Chính Phi Không Bằng Tiểu Thiếp

Chương 122 - Chương 119

/179


– Khởi bẩm Vương gia, Vương phi, Bình Sóc Vương và hai vị Vương phi đưa bái thiếp cầu kiến.

Ngoài cửa hạ nhân nói.

Nghe vậy, tươi cười bên môi Mộ Dung Thư hơi cứng lại, nghiêng đầu nhìn nhìn về phía Vũ Văn Mặc. Gã đàn ông này hoa đào thật nhiều, hai vị Vương phi kia hôm qua tặng người không được, nói vậy hôm nay lại là đến tặng người phải không?

Vũ Văn Mặc đối diện với nụ cười lạnh nửa miệng của Mộ Dung Thư, trong đôi con ngươi sâu thẳm lộ ra một tia khác thường. Hắn ra lệnh cho người bên ngoài:

– Nhận bái thiếp đi.

Tiếp đó Mộ Dung Thư tạm thời giao Hiên nhi cho Hồng Lăng trông nom, nàng cùng Vũ Văn Mặc đến phòng bên cạnh gặp Bình Sóc Vương và hai vị vương phi.

Bình Sóc Vương không coi là tuấn mỹ nhưng lại tương đối có khí khái nam tử, hơn nữa còn có khí chất cao quý bẩm sinh, những thứ này đã bù lại khiếm khuyết về dung mạo. Hai vị vương phi chia ra ngồi hai bên. Xem ra, hắn vô cùng yêu thích hai vị vương phi này. Bên cạnh họ là hai thiếu nữ Mộ Dung Thư đã thấy ở chỗ Đại phu nhân. Sau khi nhìn thấy Vũ Văn Mặc, hai người đồng loạt đỏ mặt, thẹn thùng cúi đầu.

Mộ Dung Thư nhàn nhạt đưa mắt nhìn hai người một cái rồi mới ngồi xuống bên cạnh Vũ Văn Mặc.

Khi nhìn thấy Vũ Văn Mặc, Cảnh vương phi và Dương vương phi cũng khá sững sờ. Đây là lần đầu tiên hai người gặp được vị vương gia này. Không ngờ lại là người đẹp trai đến mức khiếp người như thế. So ra, Bình Sóc Vương nhìn có vẻ quá bình thường. Lại nhìn qua Mộ Dung Thư, trang điểm nhẹ nhàng, thanh lệ thoát tục, đồng thời lại xinh đẹp động lòng người, ở bên cạnh Nam Dương Vương quả nhiên là một đôi do ông trời tác hợp, khiến người khác nhìn mà hâm mộ, đồng thời có chút ghen tị.

Khi Bình Sóc Vương nhìn về phía Mộ Dung Thư cũng khá sững sờ, nhưng vì có Vũ Văn Mặc ở đây, hắn bất động thanh sắc thu lại ánh mắt.

– Nghe tin ngày mai Nam Dương Vương sẽ khởi hành hồi kinh nên hôm nay thừa dịp ngài còn chưa rời đi, ta tới hàn huyên một chút với Nam Dương Vương.

Sau khi Vũ Văn Mặc và Mộ Dung Thư ngồi xuống, Bình Sóc Vương nhìn về phía Nam Dương Vương cười nói

Vũ Văn Mặc vẫn lãnh đạm như thường ngày, nhưng hôm nay sắc mặt hồng nhuận, trong mắt có chứa ý cười, nhìn qua có vẻ dễ gần hơn. Bình Sóc Vương thấy thế nên thoáng thất thần, dù sao vẫn luôn nghe nói Nam Dương Vương lạnh lùng, rất khó thân cận, hôm qua cũng chưa nói được mấy câu, nhìn qua không khác đồn đãi là bao. Nhưng hôm nay gặp mặt lại thấy khác xa.

– Trong kinh có nhiều việc bổn vương còn chưa xử lý, không thể tiếp tục ở lại Bình Thành. Vừa rồi ta và vương phi còn muốn đưa bái thiếp đến thăm Bình Sóc Vương, không ngờ ngài lại tới trước.

Vũ Văn Mặc thản nhiên trả lời.

Đối với những người như bọn họ, cho tới bây giờ những lời dối trá khách sáo cũng không hiếm lạ gì. Mộ Dung Thư thản nhiên thưởng thức trà, xem diễn trò, ngẫu nhiên khóe mắt sẽ lướt qua Dương vương phi và Cảnh vương phi vài lần. Mục đích tới đây của họ rất rõ ràng, nàng thầm nghĩ, muốn chờ hai người này nói thẳng vào chủ đề chính, e là phải đợi khá lâu.

