Chiến Thần Bất Bại

Chương 487 - Suy Đoán Của Binh

/936


Rốt cuộc tiếng rít trầm thấp phía trên đỉnh đầu cũng dần đi xa, thần kinh luôn căng chặt của mọi người cùng dần thả lỏng . Chờ cho đến khi không còn tiếng động nào mọi người mới đào tầng băng ra rồi bò ra khỏi băng động , lúc này băng nguyên đã hoàn toàn thay đổi, phàm những nơi mà ánh mắt có thể nhìn thấy , toàn bộ cây cối, nham thạch, tiểu sơn , sườn núi … tất cả đều đã biến mất không còn chút tăm tích . Cánh đồng tuyết vốn bằng phẳng vậy mà bây giờ lại đầy lỗ hổng.

Tâm tư của Binh rất kín đáo , hắn đánh sập băng động rồi đem toàn bộ vết tích của tinh thần tán xóa đi.

Bỗng nhiên, Tiểu Nhị đang đánh ô bay xuống mặt đất, nó nhặt từ trên mặt đất lên một khối băng tinh lam sắc rồi răng rắc răng rắc cắn vỡ .Lúc này Đường Thiên mới chú ý tới, trên cái nơi hoang tàn đầy tuyết phủ này có thể tùy ý thấy được những khối băng tinh lam sắc phủ đầy, băng tinh có hình dạng bất quy tắc giống như những khối băng lam sắc bị vỡ ra vậy , nếu không phải mầu sắc của nó khác với băng tuyết thì khi xen lẫn với băng tuyết căn bản khó có thể nhận ra được.

Đây là thứ gì ? Đường Thiên đưa tay muốn nhặt lên.

Đinh Thần thấy vậy sắc mặt liền đại biến, vội vàng lên tiếng ngăn cản: Đại nhân không thể!

Đường Thiên chững người lại rồi quay mặt hơi kinh ngạc hỏi: Sao thế ?

Cái này là băng tinh hàn triều ! Đinh Thần gấp giọng nói : Mỗi lần hàn triều qua đi , hàn triều sẽ ngưng tụ thành những viên băng tinh, khả năng ăn mòn năng lượng chân lực của những viên băng tinh này so với hàn triều trong không khí còn mạnh hơn mấy trăm lần. Những võ giả có tu vi hơi yếu một chút vừa đụng vào nó thì đan điền sẽ đông lại, nghìn vạn lần không đụng vào được, ngay cả đạp lên cũng không lên đạp.

Lời này vừa nói ra lập tức làm sắc mặt mọi người đại biến.

Thời gian tồn tại của hàn triều băng tinh rất ngắn, chỉ một ngày sau là chúng nó bốc hơi tan vào không khí. Đinh Thần căn dặn: Mọi người nghìn vạn lần không nên vì hiếu kỳ mà đụng vào nó.

Đinh Thần nhìn thoáng qua Tiểu Nhị trong lòng không thể hiểu nổi bởi đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Hồn tướng có thể ăn hàn triều băng tinh. Tiểu Nhị là võ hồn nhưng khí tức của nó gần giống với Hồn tướng vì thế Đinh Thần mới nhận nhầm nó là Hồn tướng. Nhưng hắn không hề lên tiếng thắc mắc , biểu hiện cường thế của Tiểu Nhị lúc trước đã hoàn toàn chấn nhiếp hắn, Hồn tướng lợi hại như vậy tất nhiên không phải là phàm phẩm rồi.

Bỗng sắc mặt Binh khẽ động,hắn nhặt một khỏa hàn triều băng tinh lên sau đó không ngờ cũng học theo Tiểu Nhị , răng rắc răng rắc cắn vỡ . Hắn nhắm mắt lại, cẩn thận cảm thụ, một lát sau mới mở mắt, khen: Đồ vật tốt !

Ta có thể ăn không? Đường Thiên thấy thế cũng nóng lòng muốn thử, Nha Nha ở một bên cũng có biểu hiện giống hắn như đúc .

Không thể. Binh dứt khoát nói: Thứ này là thuốc bổ cực tốt với Hồn tướng , chẳng qua nếu phẩm chất của Hồn tướng không cao thì không thể thừa nhận được.

Nha Nha hoan hô một tiếng cũng nhặt một mảnh băng tinh lên răng rắc răng rắc cắn vỡ , trên mặt đầy vẻ hưởng thụ.

Ánh mắt của Binh hướng về phía băng nguyên rộng lớn , trong mắt hiện lên một tia dị sắc, cái phiến cánh đồng tuyết này chẳng phải là dưỡng hồn chi địa trời sinh hay sao?

