Chó Sói Nhỏ Từng Bị Chọc Đã Sống Lại

Chương 62: Thiếu

/81


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Buổi tối khuya không để cho người ta ngủ còn muốn hỏi cái gì?" Mẹ Quý Nguyên níu lấy ông Quý, kéo ông ra khỏi cửa phòng Quý Nguyên, "Để cho con nó nghỉ ngơi ngủ một giấc thật ngon đi."

Quý Nguyên núp ở trong chăn dựng lỗ tai nghe lén, chờ khi nghe thấy tiếng nói ở ngoài cửa dần dần đi xa mới thở dài một hơi.

Anh ôm điện thoại di động nằm ở trên giường, trên tai đeo tai nghe, hướng về phía mic nhỏ giọng mật báo: "Bây giờ đi hết rồi."

Quý Nguyên có cảm giác mình càng lớn càng trẻ con rồi. Đời trước không có Chu Diễn ở bên cạnh anh, ngược lại anh là một đường thuận lợi lại hết sức kiên định xuất quỹ với người trong nhà. Mà bây giờ có Chu Diễn ở bên cạnh, và cậu đã nói về sau sẽ vì anh gánh lấy áp lực từ người trong nhà, Quý Nguyên lại cảm thấy không có gan lớn như vậy rồi.

Đây gần như là sự khác biệt của một người không thể không kiên cường cùng với một người có chỗ dựa. Giống như lúc Quý Nguyên và Chu Diễn đi chung với nhau mặc dù hai người vẫn chăm sóc cho nhau, nhưng tính cách mạnh mẽ của Chu Diễn tất nhiên sẽ tạo thành việc cậu lo lắng nhiều nhiều chú ý rất nhiều còn Quý Nguyên sẽ không quản cái gì, mà khi ở chung một chỗ Quý Nguyên tạm thời bất hòa với Chu Diễn, khi ở chung với người khác anh vẫn luôn cực kỳ chu đáo sắp xếp hết tất cả cho tốt.

Không ai cảm thấy Quý Nguyên là một người yếu ớt, cần người khác chăm sóc, càng chưa từng thấy qua khuôn mặt lo lắng ưu sầu của anh trên màn ảnh.

"Anh sợ sáng sớm ngày mai cha anh ở trong nhà không đi ra ngoài, chặn anh hỏi, " Quý Nguyên cầm điện thoại di động ở trên giường phiền não lăn qua lăn lại nửa vòng, mắt nhìn chằm chằm màn hình điện thoại di động, vừa đúng lúc đối diện với đôi mắt đang nhìn thẳng của Chu Diễn, "Khẳng định ông cảm thấy là lỗi của anh."

Ví dụ như là anh ỷ vào việc ở bên cạnh lâu dài mà dụ dỗ em trai nhỏ không hiểu chuyện, ví dụ như là em trai chống cự nhưng không ngăn cản được thủ đoạn của anh trai. Quý Nguyên nghĩ đến việc cha của anh xem phim truyền hình bình thường cũng có thể bổ não hàng trăm lần, đã cảm thấy cho dù mình có tám mươi cái miệng cũng không thể giải thích rõ ràng.

"Không đến vài ngày em sẽ tới, " thật ra thì Chu Diễn cũng không hề lo lắng cha của Quý Nguyên, tính ông Quý đơn giản, trên phương diện tình cảm của con cháu cũng không tính toán quá nhiều, ngược lại trước đó Mẹ Quý Nguyên cùng từng bày tỏ sự lo lắng với Chu Diễn, rõ ràng như vậy càng khó đối phó hơn, "Bác gái nói như thế nào?"

"Mẹ anh khuyên ba của anh, " Quý Nguyên không ngờ Chu Diễn lại hỏi vậy, "Dù sao sẽ không để cho ba đánh anh."

"Ba anh có thể ra tay đánh anh sao?" Giọng nói của Chu Diễn hơi nâng lên một chút, trên mặt cũng lộ ra vẻ giật mình.

Bình thường cậu coi ông lớn Quý Viên Viên giống như bảo bối vậy mà vẫn đánh, Chu Diễn cực kỳ đau lòng.

"Khi còn bé anh không nghe lời, " Quý Nguyên có chút ngượng ngùng, "Thừa dịp ba mẹ không ở nhà nghịch dại, kết quả khiến cả phòng đều là nước, thiếu chút nữa làm ngập cả nhà, ba anh về lập tức cởi quần anh ra đánh mấy cái trên cái mông anh."

