Ánh nắng chiều ánh đầy trời, hồng như lửa, ánh sáng sáng như ngọc, đan vào lẫn nhau, buộc vòng quanh như một mảnh gấm vóc diễm lệ.
“Trẫm muốn gặp Loan Loan.”
Bên ngoài tướng quân phủ, Hiên Viên Dạ mặc một bộ cẩm bào màu đen, tay áo phiêu phiêu, thân đối lĩnh, đường viền được thêu bằng chỉ vàng, ngũ quan tuấn mỹ ở dưới ánh nắng chiều, giống như bị kim quang bao lấy hiện lên một tầng vàng nhạt, đôi mắt thâm thúy đang trừng mắt với Phong Triệt trong bốn thiếu niên đã ngăn hắn , toát ra lãnh ý cùng tức giận.
“Chủ tử không ở đây.”
Phong Triệt, Phong Triết,Phong Dự, Phong Tồn bốn thiếu niên áo trắng tung bay, ngũ quan thâm thúy. Đôi mắt lạnh lùng, khinh mạn nhìn sự tức giận bừng bừng của Hiên Viện Dạ cũng không bị tứ giận của hắn làm thay đổi sắc mặt
“Làm càn --”
Mộ lần lại một lần bị hai ba bốn người cản trở. Hiên Viên Dạ hận không thể một chưởng bổ bọn họ, đại chưởng nắm chặt vang lên khanh khách . Khi hắn biết được Loan Loan hoài cốt nhục của hắn , trong lòng mừng như điên so với nhất thống thiên hạ còn hưng phấn hơn. Nhưng khi chính mắt thấy nàng ra đi, phần vui mừng kia lập tức bị sợ hãi thay thế , nàng có phải hay không thật sự không tha thứ cho hắn? Thậm chí ngay cả đứa nhỏ cũng không cho phép người phụ hoàng như hắn có cơ hội thăm hỏi a?
Vì muốn được Loan Loan tha thứ, cũng vì có thể làm bạn với đứa nhỏ chưa xuất thế . Hắn thậm chí buông xuống công việc ở triều đình, mỗi ngày hướng tướng quân phủ chạy đến, nhưng đường đường là vua của một nước lại bị bị cự ở ngoài cửa. Tự tôn, sốt ruột, lo lắng, cảm xúc phức tạp đã muốn đưa tính tình của hắn càng thêm bốc hỏa. Hắn tựa như một đầu cuồng nộ , tùy thời hội cắn người khác một ngụm.
Đám người Phong Triệt lạnh lùng nhìn hắn liếc mắt một cái, đối tình cảnh hiện tại của vị hoàng đế này không chút đồng tình. Ai làm cho hắn cư nhiên dám phản bội chủ tử, dù là bất đắc dĩ. Nhưng phản bội chính là phản bội , ở trong mắt bọn họ, chỉ có chủ tử là là tối trọng yếu. Người khác, lăn một bên đi.
“Chẳng lẽ các ngươi không sợ trẫm hái đầu của các ngươi sao? Diệt cửu tộc của các ngươi?” Hiên Viên Dạ giận trừng mắt mấy người, xuất ra uy nghiêm đế vương.
“Tùy ý.”
Phong Triệt lạnh lạnh nói, bọn họ mệnh là của chủ tử , trừ phi nàng mở miệng, nếu không dù là hoàng đế, bọn họ cũng sẽ không đem mệnh giao cho hắn. Huống chi muốn tiêu diệt cửu tộc sao? Phong thị cũng chỉ còn lại bốn người bọn họ , muốn tiêu diệt cửu tộc, trừ phi hắn phái người xuống địa ngục đi tìm bọn họ.
“Các ngươi --” Hiên Viên Dạ lại không còn gì để nói, đường đường vua của một nước ở trước mặt vài cái thiếu niên nhưng lại toàn không có nửa điểm tôn nghiêm
“Phát sinh chuyện gì ?” Lãnh Đình Dực đi ra, tóc ngắn kết hợp với một bộ trường bào màu trắng, lại rất phong độ không hề có nửa điểm kì quái.
“Lão gia.” Phong Triệt trong bốn thiếu niên xoay người hướng Lãnh Đình Dực vấn an, đối với phụ thân này của chủ tử rất là cung kính.
