CHỌC VÀO HÀO MÔN: CHA ĐỪNG ĐỘNG VÀO MẸ CON

Chương 321 - Đã Lâu Không Có Vui Vẻ Như Thế

/359


Cô. . . . . . Nam Cung Dạ Hi cứng họng, nhìn Dụ Thiên Tuyết, bán tín bán nghi.

Tạm thời quyết định như vậy, chuẩn bị mở họp báo ký giả, ngay lập tức. Nam Cung Kình Hiên hướng về phía quản gia, nói.

Anh! Nam Cung Dạ Hi nén lệ trong mắt, không biết nên nói gì, ngược lại hướng về phía Dụ Thiên Tuyết, nói: Cô phải bảo đảm với tôi, làm như vậy có thể tìm được Y Y, nếu như không tìm thấy thì cô hoàn toàn chịu trách nhiệm! !

Quản gia mới vừa nhấc chân cứ như vậy mà dừng lại, có chút xấu hổ nhìn người trong phòng khách trong nháy mắt đều yên lặng.

Người đẹp, không cần thiết phải như vậy chứ, Lạc Phàm Vũ cười nói: Thiên Tuyết cũng là vì tốt cho Y Y, cô nhất định phải tính toán chi li với chị dâu mình như thế sao? Theo như cô nói, nếu Y Y xảy ra vấn đề, cô ấy phải mắc nợ cô cả đời à? Cô phải rõ ràng, nếu không phải Thiên Tuyết dặn dò Tiểu Ảnh chờ Y Y ở cửa trường học, cô sẽ biết con bé mất tích sao?

Vậy ai sẽ chịu trách nhiệm với Y Y! ! Nam Cung Dạ Hi gào lên, bất lực rơi nước mắt: Chẳng lẽ các người không nhìn ra, mấy ngày nay nhà chúng ta làm chuyện gì cũng đều nghe theo người phụ nữ này, ngay cả chuyện con gái tôi cũng nghe cô ta, các người điên hết rồi sao? Tại sao hả!

”Nếu mày để ý như thế thì không cần phải chuẩn bị gì nữa, quản gia, Nam Cung Kình Hiên lạnh lùng quét mắt nhìn em gái mình, lạnh nhạt nói: “Họp báo ký giả hủy bỏ, không cần chuẩn bị, hỏi Nam Cung đại tiểu thư nhà chúng ta rồi hãy quyết định phải làm sao, Thiên Tuyết mệt mỏi, tôi đưa cô ấy lên lầu nghỉ ngơi.

Dụ Thiên Tuyết ngẩn ra, chỉ cảm thấy bả vai đã bị anh ôm, cẩn thận dìu cô đi lên lầu.

. . . . . . Nam Cung Dạ Hi hốt hoảng: Anh!

Nam Cung Kình Hiên nhẹ nhàng ôm Dụ Thiên Tuyết, vén tóc rơi bên sườn mặt cô, lạnh nhạt nói: Cô ấy chỉ là một phụ nữ có thai, an tâm chuẩn bị kết hôn dưỡng thai là tốt rồi, mày phải làm cho rõ ràng, chuyện nhà của mày tại sao muốn cô ấy tới quan tâm? Nếu không phải do mày sơ sót khiến Y Y mất tích, đám cưới của tao và cô ấy cũng không cần dời lại —— mày không muốn cô ấy trông nom, rất đơn giản, tốt nhất là mày tự đi mà tìm Y Y, tự mình quyết định, cũng tự mình phụ trách, rất đơn giản.

. . . . . . Mắt thấy Nam Cung Kình Hiên ôm người phụ nữ xinh đẹp nhu hòa kia đi lên lầu, tâm tình của Nam Cung Dạ Hi có chút mất khống chế, giống như là mất đi chỗ dựa, mất đi sự che chở, cái gì cũng không làm được.

Ba. . . . . . Ba. . . . . . Nam Cung Dạ Hi chỉ có thể tìm Nam Cung Ngạo giúp đỡ.

Ngược lại, Nam Cung Ngạo thờ ơ, thở dài nói: Được rồi được rồi, Kình Hiên, con không nên ồn ào, Dạ Hi không hiểu chuyện cũng không phải một ngày hay hai ngày, con không cần nói giỡn với nó, Thiên Tuyết nói rất đúng, đi sắp xếp làm chuyện này trước đi, nếu như không tìm được Y Y, ba phụ trách!

Ba! Con. . . . . . Con không phải có ý đó . . . . . . Nam Cung Dạ Hi đỏ mặt, lúng túng nhỏ giọng nói.

Con cũng thành thục một chút đi! Không phải là ba nói con, anh trai con bận rộn bên ngoài nhiều ngày như thế, từ rạng sáng đến nửa đêm cũng chưa về nhà, không những con không có một chút cảm kích mà còn cả ngày quơ tay múa chân gào to rống lớn với chị dâu, tính khí của Thiên Tuyết kia ba còn không biết sao? Nó nhịn con là đại biểu sợ con à? Con nhóc ngây thơ! Nam Cung Ngạo thấp giọng, nhíu mày nhìn con gái đang nằm trên đầu gối mình, nói.

Nam Cung Dạ Hi không nói lời nào, cắn môi núp ở phía sau ba mình.

Chậc chậc, Lạc Phàm Vũ cười yếu ớt nhìn cục diện này, ngước mắt lên nhìn ‘đôi bích nhân’ trước mặt: Quả nhiên, trong nhà nhiều người chính là không giống nhau, các người thật đúng là gánh nặng đường xa . . . . . . Không mời tôi đi lên ngồi một chút à?

Anh muốn lên thì lên, nhưng trên đó đều là đồ đạt của trẻ nít, tôi sợ hù dọa anh. Dụ Thiên Tuyết cười nói.

Đi, đi lên nhìn thử một chút, về sau tôi lấy vợ sinh con còn có thể học hỏi kinh nghiệm!

Cậu có dấu hiệu lấy vợ sinh con sao? Hiện tại học hỏi kinh nghiệm có sớm quá không? Người kia nhàn nhạt hỏi.

Mẹ nó! Cậu rủa mình. . . . . . Lạc Phàm Vũ đập qua một quyền.

*****

Có hơi loạn, anh không ghét bỏ thì cứ tùy tiện ngồi đi. Dụ Thiên Tuyết nghênh tiếp anh đi vào, cười cười nhẹ giọng nói.

Chậc chậc, gia đình nhỏ ngọt ngào. . . . . . Lạc Phàm Vũ đi vào, sờ sờ cằm nhìn ngắm xung quanh: Tên Nam Cung này, thêm một người phụ nữ quả nhiên là không giống nhau, mình nhớ trước kia phòng của cậu tựa như bị quân xâm


/359

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status