Một bên anh vừa nói vừa ngáp mấy cái, như như con mèo nhỏ. Chu Diễn thấy, dùng đầu ngón tay chạm chạm màn hình, giống như là đang sờ lên Quý Nguyên vậy: "Mệt sao?"

Quý Nguyên gật đầu, về sau cũng quên mất là ngủ như thế nào, chỉ biết lúc tỉnh lại trong tai còn đút tai nghe, điện thoại di động cũng không có tắt máy.

Sáng sớm, ngoài cửa sổ tiếng chim hót líu ríu truyền vào trong phòng. Quý Nguyên theo thói quen hướng bên cạnh vừa sờ, mơ mơ màng màng vốn là cảm thấy có thể ôm một thân thể có bắp thịt rắn chắc, kết quả không ngờ lại chụp hụt, người cũng theo đó tỉnh táo lại.

Ai.

Quý Nguyên nhìn trần nhà, lại không muốn rời giường.

Ngày thứ nhất Chu Diễn không có ở đây, nhớ cậu.

Qua tám giờ, trong tai của Quý Nguyên nghe thấy tiếng ba anh ra ngoài, vì vậy nhanh nhảu bò dậy rửa mặt xong, đi phòng bếp lấy ra bánh bao bánh quẩy mẹ anh đã hấp nóng cho anh, lại múc cho mình một bát cháo to.

Mẹ Quý Nguyên ngồi trên ghế sa lon đan len, bên cạnh là một cái rổ to đựng một một đống đồ, giống như là một cái áo da. Trong lúc đó trên ti vi đang chiếu lại tập thứ năm đi trên đường, Quý Nguyên còn chưa xem qua.

Mẹ Quý Nguyên vừa nhìn vừa châm chọc Quý Nguyên: "Làm sao mà tính cách của cái cô Phương Linh này lại xấu như vậy? Còn có cái cô Vạn Giai Giai đó vừa nhìn là là biết người ba phải, những người khác còn được, bằng không thật là khó chịu."

Quý Nguyên từ xa nói chuyện với bà: "Mẹ xem đến đoạn nào rồi?"

"Chính là cái đoạn làm mất tiền kia, " Mẹ Quý Nguyên vừa nói vừa nghiêng đầu cười nhìn Quý Nguyên, "Nhưng mà trong chương trình này con cũng không tồi, biểu hiện rất tốt, không uổng công mẹ giáo dục con nhiều năm như vậy, chúng ta không có mất mặt."

"Tất nhiên, cũng không nhìn xem con là ai." Không nên Quý Nguyên khen, khen một cái là cái đuôi sẽ phải vểnh lên trên trời, hận không được vẫy trái vẫy phải.

"Cả ngày trong cơ quan của mẹ vẫn có người tới tìm mẹ hỏi thăm về con, " Mẹ Quý Nguyên cúi đầu, trong đôi mắt trên mặt vẫn cười, không quá nhiều ý định thay đổi, "Mấy giáo viên trẻ tuổi trong trường học dù trước kia mẹ cũng không biết, hiện tại cũng đã thân với mẹ rồi, cả ngày cùng mẹ làm quen.

Học sinh trong lớp cũng đã ngoan hơn rất nhiều, a, đúng rồi."

Nói tới chỗ này, Mẹ Quý Nguyên lại đứng lên bỏ thứ đang cầm trong tay xuống đi vào trong phòng lấy vài thứ đồ mang ra ngoài, một cái đặt trước mặt Quý Nguyên nói: "Một lát ăn xong bữa sáng rồi ký giúp mẹ mấy cái này."

Quý Nguyên nhìn một đống thẻ nhỏ, bên trong không chỉ là năm mới, còn có Trung thu, Đoan Ngọ, Quốc Khánh, đủ loại thiệp mừng với phong cách già nua cũng không biết mẹ anh đã giữ từ bao lâu.

"Cái gì vậy ạ?" Khuôn mặt của Quý Nguyên nghi ngờ, không hiểu đây là mẹ anh đang muốn làm gì đấy.

"Mấy học sinh kém trong lớp mẹ đều là fan của con, mẹ nói với mấy đứa là, nếu trong cuộc thi có tiến bộ có thể đạt tới yêu cầu của mẹ, thì mẹ sẽ cho chúng chữ ký của con, người tiến bộ trong một học kỳ cũng không ít đâu, từ không đạt yêu cầu đến tốt hơn."

Mẹ Quý Nguyên rất vui vẻ, từ khi Quý Nguyên vào nghề bà hoàn toàn không nghĩ tới con trai nhà mình còn có loại tác dụng như thế này, quả thật còn có 


/81

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status