CHỌC VÀO HÀO MÔN: CHA ĐỪNG ĐỘNG VÀO MẸ CON

Chương 196 - Chương 175

/359


Nam Cung Kình Hiên đặt Dụ Thiên Tuyết xuống ôm vào trong lồng ngực của mình, thở hổn hển nâng đầu cô lên, nhìn khuôn mặt như trứng ngỗng hồng hồng của cô, trong mắt bùng cháy dục vọng, khàn giọng nói với y tá: Xin lỗi, cô đợi lát nữa lại đến đi!

Y tá: .....

Trong nháy mắt cửa đóng lại cô ta không nhịn được len lén liếc nhìn, qua khe cửa, bên trong là cảnh tượng kiều diễm khiến người ta trào máu, cánh tay to lớn của người đàn ông vững vàng giam cầm vòng eo mềm mại của người phụ nữ, cương nhu dung hòa hoàn mỹ, môi lưỡi kích tình dây dưa, hơi thở gấp gấp liên tục. Mang truyện đi xin ghi rõ nguồn: dd lequydon

Thật sự là làm cho người ta..... Không chịu nổi.

*****

Tiểu Ảnh ngồi tại bàn ăn, tay khoanh lại đặt ở trên bàn, dưới mũ lưỡi trai nhìn mình chằm chằm mẹ dễ thân đáng yêu của mình.

Trong ánh mắt trong suốt như nước kia, có sự kiêu căng cùng hứng thú khiêu khích.

Dụ Thiên Tuyết hơi lúng túng, ngón tay mảnh khảnh quét qua thực đơn, cuối cùng hắng giọng hỏi: Tiểu Ảnh, con muốn ăn cái gì? Mẹ gọi giúp con, nếu không thích thì chúng ta về nhà, mẹ làm cho con ăn được không?

Cục cưng ‘phấn điêu ngọc thế’, bộ dáng trợn tròn mắt như muốn nhìn thấu tất cả tâm sự của cô, có phần làm cho cô không chịu nổi —— trời mới biết, bảo bảo thông minh so với cô cao bao nhiêu!

Mấy ngón tay thon dài duỗi qua cầm lấy thực đơn trong tay cô.le.quy.don.

Tiểu Ảnh ăn cái gì tự mình chọn, hiện giờ còn nhỏ không thể kén ăn, thực sự bất đắc dĩ thì chúng ta đổi nhà hàng khác, hửm? Giọng nói của Nam Cung Kình Hiên trầm thấp chậm rãi, dáng người cao thẳng ngồi tại chỗ hấp dẫn ánh mắt cả phòng ăn, tư thế ưu nhã, bộ dạng phục tùng cúi đầu cũng lộ vẻ mị hoặc vô cùng.

Dụ Thiên Tuyết có chút xấu hổ, bởi vì giờ khắc này, cánh tay của Nam Cung Kình Hiên đang gác ở phía sau ghế của cô, từ góc độ nhìn của Tiểu Ảnh, ông chú khốn kiếp mị hoặc như thiên thần này là đang thân mật ôm lấy mẹ của cậu bé.

Trong lòng Tiểu Ảnh lắc đầu, phụ nữ, quả nhiên đều là động vật thiện biến.(Thiện lương, dễ dụ dỗ)

Được rồi, không cần rối rắm.

Tiểu Ảnh lắc lắc hai chân, lớn tiếng chọn vài món ăn, ngồi trên ghế chờ đợi, đồng thời ánh mắt liếc trộm mẹ.

Nam Cung Kình Hiên nhìn ra mấy phần đầu mối, bên môi hiện lên một nụ cười, thản nhiên nói: Anh đi rửa tay, em ngồi đây với Tiểu Ảnh.

Anh vỗ vỗ bả vai của Dụ Thiên Tuyết, động tác dịu dàng lộ ra sự cưng chiều.

Dụ Thiên Tuyết gật đầu, sau khi Nam Cung Kình Hiên rời khỏi lại càng thêm lo lắng.

Bảo bảo, con có chuyện gì nói cho mẹ nghe được không? Không nên nhìn mẹ như vậy, trong lòng mẹ sẽ luôn lo lắng. Dụ Thiên Tuyết nhẹ nhàng hít một hơi, hàng mày xinh đẹp hơi nhíu lại, thật sự là cô không chịu nổi, chăm chú nhìn


/359

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status