếm thiên hà, chiếu rọi ở trên mặt mỗi người bọn họ. Thân ảnh Sở Vân, ở trong mắt mọi người càng ngày càng rõ ràng.
Chân hắn giẫm thiên hà, đạp sóng tiến đến!
- Lục Kình Vương, ngươi sợ hãi sao? Đi ra, cùng Sở Vân ta đánh một trận! Nếu không đao kiếm của ta sẽ quay lại, diệt Đông Hải Phái của ngươi.
Sở Vân lại ngửa mặt lên trời thét dài, giọng nói của hắn như thiên lôi cuồn cuộn, nổ vang dưới vòm trời, chấn động tất cả mọi người, khiến họ run lên.
Trên yến hội, anh hùng hào kiệt không nói gì. Trên lưng Lục Kình, Đông Hải Phái cao tầng phát không được chút thanh âm.
Giờ phút này, không còn ai dám không tin tưởng vào chiến lực của Sở Vân!
- Hừ, người trẻ tuổi, kiêu ngạo của ngươi, sẽ khiến người phải trả một cái giá vô cùng nghiêm trọng.
Một giọng nói, trầm trọng như núi, thâm thúy như địa ngục, đột nhiên xuất hiện, thét lớn về phía Sở Vân.
Ngay sau đó, một thân ảnh đột nhiên hiện ra phía trước Lục Kình, chắn trên đường đi của thiên hà.
Lục Kình Vương!
Trong lòng cao tầng Đông Hải Phái lập tức buông lỏng, ngay sau đó nảy sinh cảm giác sùng kính vô hạn - đó là Vương của bọn họ!
Ánh mắt Sở Vân nhất thời cứng lại, Tinh Châu Thất Vương Tửu Hào Vương, Vạn Độc Vương, Nhân Ngư Vương, Tiên Nang Vương, Lạc Anh Vương, Tham Lang
Vương, Lục Kình Vương, cuối cùng hắn đã thấy được tất cả.
- Lục Kình Vương xuất hiện, quả thực giống như lời đồn đại. Thân thể hắn hùng tráng, quả thực là thủ lĩnh hình Yêu thú!
Trên yến hội, Hắc Sơn Man Quân thất thanh kinh ngạc kêu lên.
Hắc Sơn Man Quân, cũng coi như một người cao lớn vạm vỡ, nhưng so với Lục Kình Vương, đùi hắn còn không bằng bắp tay đối phương.
Lục Kình Vương cao ít nhất phải tới một trượng rưỡi. Nếu Hắc Sơn Man Quân đứng ở bên cạnh hắn, cũng không cao bằng nửa chân hắn.
Lục Kình Vương không chỉ cao, hơn nữa lưng rộng, hình thể to lớn đến cực điểm, biểu hiện trầm tĩnh che giấu sức mạnh không gì so sánh nổi.
- Lục Kình Vương vừa ra trận, toàn thân mang Huyền Thiết Trọng Khải. Đây chính là yêu binh phòng ngự chủ lực nổi tiếng trong Tinh Châu của hắn. Huyền Quy Trọng Giáp Thuẫn của ta, chính là vật phẩm mô phỏng, nhưng hiệu quả phòng còn chưa bằng một phần mười của nó!
Đà Bối lão quân chặc lưỡi.
- Cuối cùng Lục Kình Vương đã xuất hiện. Hắn không thể không xuất hiện. Trong Đông Hải Phái, ngoại trừ hắn là Vương giả, bất kỳ ai cũng không thể ngăn cản quân tiên phong Sở Vân. Đây chắc chắn là một trận long tranh hổ đấu! Đáng tiếc chúng ta không thể được chứng kiến quá trình chiến đấu, chỉ có thể nhìn được kết quả.
Phi Vũ Kiếm Quân bóp cổ tay thở dài.
Kiếp Yêu trêu chọc thiên kỵ, không thể lộ diện trong trời đất quá lâu. Sở Vân có thể sử dụng Băng Hà Kiếm, Đại Lôi Trạch Huyền Kim Khải là những Hậu Thiên Kiếp
Yêu, vẫn bởi vì Chư Tinh Quần Đảo có khí vận ngũ hành nồng đậm bao trùm. Nhưng khả năng che giấu của khí vận cũng không phải vạn năng. Cho nên trong thời gian
chiến đấu kịch liệt, vẫn phải lôi ra không gian chiến trận, mở ra một chiến trường nhỏ.
