Chương 3: Tiếp xúc thân mật
Con mắt sâu sắc nặng nề của người đàn ông đặc biệt u ám, giống như một vòng xoáy không nhìn thấy đáy, hấp dẫn người ta không cách nào tự kiềm chế rơi trong đó, đồng thời lại mang theo áp bức làm người ta không thể lơ là.
Hạ Vãn chỉ cảm thấy máu huyết cả người đều vào đúng lúc này ngừng chảy.
Không khí xung quanh bắt đầu trở nên mỏng manh, ngay cả hít thở cũng trở nên khó khăn.
Sau khi đại não trống rỗng trong vài giây ngắn ngủi, mặt Hạ Vãn đỏ lên, đột nhiên xoay người, thẹn quá thành giận quát: "Cút ra ngoài! Khốn nạn! Lưu manh!"
Bởi vì kinh hoảng, ngón tay dài nhỏ che ở vị trí then chốt của cô còn hơi có chút run, dù cho cô mặt ngoài nguỵ trang đến mức cực kỳ trấn định.
Hoắc Thanh Tùy thu mắt lại, tầm mắt từ trên người cô nhanh chóng dời đi, trên khuôn mặt lành lạnh xẹt qua một tia dị dạng khó có thể phát hiện, lập tức xoay người rời khỏi.
Cửa mờ một lần nữa bị đóng lại.
Hạ Vãn gắt gao cắn môi dưới, trái tim căng thẳng đều sắp rơi xuống, cô không nghĩ ra vì sao trong căn phòng này lại xuất hiện một người đàn ông!
Nhưng dù sao bây giờ cũng không phải lúc nghĩ những thứ này, hiện nay quan trọng nhất là mau chóng rời đi!
Hít sâu một cái, cô liếc mắt nhìn quần áo đặt ở trên giá cách đó không xa, không do dự, nhấc chân liền đi đến hướng kia.
"A!"
Nhưng không nghĩ tới dưới chân trượt đi, cô chật vật ngã xuống đất, không chỉ có như vậy, đầu gối càng là xui xẻo nặng nề đập vào bồn tắm lớn bên cạnh.
"Hí!"
Hạ Vãn nỗ lực muốn đứng lên, nhưng cảm giác đau đớn giống như xót ruột kéo tới, cô không thể động đậy, lúc này khuôn mặt nhỏ càng là trắng bệch.
Nghe được tiếng vang, bước chân Hoắc Thanh Tùy dừng lại, lông mày cau lại, trầm giọng hỏi dò: "Sao vậy?"
Trong tiếng nói lành lạnh của anh lộ ra khàn khàn, Hạ Vãn nghe, càng không hiểu sao có loại cảm giác ủy khuất, cắn môi, cô không trả lời.
Trong phòng lớn như thế đột nhiên yên tĩnh lại, không có một chút âm thanh nào.
Hạ Vãn cho rằng anh rời đi, liền cắn răng một lần nữa nỗ lực đứng dậy.
"A!"
Rên lên một tiếng, cảm giác đau đớn càng thêm kịch liệt, trên trán trơn bóng của cô, không biết là nóng hay là đau, đã chảy ra từng tia từng tia mồ hôi.
Quật cường không chịu thua, đang muốn thử một lần nữa, cửa mờ không có dấu hiệu nào bị mở ra!
Đôi chân thon dài thẳng tắp của người đàn ông thình lình xuất hiện ở trong tầm mắt.
Thời gian bất động chỉ trong một giây đồng hồ.
"..." Hạ Vãn buồn bực ngăn trở cơ thể, gương mặt hồng tới mức đều có thể chảy ra máu, bị một người đàn ông xa lạ xem hết, trong lòng cô làm sao mà không sợ, chỉ có thể buộc mình cố giả vờ trấn định, "Anh... Anh làm gì vậy? ! Đi ra ngoài!"
Ánh mắt Hoắc Thanh Tùy nhàn nhạt, ngón tay sờ một cái, lập tức ném một cái khăn tắm tới trên người cô.
Sức mạnh vừa vặn, chính xác không có sai sót bọc lại làn da lộ ra của cô.
Trái tim Hạ Vãn "Ầm ầm" nhảy lên, không để ý tới bảo anh đi ra ngoài nữa, mà tay chân cuống quít buộc chặt khăn lại trên người.
Mà ở ngay trong nháy mắt cô chuẩn bị buộc chặt, một luồng hơi thở mát lạnh sạch sẽ đột nhiên không kịp chuẩn bị vây quanh cô!
Cánh tay rắn chắc mạnh mẽ của người đàn ông mở ra, hung hăng ôm ngang cô lên.
Đầu ngón tay man mát của anh bất ngờ phất qua da thịt của cô, Hạ Vãn chỉ cảm thấy địa phương bị anh đụng tới run lên bần bật.
Quanh người đều là hơi thở mang hormone nam tính mãnh liệt, chưa bao giờ tiếp xúc ở khoảng cách gần như vậy với người đàn ông, cô theo bản năng liền muốn tránh thoát, nhưng tiếc là không động đậy được chút nào, một chút cơ hội phản kháng cũng không có.
Không lý do, lòng cô đột nhiên sợ hãi, không chút nghĩ ngợi, há mồm liền tiến lên cắn cánh tay của người đàn ông một cái!
Lông mày Hoắc Thanh Tùy cau lại, cụp mắt ngạo nghễ nhìn cô một chút, môi mỏng khẽ nhếch, tiếng nóitrầm thấp lành lạnh: "Đừng nghịch."
/2500
|