Chính Phi Không Bằng Tiểu Thiếp

Chương 92 - Chương 89

/179


Edit: hoacodat

Mộ Dung Thư nghe vậy, mắt lạnh nhìn qua, thì ra là Mộ Dung Lâm! Chắc hẳn lần trước sau khi nàngta bị đuổi ra vương phủ về phủ tướng quân, không được Mộ Dung Thu chào đón, cho nên chỉ mới một đoạn thời gian đã gầy đến phát run, hơn nữa nói chuyện còn điêu ngoa cay nghiệt, Mộ Dung Thư chỉ lạnh lùng liếc nàng ta một cái, không đáp lại lời nào. Tình hình hôm nay như thế, khua môi múa mép thì có ích gì chứ? Không nên lãng phí nước miếng, lãng phí tinh thần nữa.

Huống chi lúc này nàng đang lo lắng thi thể Lý thị có an bài thỏa đáng hay không? Hôm nay phủ Tướng quân không có ai lo chuẩn bị hậu sự cho nàng, đừng nói cứ thế để nàng nằm lạnh trên đất không có ai đến trông nom?

“Vương phi, có phải Vương gia rất nhanh sẽ tới đây cứu tỷ đi ra ngoài không?” Giọng nói Mộ Dung Nguyệt hơi khàn khàn hỏi. Bây giờ nàng thực sự rất sợ, nghe nói họ sẽ bị chặt đầu, nàng thật không muốn chết đâu.

“Ta cũng không biết.” Mộ Dung Thư đưa mắt nhìn sang nàng ta, nhẹ giọng trả lời. Nhìn ra được Vũ Văn Mặc đang gặp khó khăn, mặc dù không nói ra miệng, nhưng trong khoảng thời gian này chắc hắn cũng đang âm thầm cố gắng. Nhưng cuối cùng phủ tướng quân vẫn rơi vào kết cục như vậy.

Mộ Dung Lâm vừa nghe không nhịn được cười lạnh nói: “Nam Dương Vương làm sao có thể đắc tội hoàng thượng vì ngươi chứ? Ngươi cứ chờ kết cục giống chúng ta thôi! Nếu chúng ta bị bêu đầu, ngươi cũng như thế. Nếu như chúng ta bị đưa đến quân doanh làm quân kỹ, ngươi cũng vậy thôi! Chỉ sợ rằng đến lúc đó cái người đã từng làm Nam Dương Vương phi có thể sẽ bị giày vò chết trước chúng ta không chừng! Thử hỏi có binh lính nào không muốn biết tư vị Vương phi kia chứ?”

Có lẽ cảm thấy sắp chết đến nơi, cũng không còn gì phải sợ nữa, Mộ Dung Lâm cũng không giữ mồm miệng nữa.

Trong phòng giam các ma ma bà tử nghe lời vô vị này còn đỡ, nhưng các cô nương chưa gả đầu tiên là mặt đỏ lên, sau đó đợi nghe rõ lời Mộ Dung Lâm nói, thân hình không nhịn được run lên một cái, sắc mặt cũng trắng bệch.

Nhị di nương nhân cơ hội mắng: “Đến lúc đó chẳng phải cũng không khác gì kỹ nữ sao? Một đôi tay ngọc ngàn người gối, thân phận còn thấp hơn bọn ta!” Bà cũng không biết xảy ra chuyện gì, rõ ràng đã bị đuổi khỏi phủ tướng quân rồi, nhưng vẫn bị bắt vào, sớm biết như vậy, sau khi nàng bị đuổi ra ngoài, cũng không đi dùng thủ đoạn quyến rũ Mộ Dung Thu nữa!

Mộ Dung Thư quét mắt lạnh lùng nhìn Nhị di nương và Mộ Dung Lâm, nhìn thấy hai người mang vẻ mặt dữ tợn cười lạnh, nhếch miệng cười khinh miệt, cũng không để ý đến, cứ để cho các nàng trổ tài miệng lưỡi đi.