Quả nhiên, giống như dự đoán của Phi Vũ Kiếm Quân, Lục Kình Vương giơ bàn tay to lớn, bay ra vô số Kiếp Yêu.
Dưới đòn công kích như vậy, bọn họ đều cảm thấy bản thân mình nhỏ bé.
Gầm!
Ngay cả này đầu Lục Kình Tiên Thiên Kiếp Yêu, cũng ý thức được nguy hiểm tới sinh mạng đang ở ngay mặt lâm, phát ra một tiếng rống kinh thiên động địa.
Phịch.
Cửu Mệnh Yêu Quân ngã ngồi dưới đất, hai mắt hắn vô thần nhìn đao kiếm thiên hà, môi run run, lẩm bẩm lặp đi lặp lại:
- Hắn là người sao, hắn vẫn là người sao?
Những người khác ở xung quanh hắn, biểu hiện cũng không khá hơn so với Cửu Mệnh Yêu Quân là mấy. Biểu tình khiếp sợ cực độ, đọng lại ở trên mặt bọn họ.
- Nếu có một ngày, ta đối mặt với đòn công kích như vậy...
Một giả thiết nho nhỏ khiến cường giả như Vô Thường Hầu, cũng cảm thấy trong lòng dâng lên một cỗ khí lạnh!
Đòn công kích cuồn cuộn như vậy, chỉ có Vương giả mới có thể trực tiếp ngăn cản.
Giờ phút này, lại không người nào không tin tưởng Sở Vân đã giết chết Tham Lang Vương là chuyện thật!
Ánh sáng ngọc bạch rực rỡ, chiếu sáng lên toàn bộ chiến trường âm u. Lúc này, ánh đao kiếm khí tầng tầng lớp lớp vô tận, cuồn cuộn tuôn đến, quét ngang phía chân trời. Thiên hà sáng lạng rộng chừng trăm trượng, dài đến nghìn trượng bắt đầu từ vị trí Sở Vân
đang đứng, hướng về phía Lục Kình.
Mặc kệ là cao tầng Đông Hải Phái, hay các anh hào trên yến hội, hoặc án binh bất động, còn đang chờ đợi thời cơ chiến đấu với tướng sĩ Thư Gia, đều có động tác dùng ánh mắt kinh sợ, chấn động, nhìn lên không trung. Nhìn lên một thân hình sừng sững trong thiên hà.
Sở Vân!
Hắn như chiến thương tuyệt thế, ngạo nghễ đứng thẳng. Đao khí cuồng bạo, vờn xung quanh hắn. Kiếm quang sắc bén lưu chuyển bên cạnh hắn.
Hắn mặc chiến giáp Đại Lôi Trạch Huyền Kim, đầu đội Luân Hồi Kính, tay phải cầm Tiên Thiên Túy Tuyết Đao, tay trái cầm Băng Hà Kiếm. Hắc phong ***g lộng, ánh mắt như băng, giống như Chiến thần Thượng cổ từ trên trời giáng xuống. Tất cả trở ngại đều bị cuốn sạch, bị bao phủ, bị phá hủy!
- ...
Cửu Mệnh Yêu Quân ngã ngồi dưới đất, cũng đã quên bò dậy, ngửa đầu nhìn thiên hà trên đầu.
- Chiến lực cường đại như thế, khó trách Tham Lang Vương cũng phải nuốt hận!
Vô Thường Hầu trầm mặc không nói, hai mắt sâu kín.
- Đạo pháp thần thông! Đây tuyệt đối là điều khiến Vương giả vô cùng đau đầu. Hôm nay, hắn muốn đánh một trận, như ngọa long thăng thiên!
Toàn thân Tử Tiêu kích động đến mức run nhè nhẹ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Sở Vân tràn ngập một ánh sáng cuồng nhiệt.
- Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Đòn công kích như vậy, chúng ta căn bản không thể ngăn cản!
Sắc mặt cao tầng Đông Hải Phái đều thảm đạm.
Ánh sáng trắng của đao kiếm thiên hà, chiếu rọi ở trên mặt mỗi người bọn họ. Thân ảnh Sở Vân, ở trong mắt mọi người càng ngày càng rõ ràng.
Chân hắn giẫm thiên hà, đạp sóng tiến đến!