Hiên Viên Dạ ngẩng đầu đánh giá Lãnh Đình Dực đang đi ra, con ngươi đen ám mị, hắn là ai vậy? Bốn thiếu niên như thế nào lại xưng hắn là lão gia? Xemmột đầu tóc ngắn kia, hiển nhiên cùng với phong tục nơi này không hợp nhau. Chưa từng nghe nói qua tướng quân phủ có một người như vậy ?
Lãnh Đình Dực cũng đánh giá Hiên Viên Dạ, thanh niên này khí thế phi phàm, cả người khí phách cùng ngạo nghễ chứng minh rằng hắn là người bất phàm. Một thân cẩm bào, ngũ quan tuấn mỹ, nhưng thật ra rất có cá tính
“Hắn là?” Lãnh Đình Dực xoay người hỏi Phong Triết.
“Lão gia, hắn là Hoàng Thượng.” Phong Triết liếc nhìn Hiên Viên Dạ một cái ,trả lời.
Hoàng Thượng?
Lãnh Đình Dực gật đầu hiểu rõ , nguyên lai hắn chính là lão công tại thời không này của Loan Loan , là con rể của mình. Thoạt nhìn rất xứng đôi với Loan Loan, nhưng là hắn cũng nghe nói chuyện xảy ra của hai người, thân là nam nhân, hắn cũng hiểu được Hiên Viên Dạ là thân bất do kỷ. Huống chi nam nhân đều không phải là loại động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, đối mặt với nữ tử không phải là người mình âu yếm khi hoan hảo cũng là một chuyện thống khổ nhất. Xem mặt mũi của ngoại tôn sắp xuất thế, hắn cũng không ngại cho tên hắn ta một vài lời khuyên
“Để cho hắn tiến vào đi.” Lãnh Đình Dực hướng tới bọn Phong Triệt gật gật đầu, xoay người đi vào trong phủ.
“Vào đi thôi.” Phong Triết bọn họ tuy rằng không biết Lãnh Đình Dực muốn làm cái gì, nhưng vẫn làm theo lời hắn phân phó
“Hừ --” Hiên Viên Dạ vung tay áo, trừng mắt nhìn bốn người liếc mắt một cái hướng bên trong đi đến.
“Ngồi đi.” TRong phòng khách, Lãnh Đình Dực ngồi ở chủ tọa, giơ tay mời Hiên Viên Dạ . Hiện tại hắn là lấy thân phận nhạc phụ , không tồn tại cái gì tôn ti, huống chi hắn vốn không phải người của thờ không này, không tất yếu vâng theo quy củ của bọn họ.
Hiên Viên Dạ ngồi xuống, nhìn Lãnh Đình Dực đầy bụng nghi hoặc. Hắn đến tột cùng là ai? Vì sao giống như là chủ tử ở trong tướng quân phủ .Bốn thiếu niên gọi hắn là lão gia, hắn cùng với Loan Loan có quan hệ gì?
“Ngươi muốn biết ta là ai?” Lãnh Đình Dực nhíu mi,“Ta là phụ thân của Loan Loan, cũng là của nhạc phụ của ngươi.” Chưa từng nghĩ tới hắn sẽ có con rể là hoàng đế
“Ngươi đến tột cùng là ai?” Hiên Viên Dạ đứng lên, hai tròng mắt híp lại, nguy hiểm nhìn hắn.“Phụ thân của Loan Loan rõ ràng là tướng quân.” Cư nhiên dám giả mạo cha của Loan Loan, rất không biết sống chết.
“Ta thật là phụ thân của Loan Loan , phải nói, ta là phụ thân của linh hồn nàng, mà Lãnh huynh lại là phụ thân của thân thể nàng.” Lãnh Đình Dực phất tay ngăn lại Hiên Viên DẠ ra tiếng,“Ngươi có lẽ sẽ kỳ quái, nhưng là đây đều là thật sự. Ta cùng với Loan Loan cũng không phải người của thời không này, Loan Loan là ngoài ý muốn đi vào nơi này nhập vào trên người nữ nhi của tướng quân, sau đó trở thành Lãnh Loan Loan hiện tại......”
