Lần này, bọn họ trải qua sinh tử, vất vả từ trong Hỗn Độn hải thoát ra, thậm chí thành công mở ra thế giới tiên nang, nắm giữ tiên nang tuyệt phẩm. Hiện tại nghĩ đến một loạt chuyện này, quả thực là giật mình như vừa tỉnh mộng.
- Chờ một chút, có gì đó không thích hợp!
Bỗng nhiên, vẻ mặt Sở Vân trở nên ngưng trọng lên. Hắn phát giác xung quanh Hỏa Đức Thành vừa trải qua đại chiến, rất nhiều nơi đều là tường đổ. Mặc dù ánh sáng mùa xuân rất tốt, nhưng nơi này vẫn lưu lại mùi máu ý chí sát phạt sau đại chiến.
- Chẳng lẽ, khi chúng ta không ở đây, Chư Tinh Quốc bị Dạ Đế tiến đến trả thù, công phá?
Trong nháy mắt, cảm giác bất an mãnh liệt, dâng lên trong lòng Sở Vân.
Hắn vội vàng bay về hướng thành chủ phủ. Tất nhiên Tửu Hào Vương, Tinh Vũ tiên tử tự nhiên theo sát phía sau.
- Thiếu quốc chủ?
Vừa mới đi tới cửa, hắn nhìn thấy Vũ Đại Đầu. Toàn thân hắn là những vết thương.
Trên đầu, cánh tay trái đều quấn lụa trắng. Sau khi nhìn thấy Sở Vân, lập tức vui mừng thất thanh kêu to.
- Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?
Sở Vân vội vàng hỏi. Hắn nhìn thấy Vũ Đại Đầu, tảng đá trong lòng lập tức trong lòng rơi xuống phân nửa. Xem ra tình huống cũng không phải đã hỏng hẳn.
Vũ Đại Đầu cũng ăn nói vụng về, nói một hồi lâu, cũng không vào được trọng điểm.
- Vũ Đại Đầu, ngươi kêu to cái gì vậy?
- Thiếu chủ, ta không có nhìn lầm chứ?
- Trời ơi, thật sự là Thiếu chủ đã trở lại!
Lúc này, nghe được tiếng kêu to của Vũ Đại Đầu, cao tầng Chư Tinh Quốc cũng nhanh chân chạy qua. Văn thần võ tướng Nhan Khuyết, Hoa Anh, Trữ Y Y, Vương
Trạch Long vân vân, mỗi người bọn họ đều bị thương, mặt sắc mỏi mệt. Tuy nhiên lúc này thấy đến Sở Vân, trong ánh mắt đều trào dâng cảm giác vui mừng.
Trong lòng Sở Vân chấn động, bởi vì trong mọi người không thấy Thư Thiên Hào đâu cả.
- Nghĩa phụ ta đâu?
Sở Vân vội hỏi.
- Thiếu quốc chủ yên tâm, quốc chủ đại nhân hiện đang trọng thương ở trên giường, tính mạng không có trở ngại. Buổi chiều sớm vừa chấm dứt, quốc chủ đại nhân nghe được tiếng kêu của võ tướng quân, vội vàng phái chúng ta qua đây. Hiện nay, Thiếu quốc chủ trở về, nhất định quốc chủ đại nhân sẽ rất cao hứng.
Hoa Anh cười nói.
- Mấy tháng qua, đám người ta và Tiên Nang Vương, Tửu Hào Vương, đối phó với phân thân Dạ Đế. Có thể nói là thoát chết trong đường tơ kẽ tóc. Các ngươi cũng đừng đi vội. Vừa đi vừa nói cho ta biết những chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian này.
Sở Vân quét mắt nhìn mọi người, chào hỏi một tiếng, sau đó dẫn đầu đi về hướng thành chủ phủ.
Mọi người vội vàng theo sát phía sau.
- Có Thiếu quốc chủ ở đây, chúng ta giống như được uống thuốc an thần.
