Chính Phi Không Bằng Tiểu Thiếp

Chương 81 - Chương 78

/179


Mộ Dung Thư nghe vậy, gật đầu: Vâng.

Đè lại thắc mắc trong lòng, nhưng thái độ và dáng vẻ phòng bị của Vũ Văn Mặc đối với Hoàng thượng, trong lòng nàng cũng đã hiểu chút ít. Xem ra, thương tích của hắn vô cùng phức tạp.

Nàng tháo băng vải thật nhẹ nhàng, từng chút, không dám dùng sức. Có nhiều miệng vết thương đã đóng vảy, dính vào băng vải, giờ muốn gỡ ra thật sự rất hao tâm tốn sức, nếu không cẩn thận thì sẽ làm miệng vết thương mới kết vảy vỡ ra.

Nghe nói Hoàng thượng đến, sắc mặt Vũ Văn Mặc vô cùng nặng nề, con ngươi càng thêm thâm trầm, quanh thân hắn tản ra tầng khí lạnh lẽo. Hắn cúi đầu nhìn Mộ Dung Thư đang nhẹ nhàng cắt từng mảnh vải, nhíu mày trầm giọng nói: Không cần cẩn thận như thế, chúng ta không có nhiều thời gian.

Không được. Nếu làm mạnh sẽ đụng đến miệng vết thương, làm chảy máu. Mùi máu tươi rất dễ bị người khác phát hiện. Mộ Dung Thư lắc đầu, hạ giọng trả lời. Sau đó cao giọng hướng ra ngoài cửa dặn dò: Xin Hoàng Thượng chờ một lát, để bản Vương phi và Vương gia thay quần áo lần nữa.

Vâng. Nha hoàn ngoài cửa đáp.

Mộ Dung Thư thở dài một hơi, tiếp tục cúi đầu cẩn thận cắt băng vải. May mà sáng hôm nay đã bôi sơ qua một lần thuốc, nếu không bây giờ còn khó gỡ hơn.

Cuối cùng, không đến một khắc đã gỡ được toàn bộ vải. Mộ Dung Thư lập tức lấy y phục mới ra mặc cho Vũ Văn Mặc.

Khi nhìn đến kiểu tóc của Vũ Văn Mặc, Mộ Dung Thư cảm thấy đây đúng là một việc khó khăn. Kiểu đầu công chúa thế này làm sao đi gặp Hoàng thượng được. Có điều, Vũ Văn Mặc đã xuống giường được, có thể gọi Hồng Lăng vào chải tóc giúp hắn.

Vũ Văn Mặc thấy ánh mắt của Mộ Dung Thư có chút kỳ lạ liền xoay người bước tới bàn trang điểm, nhìn mình trong gương đồng. Hắn trợn mắt kinh ngạc, hai ngày nay mình đều chải kiểu tóc quái dị này? Ngay lập tức, Vũ Văn Mặc quay đầu nhìn Mộ Dung Thư bằng ánh mắt chất vấn.

Mộ Dung Thư bình tĩnh mỉm cười nói: Đây là sơ sót của thần thiếp.

Gọi nha hoàn vào chải lại. Khóe miệng Vũ Văn Mặc giật giật, thấp giọng ra lệnh.

Vâng. Một lát sau, Hồng Lăng đã chải lại một kiểu tóc chỉnh tề cho Vũ Văn Mặc. Cùng lúc đó, Mộ Dung Thư cho nha hoàn mời Hoàng thượng vào gian trong.

Trong lúc chờ, Hoàng thượng không khỏi có chút phiền chán, nghĩ lại thì cũng đã đợi được hai khắc.

Ngồi phía sau Hoàng thượng là Thẩm Quý phi, còn có cả Thẩm Trắc phi! Nàng ta cũng đến! Mộ Dung Thư nhướng mày.

Mộ Dung Thư hành lễ lần nữa với Hoàng thượng, dù cúi đầu nhưng nàng vẫn thấy được vẻ đắc ý trong mắt Thẩm Trắc phi, cũng thấy được thần sắc trong mắt Thẩm Quý phi.

