Chiến Vương Thương Phi

Chương 26

/125


Vô số Hắc y nhân chung quanh đột nhiên xuất hiện đằng đằng sát khí.

A. . . . . .

Hôm nay Bát Tiên lâu đưa đồ ăn mới ra thị trường, quán lẩu Long Phượng khai trương đều ở cùng địa phương nên vây đầy thực khách cùng người xem náo nhiệt. Hiện tại, nhìn thấy nhiều thích khách như vậy, toàn bộ sợ tới mức nơi nơi chạy loạn, tiếng la khóc một mảnh.

Quanh thân Bất Hối lộ ra một đạo lãnh ý, khóe môi gợi lên một tia tươi cười thị huyết, bất quá đang nhìn mọi người trốn chạy khắp nơi khẽ nhíu mày, quát lớn: "Toàn bộ đều tiến vào!" Những sát thủ này là nhằm vào nàng, mặc kệ là ai phái tới đều tránh không được một hồi huyết chiến, những người này chạy loạn sẽ chỉ làm sự tình càng ngày càng phiền toái, trước làm cho bọn họ ly khai mới được.

Vừa nghe Bất Hối nói, những người đó như phát điên chạy tới. Bất kể như thế nào, bên này còn có Vương gia bọn hắn tôn trọng nhất. Nghe đâu, hắn bị ngàn người cao thủ chặn giết vẫn bình yên vô sự tiêu sái ra ngoài.

"Không được rời kỉo ta." Chiến Cảnh Thiên nhìn Bất Hối trấn định trong mắt có một tia thưởng thức. Nữ nhân bình thường nhìn thấy loại tình cảnh này đã sớm sợ tới mức oa oa khóc lớn, nàng chẳng những không sợ hãi ngược lại có một tia hưng phấn, không hổ là nữ nhân hắn coi trọng!

"Được." Bất Hối nhẹ giọng đáp.

Đối mặt càng ngày càng nhiều sát thủ các nàng vẫn đứng ở nơi đó động cũng chưa động, không chút sợ hãi, chỉ là phần can đảm này người bình thường không có thể có được.

Hoa Thiên Thần cũng đi theo bên cạnh, đối với biểu hiện Bất Hối trong lòng cũng thầm khen một tiếng, quả nhiên có sự can đảm!

"Lưu một người sống, còn lại giết toàn bộ!"

Dứt lời, phía sau quán lẩu Long Phượng lại xuất hiện một nhóm người, những người này mặc chiến giáp, đều là những tinh anh quanh năm đi theo Chiến Cảnh Thiên ở trên chiến trường anh dũng giết địch.

Hai bên lập tức giao thủ, âm thanh chém giết không ngừng, chỉ một thoáng thiên địa đều bị chảy theo dòng huyết nhiễm thành màu đỏ.

Đúng lúc này, bốn phía lại xuất hiện một lượng lớn thích khách, những người này võ công rõ ràng cao hơn những người phía trước đó, phá tan phòng tuyến thẳng đến Bất Hối, Hoa Thiên Thần cùng Chiến Cảnh Thiên không nói hai lời lập tức xuất thủ.

Đúng lúc này, những thích khách này lại như biết phân thân, một phân thành hai cuốn lấy Chiến Cảnh Thiên cùng Hoa Thiên Thần, hướng tới Bất Hối giết.

Nhìn thích khách tới, Bất Hối nội tâm cười lạnh, trong tay lấy vũ khí đã chuẩn bị tốt. Đúng lúc này, phía sau truyền đến một thanh âm lo lắng: "Cẩn thận!" Tiếp theo, hai đạo kiếm quang sắc bén từ bên mình lướt qua, hắc y nhân trước mắt bị chém thành vài đoạn.

Trong đó một kiếm không cần phải nói, khẳng định là Chiến Cảnh Thiên, còn một kiếm khác?

Nhìn lại, thì ra là Lý Mộc Dương.

Lý Mộc Dương hôm nay vốn là không muốn tới, nhưng vì hi vọng cuối cùng vẫn lại đến đây. Khi đến nơi vừa lúc nhìn thấy thích khách đâm hướng Bất Hối, không biết vì cái gì trong lòng hiện lên một tia bất an, không nói hai lời lập tức xuất thủ giết người thích khách kia tâm lý mới ổn định lại.

Khóe miệng hơi hơi gợi lên, cười nhạt nói: "Ngươi không sao chứ?"

Hắn vừa mới nói xong, Bất Hối trước mắt liền biến mất, nhìn lại, đang bị Chiến Cảnh Thiên che ở trước.

Chiến Cảnh Thiên đem Bất Hối kéo vào trong ngực cẩn thận xem xét, khẩn trương hỏi: "Có bị thương không?" Tuy hắn biết thân thủ Bất Hối, nhưng nhìn đến tình cảnh kia trong lòng vẫn không nhịn được sợ hãi, một kiếm giải quyết tất cả thích khách xung quanh, lập tức chạy vội đến trước mặt nàng.

"Ta không sao!" Bất Hối nhìn hắn nở nụ cười, nàng không phải hoa trong bình, người thích khách kia cũng không gây thương tổn nàng, bất quá, được hắn quan tâm như vậy cảm giác thật tốt.

Khụ khụ!

Hoa Thiên Thần nhìn hai người ôm nhau chẳng kiêng nể ai, nhịn không được nhắc nhở, các ngươi hiện tại đều là thân nam trang! May mắn những người vây xem đang trốn đi.