- Những tháng này, Song Đế tranh phong, Chư Tinh Quốc và toàn bộ Tinh Châu, toàn bộ thế giới, đều là rối loạn, một mảnh dao động.
- Chờ một chút, có gì đó không thích hợp!
Bỗng nhiên, vẻ mặt Sở Vân trở nên ngưng trọng lên. Hắn phát giác xung quanh Hỏa Đức Thành vừa trải qua đại chiến, rất nhiều nơi đều là tường đổ. Mặc dù ánh sáng mùa xuân rất tốt, nhưng nơi này vẫn lưu lại mùi máu ý chí sát phạt sau đại chiến.
- Chẳng lẽ, khi chúng ta không ở đây, Chư Tinh Quốc bị Dạ Đế tiến đến trả thù, công phá?
Trong nháy mắt, cảm giác bất an mãnh liệt, dâng lên trong lòng Sở Vân.
Hắn vội vàng bay về hướng thành chủ phủ. Tất nhiên Tửu Hào Vương, Tinh Vũ tiên tử tự nhiên theo sát phía sau.
- Thiếu quốc chủ?
Vừa mới đi tới cửa, hắn nhìn thấy Vũ Đại Đầu. Toàn thân hắn là những vết thương.
Trên đầu, cánh tay trái đều quấn lụa trắng. Sau khi nhìn thấy Sở Vân, lập tức vui mừng thất thanh kêu to.
- Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?
Sở Vân vội vàng hỏi. Hắn nhìn thấy Vũ Đại Đầu, tảng đá trong lòng lập tức trong lòng rơi xuống phân nửa. Xem ra tình huống cũng không phải đã hỏng hẳn.
Vũ Đại Đầu cũng ăn nói vụng về, nói một hồi lâu, cũng không vào được trọng điểm.
- Vũ Đại Đầu, ngươi kêu to cái gì vậy?
- Thiếu chủ, ta không có nhìn lầm chứ?
- Trời ơi, thật sự là Thiếu chủ đã trở lại!
Lúc này, nghe được tiếng kêu to của Vũ Đại Đầu, cao tầng Chư Tinh Quốc cũng nhanh chân chạy qua. Văn thần võ tướng Nhan Khuyết, Hoa Anh, Trữ Y Y, Vương
Trạch Long vân vân, mỗi người bọn họ đều bị thương, mặt sắc mỏi mệt. Tuy nhiên lúc này thấy đến Sở Vân, trong ánh mắt đều trào dâng cảm giác vui mừng.
Trong lòng Sở Vân chấn động, bởi vì trong mọi người không thấy Thư Thiên Hào đâu cả.
- Nghĩa phụ ta đâu?
Sở Vân vội hỏi.
- Thiếu quốc chủ yên tâm, quốc chủ đại nhân hiện đang trọng thương ở trên giường, tính mạng không có trở ngại. Buổi chiều sớm vừa chấm dứt, quốc chủ đại nhân nghe được tiếng kêu của võ tướng quân, vội vàng phái chúng ta qua đây. Hiện nay, Thiếu quốc chủ trở về, nhất định quốc chủ đại nhân sẽ rất cao hứng.
Hoa Anh cười nói.
- Mấy tháng qua, đám người ta và Tiên Nang Vương, Tửu Hào Vương, đối phó với phân thân Dạ Đế. Có thể nói là thoát chết trong đường tơ kẽ tóc. Các ngươi cũng đừng đi vội. Vừa đi vừa nói cho ta biết những chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian này.
Sở Vân quét mắt nhìn mọi người, chào hỏi một tiếng, sau đó dẫn đầu đi về hướng thành chủ phủ.
Mọi người vội vàng theo sát phía sau.
- Có Thiếu quốc chủ ở đây, chúng ta giống như được uống thuốc an thần.
- Những tháng này, Song Đế tranh phong, Chư Tinh Quốc và toàn bộ Tinh Châu, toàn bộ thế giới, đều là rối loạn, một mảnh dao động.
/1102
|