Sáng hôm nay cả bọn dậy thật sớm để chuẩn bị tinh thần đi ngắm hoa anh đào nở. 9h sáng…
- Mọi người sẵn sàng lên đường chưa?! – Ngân hô to. Đi ngắm hoa mà làm quá!
- Rồi!!! – Cả bọn đồng thanh. – Let’s go!!! – Cả bọn hô to rồi mỗi xe 1 cặp lên đường… nhưng… lần này hắn đi chung xe với Nam, nó đi chung xe với Nhi còn Ngân đi cùng với pama của cô.
Ở xe của hắn và Nam…
- Ê Phong… - Nam cất tiếng.
- Gì??? – Hắn hỏi.
- Nhỏ Nhi là gì của mày thế??? – Nam tò mò.
- Mày biết làm gì – Hắn tỏ vẻ bí hiểm.
- Thì nói đi!!! Bạn bè với nhau mày cũng hiểu tính tao mừ!!! – Nam nhắng nhít.
- Thôi đi ông tướng!!! Nhi không đến lượt mày đâu!!! Về với Ngân của mày đi – Hắn nói.
- Ơ… - Trên gương mặt anh tuấn của Nam lúc này xuất hiện chút gì đó ngại ngùng. Mọi thứ rơi vào im lặng.
Xe của nó và Nhi…
- Nhi này… - Nó rụt rè.
- Sao thế chị My??? – Nhi đang ngắm cảnh ven đường.
- Ừm… Em với Phong là người yêu của nhau hả??? – Nó không kìm nổi sự tò mò.
- Bí mật không được bật mí!!! – Nhi đưa ngón tay lên miệng nhí nhảnh nói.
- Ồ… - Nó tỏ vẻ không quan tâm mấy.
- Chị này… Mẫu người yêu lý tưởng của chị là gì??? – Nhi bỗng dưng hỏi làm nó có chút bối rối.
- Ơ… Ừm… Đẹp trai, ngoại hình ổn, IQ đủ dùng, hiểu tâm lý chị, biết chiều chuộng chị,… còn nhiều lắm mà chị không nhớ. – Nó vừa cười vừa nói. Nó thấy con người bên cạnh luôn tạo cho nó cảm giác an toàn. Nó thấy có cái gì đó quen thuộc trong đôi mắt kia, đôi mắt đó quả thật rất giống ánh mắt của hắn. 2 người cứ vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ với nhau. Nó và Nhi trở nên thân thiết hơn…
Giữa thủ đô Tokyo của Nhật, tại 1 dòng sông nước chảy xiết đang diễn ra 1 lễ hội mang tên Hanami. Là 1 trong những lễ hội truyền thống của Nhật Bản với tên gọi khác là lễ hội hoa anh đào. Lễ hội này thường diễn ra vào cuối tháng 3 và đầu tháng 4 hàng năm. Trong lễ hội có nhiều hoạt động như điệu múa truyền thống Yosakoi, các cuộc thi bầu chọn, biểu diễn cosplay, trình diễn võ thuật, giới thiệu 1 số món ăn đặc trưng của Nhật (Okonomi-yaki, Tako-yaki,…) Ngoài ra còn có khu triển lãm, khu vực dành riêng cho những bạn thích chụp ảnh với hoa, khu vực giới thiệu các loài hoa Sakura của đất nước Nhật Bản…
- Oa… Đẹp quá!!! – Bọn nó đồng thanh (“Bọn nó” bao gồm cả Nhi nhé)
- Công nhận đẹp thật – Bọn hắn cũng đồng thanh.