Hiên Viên DẠ nghe lời nói của Lãnh Đình Dực liền không thể tin được, nhưng nam nhân này vẻ mặt lại bình thản, làm cho hắn không thể không lo lắng đến những chuyện thần kỳ của Loan Loan, không giống người thường, hắn bắt đầu bán tín bán nghi đứng lên. Nhưng là Lãnh Đình Dực lại không cho hắn thời gian để suy tư, lại bỏ xuống một câu:
“Ở nơi đó của chúng ta đều là một chồng một vợ , cho nên Loan Loan căn bản không thể chấp nhận được việc nam nhân ba vợ bốn nàng hầu. Càng không thể chấp nhận phản bội, nếu ngươi không thể tái cố gắng thêm sức lực cầu được lời nói tha thứ của Loan Loan, có lẽ vĩnh viễn cũng không có cơ hội.” Hắn nhưng thật hâm mộ Hiên Viên Dạ , nhìn hắn có thể vì Loan Loan mà hủy bỏ hậu cung ba ngàn người đẹp, đã nói lên hắn đối Loan Loan yêu thích sâu đậm.
“Cái gì?” Hiên Viên Dạ còn chưa có hoàn toàn tiêu hóa hết lời nói trước đó của Lãnh Đình Dực, hiện tại lại bị ngôn ngữ của hắn dọa đứng nguyên tại chỗ. Nếu Loan Loan thật sự không phải người nơi này , như vậy có phải hay không nàng có khả năng sẽ trở lại thế giới của nàng, một thời không mà hắn vĩnh viễn không thể tới a? Ý nghĩ như vậy làm hắn bị hù dọa, hắn không cần mất đi nàng, cũng không muốn cùng cục cưng tách ra......
“Ta nên làm cái gì bây giờ?” Ngẩng đầu, hắn tin tưởng phụ thân này của Loan Loan nếu có thể nói những thứ này, chắc chắn là không đành lòng nhìn hắn cùng Loan Loan tách ra, nhất định sẽ giúp hắn
“Kim thành vì thạch.” Lãnh Đình Dực ý vị thâm trường nói, chỉ có xuất ra chính tâm của mình, chứ không phải táo bạo như bây giờ , chỉ biết vung loạn phương pháp được
“......”
Hiên Viên Dạ cúi đầu, bắt đầu suy tư .
“Trẫm muốn gặp Loan Loan.”
Bên ngoài tướng quân phủ, Hiên Viên Dạ mặc một bộ cẩm bào màu đen, tay áo phiêu phiêu, thân đối lĩnh, đường viền được thêu bằng chỉ vàng, ngũ quan tuấn mỹ ở dưới ánh nắng chiều, giống như bị kim quang bao lấy hiện lên một tầng vàng nhạt, đôi mắt thâm thúy đang trừng mắt với Phong Triệt trong bốn thiếu niên đã ngăn hắn , toát ra lãnh ý cùng tức giận.
“Chủ tử không ở đây.”
Phong Triệt, Phong Triết,Phong Dự, Phong Tồn bốn thiếu niên áo trắng tung bay, ngũ quan thâm thúy. Đôi mắt lạnh lùng, khinh mạn nhìn sự tức giận bừng bừng của Hiên Viện Dạ cũng không bị tứ giận của hắn làm thay đổi sắc mặt
“Làm càn --”
Mộ lần lại một lần bị hai ba bốn người cản trở. Hiên Viên Dạ hận không thể một chưởng bổ bọn họ, đại chưởng nắm chặt vang lên khanh khách . Khi hắn biết được Loan Loan hoài cốt nhục của hắn , trong lòng mừng như điên so với nhất thống thiên hạ còn hưng phấn hơn. Nhưng khi chính mắt thấy nàng ra đi, phần vui mừng kia lập tức bị sợ hãi thay thế , nàng có phải hay không thật sự không tha thứ cho hắn? Thậm chí ngay cả đứa nhỏ cũng không cho phép người phụ hoàng như hắn có cơ hội thăm hỏi a?
Vì muốn được Loan Loan tha thứ, cũng vì có thể làm bạn với đứa nhỏ chưa xuất thế . Hắn thậm chí buông xuống công việc ở triều đình, mỗi ngày hướng tướng quân phủ chạy đến, nhưng đường đường là vua của một nước lại bị bị cự ở ngoài cửa. Tự tôn, sốt ruột, lo lắng, cảm xúc phức tạp đã muốn đưa tính tình của hắn càng thêm bốc hỏa. Hắn tựa như một đầu cuồng nộ , tùy thời hội cắn người khác một ngụm.