Hoàng thượng vừa vào gian trong đã dõi mắt theo bóng dáng của Mộ Dung Thư, nàng đi đến bên cạnh Vũ Văn Mặc đang nằm trên giường, Hoàng thượng thấy sắc mặt hắn tái nhợt, đúng là dáng vẻ của người bệnh, ánh mắt chợt lóe, đi lên phía trước nói: Nam Dương Vương không cần đa lễ, nằm trên giường là được rồi.

Vũ Văn Mặc ngừng giãy giụa, vẫn chưa xuống giường. Hắn mang vẻ mặt thật xin lỗi nhìn Hoàng thượng: Xin Hoàng thượng thứ lỗi. Thần không cách nào xuống giường hành lễ.

Không sao. Nam Dương Vương nhiễm bệnh thì cứ nghỉ ngơi, không cần xuống giường kẻo bệnh thêm nặng, nằm là được. Khi nói chuyện, Hoàng thượng đã ngồi xuống bên giường.

Mộ Dung Thư quay đầu, thấy Hoàng thượng ngồi ở cạnh giường thì lặng lẽ nhíu mày. Thân phận Hoàng thượng vô cùng tôn quý, vậy mà lại ngồi bên giường thăm Vũ Văn Mặc. Từ khi nào thì tình cảm của Hoàng thượng và Vũ Văn Mặc tốt như thế? Trong cảm nhận của nàng, lúc này, hai người rất khác thường.

Nhưng hình như Vũ Văn Mặc cũng không biểu hiện gì, thản nhiên trả lời: Thần tạ ơn Hoàng Thượng lo lắng, chẳng qua mấy ngày nay không thể vào triều.

Nghỉ ngơi tốt mới là quan trọng nhất, Nam Dương Vương không cần quá lo lắng gì. Bệnh đột nhiên tới, cũng như trước đây quá mệt nhọc, vừa vặn nhân cơ hội này Nam Dương Vương có thể tĩnh dưỡng đi. Trẫm sẽ cho người mang nhân sâm thượng đẳng trong cung đến cho Nam Dương Vương dùng bổ thân. Hoàng thượng ôn hòa cười nói.

Nghe vậy, Vũ Văn Mặc lại làm bộ muốn đứng dậy cảm tạ, Hoàng thượng lại vội ngăn cản. Trong lúc khẽ đẩy Vũ Văn Mặc nằm xuống, tay Hoàng thượng dùng nội lực bóp bả vai Vũ Văn Mặc một chút.

Nhưng vẻ cảm kích trên mặt Vũ Văn Mặc cũng không thay đổi, bình tĩnh cười trả lời: Tạ ơn Hoàng thượng. Hai bàn tay dưới chăn của hắn đã nắm chặt thành nắm đấm.

Mộ Dung Thư đứng một bên nhìn thấy cảnh này, mày nhướng lên. Hoàng thượng có lẽ đang đoán xem Vũ Văn Mặc có bị thương hay không! Như thế thì chuyện Vũ Văn Mặc bị thương đúng là có liên quan tới Hoàng thượng! Nhưng nhìn dáng vẻ này của Hoàng thượng thì chỉ là suy đoán, cũng chưa xác định được. Lại nhìn thấy vẻ mặt trấn định như thường của Vũ Văn Mặc, nàng hiểu rõ nhất, vết thương trên người hắn nghiêm trọng đến cỡ nào! Những vết thương đó tuy đã kết vảy, nhưng chỉ cần đụng một cái nhẹ đã có thể làm cho rách da rồi chảy máu. Nhìn Hoàng thượng có vẻ như nhẹ nhàng bóp một cái nhưng nhất định là dùng lực rất mạnh.

Sự cứng cỏi của Vũ Văn Mặc làm cho Mộ Dung Thư kính nể không thôi. Đau đớn tê tâm liệt phế như thế mà hắn cũng có thể nhẫn nhịn chịu đựng!