Những cánh hoa anh đào hồng thắm bay bay trên không trung tạo cho người ta cảm giác như đây là cơn mưa hoa anh đào vậy. Cảnh vậy thật thơ mộng và lãng mạn. Cả bọn bước đi trên con đường đầy hoa khiến ai ai cũng phải trầm trồ khen ngợi “Đúng là trai tài gái sắc”. Khác với hình ảnh lá cây vàng rơi trong trời thu se lạnh, tưởng như nó thật tinh khôi nồng nàn trong làn gió nhẹ thì hình ảnh những cánh hoa anh đào bay bay lại nhẹ nhàng, thơ mộng và dễ đi vào lòng người. Giang và Thiên thì kéo nhau đi chụp ảnh để lưu giữ những kỉ niệm đẹp. Trà và Kiệt đi xem người ta trình diễn võ thuật. Nó và Nhi rủ nhau đi xem khu triển lãm và khu giới thiệu các loài hoa, hắn không biết làm gì nên đi theo hộ tống 2 người này. Còn Nam thì bị Ngân bắt đi theo hộ tống với cớ làm osin, 2 người đi đến khu món ăn đặc trưng, thế là cuộc xung đột lại diễn ra, người thì bảo món này ngon, người thi chê món kia dở thế là lại cãi nhau… Thật là đau đầu với 2 người này!!!
16h chiều, hết ngắm, chụp, ăn và… cãi nhau thì cả bọn tụ tập lại và lên đường trở về nhà. Về đến nơi thì ai cũng mệt mỏi tìm đến chiếc giường thân yêu thì đánh 1 giấc no say… NHƯNG… ở 1 căn phòng…
- Haizzz… Chán quá!!! – Ngân ngồi trên giường than vãn.
- Cô không mệt à??? – Nam thấy Ngân vẫn còn sung sức liền hỏi.
- Không!!! Không có trò gì chơi nhỉ?! – Ngân nhìn ngó khắp phòng nói.
- Muốn chơi không??? Tôi có trò này hay cực!!! – Nam.
- Trò gì? Trò gì? – Ngân.
- Nhắm mắt lại đi tôi nói cho!!! – Nam tỏ vẻ bí hiểm.
- Có tin được không??? – Ngân nghi ngờ nhìn anh.
- Nhắm mắt thì chơi còn không nhắm mắt thì thôi – Nam đáp.
- Thôi được rồi!!! Tin anh lần này!!! – Ngân nói rồi nhắm mắt lại chờ đợi. Bỗng… Sao cô thấy môi mình ấm ấm, lại còn có gì đó mềm mềm… Mở mắt ra… Nam… Nam hôn cô… Cô giật mình, vội vàng đẩy Nam ra… - Đồ đáng ghét!!! Đây là trò chơi của anh à?! – Ngân nói rồi ném chiếc gối vào người Nam.
- Ừ!!! Vui mà!!! Muốn chơi tiếp không??? – Nam khiêu khích.
- Anh… Anh là đồ đáng ghét!!! Đồ chết tiệt!!! Nụ hôn đầu của tôi!!! Huhu… - Ngân khóc…
- Ờ này… khóc thật à??? Chỉ là nụ hôn thôi mà! Làm gì ghê vậy??? – Nam ngơ ngác.
- Bắt đền anh… anh đi chết đi… - Nước mắt vẫn rơi, Ngân nói.
- Thôi mà tôi xin lỗi… Bây giờ tôi đền cho cô được chưa!!! – Nam đến bên ngồi cạnh cô nói.
- Đền gì? – Lau nước mắt, cô hỏi.
- Đền anh cho em được không??? Làm bạn gái anh nhé??? – Nam mỉm cười.
- Ơ… Cái này… là tỏ tình à??? – Ngân ngô nghê hỏi.
- Ừm… Em đồng ý chứ??? Anh yêu em!!! Ngân à!!! – Nam nói, ánh mắt chân thật nhìn thẳng vào mắt Ngân.
- Hơ… ừm… em đồng ý!!! Nhưng… – Ngân ngại ngùng. Cô cũng có tình cảm với anh lâu rồi!!! Chỉ chờ anh thổ lộ thôi.
- Sao thế? – Nam hơi nhăn mặt hỏi.