Thấy Mộ Dung Thư như thế, Nhị di nương và Mộ Dung Lâm càng phát hỏa hơn. Không ngờ Mộ Dung Thư lại có thể duy trì bình thản đến thế, bị người nhục mạ như vậy, thế mà không hề tức giận, vẫn cứ hời hợt như cũ.

“Ngươi đừng nằm mơ! Mặc dù lúc trước ngươi là Nam Dương Vương phi, nhưng bây giờ ngươi đã không phải nữa! Mộ Dung Nguyệt, nàng ta đã không còn là Nam Dương Vương phi rồi, đừng nói ngươi đang nghĩ muốn lấy lòng nàng để cầu một con đường sống nha! Nàng ta hôm nay bản thân còn khó bảo toàn nữa là, cầu xin nàng ta còn không bằng tiết kiệm chút hơi sức, chờ cầu xin người hành hình đấy!” Mộ Dung Lâm nghiến răng mắng, hình như mắng thành nghiện, nên nhìn về phía Mộ Dung Nguyệt gầm lên một tiếng.

Lời của nàng từng tiếng rơi xuống, bốn phía liền liên tiếp vang lên tiếng kiêu khóc. Ai cũng không muốn thừa nhận, nhưng phải thừa nhận, họ cũng không sống lâu nữa!

Mộ Dung Nguyệt khóc rống: “Sao lại biến thành như thế này? Ta không muốn chết đâu!”

Mộ Dung Ngọc ôm Mộ Dung Nguyệt khóc thành một đoàn. Trong phòng giam ma ma bà tử di nương cũng vì sợ mà không nhịn được thút thít khóc. Cho dù ai đều không thể tiếp nhận biến cố bất thình lình này, mới vừa rồi các nàng không khóc là vì họ nghĩ có lẽ còn có khả năng đi ra khỏi phòng giam, nhưng bây giờ, Mộ Dung Lâm nói ra mấy câu đã dập tắt hi vọng của bọn họ, hi vọng tan biến, kế đến chính là khủng hoảng, khẩn cầu sinh mệnh.

Tiếng khóc của mọi người làm ngục tốt đến đây, ngục tốt (cai tù) phẫn nộ quát: “Khóc lóc gì chứ! Ồn chết đi được. Còn khóc thì cho gia hình các ngươi!”

Vừa nghe gia hình, mọi người cắn răng không dám khóc thành tiếng. Bọn họ bị giam ở chỗ này một canh giờ, chính mắt đã nhìn thấy các phạm nhân cứng đầu cứng cổ chịu hình phạt thê thảm khó coi đến thế nào, lập tức còn ai dám khóc nữa?

Mấy phạm nhân trong phòng giam khác cũng đưa mắt nhìn sang, ánh mắt mỗi người bọn họ đều là u tối, không thấy trong đó chứa đựng bất cứ cảm tình nào, Mộ Dung Thư nhìn thấy vậy lòng cũng run lên. Đây là ánh mắt tuyệt vọng chờ đợi tử vong khinh khủng đáng buồn đến nào? Đánh thẳng vào tâm của nàng!

Mộ Dung Lâm tròn mắt nhìn Mộ Dung Thư, đã đến tình cảnh này, Mộ Dung Thư làm sao vẫn có thể trấn định như thế! Trên vẻ mặt nàng không thấy được nửa phần e ngại! Đáng ghét.

“Mộ Dung Thư, đều là tại ngươi, mới làm hại Tam cô nương điên như thế. Hiện giờ ngay cả ta nàng cũng không nhận ra.” Ở trong góc phòng giam, một vị phụ nhân ôm lấy Mộ Dung Tuyết đang cười khúc khích điên điên khùng khùng trách móc Mộ Dung Thư.

Nhìn sang, thì ra là Tam di nương, Mộ Dung Thư khẽ nhíu mày, không ngờ nhân duyên của nàng lại kém như vậy, thế nhưng đắc tội nhiều người như thế, đầu tiên là Nhị di nương, Mộ Dung Lâm, Mộ Dung Tuyết, cuối cùng là Tam di nương này!

