Chó Sói Nhỏ Từng Bị Chọc Đã Sống Lại

Chương 54: Thiếu

/81


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Em luôn nói mình đáng thương như vậy, " Quý Nguyên nín một lát, bộ dáng tức giận lúc trước có hơi thu lại một chút, "Nhưng rõ ràng không phải là cái bộ dáng này."

Đời trước ngủ xong bỏ chạy, không phải, suy nghĩ của Quý Nguyên dừng lại, hiện tại Chu Diễn trước mặt cái này với Chu Diễn đời trước chính là cùng một người, không tồn tại chuyện đời trước đời này.

Một lần nữa Quý Nguyên sửa lại suy nghĩ của mình, nghĩ đến, ngủ rồi bỏ chạy không tìm thấy bóng người từ đó cắt đứt liên lạc chính là Chu Diễn, trong vài năm hoàn toàn theo dõi cuộc sống của anh, gần như là khiến Quý Nguyên không có lựa chọn nào khác cho mình, cũng là cậu. Bảy năm sau gặp mặt lại, hoàn toàn không giảng đạo lý cũng không nói nội tình đã trực tiếp đè người trên cửa nhà vệ sinh hôn thiếu chút nữa cưỡng bức người cũng là cậu.

Nhưng khi Chu Diễn nói chuyện luôn làm cho Quý Nguyên cảm thấy cậu có vô số lý do cùng khổ tâm bất đắc dĩ.

Rõ ràng làm ra chuyện rất quá đáng, nhưng lại có biện pháp khiến cho anh không có cách nào nhẫn tâm đi trách cứ Chu Diễn cái gì.

Đây không phải là ăn vạ thì là cái gì. Quý Nguyên cảm giác mình là đồ dở hơi, nhưng xác thực không cách nào túc giận với Chu Diễn được, giọng nói chuyện đều mềm nhũn rồi.

Chỉ có một ngọn đèn nhỏ ở trước cửa, ánh đèn mờ nhạt, từ trên đỉnh đầu chiếu xuống, chiếu rọi không quá rõ ràng khuôn mặt của hai người. Đôi mắt của Quý Nguyên rũ xuống, trầm mặc.

Chu Diễn cúi đầu, trong ánh mắt vẫn là sự nguy hiểm hận không được một hớp nuốt anh xuống như cũ, bắp thịt cả người cũng kéo chung một chỗ, giữ lực chờ sai bảo, chỉ cần Quý Nguyên hơi có chút dị động nào sẽ tiến lên không chút lưu tình xé nát anh nhét vào bụng, nhưng mà động tác của Chu Diễn cũng rất khắc chế. Cậu cúi đầu, giống như là xác nhận Quý Nguyên còn đứng ở trước mặt mình, dùng miệng nhẹ nhàng đụng một cái lên khóe miệng Quý Nguyên.

"Chính là như vậy, " Chu Diễn xác nhận nói, đồng thời lui một bước lại hôn lên khóe mắt Quý Nguyên, "Thật xin lỗi, vừa bắt đầu đã lừa anh, lúc đó không sớm đi tìm anh, nhưng mà xin anh đừng nói câu cách xa em có thể sống rất tốt như thế, không nhất định lần nào em cũng có thể khống chế được tâm tình của mình."

Trong lòng cậu bị cái chủng loại kia... Cắn nuốt đến giờ vẫn còn tồn tại, hơn nữa cho tới nay cũng chỉ vì Quý Nguyên mà tồn tại.

Một mặt Quý Nguyên cho cậu chính là sự tốt đẹp, cảm nhận tốt đẹp, cái loại dục vọng cắn nuốt đó cũng chỉ là thoáng bị áp chế đi xuống thôi. Biểu hiện của Quý Nguyên càng tốt, hai người ở chung càng tốt, thật ra sẽ chỉ nuôi dưỡng cái loại dục vọng đáng sợ chìm dưới thâm sâu này, cái âm thanh kia sẽ lặp đi lặp lại trong đầu Chu Diễn nói cho cậu biết, dẫn dụ cậu: cậu xem, một thứ đồ tốt như vậy, nên ăn sạch sẽ không để lại chút nào, chỉ nên để cho một mình mình nhìn thôi, nắm chặt trong long bàn tay, nếu không sao có thể yên tâm để lại?