- Anh chỉ yêu mình em thôi đúng không??? Không yêu thêm ai khác đúng không??? – Ngân giương đôi mắt long lanh nhìn anh.
- Tất nhiên rồi!!! Anh thề!!! Nếu anh nói dối em có thể post tấm hình của anh lên mạng!!! – Nam thành thật.
- Ừm… Vậy em yên tâm rồi. – Ngân mỉm cười. Rồi môi cô lại 1 lần nữa chạm môi anh. Lúc đầu cô phản kháng nhưng rồi cũng nhắm mắt đáp trả lại nụ hôn của anh. Cái lưỡi nghịch ngợm của anh lợi dụng lúc cô sơ hở liền len lỏi vào hòa với lưỡi của cô. 2 người cứ như thế cho đến khi cả 2 không còn thở được nữa mới chịu buông ra.
- Anh yêu em Ngân à!!! – Nam thì thầm vào tai cô.
- Em cũng thế!!! Em yêu anh!!! – Ngân cũng đáp lại. 2 người ôm nhau ngủ ngon lành trên giường tự lúc nào…
(Nghĩ nát óc tác giả mới ra được cái ý tưởng như này đấy ạ!!! Mong là các bạn thích màn tỏ tình này!!! Bình luận cho t/g biết các bạn nghĩ sao nhé!)
-------------------------------------------------------
Cách đó mấy căn phòng…
- Vậy là oke rồi nha 2 bác!!! – Nó nhí nhảnh nói với pama Ngân.
- Oke… 2 đứa chúng nó đến được với nhau là ta mừng rồi!!! Cũng nhờ công của cháu đã rút ngắn khoảng cách của chúng nó lại!!! – Papa Ngân.
- Cảm ơn cháu nhé!!! – Mama Ngân.
- Không có gì ạ!!! Thôi cháu xin phép về phòng nghỉ ngơi ạ! – Nó cười nói rồi đứng dậy bước về phòng của mình và bước vào hành trình tìm kiếm những giấc mơ….
Thì ra… tất cả các cuộc tình của Giang, Thiên, Trà, Kiệt, Ngân, Nam đều do nó nhúng tay vào. Nó đã phần nào rút ngắn lại khoảng cách giữa những con người này để họ đến được với nhau!!! Đây cũng chính là nhiệm vụ mà pama giao cho nó khi về Việt Nam.
-------------------------------------------------------
19h30… Lúc này pama Ngân có việc đột xuất cần đến tập đoàn nên không có mặt ở nhà.
- Mọi người ra dùng bữa đi!!! - Ngân gọi.
- Okee – Cả bọn đồng thanh rồi mỗi người từ 1 phòng chui ra quây quần bên bàn ăn.
Hôm nay đích thân Ngân lăn vào bếp để thể hiện sự đảm đang của mình với mọi người. Cô chuẩn bị trên bàn món Sukiyaki trông cực kì hấp dẫn. Sukiyaki là món ăn của ẩm thực gia đình thể hiện sự quây quần ấm cúng khi cả gia đình cùng ngồi quanh bàn bếp gắp cho nhau thức ăn từ nồi Sukiyaki thơm lừng nghi ngút khói. Sukiyaki được chế biến ngay tại trên bàn ăn bằng cách nấu chúng những lát thịt bò xắt mỏng cùng các loại rau, đậu phụ, mì sợi,…vv… (Nói tóm lại Sukiyaki giống như món lẩu của Việt Nam) Mọi thứ hôm nay trôi đi quá nhẹ nhàng, không còn tiếng cãi vã, không còn cảnh tranh giành mà thay vào đó…
- Em yêu ăn đi nè!!! – Thiên gắp cho Giang một miếng đậu phụ. Giang không nói mà cứ thế ngồi ăn ngon lành.
- Em cũng ăn đi nè!!! – Kiệt gắp cho Trà 1 ít nấm đã chín vì biết rằng cô nàng rất thích ăn nấm. Trà cũng giống Giang, chỉ biết ngồi ăn mặc kệ xung quanh. Cho đến khi…
- Mọi người thôi đi được không??? – Nam cáu.