- Lục Kình Vương, ngươi sợ hãi sao? Đi ra, cùng Sở Vân ta đánh một trận! Nếu không đao kiếm của ta sẽ quay lại, diệt Đông Hải Phái của ngươi.
Sở Vân lại ngửa mặt lên trời thét dài, giọng nói của hắn như thiên lôi cuồn cuộn, nổ vang dưới vòm trời, chấn động tất cả mọi người, khiến họ run lên.
Trên yến hội, anh hùng hào kiệt không nói gì. Trên lưng Lục Kình, Đông Hải Phái cao tầng phát không được chút thanh âm.
Giờ phút này, không còn ai dám không tin tưởng vào chiến lực của Sở Vân!
- Hừ, người trẻ tuổi, kiêu ngạo của ngươi, sẽ khiến người phải trả một cái giá vô cùng nghiêm trọng.
Một giọng nói, trầm trọng như núi, thâm thúy như địa ngục, đột nhiên xuất hiện, thét lớn về phía Sở Vân.
Ngay sau đó, một thân ảnh đột nhiên hiện ra phía trước Lục Kình, chắn trên đường đi của thiên hà.
Lục Kình Vương!
Trong lòng cao tầng Đông Hải Phái lập tức buông lỏng, ngay sau đó nảy sinh cảm giác sùng kính vô hạn - đó là Vương của bọn họ!
Ánh mắt Sở Vân nhất thời cứng lại, Tinh Châu Thất Vương Tửu Hào Vương, Vạn Độc Vương, Nhân Ngư Vương, Tiên Nang Vương, Lạc Anh Vương, Tham Lang
Vương, Lục Kình Vương, cuối cùng hắn đã thấy được tất cả.
- Lục Kình Vương xuất hiện, quả thực giống như lời đồn đại. Thân thể hắn hùng tráng, quả thực là thủ lĩnh hình Yêu thú!
Trên yến hội, Hắc Sơn Man Quân thất thanh kinh ngạc kêu lên.
Hắc Sơn Man Quân, cũng coi như một người cao lớn vạm vỡ, nhưng so với Lục Kình Vương, đùi hắn còn không bằng bắp tay đối phương.
Lục Kình Vương cao ít nhất phải tới một trượng rưỡi. Nếu Hắc Sơn Man Quân đứng ở bên cạnh hắn, cũng không cao bằng nửa chân hắn.
Lục Kình Vương không chỉ cao, hơn nữa lưng rộng, hình thể to lớn đến cực điểm, biểu hiện trầm tĩnh che giấu sức mạnh không gì so sánh nổi.
- Lục Kình Vương vừa ra trận, toàn thân mang Huyền Thiết Trọng Khải. Đây chính là yêu binh phòng ngự chủ lực nổi tiếng trong Tinh Châu của hắn. Huyền Quy Trọng Giáp Thuẫn của ta, chính là vật phẩm mô phỏng, nhưng hiệu quả phòng còn chưa bằng một phần mười của nó!
Đà Bối lão quân chặc lưỡi.
- Cuối cùng Lục Kình Vương đã xuất hiện. Hắn không thể không xuất hiện. Trong Đông Hải Phái, ngoại trừ hắn là Vương giả, bất kỳ ai cũng không thể ngăn cản quân tiên phong Sở Vân. Đây chắc chắn là một trận long tranh hổ đấu! Đáng tiếc chúng ta không thể được chứng kiến quá trình chiến đấu, chỉ có thể nhìn được kết quả.
Phi Vũ Kiếm Quân bóp cổ tay thở dài.
Kiếp Yêu trêu chọc thiên kỵ, không thể lộ diện trong trời đất quá lâu. Sở Vân có thể sử dụng Băng Hà Kiếm, Đại Lôi Trạch Huyền Kim Khải là những Hậu Thiên Kiếp
Yêu, vẫn bởi vì Chư Tinh Quần Đảo có khí vận ngũ hành nồng đậm bao trùm. Nhưng khả năng che giấu của khí vận cũng không phải vạn năng. Cho nên trong thời gian
chiến đấu kịch liệt, vẫn phải lôi ra không gian chiến trận, mở ra một chiến trường nhỏ.
Quả nhiên, giống như dự đoán của Phi Vũ Kiếm Quân, Lục Kình Vương giơ bàn tay to lớn, bay ra vô số Kiếp Yêu.
/1102
|