Bởi vì lúc ở chung một chỗ cảm thấy rất tốt đẹp, cho nên càng không thể tiếp nhận được những câu nói đâm vào lòng người của Quý Nguyên được.

Giống như lời của câu văn kia: nếu ta chưa từng thấy mặt trời, ta vốn có thể chịu được hắc ám.

Quý Nguyên chính là một mặt trời xuất hiện trong sinh mệnh của Chu Diễn, khiến cho cuộc sống vốn nhàm chán của cậu, tính tình lạnh lùng do việc đời quanh mình tạo nên có thể thấy ánh rạng đông.

Chu Diễn cũng đã từng cảm thấy Quý Nguyên không có chỗ nào ghê gớm. Cậu đánh cuộc một lần trở lại Thành phố A kia, trở lại Nhà họ Chu thì cái suy nghĩ làm thế nào ở cái nơi ghê tởm này cầm lại phần của mình tràn ngập trong đầu cậu, đoạt lại chỗ thuộc về mình, thậm chí cái người Quý Nguyên này có một đoạn thời gian là bị Chu Diễn cố ý để sau ót.

Hơn một năm khi cậu không thể nhịn được nữa trở lại Thành phố J khi gặp lại được Quý Nguyên mới phát giác được nội tâm rộng mở trong sáng. Bởi vì chưa bao giờ Chu Diễn khát vọng một thứ gì đó đơn giản như khát vọng một người. Trước đó lúc đầu cậu từng suy nghĩ sẽ ở nhà họ Chu cho tốt, yên ổn mà sống, hoặc là sống dưới sự kiềm nén sau này trở lại đoạt lại nhà họ Chu. Suy nghĩ tùy cơ ứng biến.

Quý Nguyên không giống vậy, Chu Diễn không biết mình đang nhớ nhung cái gì, lúc này đang khát vọng cái gì, khi Quý Nguyên dùng bộ dạng mông lung chuếnh choáng say hôn cậu một cái, trong nháy mắt đó thế giới của Chu Diễn được thắp sáng lên, tiếp theo đốt lên ngọn lửa, ngọn lửa không có cách nào tắt được.

Sống lại với Quý Nguyên, bị anh coi nó thành một loại quà tặng, có thể cho anh rời xa con người và sự việc mà anh đang muốn rời xa. Đối với Chu Diễn mà nói cũng giống như vậy, chẳng qua là ngược lại với Quý Nguyên, Chu Diễn dùng nó để lại gần người muốn rời xa cậu.

Đời trước cậu tốn bảy năm mới xây dựng ra một cái tự nhận là an toàn, có thể bảo vệ Quý Nguyên trong phạm vi thế lực. Trong đó đi không biết bao nhiêu đường quanh co, ngậm bao nhiêu cay đắng. Đời này cậu biết trước tương lai, đương nhiên là sẽ không để cho mình phải đi con đường quanh co mấy năm giống như nữa lần trước nữa.

Chu Hoành Uy không giống mẹ Chu, ông biết chuyện Chu Diễn và Quý Nguyên ở chung với nhau, vả lại cũng biết Chu Diễn lấy danh nghĩa đầu tư đập không ít tiền bạc trên người Quý Nguyên. Nhưng ông hoàn toàn không có để ý loại chuyện nhỏ này, thứ nhất là mấy chục triệu với Nhà họ Chu hoàn toàn không coi là con số lớn gì, thứ hai là nuôi một Tiểu Minh Tinh cũng bình thường, quản anh là nam nữ gì, vui đùa một chút mà thôi cần gì làm thật.

Nhưng mà Chu Diễn cũng không để ý Chu Hoành Uy nghĩ như thế nào, dù sao chờ khi Chu Hoành Uy thật sự cảm thấy chuyện này cần can thiệp, ông đã không thể nào khống chế được mình.

Mà Quý Nguyên nghe tới câu, "Không nhất định lần nào em cũng khống chế được tâm tình của mình" như vậy, quả thật chính là thanh tân thoát tục (trong veo không dính bụi trần) nói" Em có bệnh, anh không cần chọc em."

Cái đồ chó không biết xấu hổ này.

Quý Nguyên lại cảm thấy mắt có chút nóng, có chút muốn bốc ra rồi.