- À quên ở đây còn có người FA!!! Ahihi – Thiên, Giang, Kiệt Trà đồng thanh.
- Vợ ăn đi nè!!! – Không thèm để ý đến lời của mấy người kia, Nam gắp 1 miếng thịt bò chín vào bát của Ngân nói.
- …….. – Im lặng, mọi thứ như hoàn toàn dừng lại…
5’ trôi qua!!!
- What??? – Cả bọn đồng thanh hét vang cả gian bếp.
- Sao??? – Ngân và Nam đồng thanh ngu ngơ hỏi.
- 2 người… - Hắn ngạc nhiên.
- Từ bao giờ thế anh chị??? – Nhi nhanh nhảu.
- Hơ hơ… Mấy người tò mò làm gì!!! – Ngân nóng mặt nói rồi đút thức ăn vào miệng mỗi người để khỏi bị tra khảo. Vậy là mối quan hệ giữa Ngân và Nam đã được công khai.
- Haizzz… Người ta thì có người gắp thức ăn cho còn mình thì… - Nó vờ.
- Có em gắp cho chị nè!!! – Nhi nói rồi gắp thức ăn cho nó.
- Ơ… Thế còn tôi??? – Hắn cũng đòi.
- Nè. – Nó và Nhi đồng thanh và cùng mỗi người đưa 1 miếng thịt bò vào bát hắn. Nhưng thấy Nhi đã nhanh tay hơn nó chuyển sang hướng miếng thịt vào bát Nhi coi như chưa có gì xảy ra. Khoảnh khắc đó hắn đã quan sát nó rất kĩ!!! Hắn thấy hình ảnh của nó rất quen nhưng không thể nhớ rõ… Mọi người lại tiếp tục ăn uống và nói chuyện vui vẻ với nhau. Thế là hết 1 ngày dài với bao sự việc xảy ra!!!
[end chap 34]
- Mọi người sẵn sàng lên đường chưa?! – Ngân hô to. Đi ngắm hoa mà làm quá!
- Rồi!!! – Cả bọn đồng thanh. – Let’s go!!! – Cả bọn hô to rồi mỗi xe 1 cặp lên đường… nhưng… lần này hắn đi chung xe với Nam, nó đi chung xe với Nhi còn Ngân đi cùng với pama của cô.
Ở xe của hắn và Nam…
- Ê Phong… - Nam cất tiếng.
- Gì??? – Hắn hỏi.
- Nhỏ Nhi là gì của mày thế??? – Nam tò mò.
- Mày biết làm gì – Hắn tỏ vẻ bí hiểm.
- Thì nói đi!!! Bạn bè với nhau mày cũng hiểu tính tao mừ!!! – Nam nhắng nhít.
- Thôi đi ông tướng!!! Nhi không đến lượt mày đâu!!! Về với Ngân của mày đi – Hắn nói.
- Ơ… - Trên gương mặt anh tuấn của Nam lúc này xuất hiện chút gì đó ngại ngùng. Mọi thứ rơi vào im lặng.
Xe của nó và Nhi…
- Nhi này… - Nó rụt rè.
- Sao thế chị My??? – Nhi đang ngắm cảnh ven đường.
- Ừm… Em với Phong là người yêu của nhau hả??? – Nó không kìm nổi sự tò mò.
- Bí mật không được bật mí!!! – Nhi đưa ngón tay lên miệng nhí nhảnh nói.
- Ồ… - Nó tỏ vẻ không quan tâm mấy.
- Chị này… Mẫu người yêu lý tưởng của chị là gì??? – Nhi bỗng dưng hỏi làm nó có chút bối rối.
