Thấy vậy, trong lòng Sở Vân âm thầm tự nhắc nhở mình.
Rầm rầm ầm!
Đột nhiên, phía sau, trên chiến trường phát sinh tiếng nổ kịch liệt.
Trong lúc nhất thời, bạch quang rực rỡ như châm vào mắt người. Sóng khí bàng bạc quét ngang bốn phương tám hướng, cuốn sạch vô số xác chiến hạm.
Trong bạch quang hai bóng người màu đen đang bắn ra dữ dội.
- Dạ Đế, có can đảm ngươi đừng chạy trốn!
Thân ảnh phía sau chính là Long Đế. Chân hắn giẫm một con Vân Hải Thiên long, bên cạnh là Linh Sơn m Long, Hồng Liên viêm Long cùng bay múa, tiếng như sấm đánh, thế khí điên cuồng mạnh mẽ đến cực điểm.
Dạ Đế hừ lạnh một tiếng, chăm chú lao vào trong mây trắng mờ mịt, không thấy bóng dáng.
Long Đế theo sát phía sau, phá vỡ không gian, xé biển mây, lấy khí phách vô song thần ngăn giết thần, phật ngăn giết phật, truy sát qua.
- Đi! Theo sau!
Hai mắt Sở Vân sáng ngời, lập tức quát khẽ.
Thì ra Long Đế và Dạ Đế, đã sớm chạy tới chiến trường Thương Thanh, cũng mở không gian chiến trận, đại chiến một hồi.
Tuy nhiên hiện nay, số lượng yêu vật trong tay Long Đế tăng vọt, đội hình cường thịnh, có thể nói xưa đâu bằng nay. Ngược lại, bởi vì quan hệ Dạ Đế chuyển sang kiếp khác không hoàn toàn, Tứ Vương hợp lực, chỉ có thể hình thành ảo ảnh của Dạ Đế trong một thời gian ngắn ngủi, chiến lực cũng không thể kéo dài, bởi vậy không địch lại Long Đế.
Dạ Đế phá không rời đi, tất nhiên Long Đế không ngừng đuổi sát phía sau. Bọn họ và Sở Vân cùng ở chiến trường Thương Thanh, đương nhiên cũng sớm phát hiện Sở Vân và Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền, nhưng tâm tư hai bên đều ở đối phương. Sở Vân với thực
lực Vương cấp nho nhỏ, vẫn chưa đủ để hai người coi trọng.
Thấy Song Đế rời đi như tia chớp, không bận tâm tới mình, Sở Vân tất nhiên mừng rỡ, vội vàng thúc giục Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền đuổi theo.
Hắn bớt hẳn phân nửa lo lắng, biết cuộc chiến của Song Đế, dây dưa đã mấy tháng, đã đấu ra chân hỏa, thế nào cũng phải có một bên bại vong mới có thể dừng được. Bọn họ càng đấu càng không can được, Sở Vân lại càng có thể ngồi xem hổ đấu.
Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền chậm rãi không hề lay động, như tia chớp tiến tới, trực tiếp phá vỡ vô số xác chiến hạm, miễn cưỡng đi ngang qua toàn bộ chiến trường Thương Thanh.
Sau đó chui vào giữa mây trắng dầy đặc chỗ Song Đế vừa biến mất.
Sở Vân và Tửu Hào Vương đứng ở mũi tàu, sẵn sàng đón quân địch. Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền khởi động một màn hào quang hình cầu. Các Cực Nhạc Tiên Phi đều trốn vào trong khoang thuyền. Các nàng cũng không am hiểu chiến đấu, nếu chẳng may bản thể
yêu binh bị đánh nát, tất nhiên chính là hương tiêu ngọc vẫn.
Chỉ cần thiếu một vị Cực Nhạc Tiên Phi, sẽ không thể tạo thành đại trận Cực Nhạc Hoan Hỷ Luân Chuyển. Không có đại trận, sẽ không thể chế tạo Tiên Thiên nguyên tinh. Giá trị của Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền sẽ từ một trăm xuống chỉ còn một .
Tốc độ của Song Đế cũng nhanh không thể tưởng tượng được. Sở Vân đã lập tức vận dụng tốc độ lớn nhất đuổi theo lâu như vậy, vẫn nhìn không thấy bọn họ.
