Chính Phi Không Bằng Tiểu Thiếp

Chương 31 - Chương 31

/179


Mộ Dung Tuyết định mở miệng kêu Vương phi nhưng chưa kịp kêu thì Mộ Dung Lâm đã cướp lời. Nếu Vương phi có thời gian để ý tới chuyện của Tam muội, không bằng cứ dành thời gian để nghĩ lại chuyện của mình đi.

Thân là Chính phi lại bị Trắc phi lấn lướt, ở vương phủ không ngẩng đầu lên nổi, về nhà nương ruột còn dám lên mặt. Người trong phủ đều biết Nhị tiểu thư và Tam tiểu thư như một nên Mộ Dung Lâm thay Mộ Dung Tuyết nói chuyện cũng không khiến người ta cảm thấy lạ. Trong phòng còn có ba vị tiểu thư khác, nhưng bởi các nương của họ đều không được sủng, hoặc tính tình ngoan ngoãn nên đều ngồi yên uống nước trà không có lên tiếng, dù sao Nhị tiểu thư và Tam tiểu thư rất được Mộ Dung Thu yêu thích, cho nên hôn sự của hai người sẽ được quan tâm hơn bọn họ nhiều.

Nhị tỷ nói rất đúng, thay vì lo chuyện của muội, không bằng tự quan tâm mình. Nghe nói bây giờ nắm quyền trong vương phủ là Thẩm trắc phi, Vương phi đã gả vào phủ Nam Dương Vương hai năm, nhưng số lần Vương gia đến phòng tỷ chỉ đếm được trên đầu ngón tay, còn lại hầu như đều ở chỗ của Thầm trắc phi. Mộ Dung Tuyết tuy ngoài mặt tươi cười nhưng trong mắt lại hiện ra tia khinh thường không che giấu. Lý thị không đành lòng nhìn Mộ Dung Thư xấu hổ, vốn định lên tiếng giải vây cho nàng, nhưng vừa mở miệng thì lại ho khan không dứt.

Khụ khụ khụ… Bà ho đến nỗi không dừng được, mặt mày đỏ bừng.

Mẫu thân, người mau uống nước. Mộ Dung Thư lập tức dùng tay nâng chung trà đặt bên môi Lý thị, tay còn lại nhẹ nhàng vuốt sau lưng bà.

Mộ Dung Lâm và Mộ Dung Tuyết bĩu môi, cười lạnh hai tiếng. Lý thị này còn không mau chết đi, chết càng sớm di nương càng mau thăng vị.

Ba vị tiểu thư kia lập tức ngẩng đầu nhìn Lý thị, Lục tiểu thư - Mộ Dung Ngọc và Tứ tiểu thư - Mộ Dung Lan đồng thanh hỏi: Mẫu thân đã đỡ chưa ạ?

Để con đi gọi đại phu. Mộ Dung Ngọc vừa nói xong đã muốn đứng dậy đi tìm đại phu.

Lúc này Lý thị đã ngừng ho nhưng sắc mặt vẫn đỏ bừng, đưa tay ngăn Mộ Dung Ngọc lại. Ngọc nhi, không cần tìm đại phu, mẫu thân không sao.

Lúc này Mộ Dung Ngọc mới yên tâm ngồi xuống.

Thấy sắc mặt Lý thị đã trở lại bình thường, cũng không còn ho khan nữa, Mộ Dung Thư mới mỉm cười nhìn Mộ Dung Ngọc, Mộ Dung Ngọc lập tức thất thần. Mộ Dung Thư lại dời mắt đến Mộ Dung Lâm và Mộ Dung Tuyết đang thầm vui sướng khi người gặp họa.

Mộ Dung Thư nhàn nhạt nói: Xem ra là phải tìm ma ma đến để dạy lại quy củ cho Nhị muội cùng Tam muội rồi. Nếu không sau này gả đi, nhà chồng các ngươi lại nói các vị tiểu thư của phủ Tướng quân không có quy củ. Trưởng tỷ cũng như mẹ, lúc ta nói chuyện làm gì đến phiên các ngươi chen vào? Vừa rồi mẫu thân ho khan không dứt, các ngươi chẳng những không có lo lắng mà còn lộ vẻ vui sướng, hai chữ “hiếu thuận” này chẳng lẽ hai ngươi còn chưa hiểu? Hồng Lăng, nói với Vương gia, sợ rằng bản Vương phi phải ở lại phủ Tướng quân một thời gian để dạy lại quy củ cho hai vị muội muội này!

Mộ Dung Lâm và Mộ Dung Tuyết nghe xong thì hoảng sợ, lập tức đứng dậy, sắc mặt khó coi nhìn về phía Mộ Dung Thư. Các nàng làm sao nghĩ bây giờ Mộ Dung Thư lại khó đối phó như vậy, mỉa mai cũng không thể chọc giận nàng, mà còn để cho nàng dùng quy củ để phản kích! Các nàng không sợ nàng ta khóc lóc om sòm, chỉ sợ nàng ta bày ra dáng vẻ nghiêm trang nói quy củ với mình! Từ trước tới nay Hoàng đế của Đại Hoa đều lấy hiếu trị thiên hạ, nếu như thanh danh bất hiếu của các nàng truyền ra ngoài, ngoài việc bị phụ thân la mắng, cũng đừng nghĩ có thể gả vào danh môn vọng tộc nào

Tuy trong lòng Mộ Dung Lâm và Mộ Dung Tuyết đều oán trách Mộ Dung Thư, nhưng lại không có cách nào phản bác, cũng biết phụ thân và Vương gia không xem trọng Mộ Dung Thư nhưng thật sự so về thân phận, hiển nhiên nàng ta tôn quý hơn các nàng nhiều!