Bất Hối khẩn trương từ trong lòng Chiến Cảnh Thiên giãy giụa thoát ra, hơi chút xấu hổ đi đến bên cạnh Lý Mộc Dương chân thành cười nói: "Cám ơn ngươi!" Tuy nàng có thể tự bảo vệ mình nhưng vẫn thực cảm tạ hắn có thể xuất thủ.

Lý Mộc Dương nhìn Bất Hối đi tới trước mắt sáng lên, nhất là dáng vẻ tươi cười của nàng lại càng hết sức cuốn hút, sau khi sững sờ một phen mới phản ứng kịp, cũng mỉm cười nói: "Ngươi không có việc gì thì tốt rồi."

"Lý tướng quân xuất hiện tại Chiến quốc là có chuyện gì?" Chiến Cảnh Thiên nhìn bộ dáng của hắn trong thập phần khó chịu, lập tức đem hắn cùng với Bất Hối ngăn cách, khéo léo đem Bất Hối ngăn ở phía sau.

"Chiến Vương gia không cần lo lắng, Lý mỗ chỉ là tới tìm người ." Lý Mộc Dương buồn cười nhìn bộ dáng Chiến Cảnh Thiên, trong lòng ngầm đoán hắn khẩn trương bảo vệ ‘ nam nhân ’ phía sau như vậy, hẳn không là đoạn tụ chứ? Trách không được đến bây giờ còn chưa đón dâu!

Khi bọn họ đang nói chuyện, cuộc chiến cũng kết thúc.

"Khởi bẩm Vương gia, đối phương có ba trăm sáu mươi tám người, trừ một người sống toàn bộ đã tiêu diệt!"

"Mang hắn trở về trông coi cẩn thận."

"Dạ!"

Lúc này Bất Hối mới thấy được thực lực của Chiến Cảnh Thiên, bên những người này chỉ có mấy người thương vong, đối phương toàn quân lại bị diệt, chênh lệch này cũng không phải là ít.

"Đem nơi này quét sạch sẽ."

Nhìn thi thể đầy trên đất, Chiến Cảnh Thiên nhíu mày, tuy đã chuẩn bị chu đáo, giết chết toàn bộ những người đến nhưng vẫn hủy đi lễ khai trương của nàng, sợ là hôm nay không ai dám ở lại ăn cơm .

"Ta cực kỳ cảm tạ người đã tặng cho ta đại lễ như vậy, khai trương hôm nay oanh động như vậy, quán Long Phượng lại càng trở lên nổi tiếng!"

Không có một tia lo lắng, Bất Hối cuồng vọng lại hung hãn nói, xoa dịu buồn bực của Chiến Cảnh Thiên. Lần khai trương này bọn họ đã chuẩn bị thật lâu, sao có thể để cho việc ám sát nho nhỏ này phá hủy.

"Hiện tại ta tuyên bố, quán lẩu Long Phượng khai trương!" thanh âm khí phách của Chiến Cảnh Thiên truyền ra ngoài, cố ý thêm chút nội lực khiến cho tất cả Hoàng Thành đều có thể nghe được, tiếng vang thật lâu không tiêu tan.

Hắn đang lập uy, hơn nữa cảnh cáo những người ở nơi bí mật gần đó, có hắn ở đây đừng mơ tưởng động vào Bất Hối dù chỉ một chút.

Đường phố rất nhanh được quét sạch sẽ, vết máu cũng đã rửa sạch sẽ, trừ bỏ mùi máu tươi dày đặc trong không khí thì không chút nào nhìn ra nơi này mới vừa trải qua một hồi chém giết.

Thấy thích khách đều đã giải quyết, người trốn trong nhà cũng đi ra, bởi vì trốn kịp nên cũng không có thương vong, chẳng qua là nhiều thiên kim tiểu thư không chịu được hình ảnh đẫm máu này đã ngất đi, được cấp cứu đã tỉnh lại trở về nhà.

"Ăn cơm."

Đám người còn lại cầm trong tay dãy số bài do dự có nên đi vào ăn cơm hay không, vừa nghe thanh âm Chiến Cảnh Thiên lập tức tiến vào.

Lúc này mọi người mới chú ý tới trang hoàng trong đại sảnh, trên sàn đặt hai hàng đá cẩm thạch làm bàn ăn, ghế tựa trải lên cái đệm thật dày biến thành một cái sô pha giản dị.

Lại nhìn vào bên trong bị một tầng lụa mỏng ngăn cách, mơ hồ nhìn thấy bên trong là cái bàn hình tròn có thể để cho nhiều người cùng ăn, phủ lên ghế tựa là da chồn!

Vô cùng xa hoa!

Đây là trang hoàng ở lầu một, lầu hai là nhã gian, từ phía dưới này có thể tưởng tượng được phía trên xa hoa như thế nào.

Trên bàn có đánh số tương ứng với dãy số bài, có thể căn cứ dãy số trong tay mà ngồi, những người này bị dọa đã không còn mong đợi nồi lẩu, như là tượng gỗ vô cảm tìm nơi ngồi xuống.

Sau khi mọi người ngồi xong, tiểu nhị mặc trang phục thống nhất bắt đầu mang thức ăn lên, thời điểm mang nồi lẩu để trên bàn những người này mới bị cái bếp lẩu mới lạ này hấp dẫn.

/125

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status