Đối với võ giả , Hàn triều chính là độc dược trí mạng nhưng đối với Hồn tướng thì nó lại chính là thuốc bổ cực tốt . Thay vì nói cái phiến cánh đồng tuyết này là một nơi chốn tu luyện tốt thì nói nơi đây là dưỡng hồn chi địa thì càng thích hợp hơn.

Trong lòng Binh rục rịch muốn động, phiến tuyết nguyên hàn cổ đại như này chính là dưỡng hồn chi địa tuyệt hảo , đối với Đại Hùng tinh thì nó chính là nguồn bổ xung cực lớn . Số lượng thủ hạ là Hồn tướng dưới tay Đường Thiên rất đông đảo, nếu như có thể đến nơi đây tẩm bổ thì có lẽ có thể tiến thêm một bước.

Có lên phái đại quân đến quét sạch nơi này hay không đây...

Úc không, mình nhất định không bị cái tên nhị hàng kia ảnh hưởng đến , lúc nào cũng nghĩ đến chuyện mang đại quân đến . Binh nhanh chóng đem cái phương pháp cường đạo đầy thô bạo không có một chút tính chiến thuật nào đáng nói trong đầu vứt khỏi não .

Người có chỉ số thông minh cao nhất định phải nghĩ đến vấn đề có chỉ số thông minh cao.

Theo ý nghĩ nào đó , cái phiến cánh đồng tuyết này hẳn phải là một nơi chiến lược yếu địa mới đúng .

Thương Dương Vũ không phát hiện ra điểm này sao?

Cái ý nghĩ này khiến mắt Binh sáng ngời nhưng ngay sau đó hắn lập tức đem cái suy đoán này phủ quyết.

Có lẽ hoàng kim võ giả sẽ không phát hiện ra diệu dụng của hàn triều nhưng nếu là thánh giả thì nhất định sẽ phát hiện ra được bởi vì thứ thánh giả tu luyện chính là hồn vực, lý giải của bọn họ về Hồn tướng không phải những võ giả bình thường có thể so sánh được.

Nhất định Thương Dương Vũ sẽ nhìn ra điểm này , hắn có thể nhìn ra điểm này sao lại không muốn lợi dụng phiến cánh đồng tuyết này chứ?

Binh đột nhiên hỏi Đinh Thần: Cái phiến đại tuyết nguyên này ngoại trừ tu luyện doanh ra còn có nơi khác đúng không?

Đinh Thần gật đầu: Ân, cách tu luyện doanh không xa có một tòa thành, tên là Hàn Cổ thành do nữ nhi của Phó sư Phó Tử Hồng tọa trấn, đám Lý Lương Khâu là lính trú quân nằm dưới sự quản hạt của Tử Hồng tiểu thư . Tử Hồng tiểu thư rất tốt, mọi người đều rất kính trọng.

Nơi đó có gì sao ? Cần thiết phải trú quân à? Binh phản vấn.

Đinh Thần sửng sốt một cái, lắc đầu nói: Cái này thuộc hạ cũng không biết.

Ánh mắt Binh chợt lóe như có điều gì đó đăm chiêu.

Tiểu Nhị vẫn chuyển động tinh thần tán(ngôi sao ô) trong tay , băng tinh từ mặt đất liên tục bị hấp lên như hạt mưa bay về phía tinh thần tán đang chuyển động. Mỗi khi có một phiến băng tinh đánh lên mặt ô thì lập tức hóa thành một chùm lam phấn óng ánh thấm vào bên trong mặt ô.

Nha Nha thoáng sửng sốt trong giây lát rồi lập tức đẩy nhanh tốc độ lên nhưng so với Tiểu Nhị thì hiệu suất của nó không biết kém hơn biết bao nhiêu lần .

Bỗng nhiên tinh thần tán dừng lại , Tiểu Nhị ngơ ngác nhìn Nha Nha.

Nha Nha trừng lớn con mắt, trên mặt đầy vẻ khó chịu, trong lòng ước ao không biết bao nhiêu lần .

Bỗng Tiểu Nhị vẫy vẫy tay với Nha Nha .

Nha Nha thoáng sững người trong giây lát rồi ngay lập tức hoan hô một tiếng rồi sau đó cất bước khoan khoái đi về phía Tiểu Nhị tiếp đó nó dùng sức đạp một cái , nhảy lên cao ngất , khi vẫn còn ở giữa không trung nó liền lộn mấy vòng.

Tiểu Nhị cũng phối hợp xoay người rất đúng lúc .

Ba.

