Chính Phi Không Bằng Tiểu Thiếp

Chương 85 - Chương 82

/179


A …! Trong gió nhẹ, giọng nói yêu kiều của nữ nhân lúc rên rỉ khóc la, thỉnh thoảng lại hét lên, mỗi lúc một gấp gáp hơn. Tiếng thở thô kệch của nam nhân cũng càng ngày càng nặng.

Lời chất vấn của nam nhân kia, nữ nhân còn chưa kịp nghe đã bị gió thổi tán, bị từng trận khoái cảm ập tới che phủ.

Mộ Dung Thư nhướng mày. Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy hiện trường xuân cung đồ! Tại một đêm nguyệt hắc phong cao*, nghe qua khiến ai cũng cảm thấy dựng tóc gáy. Nghiêng đầu nhìn lại, những người đi theo nàng và người tới trước đều rất bất ngờ trước tình cảnh này, đồng loạt cúi đầu.

*: tối trời gió lớn, thích hợp làm việc mờ ám

Tứ phu nhân hiển nhiênvô cùng khẩn trương, nhưng mà khi nàng ta nghe được âm thanh nam nữ hoan ái thì nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Mã hộ vệ không hổ là trầm ổn, đáng được Vũ Văn Mặc tin cậy, trên khuôn mặt luôn luôn cúi gằm không thấy bất kỳ biểu tình gì, ngay cả hai người hộ vệ đi cùng cũng không hề biến sắc.

Hồng Lăng nhìn Mộ Dung Thư nói: Vương phi, đi vào không ạ?

Mộ Dung Thư lắc đầu: Không. Nàng không hưng phấn đến mức đó, mà càng muốn chờ xem người ta xử lí như thế nào. Chờ một lát đi, Thẩm Trắc phi chắc tới nhanh thôi.

Dứt lời, đuôi mắt nhìn lướt qua người đang rất bình tĩnh, Tứ phu nhân.

Vâng ạ.

Trong rừng cây không ngừng truyền đến tiếng rên rỉ. Một đợt lại một đợt. Xem ra đây là lần thứ hai!

Một lát sau, đoàn người Thẩm Trắc phi đến.

Từ xa Thẩm Trắc phi đã nhìn thấy đèn lồng đỏ phía trước, cũng nhìn thấy vài bóng người đứng quanh quầng sáng của đèn lồng.

Chủ tử, xem ra chuyện Đại phu nhân gian díu với người khác là thật. Nếu không Vương phi sẽ chẳng sai người tới gọi người. Tú Ngọc đi sát phía sau Thẩm Trắc phi, nói khẽ.

Gọi ta đến là muốn lợi dụng ta làm việc thay nàng mà thôi. Nàng đưa ra ý này đúng là rất hay! Thẩm Trắc phi hừ lạnh một tiếng, lạnh giọng trả lời.

Đợi khi đến trước mặt Mộ Dung Thư, Thẩm trắc phi nhẹ nhàng thi lễ: Muội muội bái kiến tỷ tỷ.

Không ngờ Thẩm Trắc phi tới nhanh như thế. Vậy thì không cần chờ nữa, chúng ta vào thôi. Mộ Dung Thư gật đầu, ôn nhu cười nói.

Thẩm trắc phi đáp: Vâng. Nàng phát hiện Tứ phu nhân đứng bên cạnh Mộ Dung Thư, nàng ta sao lại ở chỗ này? Nghe người ta nói, mấy ngày này nàng ta khá gần gũi với Mộ Dung Thư! Không ngờ nhanh như vậy đã được Mộ Dung Thư tin tưởng.

Ngay lúc mọi người theo âm thanh đi vào, Tứ phu nhân càng đi càng chậm, cuối cùng rớt lại phía sau hộ vệ.

Trong rừng cây, âm thanh rên rỉ càng ngày càng yếu, mơ hồ trong đó truyền đến giọng nói của nam nữ.

Qua lần này cũng không biết khi nào mới có thể lại gặp nhau đây. Giọng nam nhân.

Nữ nhân đáp: Có điều rừng cây nhỏ này có thể xem là một nơi kín đáo, nửa đêm chẳng còn ai tới. Về sau có cơ hội chúng ta gặp nhau ở đây đi.

Đúng rồi, Khả nhi, ngươi vẫn chưa trả lời gia, sao ngươi biết nơi này?

Suy nghĩ của Đại phu nhân vốn còn hỗn loạn trong hơi thở tình dục, nghe được câu hỏi của Vũ Văn Khải, ý thức còn chưa kịp phục hồi đã nghe tiếng bước chân càng ngày càng gần.

Có người đến! Đại phu nhân như chim nhỏ bị kinh hãi đứng bật dậy, trường bào nam nhân vốn che trên người người tuột xuống, nhất thời cơ thể trần như nhộng hiện ra dưới ánh trăng. Nàng vội nhặt y phục bên cạnh lên, hấp tấp quấn lại.

Vũ Văn Khải nhíu mày: Đã trễ thế này sao còn có người tới? Tuy hắn nghi ngờ nhưng tiếng bước chân kia rõ ràng không phải chỉ một người, nên cũng cuống quýt mặc y phục vào.