- Ơ… Ừm… Đẹp trai, ngoại hình ổn, IQ đủ dùng, hiểu tâm lý chị, biết chiều chuộng chị,… còn nhiều lắm mà chị không nhớ. – Nó vừa cười vừa nói. Nó thấy con người bên cạnh luôn tạo cho nó cảm giác an toàn. Nó thấy có cái gì đó quen thuộc trong đôi mắt kia, đôi mắt đó quả thật rất giống ánh mắt của hắn. 2 người cứ vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ với nhau. Nó và Nhi trở nên thân thiết hơn…
Giữa thủ đô Tokyo của Nhật, tại 1 dòng sông nước chảy xiết đang diễn ra 1 lễ hội mang tên Hanami. Là 1 trong những lễ hội truyền thống của Nhật Bản với tên gọi khác là lễ hội hoa anh đào. Lễ hội này thường diễn ra vào cuối tháng 3 và đầu tháng 4 hàng năm. Trong lễ hội có nhiều hoạt động như điệu múa truyền thống Yosakoi, các cuộc thi bầu chọn, biểu diễn cosplay, trình diễn võ thuật, giới thiệu 1 số món ăn đặc trưng của Nhật (Okonomi-yaki, Tako-yaki,…) Ngoài ra còn có khu triển lãm, khu vực dành riêng cho những bạn thích chụp ảnh với hoa, khu vực giới thiệu các loài hoa Sakura của đất nước Nhật Bản…
- Oa… Đẹp quá!!! – Bọn nó đồng thanh (“Bọn nó” bao gồm cả Nhi nhé)
- Công nhận đẹp thật – Bọn hắn cũng đồng thanh.
Những cánh hoa anh đào hồng thắm bay bay trên không trung tạo cho người ta cảm giác như đây là cơn mưa hoa anh đào vậy. Cảnh vậy thật thơ mộng và lãng mạn. Cả bọn bước đi trên con đường đầy hoa khiến ai ai cũng phải trầm trồ khen ngợi “Đúng là trai tài gái sắc”. Khác với hình ảnh lá cây vàng rơi trong trời thu se lạnh, tưởng như nó thật tinh khôi nồng nàn trong làn gió nhẹ thì hình ảnh những cánh hoa anh đào bay bay lại nhẹ nhàng, thơ mộng và dễ đi vào lòng người. Giang và Thiên thì kéo nhau đi chụp ảnh để lưu giữ những kỉ niệm đẹp. Trà và Kiệt đi xem người ta trình diễn võ thuật. Nó và Nhi rủ nhau đi xem khu triển lãm và khu giới thiệu các loài hoa, hắn không biết làm gì nên đi theo hộ tống 2 người này. Còn Nam thì bị Ngân bắt đi theo hộ tống với cớ làm osin, 2 người đi đến khu món ăn đặc trưng, thế là cuộc xung đột lại diễn ra, người thì bảo món này ngon, người thi chê món kia dở thế là lại cãi nhau… Thật là đau đầu với 2 người này!!!
16h chiều, hết ngắm, chụp, ăn và… cãi nhau thì cả bọn tụ tập lại và lên đường trở về nhà. Về đến nơi thì ai cũng mệt mỏi tìm đến chiếc giường thân yêu thì đánh 1 giấc no say… NHƯNG… ở 1 căn phòng…
- Haizzz… Chán quá!!! – Ngân ngồi trên giường than vãn.
- Cô không mệt à??? – Nam thấy Ngân vẫn còn sung sức liền hỏi.
- Không!!! Không có trò gì chơi nhỉ?! – Ngân nhìn ngó khắp phòng nói.
- Muốn chơi không??? Tôi có trò này hay cực!!! – Nam.
- Trò gì? Trò gì? – Ngân.
- Nhắm mắt lại đi tôi nói cho!!! – Nam tỏ vẻ bí hiểm.
- Có tin được không??? – Ngân nghi ngờ nhìn anh.
- Nhắm mắt thì chơi còn không nhắm mắt thì thôi – Nam đáp.