Hai cô thiếu nữ lớn lên trong khuê phòng, hiếm khi nhìn thấy nam tử, vì vậy khi vừa thấy Vũ Văn Mặc đã rung động, muốn gả cho vị vương gia này. Vốn dĩ hai người còn không quá tình nguyện nhưng bây giờ lại hết sức vui vẻ, dù sao Vũ Văn Mặc có thân phận xuất chúng, còn đẹp trai tuấn tú, ngay cả khí độ cũng tôn quý như thế. Ngẫu nhiên khi ngẩng lên nhìn về phía Vũ Văn Mặc, ánh mắt kia của hai người cứ như đang nhìn phu quân mình vậy.

Vũ Văn Mặc nhận thấy được ánh mắt của hai người, tự dưng cảm thấy vô cùng chán ghét. Hắn lẳng lặng nhíu nhíu mày, khoé mắt nhìn về phía Mộ Dung Thư, phát hiện nàng cũng cau mày như vậy. Lập tức, hắn bỗng nhiên cảm giác tâm tình không tệ, bên môi gợi lên một chút ý cười hiếm hoi.

Nụ cười này trong mắt người khác lại mang những ý nghĩa khác nhau. Bình Sóc Vương cho là hắn có vẻ càng thêm bình dị gần gũi so với đồn đãi, đồng thời cũng cho rằng chuyện hôm nay muốn bàn luận tám chín phần sẽ thành công. Bốn người Dương vương phi lại cho rằng Vũ Văn Mặc rất hài lòng với Cảnh Thu và Dương Yên, lập tức bọn họ càng thêm tự tin.

– Nếu sau này Nam Dương Vương có dịp quay lại Bình Thành, nhất định bổn vương sẽ chiêu đãi tận tình. Lần này ngài đến quá vội vàng, thế cho nên bổn vương chưa kịp chuẩn bị. Lần tới nhất định phải để bổn vương làm hết trách nhiệm chủ nhà mới được.

Bình Sóc Vương gật đầu, trong giọng nói thoáng tiếc nuối.

– Vậy bổn vương cảm ơn Bình Sóc Vương trước.

Vũ Văn Mặc lạnh nhạt nói. Hắn chỉ gặp qua Bình Sóc Vương một lần khi còn bé, không qua lại nhiều, vì vậy lúc này trò chuyện có vẻ khá nhàm chán.

– Sắc mặt Nam Dương vương phi dường như không được tốt. Do tối qua không nghỉ ngơi tốt sao?

Dương vương phi thấy Mộ Dung Thư từ đầu tới cuối chỉ im lặng ngồi một bên thản nhiên dùng trà thì mở miệng trước. Hơn nữa nhìn vẻ mặt Mộ Dung Thư có chút mỏi mệt, có lẽ là lo lắng về việc hôm nay các nàng sẽ đến, sợ họ vạch trần chuyện hôm qua với Vũ Văn Mặc.

Nghe vậy, tay cầm chén trà của Mộ Dung Thư hơi khựng lại. Trời gần sáng nàng mới được chợp mắt, đương nhiên rất mệt mỏi. Huống hồ nàng cũng lười ứng phó với họ. Chỉ là không nghĩ tới Dương vương phi này lại nói chuyện trắng trợn như thế, e rằng chuyện bị từ chối hôm qua khiến nàng ta ghi hận trong lòng phải không?

Vũ Văn Mặc khẽ hạ mắt, khóe môi nhẹ nhàng cong lên.

– Có thể là buổi tối gió hơi lạnh nên ngủ không được ngon.

Mộ Dung Thư thoáng nhìn nụ cười vui sướng khi người gặp họa kín đáo kia của Vũ Văn Mặc, đuôi lông mày khẽ nhướng, vẻ mặt tự nhiên trả lời.

– Đã nhiều ngày quả thật khí trời thay đổi, nếu thấy lạnh thì nên đốt than để sưởi, có lẽ sẽ ấm áp hơn một chút.

Cảnh vương phi nhìn như vô cùng quan tâm nói.

– Cảm ơn Cảnh vương phi đã nhắc nhở.

Mộ Dung Thư gật đầu cười như để cảm tạ Cảnh vương phi. Biểu tình cùng ngữ khí cũng không thân thiện. Nói thật, nàng còn chưa ăn điểm tâm nữa đây, lúc này cũng sắp đến giờ cơm trưa nên có hơi đói, đồng thời trên người lại vô cùng nhức mỏi, ăn cơm trưa xong lại ngủ một giấc, dù sao ngày mai đã phải khởi hành hồi kinh.