Đang lúc nàng nghĩ nếu miệng vết thương vỡ ra làm chảy máu, trong phòng có mùi máu tươi thì nên làm sao để ứng phó, bỗng cảm giác được hai ánh mắt khí thế bức người nhìn nàng. Nhìn sang, Thẩm Trắc phi cùng Thẩm Quý phi cùng lúc đánh giá nàng.

Hận ý trong lòng Thẩm Trắc phi chỉ có tăng chứ không giảm, ngày hôm nay nàng nghe được bọn hạ nhân bàn tán xôn xao, đa số mọi người đối với việc Mộ Dung Thư thay đổi, lại trở nên tôn trọng nàng, không giống lúc trước. Tất cả những điều này Mộ Dung Thư làm được rất dễ dàng! Bây giờ Vũ Văn Mặc tuy sắc mặt có chút tái nhợt, nhưng tinh thần rất tốt. Nhưng hôm qua dù thế nào Mộ Dung Thư cũng không đồng ý cho nàng vào thăm hắn, khiến nàng mất đi rất nhiều cơ hội, cũng khiến cho Thẩm Quý phi vừa biết được đã tới chất vấn. Từ trước tới nay, nàng -Thẩm Nhu đối với mình yêu cầu cực cao, chưa bao giờ cho rằng sẽ bị thất bại, nghĩ muốn có thứ gì thì chỉ biết dùng thủ đoạn chiếm lấy. Vì vậy khi nhìn đến những ánh mắt khinh thường ấy, Thẩm Trắc phi dĩ nhiên không chịu nổi.

Trong lúc đó, Thẩm Quý phi lại đang nhìn Mộ Dung Thư, trong ánh mắt có một tia ám quang không cách nào hiểu rõ, không thể tưởng tượng được trong một thời gian ngắn mà Mộ Dung Thư lại có thể chiếm được Vũ Văn Mặc từ trong tay Nhu nhi, lúc hắn nhiễm bệnh mà chọn Mai viên tĩnh dưỡng. Mà khoảng thời gian này là lúc dễ sinh cảm tình nhất, may mà sau khi nàng biết được việc này, trước tiên sắp xếp một chút, nếu không, theo tâm tư không bình tĩnh kia của Nhu nhi, chỉ sợ không cách nào giữ được lòng của Vũ Văn Mặc! Nghĩ đến đây, ánh sáng trong mắt Thẩm Quý phi càng sâu thêm mấy phần. Lúc nhìn Mộ Dung Thư thì chuyển thành vẻ mặt tươi cười như hoa, giống như những điều không vui xảy ra trước đó cũng chỉ là một hồi mộng ảo.

Mộ Dung Thư thu hồi tầm mắt, âm thầm nhăn mày, ánh mắt của Thẩm Quý phi cùng Thẩm Trắc phi không đúng! Không cần phí sức nghĩ nhiều cũng biết tâm tư của hai người là cái gì. Nhưng nàng thật sự không thể tưởng được, Thẩm Trắc phi so với gián đánh không chết mà còn liều mạng hơn!

Ánh mắt Mộ Dung Thư cùng Thẩm Quý phi, Thẩm Trắc phi giao chiến. Đã qua một khắc, Hoàng thượng và Vũ Văn Mặc cũng gần như trao đổi xong. Vũ Văn Mặc ngáp mấy lần biểu hiện mình đã mỏi mệt, Hoàng thượng đang lúc nửa tin nửa ngờ vào kết quả xác minh, lại thấy Vũ Văn Mặc mỏi mệt, cũng chỉ có thể đem nghi hoặc để trong lòng, đứng dậy cười nói: Nam Dương Vương nghỉ ngơi cho tốt, nếu như cần bất kỳ cái gì thì sai người trong phủ tiến cung bẩm báo cho Trẫm.

Vâng, thần tuân chỉ. Vũ Văn Mặc đáp, vừa dứt lời đã từ từ nhắm mắt lại, có vẻ như lơ đãng, thật sự là mỏi mệt đến cực điểm.