"Nói tám vinh tám sỉ lưng cho anh nghe nào." Quý Nguyên nói. (tám vinh: tám vinh quang, tám sỉ lưng: tám nhục nhã phản bội)

Chu Diễn mấp máy môi, trôi chảy nói ra.

"Nhưng mà anh vẫn cảm thấy về sau em sẽ bắt nạt anh, " trong lòng Quý Nguyên đã là hoàn toàn mềm xuống, cúi đầu giọng nói hơi nhỏ một chút, "Trước kia em quá biết khi dễ người rồi, anh không quên được."

Chu Diễn toàn tâm toàn ý đều là Quý Viên Viên, Quý Viên Viên tức giận cậu hết cách với anh, hiện tại Quý Nguyên dùng cái thái độ buông thả mềm nhũn này, Chu Diễn càng coi anh như bảo bối.

"Về sau em sẽ không khi dễ (bắt nạt, ức hiếp) anh, " Chu Diễn hơi quỳ gối, ngửa đầu từ dưới lên trên đối diện với đầu Quý Nguyên đang cúi xuống, vô cùng thân mật chỉ đụng một cái mang ý trấn an vào đôi môi mềm nhũn của Quý Nguyên.

Ai.

Trong lòng Quý Nguyên thở dài một cái.

Chu Diễn hết cách với cậu, thật ra thì Quý Nguyên cũng không còn biện pháp với Chu Diễn. Cho dù biết tuyệt đối thủ đoạn của Chu Diễn rất lưu loát, hi vọng tất cả mọi thứ của mình cũng hợp tâm ý của cậu, bằng không lại giống như một người ngang ngược khống chế cuộc sống của mình đời trước, nhưng Chu Diễn bán một cái đáng thương, Quý Nguyên vẫn là nhịn không được sẽ mềm lòng đối với cậu.

Trong lúc này ở đây có một phần là do biểu hiện sau khi sống lại của Chu Diễn quá tốt, cũng là do hiện tại Quý Nguyên càng ngày càng thích cậu, cũng có một phần trong đó là biết mình không thể rời bỏ cậu.

"Eo anh đau." Quý Nguyên ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Chu Diễn, "Anh khát nước."

Sai bảo người càng thuận miệng, nhưng mà lúc này ở đây có ý muốn xác nhận Chu Diễn có ngoan hay không.

Chu Diễn giơ tay lên ôm một cái, ôm người lên chạy đên trên ghế sa lon, lại bật sáng hết tất cả đèn ở phòng khách lên.

Quý Viên Viên nằm trên ghế sa lon, Chu Diễn rót cho anh một ly nước ấm, lại giúp anh xoa bóp eo.

Sóng ngầm bắt đầu khởi động lúc trước, cùng với không khí tùy thời muốn xé rách triển khai một cuộc ác chiến một cái cũng không có.

Quý Nguyên được xoa bóp eo hừ hừ, lại nghĩ đến đủ loại biểu hiện kể từ khi hai người ở chung một chỗ đến nay của Chu Diễn, thậm chí là chống đỡ áp lực của việc xuất quỹ chủ động chạy đến nhà. Lại nhớ tới lời nói mới vừa rồi mình nổi nóng, đã cảm thấy có phần hơi quá rồi đầu.

Thật ra thì anh có chút sĩ diện, tính tình có chút là bị Chu Diễn nuông chìu, nói trắng ra sẽ có lúc bị dấy lên. Nhưng mà nếu nói đả thương người không thể dùng đầu để tức giận, hoặc là lấy cớ do một tay Chu Diễn nuông chiều anh nhiều mà ra.

Quý Nguyên lật người, cá nhỏ cố gắng ngó lên đối diện với mặt Chu Diễn.

"Ừ, " Quý Nguyên muốn nói lại thôi, mặc dù là cảm thấy đuối lý rồi, nhưng vẫn không có ý nói lớn tiếng, vì vậy rồi vẫy vẫy tay về phía Chu Diễn, ý bảo cậu đến gần một chút.

Chu Diễn nghiêng người đi qua, trong động tác của hai người ma sát lại có một chút mập mờ.

Đám người nhích tới gần, hai tay Quý Nguyên nắm lấy cổ Chu Diễn, tránh khỏi ánh mắt của Chu Diễn, dùng mặt dán sát vào gò má 


/81

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status