Cảnh vương phi hài lòng mỉm cười. Nếu Cảnh Thu thuận lợi vào phủ Nam Dương Vương, sau này không thể thiếu sự nâng đỡ của Mộ Dung Thư. Hiện tại đắc tội nàng, e là tương lai hối hận không kịp. Trong lòng cười lạnh, với chút tâm cơ này của Dương vương phi còn muốn đấu với nàng?

Dương vương phi thấy Cảnh vương phi vẫn nhiệt tình với Mộ Dung Thư như cũ, trong lòng rất xem thường. Chẳng lẽ hôm qua ả không nghe thấy lời cự tuyệt của Mộ Dung Thư sao? Hôm nay còn mặt dày lấy lòng nàng ta!

Nhìn thấy sóng ngầm mãnh liệt bắt đầu khởi động giữa hai người, Mộ Dung Thư vẫn ngồi yên không tiếng động, nhưng vẫn chau mày lại. Nàng thật muốn quay về giường ngủ một giấc.

Vũ Văn Mặc quay sang Mộ Dung Thư Nhu cười nói:– Đợi một lát là tới giờ cơm trưa rồi. Đây là điểm tâm bổn vương vừa cho người chuẩn bị, nàng ăn trước một ít. Cẩn thận đừng ăn nhiều quá, không thôi cơm trưa ăn không vào.

Nói xong, hắn chỉ vào cái đĩa trên bàn trà cạnh chỗ Mộ Dung Thư.

Mộ Dung Thư nhìn theo tay hắn, trước mắt chính là một cái đĩa khá tinh xảo, trên đặt hơn mười loại bánh màu sắc khác nhau khiến người khác rất muốn ăn. Nàng khẽ nhướng đuôi mi, vừa rồi sao nàng lại không thấy nhỉ? Nhất thời, trong mắt nàng hiện lên sự mỏi mệt, gật gật đầu, đưa tay lấy điểm tâm ăn. Vũ Văn Mặc lại tự mình rót cho nàng một tách trà.

– Uống ít nước trà kẻo nghẹn.

– Vâng.

Mộ Dung Thư tao nhã ăn, hưởng thụ sự hiểu ý chu đáo của Vũ Văn Mặc. Không nói những thứ khác, có đôi khi hắn còn có thể đoán trước nàng muốn gì.

Mấy người Bình Sóc Vương nhìn thấy họ không coi ai ra gì mắt đi mày lại, nhất thời ngẩn ra nhìn nhau. Nam Dương Vương và Nam Dương vương phi thật ân ái đến không ngờ!

Dương Yên và Cảnh Thu rất hâm mộ nhìn Mộ Dung Thư. Đây là lần đầu tiên hai người nhìn thấy một nam nhân dụng tâm với nữ nhân của mình như vậy. Vẻ mặt ôn nhu của hắn khi nhìn Nam Dương vương phi khiến các nàng càng thêm ái mộ Vũ Văn Mặc.

Tiếp đó Bình Sóc Vương hàn huyên vài câu cùng Vũ Văn Mặc. Khi Mộ Dung Thư ăn được ba bốn khối điểm tâm, Dương vương phi đã đi vào chủ đề chính:

– Nam Dương vương trong triều công sự bận rộn, bên người lại chỉ có Nam Dương vương phi hầu hạ, khó tránh khỏi quá mức đơn bạc. Nếu bên người có thêm chừng hai ba người hầu hạ cũng có thể chia sẻ một ít cho Nam Dương vương phi.

– Đúng vậy. Hiện thời bên người Nam Dương Vương chỉ có một mình Nam Dương vương phi, việc hầu hạ Nam Dương Vương khó tránh khỏi quá vất vả. Hôm qua hai tỷ muội chúng ta đã nói với Nam Dương vương phi, để hai nàng hầu hạ Nam Dương Vương và Nam Dương vương phi. Hai nha đầu này đều rất thông minh lanh lợi.

Cảnh vương phi cũng lập tức phối hợp. Sau đó ra hiệu cho Cảnh Thu và Dương yên đứng lên.

– Cảnh Thu / Dương Yên thỉnh an Nam Dương Vương, Nam Dương vương phi.