Thấy thế, trong con ngươi của Hoàng thượng hiện lên một đạo ánh sáng, nhíu nhíu mi, mắt lướt một vòng quanh phòng, ánh mắt dừng trên làn khói của lư hương đang tỏa ra, mùi không ngừng phát ra, vây quanh chóp mũi. Hai mắt tỏa sáng, muốn xoay người một lần nữa, đến bên giường vén chăn lên, nhưng khi nhìn đến bộ dáng của Vũ Văn Mặc mệt mỏi, còn có người khắp phòng, hắn cau mày, xoay người rời đi.

Mộ Dung Thư cúi người đưa tiễn. Vốn theo quy củ thì Mộ Dung Thư phải đưa Hoàng thượng ra đến đại môn Vương phủ, nhưng vì Vũ Văn Mặc nhiễm bệnh, Hoàng thượng liền cản Mộ Dung Thư lại cho Thẩm Trắc phi đi thay. May là Hoàng thượng ở trong phòng không lâu lắm, mà Vũ Văn Mặc cũng kịp thời 'biểu hiện' thần sắc mỏi mệt làm cho Hoàng thượng rời đi, nếu không mùi nhang hương không cách nào che giấu được mùi máu tươi.

Lẽ ra Thẩm Trắc phi muốn thừa dịp này ở lại trong phòng hầu hạ Vũ Văn Mặc, nhưng Hoàng thượng lại ra lệnh, tất nhiên nàng không thể cãi lệnh. Không cam lòng nhìn thoáng qua Vũ Văn Mặc trên giường.

Thẩm Quý phi lườm nàng một cái, tức giận thấp giọng nói: Nếu không muốn trong lòng Vương gia có người khác thì dùng đầu óc mà nghĩ thủ đoạn tốt hơn đi. Đừng luôn để cho Mộ Dung Thư chiếm tiên cơ.

Nghe vậy, sắc mặt Thẩm Trắc phi trắng bệch, cúi đầu cắn chặt môi.

Đợi bọn họ đi khỏi, Mộ Dung Thư cho mấy nha hoàn trong phòng lui ra, sau đó ngồi xuống bên giường. Cùng lúc, Vũ Văn Mặc mở mắt, bình tĩnh nhìn Mộ Dung Thư, trầm giọng nói: Miệng vết thương ở bả vai lại vỡ ra.

Lần này muốn cầm máu sợ là tốn một chút thời gian. Mộ Dung Thư lạnh giọng trả lời. Sau đó liền cởi bỏ y phục của Vũ Văn Mặc, một lần nữa bôi thuốc lên miệng vết thương.

Vũ Văn Mặc chậm rãi nhăn mày, nhìn chằm chằm miệng vết thương không ngừng rỉ máu, sắc mặt dần dần trắng bệt. Bôi thuốc xong, cảm nhận của nàng càng mãnh liệt, có thể thấy Hoàng thượng vừa rồi sử dụng lực đạo lớn thế nào! Bây giờ vết thương trước mắt so với vết thương khuya hôm trước còn nặng thêm vài phần! Nghĩ đến đây, sát khí trong mắt Vũ Văn Mặc càng thêm lợi hại, ở trước mặt Mộ Dung Thư, hắn không hề cố kỵ bày ra sát khí lãnh liệt đến tận xương!

Loại sát khí này làm cho lòng người sợ hãi mãnh liệt, thân thể không tự chủ được run rẩy, từ trước tới nay Mộ Dung Thư lần đầu tiên gặp, khó tránh khỏi có chút không thể tin nhìn Vũ Văn Mặc.

Nhận thấy tầm mắt của Mộ Dung Thư, sát khí trong mắt Vũ Văn Mặc nhất thời biến mất, nhưng sự lạnh lẽo vẫn còn bao quanh hắn.



Hoàng thượng hồi cung, còn Thẩm

/179

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status