Ánh sáng của đèn tới rất nhanh, khi y phục của Vũ Văn Khải và Đại phu nhân còn chưa chỉnh tề, một hàng sáu bảy người đã ở trước mặt hai người bọn họ.

Nhìn về hướng đèn lồng màu đỏ, tay Đại phu nhân đang cột dây áo khựng lại, đó là Mộ Dung Thư, Thẩm Trắc phi! Phía sau hai người này còn có vài nha hoàn và ba tên hộ vệ!

Đại phu nhân y phục không chỉnh tề, đầu tóc rối bời, sắc mặt đỏ ửng, trong không khí còn có hương vị dâm mị. Ngay cả nếu người khác không nghe được mấy câu nói vừa rồi của bọn họ mà chỉ cần thấy tình cảnh trước mắt là có thể chắc Đại phu nhân và Vũ Văn Khải có gian tình!

Trong lúc tay chân luống cuống, Vũ Văn Khải bên cạnh đã mặc xong y phục. Hắn vuốt lại đầu tóc có chút toán loạn, dè dặt nhìn về phía Mộ Dung Thư cùng Thẩm trắc phi, cười nói: Thật là trùng hợp, sao tối nay mọi người lại cùng đến rừng cây nhỏ này tản bộ thế? Nhị đệ ta vừa mới gặp Đại phu nhân, giờ lại gặp tẩu tử và Thẩm Trắc phi.

Nghe vậy, sắc mặt Thẩm Trắc phi sa sầm. Nàng nghiêng đầu nhìn về phía Mộ Dung Thư, thấy vẻ mặt Mộ Dung Thư chẳng chút dao động, vô cùng bình tỉnh.

Mấy người đối diện cũng không trả lời. Vũ Văn Khải nhất thời kinh hoảng. Hắn cười ngây ngô vài tiếng rồi muốn từ bên cạnh mấy người Mộ Dung Thư rời đi.

Cũng không còn sớm, ta về nghỉ ngơi.

Hắn muốn bỏ đi làm cho Đại phu nhân sợ hãi, sắc mặt tái nhợt! Thấy hành động của Vũ Văn Khải, nhất thời sắc mặt lại đỏ lên. Gặp tình huống này mà hắn lại để nàng một mình đối mặt! Dù sao cũng là hắn hẹn nàng ra! Vốn tưởng nơi này kín đáo, không ngờ vẫn bị người khác phát hiện! Đại phu nhân hiểu rõ, dù lúc này nàng có lý do rõ ràng đến dâu, Mộ Dung Thư và Thẩm Trắc phi cũng sẽ không tin tưởng, dù sao không ai là người mù.

Thế nhưng, nàng thật ra không lo lắng việc Mộ Dung Thư và Thẩm Trắc phi sẽ đuổi tận giết tuyệt, người gian díu với nàng là Nhị gia của phủ Nam Dương Vương. Nếu chuyện này truyền đi, người mất mặt đầu tiên chính là Vũ Văn Mặc!

Nói xem, là chuyện gì xảy ra? Mộ Dung Thư lạnh giọng hỏi.

Thẩm Trắc phi sắc mặt âm trầm, dù Đại phu nhân đến cùng có phải là thiếp của Vũ Văn Mặc không, giờ gây ra chuyện đáng chê cười như vậy, nếu truyền ra ngoài thì thể diện Vương phủ biết để vào đâu? Hơn nữa người gian díu với thiếp của Vương gia lại chính là Vũ Văn Khải! Làm sao Vũ Văn Mặc chịu nổi điều này? Sắc mặt Thẩm Trắc phi lúc này muốn bao nhiêu khó coi là có bấy nhiêu. Nàng nhìn về phía Vũ Văn Khải, giọng nói cũng lạnh như băng: Nhị gia và Đại phu nhân bắt đầu từ khi nào? Vừa rồi hai người đó nói chuyện bọn họ nghe được rất rõ ràng. Lời nói quen thuộc như thế tuyệt đối không phải lần một lần hai là có thể, yêu đương vụng trộm cũng không phải một sớm một chiều.

Mấy người Mã hộ vệ nhìn chằm chằm Vũ Văn Khải.

Vũ Văn Khải bị nhìn đến nổi tức giận!

Hắn cau mày nói: Hai chúng ta chỉ là gặp dịp thì chơi.

Lời này vừa nói ra, khóe miệng Mộ Dung Thư đã không khống chế được mà cong lên. Câu trả lời này của Vũ Văn Khải khiến nàng hết sức bất ngờ! Lúc này giãy giụa còn có ích gì? Thế nhưng, mấy lời vừa rồi của Đại phu nhân và Vũ Văn Khải một lần nữa vang lên trong đầu. Về chuyện này còn rất nhiều điểm đáng ngờ! Xem ra muốn biết kết quả là chuyện gì xảy ra, còn phải tìm hiểu từ phía Tứ phu nhân. Nàng nghiêng đầu nhìn quanh nhưng không thấy bóng dángTứ phu nhân.

Đôi mắt dần lạnh đi, vẻ mặt Mộ Dung Thư bực bội, hiện tại nàng hoàn toàn có thể khẳng định, việc này tuyệt đối có liên

/179

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status