Hai thiếu nữ này hiện thời cũng chỉ mười lăm mười sáu tuổi, tuy diện mạo dáng người chưa hoàn toàn phát triển nhưng dáng vẻ đã rất xinh xắn, không phải nam nhân đều thích nhất phần non nớt này của nữ tử sao? Dù sao hai người cũng được nuôi dạy kĩ lưỡng nơi khuê phòng, cho dù trong lòng có ngưỡng mộ Vũ Văn Mặc cỡ nào lúc này cũng ngượng ngùng xấu hổ không dám nhìn thẳng, tựa như cô gái xuân thì e thẹn, vẫn khiến nam nhân rung động.

– Hai vị vương phi của bổn vương nói rất đúng. Bên người Nam Dương Vương cần phải có mấy người thân thiết. Thanh danh các nàng ở Bình Thành rất tốt, đều có tiếng tăm, tinh thông mọi thứ cầm kỳ thư họa.

Bình Sóc Vương đầu tiên là nhìn lướt qua Mộ Dung Thư, sau đó mới nói với Vũ Văn Mặc. Cho dù họ ở xa kinh thành, nhưng cũng có nghe qua đồn đãi, nghe nói Nam Dương vương phi ghen tị thành tánh, cái này cũng không lạ, càng miễn bàn cầm kỳ thư họa. Mà hắn là nam nhân, tất nhiên biết nam nhân ngoại trừ thích nữ tử có dung mạo bên ngoài xuất sắc, cũng sẽ có vài phần thưởng thức với nữ tử tài hoa.

Đôi mắt như băng tuyết ngàn năm của Vũ Văn Mặc nhìn lướt qua Dương Yên và Cảnh Thu, cũng chỉ lạnh lùng liếc mắt một cái rồi quay đi, bên tai nghe ba người thi nhau lên tiếng, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve chén trà.

Từ biểu tình này, mấy người đều đoán không ra ý nghĩ của hắn. Tuy rằng Cảnh Thu và Dương Yên đều khá xinh đẹp, nhưng so ra vẫn kém xa Mộ Dung Thư. Có điều tài nghệ hai người tuyệt đối áp đảo Mộ Dung Thư!

– Tối qua chúng ta đã nói với Nam Dương vương phi. Nam Dương vương phi cũng bảo rằng rất thích Cảnh Thu và Dương Yên. Có điều Nam Dương vương phi nói nàng cũng không thể tự tiện thu nhận họ, vì vậy chúng ta mới trực tiếp hỏi Nam Dương Vương.

Dương vương phi không muốn trì hoãn chuyện này nên chẳng thèm kiêng nể gì nói thẳng với Vũ Văn Mặc.

Bình Sóc Vương và Cảnh vương phi đều nhăn mày lại. Dương vương phi nói như vậy, không phải đã đắc tội Nam Dương vương phi sao?

Vũ Văn Mặc cau mày, trong con ngươi hiện lên một luồng ánh sáng lạnh. Hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt cực kỳ ôn nhu nhìn về phía Mộ Dung Thư, thâm tình hỏi:

– No rồi à?

Nghe vậy, Mộ Dung Thư bỏ điểm tâm xuống, lấy khăn lụa ra xoa xoa tay, cười hơi mất tự nhiên:

– Điểm tâm ăn rất ngon, thật không muốn ngừng.

Không ngờ một chuyện nhỏ nhặt như vậy hắn cũng có thể phát hiện.

Giọng điệu Vũ Văn Mặc mang theo trách cứ:

– Về sau ăn điểm tâm ít thôi, đừng để lỡ bữa chính.

– Vâng!

Mộ Dung Thư rất biết nghe lời, ngoan ngoãn gật đầu.

Hai người không coi ai ra gì nói chuyện, có vẻ như quên mất những lời vừa rồi của Dương vương phi. Điều này khiến họ hoàn toàn bất ngờ.

Sau đó, Vũ Văn Mặc chuyển mắt nhìn về phía Bình Sóc Vương, giọng nói lạnh lùng.

– Bổn vương cám ơn ý tốt của Bình Sóc Vương. Vương phủ của ta không thiếu hạ nhân. (Mặc ca câu này độc, MK, là hạ nhân, hạ nhân đó)

Nghe vậy, trong mắt Mộ Dung Thư hàm chứa tươi cười. Trong ánh mắt kinh ngạc của đám người Bình Sóc Vương, nụ cười trên môi nàng nở rộ như yên hoa, nói:

– Hai vị cô nương đều rất xinh đẹp, cũng chẳng kém Dương vương phi và Cảnh vương phi là bao. Mà hai vị vương phi hầu hạ Bình Sóc Vương Bình nhất định cũng có lúc chưa được chu toàn, chi bằng để các nàng hầu hạ bên người Bình Sóc Vương đi.

/179

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status