Xin Vương phi tha thứ cho sự vô ý của bọn muội, thấy Vương phi hồi phủ bọn muội rất cao hứng nên đã quên mất quy củ. Vương gia hiện đang nói chuyện với mọi người, chút chuyện nhỏ này, không cần phải làm phiền người. Muội nhất định nghe theo lời của tỷ, từ hôm nau sẽ thận trọng từ lời nói đến việc làm. Mộ Dung Lâm phản ứng rất nhanh, quỳ xuống xin lỗi cũng đồng thời kéo Mộ Dung Tuyết đang quật cường quỳ xuống theo.

Mộ Dung Thư hờ hững liếc hai người, trong lòng cười lạnh, vốn định cho các nàng một bài học nho nhỏ nhưng lại e ngại Lý thị, chỉ sợ nếu nàng mạnh tay thì các nàng lại tìm đến Lý thị gây sự. Dù sao nàng cũng chỉ còn ở phủ Tướng quân ba ngày, từ từ dạy dỗ cũng được.

Mộ Dung Thư ôn nhu cười nhìn Mộ Dung Lâm và Mộ Dung Tuyết nói: Nếu hai muội đã biết sai, bản Vương phi cũng không truy cứu. Bây giờ không còn sớm, các ngươi đều về phòng đi. Ngày mai sẽ có rất nhiều đại thần, tiểu thư cùng công tử đến phủ chúng ta, sẽ có rất nhiều việc để làm, mọi người đều về phòng nghỉ ngơi đi.

Sau khi Mộ Dung Lâm và Mộ Dung Tuyết hành lễ liền nhanh chóng rời đi.

Ba vị tiểu thư kia cũng đứng dậy cung kính hành lễ với Mộ Dung Thư cùng Lý thị rồi mới rời đi.

Mộ Dung Thư nhìn Mộ Dung Ngọc, cười khẽ, ít nhất Lục muội này cũng là người tốt.

Thư nhi, Lâm nhi cùng Tuyết Nhi là người có thủ đoạn, mấy ngày này con cố gắng đừng chạm mặt với hai đứa nó. Hơn nữa… Lý thị lo lắng nói, nhưng đến cuối lại ngập ngừng.

Mẫu thân, có chuyện xin nói thẳng. Mộ Dung Thư ôn nhu nói. Làm sao nàng không biết hai người Mộ Dung Lâm đáng giận như thế nào, chính vì như thế, bước kế tiếp sẽ có một việc nàng nhất định phải làm.

Lý thị do dự, sau đó thở dài nói: Phụ thân thấy con ở phủ Nam Dương Vương không được Vương gia sủng ái nên muốn đưa Lâm nhi hoặc Tuyết Nhi vào vương phủ làm thiếp, dù sao Vương gia cũng khá được hoàng thượng coi trọng, cho nên… Bà dừng một chút, chú ý đến thái độ Mộ Dung Thư.

Vẻ mặt Mộ Dung Thư lạnh nhạt, không có vẻ gì tức giận, vỗ vỗ mu bàn tay Lý thị, cười nói: Mẫu thân, người không cần lo lắng, nếu các nàng muốn đến vương phủ làm thiếp, con sẽ thành toàn cho các nàng, trong vương phủ không phải là không có thiếp, thêm hai cũng không nhiều mà thiếu hai thì cũng không ít.

Nhưng mà… Lý thị lo lắng còn muốn nói gì đó liền bị Mộ Dung Thư ngắt lời, nàng tựa vào lòng Lý thị, làm nũng nói: Mẫu thân, con đã hơn một năm rồi mới hồi phủ, con có rất nhiều chuyện muốn nói với người, chúng ta đừng nói chuyện người khác nữa.

Lý thị véo nhẹ chóp mũi Mộ Dung Thư, cười khẽ: Bướng bỉnh! Việc này con phải chú ý, nếu bọn chúng đặt được chân vào vương phủ thì cuộc sống của con sẽ không có ngày yên ổn.

Mẫu thân...

Lý thị lắc đầu, cũng không nhắc lại việc của bọn Mộ Dung Lâm nữa, ngược lại thì cùng Mộ Dung Thư nói một ít chuyện.

Khoảng hơn một canh giờ, Mộ Dung Thư thấy Lý thị có vẻ mệt, liền chờ Lý thị ngủ say mới trở về phòng cũ của mình.

Lúc này, Vũ Văn Mặc còn đang nói chuyện ở tiền viện chưa về. Mộ Dung Thư bèn bảo Thu Cúc dọp dẹp lại phòng ngủ một chút, mang chăn của nàng ra dùng. Tới bây giờ, nàng vẫn không muốn ở cùng với tên nam nhân là phu quân trên danh nghĩa của mình trong hoàn cảnh này.

Mộ Dung Thư uống một ly trà nóng, cảm thấy toàn thân ấm áp, nàng ngẩng đầu nhìn Hồng Lăng nói: Ngươi đi điều tra cho ta Lưu Phong ở phòng nào.

Vương phi, ý của người là…? Hồng Lăng nghi ngờ hỏi.

Nhớ lại lúc ở trong phòng phu nhân, Vương phi đã có nói với Tam tiểu thư, chẳng lẽ Vương phi muốn làm thật?

Đừng hỏi gì hết, điều tra xong thì trở về báo cho ta. Mộ Dung Thư trầm giọng ra lệnh.


/179

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status