Đám người Phong Triệt lạnh lùng nhìn hắn liếc mắt một cái, đối tình cảnh hiện tại của vị hoàng đế này không chút đồng tình. Ai làm cho hắn cư nhiên dám phản bội chủ tử, dù là bất đắc dĩ. Nhưng phản bội chính là phản bội , ở trong mắt bọn họ, chỉ có chủ tử là là tối trọng yếu. Người khác, lăn một bên đi.
“Chẳng lẽ các ngươi không sợ trẫm hái đầu của các ngươi sao? Diệt cửu tộc của các ngươi?” Hiên Viên Dạ giận trừng mắt mấy người, xuất ra uy nghiêm đế vương.
“Tùy ý.”
Phong Triệt lạnh lạnh nói, bọn họ mệnh là của chủ tử , trừ phi nàng mở miệng, nếu không dù là hoàng đế, bọn họ cũng sẽ không đem mệnh giao cho hắn. Huống chi muốn tiêu diệt cửu tộc sao? Phong thị cũng chỉ còn lại bốn người bọn họ , muốn tiêu diệt cửu tộc, trừ phi hắn phái người xuống địa ngục đi tìm bọn họ.
“Các ngươi --” Hiên Viên Dạ lại không còn gì để nói, đường đường vua của một nước ở trước mặt vài cái thiếu niên nhưng lại toàn không có nửa điểm tôn nghiêm
“Phát sinh chuyện gì ?” Lãnh Đình Dực đi ra, tóc ngắn kết hợp với một bộ trường bào màu trắng, lại rất phong độ không hề có nửa điểm kì quái.
“Lão gia.” Phong Triệt trong bốn thiếu niên xoay người hướng Lãnh Đình Dực vấn an, đối với phụ thân này của chủ tử rất là cung kính.
Hiên Viên Dạ ngẩng đầu đánh giá Lãnh Đình Dực đang đi ra, con ngươi đen ám mị, hắn là ai vậy? Bốn thiếu niên như thế nào lại xưng hắn là lão gia? Xemmột đầu tóc ngắn kia, hiển nhiên cùng với phong tục nơi này không hợp nhau. Chưa từng nghe nói qua tướng quân phủ có một người như vậy ?
Lãnh Đình Dực cũng đánh giá Hiên Viên Dạ, thanh niên này khí thế phi phàm, cả người khí phách cùng ngạo nghễ chứng minh rằng hắn là người bất phàm. Một thân cẩm bào, ngũ quan tuấn mỹ, nhưng thật ra rất có cá tính
“Hắn là?” Lãnh Đình Dực xoay người hỏi Phong Triết.
“Lão gia, hắn là Hoàng Thượng.” Phong Triết liếc nhìn Hiên Viên Dạ một cái ,trả lời.
Hoàng Thượng?
Lãnh Đình Dực gật đầu hiểu rõ , nguyên lai hắn chính là lão công tại thời không này của Loan Loan , là con rể của mình. Thoạt nhìn rất xứng đôi với Loan Loan, nhưng là hắn cũng nghe nói chuyện xảy ra của hai người, thân là nam nhân, hắn cũng hiểu được Hiên Viên Dạ là thân bất do kỷ. Huống chi nam nhân đều không phải là loại động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, đối mặt với nữ tử không phải là người mình âu yếm khi hoan hảo cũng là một chuyện thống khổ nhất. Xem mặt mũi của ngoại tôn sắp xuất thế, hắn cũng không ngại cho tên hắn ta một vài lời khuyên
“Để cho hắn tiến vào đi.” Lãnh Đình Dực hướng tới bọn Phong Triệt gật gật đầu, xoay người đi vào trong phủ.
“Vào đi thôi.” Phong Triết bọn họ tuy rằng không biết Lãnh Đình Dực muốn làm cái gì, nhưng vẫn làm theo lời hắn phân phó
“Hừ --” Hiên Viên Dạ vung tay áo, trừng mắt nhìn bốn người liếc mắt một cái hướng bên trong đi đến.
