Chỉ Yêu Mình Sesshoumaru

Chương 12: Sesshoumaru lại bị thương.

/42


Lúc này đây, nàng còn không giống như lần trước, chỉ xem hắn là nhân vật hư cấu, ở một bên nhàn nhạt thưởng thức. Nàng không dám thừa nhận, bản thân mình đã bắt đầu để ý đến hắn, để ý từ khi được hắn cứu một mạng.

Nâng dậy tiểu cô nương đang sợ hãi nằm trên đất, Tiêu Lăng Nguyệt ổn định cảm xúc, khẽ mỉm cười ôn nhu, cẩn thận bước lại gần nam yêu đang tỏa sát khí ra bốn phía.

“Sesshoumaru…”

Nàng nhẹ giọng gọi một tiếng. m thanh ấy mềm mại như làm gió xuân khẽ xuyên qua nội tâm, thức tỉnh lí trí của hắn, nội tâm hoảng loạn, sợ hãi dần được trấn an.

Sesshoumaru không tự chủ được thu hồi sát khi trên người, nháy mắt lại hoảng hốt chật vật tìm kiếm bên cạnh thì tay phải của hắn được một đôi tay ấm áp nắm lấy. Huyết sắc trong mắt dần dần nhạt đi, trở về đôi mắt sắc vàng nguyên bản.

“Tiêu… Lăng Nguyệt?” Nhìn nữ tử đang mỉm cười ôn nhu trước mắt, vẻ mặt Sesshoumaru mê mang, trong nháy mắt liền thanh tỉnh, mắt trầm xuống.

Là nàng! Ở thời điểm bản thân hắn chật vật nhất, nàng luôn lặng yên xuất hiện!

“Là ta!” Thấy hắn tỉnh táo lại, Tiêu Lăng Nguyệt có chút vui sướng, có lẽ là vì lần đầu tiên nghe được hắn gọi tên nàng đi.

“Ngươi… Ngươi thấy thế nào?” Tiêu Lăng Nguyệt cẩn thận tìm từ hỏi. Cao ngạo như Sesshoumaru, chỉ sợ chưa bao giờ rơi vào tình trạng này, mà lại do một tên bán yêu tạo ra, kém chút nữa là mất mạng. Với hắn là sự sỉ nhục lớn nhất!

“Không sao!” Rút tay bị nắm về, Sesshoumaru quay đầu đi, lạnh nhạt trả lời. Hắn còn không yếu ớt đến mức cần nhân loại thương hại.

Áo giáp thì vỡ nát, vạt áo thấm đẫm máu, một thân y phục hoa lệ giờ đầy bụi đất. Vậy mà còn nói không sao.

Nam nhân này thật cứng đầu, làm cho nàng thấy không biết phải làm sao, đồng thời cũng cảm thấy những gì hắn phải chịu bây giờ thật không đáng. Đúng vậy, thật không đáng chút nào… Hắn chưa bao giờ có ý nghĩ muốn giết Inuyasha. Vậy mà cái đồ bán yêu đệ đệ đó, rõ ràng là muốn kết liễu tính mạng của hắn, không những thế, lại còn dùng di vật Thiết Toái Nha của phụ thân mà hắn tâm tâm niệm niệm tôn kính để ra tay!

“Không sao là tốt…”

Thu hồi hai tay trống rỗng, Tiêu Lăng Nguyệt sắc mặt không đổi lên tiếng đáp. Có lẽ có chút thất thần, nhưng chỉ là một chút thôi. Không thể tùy ý phóng túng bản thân, nàng sợ một ngày nào đó sẽ không còn khống chế được tình cảm của mình.

/42

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status