Có điều, nàng không hối hận. Mộ Dung Tuyết rơi vào tình cảnh ngày hôm nay đều là tự mình gieo gió gặt bão. Mà Nhị di nương và Mộ Dung Lâm từ lúc bắt đầu chính là ở phe đối lập, nàng không có tâm tư dư thừa để ý đến bọn họ.

“Vương phi...” Mộ Dung Ngọc nhìn thấy sắc mặt Mộ Dung Thư tối lại, có chút đồng tình gọi một tiếng. Hôm nay sợ rằng người khó qua nhất chính là tỷ ấy, mẫu thân mất rồi, còn có thai, kết quả vẫn bị nhốt ở nơi này.

“Mộ Dung Thư thấy con ngươi đầy lo lắng của Mộ Dung Ngọc, cười nhẹ nói: “Không cần vội, hôm nay còn chưa có phán quyết, tất cả đều chưa định tới đâu.” Mặc dù không biết nói thế nào, biết rõ đây không phải là tội danh có thể dễ dàng đưa ra ngoài, nhưng Mộ Dung Thư tin tưởng, Vũ Văn Mặc sẽ cứu nàng. Đồng thời, nàng cũng không muốn nhận thua như thế! Đôi mắt đèn lặng lẽ lướt qua cái bụng bằng phẳng, nếu lợi dụng tốt, thật có thể miễn trừ tội chết.

Có lẽ bởi vì Mộ Dung Thư vốn không để ý đến bọn họ, Nhị di nương, Tam di nương, Mộ Dung Lâm không còn sức lực, nên không nói thêm gì nữa, nhưng vẫn ác ngoan (hung ác ngoan độc) nhìn Mộ Dung Thư, ánh mắt này dường như muốn giết chết Mộ Dung Thư, nhưng các nàng càng tức giận, Mộ Dung Thư lại như gió nhẹ nước chảy không cho là cần thiết thì càng kích thích nàng, để cho nàng càng tức giận không thôi. Cái này giống với mới vừa rồi hai người bọn họ mắng mình như một loại, căn bản không đau không nhột, Mộ Dung Thư nửa điểm phẫn nộ cũng không có! Cực kỳ đáng hận mà!

Mộ Dung Thư vỗ vỗ đầu Mộ Dung Nguyệt và Mộ Dung Ngọc, dịu dàng cười nói: “Dựa vào cột nhắm mắt nghĩ ngơi một chút đi. Hiện giờ ở trong phòng giam, sợ rằng muốn uống nước cũng khó, đừng quá lãng phí nhiều tinh thần.”

Lời này vừa nói ra, ba người Nhị di nương mở to mắt ngây người, chẳng trách không để ý đến bọn họ! Thì ra là sợ không có nước .... Uống...ng!

Lạnh lùng nhìn lướt qua hoàn cảnh bốn phía, không khí quá mức ngột ngạt, phòng giam quá âm u, mục nát, mùi máu tươi lại quá nồng đậm, Mộ Dung Thư nhíu nhíu mày sau đó ngồi trở về dựa vào vách tường, so với giường các phòng giam khác cũng coi như sạch sẽ hơn. Nàng chậm rãi nhắm hai mắt lại, thầm nghĩ, tối nay cũng sẽ không có biến cố gì mới, lúc này, nàng phải hảo hảo suy nghĩ một chút tiếp theo nên làm thế nào. Nếu như dùng chuyện có thai để thoát thân, vậy thì, cũng sẽ không tránh khỏi sẽ có đại phu bắt mạch cho nàng, nhưng chuyện này dù sao là giả, làm sao có thể lừa gạt người ta?

Đang lúc Mộ Dung Thư nhíu mày suy nghĩ làm thế nào giải quyết vấn đề khó khăn, bên tai thế nhưng truyền đến tiếng cười dâm đảng của một nam nhân, còn có âm thanh xé rách ý phục, còn có da thịt đụng chạm vào nhau, từng đợt sóng nước thanh âm! Duy chỉ có thiếu thanh âm nữ nhân dâm đãng, thậm chí một tiếng cũng không có.

“Xảy ra chuyện gì thế? Phòng giam nữ tử sao lại có nam nhân?”

“Nhìn bên kia, người nam nhân kia đang để cơ thể cưỡi




/179

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status