- Thôi được rồi!!! Tin anh lần này!!! – Ngân nói rồi nhắm mắt lại chờ đợi. Bỗng… Sao cô thấy môi mình ấm ấm, lại còn có gì đó mềm mềm… Mở mắt ra… Nam… Nam hôn cô… Cô giật mình, vội vàng đẩy Nam ra… - Đồ đáng ghét!!! Đây là trò chơi của anh à?! – Ngân nói rồi ném chiếc gối vào người Nam.
- Ừ!!! Vui mà!!! Muốn chơi tiếp không??? – Nam khiêu khích.
- Anh… Anh là đồ đáng ghét!!! Đồ chết tiệt!!! Nụ hôn đầu của tôi!!! Huhu… - Ngân khóc…
- Ờ này… khóc thật à??? Chỉ là nụ hôn thôi mà! Làm gì ghê vậy??? – Nam ngơ ngác.
- Bắt đền anh… anh đi chết đi… - Nước mắt vẫn rơi, Ngân nói.
- Thôi mà tôi xin lỗi… Bây giờ tôi đền cho cô được chưa!!! – Nam đến bên ngồi cạnh cô nói.
- Đền gì? – Lau nước mắt, cô hỏi.
- Đền anh cho em được không??? Làm bạn gái anh nhé??? – Nam mỉm cười.
- Ơ… Cái này… là tỏ tình à??? – Ngân ngô nghê hỏi.
- Ừm… Em đồng ý chứ??? Anh yêu em!!! Ngân à!!! – Nam nói, ánh mắt chân thật nhìn thẳng vào mắt Ngân.
- Hơ… ừm… em đồng ý!!! Nhưng… – Ngân ngại ngùng. Cô cũng có tình cảm với anh lâu rồi!!! Chỉ chờ anh thổ lộ thôi.
- Sao thế? – Nam hơi nhăn mặt hỏi.
- Anh chỉ yêu mình em thôi đúng không??? Không yêu thêm ai khác đúng không??? – Ngân giương đôi mắt long lanh nhìn anh.
- Tất nhiên rồi!!! Anh thề!!! Nếu anh nói dối em có thể post tấm hình của anh lên mạng!!! – Nam thành thật.
- Ừm… Vậy em yên tâm rồi. – Ngân mỉm cười. Rồi môi cô lại 1 lần nữa chạm môi anh. Lúc đầu cô phản kháng nhưng rồi cũng nhắm mắt đáp trả lại nụ hôn của anh. Cái lưỡi nghịch ngợm của anh lợi dụng lúc cô sơ hở liền len lỏi vào hòa với lưỡi của cô. 2 người cứ như thế cho đến khi cả 2 không còn thở được nữa mới chịu buông ra.
- Anh yêu em Ngân à!!! – Nam thì thầm vào tai cô.
- Em cũng thế!!! Em yêu anh!!! – Ngân cũng đáp lại. 2 người ôm nhau ngủ ngon lành trên giường tự lúc nào…
(Nghĩ nát óc tác giả mới ra được cái ý tưởng như này đấy ạ!!! Mong là các bạn thích màn tỏ tình này!!! Bình luận cho t/g biết các bạn nghĩ sao nhé!)
-------------------------------------------------------
Cách đó mấy căn phòng…
- Vậy là oke rồi nha 2 bác!!! – Nó nhí nhảnh nói với pama Ngân.
- Oke… 2 đứa chúng nó đến được với nhau là ta mừng rồi!!! Cũng nhờ công của cháu đã rút ngắn khoảng cách của chúng nó lại!!! – Papa Ngân.
- Cảm ơn cháu nhé!!! – Mama Ngân.
- Không có gì ạ!!! Thôi cháu xin phép về phòng nghỉ ngơi ạ! – Nó cười nói rồi đứng dậy bước về phòng của mình và bước vào hành trình tìm kiếm những giấc mơ….