Nha Nha tựa như một quả đông nằm yên trên lưng Tiểu Nhị , hai tay ôm chặt cổ Tiểu Nhị trên miệng y y nha nha hoan hô.

Thân hình Tiểu Nhị không chút động đậy, khuôn mặt ngơ ngác không chút biểu tình, lại tiếp tục chuyển động tinh thần tán một lần nữa.

Vù vù vù, Tiểu Nhị tựa như một cơn gió xoáy lam sắc quét qua mặt đất , phàm những nơi mà nó đi qua ,toàn bộ băng tinh đều bị hút vào trong tinh thần tán của nó . Hàn triều nồng đậm giống như làn vụ khí lam sắc không ngừng bị hút vào trong cơ thể hai bọn nó .

Binh đỏ cả mắt, lập tức ngừng hút thuốc, vừa phóng về phía cơn gió xoáy vừa hô lớn : Tiểu Nhị! Còn có ta, còn có ta...

Hô, cơn gió xoáy lam sắc giống như bị chấn kinh vậy, thoáng một cái đã lướt ra xa .

Hỗn đản! Không ngờ các ngươi lại không mang theo ta! Tốt nhất các ngươi đừng có rơi vào trong tay ta... Binh tức muốn bể phổi tức giận mắng to , tiếng của hắn vọng ra xa xa.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, cái biểu hiện không chút hình tượng của cái tên hồn tương đại thúc vô cùng hèn mọn cùng vị Hồn tướng quyết đoán khiến người ta hít thở không thông lúc nãy là một sao?

Đường Thiên quay mặt, không đành lòng nhìn.

Tiếc là mình không thể ăn, thoạt nhìn đám Tiểu Nhị dường như rất dễ chịu thì phải...

Ước chừng hơn mười phút sau Tiểu Nhị liền ngừng lại, băng tinh xung quanh đều đã bị bọn họ quét sạch không còn chút gì . Lúc này thân thể của Tiểu Nhị và Nha Nha đã biến hóa một cách rõ ràng , da trên người Nha Nha đã trở nên tinh tế trơn trượt hơn trước , cây tiểu kỳ cắm trên( sau) mông đã biến thành mầu lam . Còn đường trang trên người Tiểu Nhị lại trở nên tinh xảo hơn trước , khuôn mặt nhỏ nhắn vốn đã tinh xảo bây giờ quả thực trông giống như con búp bê sứ vậy , đôi mắt đen bóng hơn , phần cán của tinh thần ô trong tay hắn cũng óng ánh giống như được khắc từ băng vậy , không chỉ vậy , bề mặt của nó còn có rất nhiều phù điêu vô cùng tinh tế . Nan ô trong suốt như thủy tinh, trên mặt ô vốn đã có rất nhiều ngôi sao nay có nhiều thêm một tầng tinh vân lam nhạt mờ ảo như có như không .

Băng tinh xung quanh đều đã bị quét dọn sạch sẽ không còn chút gì , nếu như lúc này đứng từ trên không nhìn xuống thì sẽ thấy trên mặt đất đầy tuyết phủ có những lam điểm ánh lên nhưng chỉ duy nhất phạm vị xung quanh đám Đường Thiên đang đứng thì không còn một khối.

Tiểu Nhị, đem xung băng tinh xung quanh mang một ít lại đây. Binh vội vàng nhắc nhở .

Lần này dường như Tiểu Nhị đã biến thành thông minh, hô một cái hóa thành một cơn gió xoáy đem băng tinh hàn triều xung quanh cuốn không ít lại đây, như thế khu vực này sẽ không đột ngột khác biệt với nơi khác .

Bỗng nhiên, thần sắc trên mặt Đường Thiên khẽ động, thấp giọng hô: Có người tới !

Tiểu Nhị, Nha Nha và Binh lập tức biến mất.

Đinh Thần thấp giọng quát lớn: Ta tới ứng phó, mọi người trấn định .

Từ phía xa xa xuất hiện mấy chấm đen nhỏ sau đó chỉ trong nháy mắt đã hiện ra trước mặt mọi người, người cầm đầu chính là một vị nam tử mặt đen .

Trên mặt Đinh Thần lộ ra vẻ sung sướng khi vừa sống sót sau tai nạn, trong giọng nói còn mang theo tiếng khóc: Đại nhân!

Ánh mắt vị nam từ mặt đen lướt qua mọi người, ai nấy đều rất chật vật hiển nhiên vừa mới trải qua một hồi tai nạn, trên mặt tất cả vẫn còn lưu lại vẻ căng thẳng , hắn thả chậm thanh âm: Đinh Thần, vận khí của tên tiểu tử ngươi không tồi đâu! Sống là tốt rồi! Ngươi dẫn bọn hắn trốn ở đâu thế ?