“Ngồi đi.” TRong phòng khách, Lãnh Đình Dực ngồi ở chủ tọa, giơ tay mời Hiên Viên Dạ . Hiện tại hắn là lấy thân phận nhạc phụ , không tồn tại cái gì tôn ti, huống chi hắn vốn không phải người của thờ không này, không tất yếu vâng theo quy củ của bọn họ.
Hiên Viên Dạ ngồi xuống, nhìn Lãnh Đình Dực đầy bụng nghi hoặc. Hắn đến tột cùng là ai? Vì sao giống như là chủ tử ở trong tướng quân phủ .Bốn thiếu niên gọi hắn là lão gia, hắn cùng với Loan Loan có quan hệ gì?
“Ngươi muốn biết ta là ai?” Lãnh Đình Dực nhíu mi,“Ta là phụ thân của Loan Loan, cũng là của nhạc phụ của ngươi.” Chưa từng nghĩ tới hắn sẽ có con rể là hoàng đế
“Ngươi đến tột cùng là ai?” Hiên Viên Dạ đứng lên, hai tròng mắt híp lại, nguy hiểm nhìn hắn.“Phụ thân của Loan Loan rõ ràng là tướng quân.” Cư nhiên dám giả mạo cha của Loan Loan, rất không biết sống chết.
“Ta thật là phụ thân của Loan Loan , phải nói, ta là phụ thân của linh hồn nàng, mà Lãnh huynh lại là phụ thân của thân thể nàng.” Lãnh Đình Dực phất tay ngăn lại Hiên Viên DẠ ra tiếng,“Ngươi có lẽ sẽ kỳ quái, nhưng là đây đều là thật sự. Ta cùng với Loan Loan cũng không phải người của thời không này, Loan Loan là ngoài ý muốn đi vào nơi này nhập vào trên người nữ nhi của tướng quân, sau đó trở thành Lãnh Loan Loan hiện tại......”
Hiên Viên DẠ nghe lời nói của Lãnh Đình Dực liền không thể tin được, nhưng nam nhân này vẻ mặt lại bình thản, làm cho hắn không thể không lo lắng đến những chuyện thần kỳ của Loan Loan, không giống người thường, hắn bắt đầu bán tín bán nghi đứng lên. Nhưng là Lãnh Đình Dực lại không cho hắn thời gian để suy tư, lại bỏ xuống một câu:
“Ở nơi đó của chúng ta đều là một chồng một vợ , cho nên Loan Loan căn bản không thể chấp nhận được việc nam nhân ba vợ bốn nàng hầu. Càng không thể chấp nhận phản bội, nếu ngươi không thể tái cố gắng thêm sức lực cầu được lời nói tha thứ của Loan Loan, có lẽ vĩnh viễn cũng không có cơ hội.” Hắn nhưng thật hâm mộ Hiên Viên Dạ , nhìn hắn có thể vì Loan Loan mà hủy bỏ hậu cung ba ngàn người đẹp, đã nói lên hắn đối Loan Loan yêu thích sâu đậm.
“Cái gì?” Hiên Viên Dạ còn chưa có hoàn toàn tiêu hóa hết lời nói trước đó của Lãnh Đình Dực, hiện tại lại bị ngôn ngữ của hắn dọa đứng nguyên tại chỗ. Nếu Loan Loan thật sự không phải người nơi này , như vậy có phải hay không nàng có khả năng sẽ trở lại thế giới của nàng, một thời không mà hắn vĩnh viễn không thể tới a? Ý nghĩ như vậy làm hắn bị hù dọa, hắn không cần mất đi nàng, cũng không muốn cùng cục cưng tách ra......
“Ta nên làm cái gì bây giờ?” Ngẩng đầu, hắn tin tưởng phụ thân này của Loan Loan nếu có thể nói những thứ này, chắc chắn là không đành lòng nhìn hắn cùng Loan Loan tách ra, nhất định sẽ giúp hắn
“Kim thành vì thạch.” Lãnh Đình Dực ý vị thâm trường nói, chỉ có xuất ra chính tâm của mình, chứ không phải táo bạo như bây giờ , chỉ biết vung loạn phương pháp được
“......”
Hiên Viên Dạ cúi đầu, bắt đầu suy tư .
/268
|