Thì ra… tất cả các cuộc tình của Giang, Thiên, Trà, Kiệt, Ngân, Nam đều do nó nhúng tay vào. Nó đã phần nào rút ngắn lại khoảng cách giữa những con người này để họ đến được với nhau!!! Đây cũng chính là nhiệm vụ mà pama giao cho nó khi về Việt Nam.
-------------------------------------------------------
19h30… Lúc này pama Ngân có việc đột xuất cần đến tập đoàn nên không có mặt ở nhà.
- Mọi người ra dùng bữa đi!!! - Ngân gọi.
- Okee – Cả bọn đồng thanh rồi mỗi người từ 1 phòng chui ra quây quần bên bàn ăn.
Hôm nay đích thân Ngân lăn vào bếp để thể hiện sự đảm đang của mình với mọi người. Cô chuẩn bị trên bàn món Sukiyaki trông cực kì hấp dẫn. Sukiyaki là món ăn của ẩm thực gia đình thể hiện sự quây quần ấm cúng khi cả gia đình cùng ngồi quanh bàn bếp gắp cho nhau thức ăn từ nồi Sukiyaki thơm lừng nghi ngút khói. Sukiyaki được chế biến ngay tại trên bàn ăn bằng cách nấu chúng những lát thịt bò xắt mỏng cùng các loại rau, đậu phụ, mì sợi,…vv… (Nói tóm lại Sukiyaki giống như món lẩu của Việt Nam) Mọi thứ hôm nay trôi đi quá nhẹ nhàng, không còn tiếng cãi vã, không còn cảnh tranh giành mà thay vào đó…
- Em yêu ăn đi nè!!! – Thiên gắp cho Giang một miếng đậu phụ. Giang không nói mà cứ thế ngồi ăn ngon lành.
- Em cũng ăn đi nè!!! – Kiệt gắp cho Trà 1 ít nấm đã chín vì biết rằng cô nàng rất thích ăn nấm. Trà cũng giống Giang, chỉ biết ngồi ăn mặc kệ xung quanh. Cho đến khi…
- Mọi người thôi đi được không??? – Nam cáu.
- À quên ở đây còn có người FA!!! Ahihi – Thiên, Giang, Kiệt Trà đồng thanh.
- Vợ ăn đi nè!!! – Không thèm để ý đến lời của mấy người kia, Nam gắp 1 miếng thịt bò chín vào bát của Ngân nói.
- …….. – Im lặng, mọi thứ như hoàn toàn dừng lại…
5’ trôi qua!!!
- What??? – Cả bọn đồng thanh hét vang cả gian bếp.
- Sao??? – Ngân và Nam đồng thanh ngu ngơ hỏi.
- 2 người… - Hắn ngạc nhiên.
- Từ bao giờ thế anh chị??? – Nhi nhanh nhảu.
- Hơ hơ… Mấy người tò mò làm gì!!! – Ngân nóng mặt nói rồi đút thức ăn vào miệng mỗi người để khỏi bị tra khảo. Vậy là mối quan hệ giữa Ngân và Nam đã được công khai.
- Haizzz… Người ta thì có người gắp thức ăn cho còn mình thì… - Nó vờ.
- Có em gắp cho chị nè!!! – Nhi nói rồi gắp thức ăn cho nó.
- Ơ… Thế còn tôi??? – Hắn cũng đòi.
- Nè. – Nó và Nhi đồng thanh và cùng mỗi người đưa 1 miếng thịt bò vào bát hắn. Nhưng thấy Nhi đã nhanh tay hơn nó chuyển sang hướng miếng thịt vào bát Nhi coi như chưa có gì xảy ra. Khoảnh khắc đó hắn đã quan sát nó rất kĩ!!! Hắn thấy hình ảnh của nó rất quen nhưng không thể nhớ rõ… Mọi người lại tiếp tục ăn uống và nói chuyện vui vẻ với nhau. Thế là hết 1 ngày dài với bao sự việc xảy ra!!!
[end chap 34]
/52
|