Đinh Thần chỉ vào băng động đã sụp mất một nửa phía sau , thanh âm mang theo vẻ run rẩy: Đại nhân còn nhớ cái băng động này không? May mà chúng ta cách băng động này không xa, bằng không...

Vị nam tử mặt đen cho rằng Đinh Thần bị hù đến hỏng lên bùi ngùi nói : Đúng là vận khí không tồi.

Hắn nhìn thoáng qua băng động đã sụp đổ , cái băng động này có không ít người biết đến bình thường thỉnh thoảng vẫn có người tuần tra chạy vào trong đó để tránh gió tuyết.

Trông thấy Lý phó đội không? Đột nhiên vị nam tử mặt đen hỏi.

Không có. Đinh Thần lắc đầu, bỗng nhiên cả kinh rồi run giọng: Lẽ nào Lý phó đội...

Hy vọng hắn cũng có vận khí tốt. Vị nam tử mặt đen lắc đầu than thở rồi lập tức nói: Ngươi dẫn bọn họ tới tu luyện doanh đi, phỏng chừng xung quanh đây đều đã lâm vào rối ren, xung quanh đang hỗn loạn lên tốt nhất các ngươi cứ yên phận ở tu luyện doanh đi. Lần này quy mô của hàn triều lớn đến mức chưa từng có,ngày mai Phó sư và Lý sư sẽ đến. Mau trở về đi , ta tìm thêm xem thế nào.

Đinh Thần cảm kích nói: Cảm tạ đại nhân!

Thấy nhóm vị nam tử mặt đen nghênh ngang quay đầu đi mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.

Đinh Thần thấp giọng nói: Vị đại nhân vừa nãy chính là người phòng thủ Hàn Cổ thành Vu Long Hải Vu đại nhân, hắn là đệ tử của Phó sư , cũng là sư huynh của tiểu thư , thực lực rất mạnh .

Đường Thiên gật đầu: So với Lý Lương Khâu thì mạnh hơn . Hơn nữa bên người hắn còn có bốn gã hoàng kim võ giả.

Binh nhẹ nhàng đi ra, nói: Chúng ta đi tu luyện doanh.

Vì sao? Chúng ta không đi nội võ tràng sao? Thời gian của chúng ta cũng không có nhiều a! Trên mặt Đường Thiên đầy vẻ khó hiểu.

Binh lắc đầu: Cái phiến Hàn Cổ đại tuyết nguyên nhất định có chuyện. Hai vị thánh giả đều tới, ngươi không cảm thấy điều này rất kỳ quái hay sao? Chuyện Lý Nhược tới cũng rất bình thường, con của hắn đã xảy ra chuyện. thế còn Phó Trọng Sơn thì sao ? Đến thăm nữ nhi của hắn sao ? Nếu là lúc bình thường thì điều này còn có thể hiểu được nhưng lúc này là lúc mạch nước ngầm của Lục Phân nghi tọa đang dao động mạnh , nhiều người đang rục rịch muốn động , vào cái thời điểm như này sao hắn lại có thời gian ly khai?

Binh đột nhiên hỏi Đinh Thần: Trận hàn triều lần trước xảy ra lúc nào?

Hàng năm đều có nhưng quy mô không lớn, lần này quy mô là lớn nhất, trước đây cũng có một lần có quy mô khá lớn đó là thời gian sáu năm trước, lần đó ba vị thượng sư cũng tới . Đinh Thần lộ ra vẻ hồi ức.

Binh cười nhạt: Chỉ là một ngoại võ tràng, có chỗ nào đáng giá để ba vị thánh giả cùng chạy tới đây ? Bên trong chuyện này nếu nói là hợp lí thì mới là kỳ quái! Huống chi, một cái nơi khô cằn sỏi đá thế này mà cũng cần nhiều cao thủ tới trấn thủ như vậy sao ? Cái gọi là trấn thủ này thực chất là gì ?

Đường Thiên lắc đầu: Tuy nghe rất có lí nhưng cũng chưa chắc đã liên quan tới...

Binh cắt đứt lời hắn, hắn sợ cái con nhị hàng Đường Thiên này sẽ nói ra ba chữ【 Lục Phân nhãn 】, hắn khẳng định : Không có việc gì, trong vòng hai ngày tới chúng ta không cần nóng vội , cứ từ từ xem tin tức sẽ biết.

Hắn vung tay lên đầy hăng hái : Tiểu Nhị, Nha Nha, nhanh mang ta đi nhặt băng tinh!

/936

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status