Rầm rầm ầm!
Đột nhiên, phía sau, trên chiến trường phát sinh tiếng nổ kịch liệt.
Trong lúc nhất thời, bạch quang rực rỡ như châm vào mắt người. Sóng khí bàng bạc quét ngang bốn phương tám hướng, cuốn sạch vô số xác chiến hạm.
Trong bạch quang hai bóng người màu đen đang bắn ra dữ dội.
- Dạ Đế, có can đảm ngươi đừng chạy trốn!
Thân ảnh phía sau chính là Long Đế. Chân hắn giẫm một con Vân Hải Thiên long, bên cạnh là Linh Sơn m Long, Hồng Liên viêm Long cùng bay múa, tiếng như sấm đánh, thế khí điên cuồng mạnh mẽ đến cực điểm.
Dạ Đế hừ lạnh một tiếng, chăm chú lao vào trong mây trắng mờ mịt, không thấy bóng dáng.
Long Đế theo sát phía sau, phá vỡ không gian, xé biển mây, lấy khí phách vô song thần ngăn giết thần, phật ngăn giết phật, truy sát qua.
- Đi! Theo sau!
Hai mắt Sở Vân sáng ngời, lập tức quát khẽ.
Thì ra Long Đế và Dạ Đế, đã sớm chạy tới chiến trường Thương Thanh, cũng mở không gian chiến trận, đại chiến một hồi.
Tuy nhiên hiện nay, số lượng yêu vật trong tay Long Đế tăng vọt, đội hình cường thịnh, có thể nói xưa đâu bằng nay. Ngược lại, bởi vì quan hệ Dạ Đế chuyển sang kiếp khác không hoàn toàn, Tứ Vương hợp lực, chỉ có thể hình thành ảo ảnh của Dạ Đế trong một thời gian ngắn ngủi, chiến lực cũng không thể kéo dài, bởi vậy không địch lại Long Đế.
Dạ Đế phá không rời đi, tất nhiên Long Đế không ngừng đuổi sát phía sau. Bọn họ và Sở Vân cùng ở chiến trường Thương Thanh, đương nhiên cũng sớm phát hiện Sở Vân và Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền, nhưng tâm tư hai bên đều ở đối phương. Sở Vân với thực
lực Vương cấp nho nhỏ, vẫn chưa đủ để hai người coi trọng.
Thấy Song Đế rời đi như tia chớp, không bận tâm tới mình, Sở Vân tất nhiên mừng rỡ, vội vàng thúc giục Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền đuổi theo.
Hắn bớt hẳn phân nửa lo lắng, biết cuộc chiến của Song Đế, dây dưa đã mấy tháng, đã đấu ra chân hỏa, thế nào cũng phải có một bên bại vong mới có thể dừng được. Bọn họ càng đấu càng không can được, Sở Vân lại càng có thể ngồi xem hổ đấu.
Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền chậm rãi không hề lay động, như tia chớp tiến tới, trực tiếp phá vỡ vô số xác chiến hạm, miễn cưỡng đi ngang qua toàn bộ chiến trường Thương Thanh.
Sau đó chui vào giữa mây trắng dầy đặc chỗ Song Đế vừa biến mất.
Sở Vân và Tửu Hào Vương đứng ở mũi tàu, sẵn sàng đón quân địch. Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền khởi động một màn hào quang hình cầu. Các Cực Nhạc Tiên Phi đều trốn vào trong khoang thuyền. Các nàng cũng không am hiểu chiến đấu, nếu chẳng may bản thể
yêu binh bị đánh nát, tất nhiên chính là hương tiêu ngọc vẫn.
Chỉ cần thiếu một vị Cực Nhạc Tiên Phi, sẽ không thể tạo thành đại trận Cực Nhạc Hoan Hỷ Luân Chuyển. Không có đại trận, sẽ không thể chế tạo Tiên Thiên nguyên tinh. Giá trị của Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền sẽ từ một trăm xuống chỉ còn một .
Tốc độ của Song Đế cũng nhanh không thể tưởng tượng được. Sở Vân đã lập tức vận dụng tốc độ lớn nhất đuổi theo lâu như vậy, vẫn nhìn không thấy bọn họ.
/1102
|